
Phần 1🍒6🍒 Nữ Thần Trà Xanh [6]
☆ 𝑴𝒂𝒍𝒆 𝒎𝒂𝒔𝒕𝒆𝒓, 𝒚𝒐𝒖𝒓 𝒗𝒊𝒍𝒍𝒂𝒊𝒏 𝒊𝒔 𝒔𝒐 𝒔𝒑𝒐𝒊𝒍𝒆𝒅.
☆ Phần [1].
- Chương 6: Nữ Thần Trà Xanh[6].
🌺🌺🌺🌺
"Đừng đến đây nữa, ở đây không phải chỗ mà cậu nên đến."
Kim Taehyung rời đi, ánh mắt lạnh lùng nói.
Trước đó kỳ thật hắn đã chuẩn bị nói những lời tàn nhẫn hơn, nhưng mà giờ khi đối mặt với Kim Jisoo hắn lại không tự chủ được mềm giọng lại.
Đôi mắt Kim Jisoo cong cong, cả người cô toát lên khí chất nhu hòa ôn nhuận.
"Vậy nơi nào là chỗ tôi nên đến chứ?".
Kim Jisoo nhẹ giọng dò hỏi, lại khiến Kim Taehyung trừng mắt liếc nhìn cô một cái, ánh mắt này không chứa chút lực sát thương nào, điều đó khiến ý cười trong mắt Kim Jisoo càng nồng đậm.
"Ha, nhìn xem đây là ai?. Hôm nay mày không đi cùng tiểu thanh mai của mày nữa à, nhìn cô bé này, nếu mày mà để bọn này nếm thử, thì chuyện lần trước có thể không so đo nữa."
Thời điểm Kim Taehyung đang muốn nói gì đó với Kim Jisoo thì lại bị một đám lưu manh vây quanh.
Đây là muốn tìm Kim Taehyung gây phiền toái.
Khi bọn chúng muốn đến đây để thu phí bảo kê thì bị Kim Taehyung hung hăng giáo huấn một trận, bây giờ muốn quay lại trả thù.
Khí thế cả người của Kim Taehyung thay đổi, lúc trước đối diện với Kim Jisoo thì nội liễm mà lười biếng, giờ thì như mãnh thú đang chuẩn bị thức dậy.
Nếu như kẻ thù muốn xâm phạm vào lãnh địa của hắn, hắn như có thể xông đến cắn đứt yết hầu của đối phương.
Kim Taehyung đứng che trước người của Kim Jisoo, ngăn cách hoàn toàn những ánh mắt da^ʍ tà nhìn đến cô.
Thật ra Kim Jisoo cũng không thấy sợ hãi, bởi vì Kim Taehyung ở đây, hắn sẽ không để cô có chuyện gì.
"Bại tướng dưới tay."
Kim Taehyung cười lạnh một tiếng.
"Bây giờ bọn mày rời đi còn kịp."
Lời này của Kim Taehyung đã chọc tức bọn chúng, thế là họ trực tiếp lao vào đánh nhau.
Kim Jisoo lùi về sau một chút, sắc mặt cô bình tĩnh nhưng mày khẽ nhăn lại.
Hình ảnh đẫm máu như vậy khiến Kim Jisoo thấy không khỏe, nhưng cô vẫn nhìn, không rời ánh mắt đi một chút nào.
Lúc này khí tràng quanh người của Kim Taehyung hoàn toàn bộc lộ mũi nhọn.
Tàn nhẫn, hung lệ, từng nắm đấm rơi xuống đều thấy máu, càng đừng nói đến mỗi đấm của hắn đều dùng hết sức.
Người nam sinh này thật sự rất có thiên phú, mặc kệ là về học tập hay là thể lực.
Dáng người của Kim Taehyung rất tốt, đường cong mê người, cơ bắp đều tràn ngập lực.
Nhưng dáng người hắn không theo kiểu đô to mà lại thiên về thập phần cân xứng.
"Còn không mau cút đi!. Nếu lần sau mà để tôi thấy mấy người làm chuyện xấu nữa thì sẽ không phải chịu một chút giáo huấn như này thôi đâu."
Một đám côn đồ nằm trên mặt đất thống khổ kêu rên, Kim Taehyung hung hăng đá họ một cái.
Kim Taehyung hung hăng lau vết máu trên mặt, bỗng nhiên trước mặt hắn xuất hiện một một bàn tay trắng nõn, khiến người ta muốn cầm lấy mà thưởng thức.
Kim Taehyung không khỏi sửng sốt, hắn vốn nghĩ rằng Kim Jisoo đã rời đi từ lâu.
Kim Jisoo đưa cho hắn một miếng băng keo cá nhân, Kim Taehyung trầm mặc một chút rồi cũng đưa tay nhận lấy.
"Vì sao cậu không đổi sang một cách thức kiếm tiền khác, một việc làm mà sẽ không khiến bà cậu phải lo lắng?".
Kim Jisoo nhẹ nhàng nói với Kim Taehyung.
Cô hiểu rõ vì sao hắn phải che giấu vết thương trên mặt.
Ánh mắt không rõ ý vị của Kim Taehyung rơi xuống trên người Kim Jisoo.
Cô không nhanh không chậm nói.
"Cậu là người có năng lực, dậy thêm cho tôi cũng có thể kiếm tiền. Cậu cân nhắc một chút đi."
Kim Jisoo không dây dưa gì thêm, cứ như vậy mà kết thúc đề tài.
Kim Taehyung còn chưa trả lời, hắn đưa cô đến trạm xe bus.
Sau lần gặp đó, Kim Jisoo không có tiếp tục đi tìm Kim Taehyung.
"Soosoo, gần đây cô có phải quá vắng vẻ Kim Taehyung không, chẳng lẽ không nên rèn sắt khi còn nóng sao?".
"Có hiệu quả hay không, đợi thì sẽ biết."
Khi Kim Jisoo đi ngang qua sân thể dục, đột nhiên có một quả bóng sượt qua mặt khiến cô hoảng sợ.
Cô dừng chân lại, khuôn mặt hơi tái, ngược lại gợi lên một chút yếu đuối phong tình.
"Ngại quá, do tôi nhất thời trượt tay."
Quả bóng kia được một bàn tay to thuần thục di chuyển, bên tai Kim Jisoo vang lên một tiếng cười sang sảng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro