Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 4

Tất cả mọi người trong phòng đều xôn xao, họ như chưa thể tiếp nhận được luồng thông tin này.

"Cậu ta nói là không phải."
"Chuyện gì đây?"

Công tố viên đưa mắt nhìn thẩm phán, rồi nhìn lại nhân chứng. Chuyện gì thế này? Nhân chứng lại đang làm chứng cho bị cáo được thoát tội?

"Daesik à, cậu ta nói gì vậy?"
Kim Taehyung gằn từng chữ. Anh đang sắp phát điên, có người đang giúp Go Dong Cheol trốn thoát khỏi vòng vây của pháp luật sao?

"Thật ra, người ta có đồn rằng cậu ta nói Go Dong Cheol không phải kẻ giết em gái anh, và chính kẻ đó cũng đã giết bố cậu ta. Nhưng người ta chứng minh là bố cậu ta chết trong một vụ đâm xe rồi bỏ chạy mà. Tôi nghĩ cậu ta âm mưu che đậy sai lầm."
Daesik lên tiếng nói những điều mà cậu nghe được trong thời gian điều tra vụ án này.

Kim Taehyung hừ lạnh, tại sao lại xuất hiện những loại người đáng ghê tởm tới mức này.

Thẩm phán trưởng lên tiếng bảo mọi người giữ trật tự. Ông hỏi tiếp nhân chứng:

"Vậy ý cậu nói rằng giọng nói của hung thủ và bị cáo khác nhau à?"

Jeon Jungkook lưỡng lự, quay đầu nhìn Kim Taehyung một lần.

"Dạ vâng. Ông sẽ biết tôi đang nói thật nếu như ông nghe bản thu âm vào đêm xảy ra vụ án."

"Cậu nói là có bản ghi âm khác bản nộp lên toà án?"

"Vâng, có bản thu âm từ 22:18 đến 22:21 ghi giọng hung thủ nói chuyện với bố tôi qua bộ đàm ngay sau vụ án khi ông đang tuần tra khu vực đó."
"Hắn cũng đã giết bố tôi! Hắn khoảng từ 20-25 tuổi. Giọng của hắn trầm hơn giọng bị cáo. Tôi còn nghe được tiếng hàm kêu răng rắc."
Jeon Jungkook cất lời. Cậu nhờ vào khả năng nghe tuyệt vời của bản thân mà đưa ra lời chứng thực vụ án.

Điều cậu muốn là tìm ra thủ phạm thực sự. Chứ không phải là tên bị cáo được hắn mua chuộc nhằm nhận thay tội đang ngồi ở kia. Nếu như cậu ngồi im làm chứng, tống Go Dong Cheol vào tù thì chẳng khác nào chính tay cậu đã để tên sát nhân thực sự được nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sau khi giết hai mạng người. Cậu muốn cha mình ở trên cao được yên lòng mà nhắm mắt.

Công tố viên hốt hoảng vì lời nhân chứng đưa ra. Ông xin được nói chuyện riêng với cậu.
"Này cậu làm gì đấy? Cậu điên rồi à?"

"Tôi đã nói từ đầu là giọng nói đó không giống. Anh cố tình lờ đi điều đó."
Cậu phản bác. Cậu đã suy nghĩ hằng đêm vì sao công tố viên luôn lờ đi sự thật mà cậu biết. Phải chăng thế lực của hung thủ lớn hơn cậu nghĩ? Quyền lực của hắn lớn tới mức mua chuộc được cả công tố viên sao?

"Cậu vẫn mãi nói chuyện vớ vẩn đó à? Cậu định chơi tôi à? Cậu không thể nghe thấy giọng đó!"

Phải rồi, khả năng nghe của cậu, chẳng ai biết điều đó trừ cậu, và cha cậu.

"Thưa quý toà, bị cáo không phải là hung thủ thực sự! Xin hãy phát đoạn băng vào ngày xảy ra án mạng!"

Thẩm phán suy nghĩ vài giây rồi đưa quyết định. Ông ra hiêu lệnh cho thư ký phiên toà phát đoạn băng bằng chứng.

Cả phòng im lặng nghe đoạn ghi âm vào ngày xảy ra vụ án. Tiếng của cầu xin của Kim Yoonjung vang lên từng hồi. Cô nức nở van nài tên sát nhân hãy tha cho cô, con trai cô còn đang mắc bệnh nặng ở trong viện.

Kim Taehyung nắm chặt tay. Anh ghì tay xuống đùi để ngăn bản thân mình không mất kiểm soát. Là do anh vô dụng, anh là người đẩy em gái vào hoàn cảnh tàn ác kia.

Daesik ở bên cạnh nhìn Taehyung đang dằn vặt tâm can chính mình. Cậu chẳng biết làm gì hơn ngoài việc lấy hai tay vỗ lấy vai anh, mong anh bình tĩnh lại.

"Trong đoạn băng còn có đoạn tôi nói với bố tôi qua bộ đàm."
Jeon Jungkook lên tiếng thắc mắc, đánh tan sự im lặng của cả khán phòng đang thần người trước những lời van xin của Kim Yoonjung.

"Đây là toàn bộ băng ghi âm mà cảnh sát gửi cho chúng tôi."

Jeon Jungkook quay đầu nhìn công tố viên. Người công tố như chột dạ một điều gì đó liền lảng tránh ánh mắt từ cậu.

"Không thể nào! Có gì đó không ổn. Tôi đã nói chuyện với hung thủ. Chính tai tôi nghe rõ ràng giọng hung thủ."
Jeon Jungkook đập bàn đứng dậy. Rõ ràng cậu còn nói chuyện với cha mình, đó là cuộc nói chuyện lần cuối của cậu với ông, trước khi ông từ biệt cuộc sống.

"Nhân chứng, nếu cậu cứ tiếp tục, cậu có thể bị buộc tội khai man."
Quý toà đưa ra lời cảnh cáo. Dường như họ không hề tin lấy một lời từ cậu.

Go Dong Cheol quay mặt nói với luật sư bào chữa của mình, hắn ta tỏ ra thoả mãn và khoái chí. Hắn có thể giảm nhẹ tội danh, nhờ vào thằng điên ngu ngốc ngồi kia.

Jungkook hoảng loạn, nước mắt cậu dần tụ lại nơi khoé mắt. Cuộc nói chuyện của cậu với cha, bằng chứng giúp cậu đòi lại công bằng cho ông ấy đã bị ai cắt bỏ rồi?

Kim Taehyung chống tay đứng dậy. Anh cũng chẳng thể tin được vào lời làm chứng của cậu chuyên viên tổng đài kia. Loại người vì tiền mà bán mạng cho tội ác, đáng để anh tin sao?

"Này, nói thật đi. Họ tìm thấy bằng chứng trong phòng hắn. Hắn hối lộ cậu à? Vậy tôi cũng cho cậu ít tiền để cậu khai thật nhé? Buông tôi ra, Shim Daesik."
Taehyung bắt đầu mất kiểm soát. Anh hất tay của Daesik ra khỏi người rồi bắt đều xông lên chỗ Jungkook.

Anh ném ví tiền của mình cho cậu, bảo cậu cầm lấy và khai thật đi. Nếu cần tiền, hãy cầm tiền của anh, nhận hối lộ của hung thủ không thấy ghê tởm sao?

Thẩm phán lên tiếng can ngăn việc gây rối trong toà án, đây không phải ở chợ để ai muốn náo loạn thì náo loạn.

"Thưa quý toà, cậu ta khai man! Họ tìm thấy bằng chứng trong phòng..."
Kim Taehyung phản bác. Anh quay sang nhìn Go Dong Cheol rồi cứng họng.

Go Dong Cheol, hắn đang cười. Hắn nhếch mép cười, hắn cười khi đã cướp đi tính mạng đứa em gái đáng thương của anh.

"Hắn vừa cười. Go Dong Cheol hắn vừa cười! Daesik à, cậu nhìn đi. Thằng khốn chết tiệt."
"Có gì đáng cười hả? Thằng khốn nạn. Mày cười khi mày vừa cướp đi mạng sống của một phụ nữ, một người mẹ, và là một người thân của tao hay sao?"
Nói rồi anh xông lên muốn túm cổ Go Dong Cheol. Anh đã mất kiểm soát, mặc kệ cảnh sát đang chặn lại, anh vẫn phản kháng xông lên muốn giết chết thằng khốn kia.

"Đưa anh ta ra ngoài đi!"
Thẩm phán dứt lời thì đội bảo an giữ trật tự phiên toà đã giơ tay kéo Taehyung ra ngoài.

Anh giãy giụa, thử hỏi làm thế nào anh nhẫn nhịn được khi kẻ giết em gái anh đang ngồi kia và cười? Làm sao mà Yoonjung của anh có thể nhắm mắt mà yên nghỉ đây?

__
"Nhân chứng là chuyên viên tổng đài Trung tâm khẩn cấp 112 nói rằng giọng nói của bị cáo không giống giọng của hung thủ mà cậu đã nghe."

Hàng loạt bài báo, bài phỏng vấn được đưa lên thời sự nói về vụ việc của Jungkook trong phiên toà.

Vì lời nói làm chứng của cậu, Go Dong Cheol đã thay đổi lời khai. Hắn bám vào cậu để kéo bản thân vực dậy, hắn muốn giảm tội danh cho bản thân.

Jeon Jungkook đau khổ và bức bối. Không một ai tin lời cậu nói, người duy nhất tin tưởng cậu bây giờ đã vĩnh viễn rời xa thế giới này. Đến lực lượng cảnh sát, nơi cậu luôn tin tưởng và muốn cống hiến sức nạy nay còn công bố rằng, đoạn băng ghi âm mà cậu nghe là không có thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro