Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

22

bánh kem tinh tế nhỏ xinh, trên mặt phủ bơ, có vài phiến cáo con bằng mint chocolate với mấy quả anh đào căng mọng.

gió thổi qua, ngọn lửa trên nến bị thổi đến ngã trái ngã phải, tí nữa thì tắt. sunoo theo bản năng duỗi tay che gió.

ngọn nến cháy không tiếng động giữa lòng bàn tay hắn, mang theo chút hơi ấm, hòa tan độ lạnh trên xương ngón tay.

hắn nhìn riki, hồi lâu mới thấp giọng hỏi.

"sinh nhật em sao?"

riki mặt không đỏ, tim không đập mà nói dối.

"đúng rồi nhưng nhà em chỉ có mình em, mua bánh kem cũng không biết ăn với ai, may còn có hyung."

gã cười đến vui vẻ lại chân thành tha thiết, sunoo không hoài nghi, cam chịu lí do cái này. hắn nhìn nhìn ngọn nến đang cháy ngắn dần đi, nhắc nhở.

"em ước đi."

gã gật gật đầu, hơi cúi đầu nhắm mắt lại, vài giây sau, hắn khẽ mở mắt ra, mắt lấp lánh nói với sunoo.

"hyung ơi, sinh nhật tổng cộng có thể ước ba điều ước, em ước xong hai điều rồi thì hình như không còn nguyện vọng gì nữa. điều ước còn lại em tặng cho anh được không?"

"hả...?"

"nhanh lên nhanh lên, nến sắp tắt rồi, mau ước đi!"

sunoo nhắm mắt lại theo bản năng.

đầu óc lại trống rỗng.

ước gì đây?

nguyện vọng sẽ thực hiện được ư?

nếu nguyện vọng thật sự có thể thực hiện.

hắn hy vọng mình chưa từng đến thế gian này.

biến thành một cục đá, một thân cây, cho dù là một cơn gió thổi xong liền tiêu tán, chỉ cần không phải người, cái gì cũng được.

nhưng hắn không được lựa chọn đường sống, thế giới này chưa từng cho hắn cơ hội lựa chọn.

hắn cũng từng nỗ lực giãy giụa sống tốt trên đời.

hắn đã từng thật sự tin tưởng vững chắc là tương lai sẽ tốt đẹp lên.

là thế giới này lặp đi lặp lại với hắn, đừng vọng tưởng, vĩnh viễn sẽ không tốt đâu.

hiện thực tát cho hắn từng cái bạt tai, đánh tới khi hắn tỉnh ra mới thôi.

bây giờ hồi tưởng lại quãng đời này của hắn, hoang đường đến mức làm người ta bật cười.

hiện thực rõ ràng không ngừng nói cho hắn, đừng nỗ lực, vô dụng thôi.

đừng đuổi theo, hắn không đuổi được hạnh phúc đâu, loại người như hắn, từ nhỏ đã không xứng có được ánh sáng.

mà hắn không tin, một lần lại một lần bước đi, chạy theo, vươn tay, nỗ lực chạm vào tia sáng ấy, cuối cùng ngã xuống vực sâu.

vì thế đến bây giờ lòng hắn không mang hy vọng nữa.

hắn sẽ không bị lừa nữa.

sunoo mở bừng mắt.

riki đột nhiên không kịp phòng ngừa chạm phải sự lạnh băng trong mắt hắn, bị hàn ý bén nhọn lại sắc bén đâm vào tim đến run lên.

chỉ là trong nháy mắt, sunoo thu hồi bàn tay đang bảo vệ ngọn nến, lui về phía sau hai bước, cả người lạnh nhạt và bài xích.

"anh không có nguyện vọng gì cả."

hắn xoay người bỏ đi, riki nhất thời không biết làm sao, sững sờ đứng tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro