Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16

gã cuối cùng cũng tỉnh ra, thật cẩn thận bước qua, mím môi, mới căng thẳng hỏi.

"hyung ơi, anh còn nhớ em không?"

sunoo nhìn gã một cái.

gã cọ cọ bàn tay vào góc áo, có chút khẩn trương mà nhỏ giọng nhắc lại.

"hôm đó hyung đánh đàn ở đây, mua cho em một bánh cá."

giọng nói càng nói càng nhỏ, trên mặt hiện lên vẻ ảo não.

vừa rồi gã đã quá kích động, khiến idol nhìn thấy vẻ cục súc của mình, làm gì còn ấn tượng tốt nữa chứ.

sunoo đeo đàn ghi-ta, đút tay vào túi quần, lưng hơi hơi cong, đánh giá người trước mặt.

gã mặc rất ấm, cả người tròn vo như con cánh cụt, khăn quàng cổ màu đỏ quấn đến tận cằm, trên đầu còn đội một cái mũ lông xù xù, đỉnh mũ có hai cái tai cáo màu đỏ, gió đêm thổi nên khẽ rung rinh.

nửa khuôn mặt lộ ra bị cái lạnh đêm đông hun đỏ lên, trên lông mi dính toàn là vụn tuyết, đôi mắt sáng ngời thanh thấu, khi cười rộ lên sẽ cong cong như mảnh trăng non.

hắn nhìn gương mặt ảo não của gã, nhàn nhạt mở miệng.

"có nhớ."

mắt gã thoắt cái sáng lên, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, giọng nói không giấu được sự vui mừng.

"hyung ơi, lâu lắm rồi không gặp anh, lần này em đãi anh kem nha?"

trời vẫn còn tuyết rơi lất hất.

đầu ngón tay đút trong túi quần khẽ run lên, rất lâu sau hắn mới nhàn nhạt cất lời.

"cũng được."

riki vui vẻ đi theo hắn đến tiệm kem gần đó. gã ngắm nghía menu, quay đầu hỏi.

"hyung ơi, anh có thích ăn kem vị bạc hà không?"

gã đương nhiên biết khẩu vị của hắn, nhưng vẫn cẩn thận hỏi ý kiến hắn.

mắt sunoo hơi lóe lên.

"à... có thích."

riki thanh toán tiền, kiềm chế trái tim đang đập bùm bùm, tận lực làm giả vờ như mình vẫn bình thường, chờ bà chủ đưa kem.

gã không thích kem vị bạc hà nhưng vẫn nỗ lực nuốt xuống, trộm mắt nhìn sunoo ăn kem, chần chờ hỏi.

"hyung ơi, ăn ngon không ạ?"

sunoo gật đầu nhẹ.

hắn bảo ngon, gã lại ăn tiếp, kem bạc hà cũng thực sự cảm thấy không đến nỗi khó xơi lắm.

riki trong lòng như rót mật, nhắm mắt theo đuôi đi theo hắn. đi không bao xa, sunoo dừng chân, xoay người nhìn gã.

"em không về nhà sao?"

gã lúc này mới tỉnh ra từ mật đường, vội vàng lui về phía sau hai bước.

tuy rằng gã có rất nhiều điều muốn hỏi hắn, muốn kêu hắn phải chăm sóc bản thân thật tốt, đừng tự làm khổ mình, nhưng há miệng thở dốc cũng không thốt nên lời.

sunoo đã thu hồi tầm mắt.

"cảm ơn em."

gã lắc lắc đầu, nỗ lực làm giọng nói nhẹ tênh.

"không cần cảm ơn đâu, hyung mau về đi thôi, bên ngoài lạnh lắm!"

sunoo gật đầu, xoay người rời đi, đi chưa được mấy bước, giọng nói ngoan ngoãn của gã đã truyền tới từ phía sau.

"hyung ơi, đêm mai em lại tới chỗ này nghe anh hát nhé."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro