Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14

sau mấy giờ bay, riki rốt cuộc lại bước vào thành phố phồn hoa xô bồ này.

jungwon đã đứng sẵn ở sảnh chờ, đợi gã ra tới nơi liền cười cười cầm lấy vali hành lý của gã.

riki vừa thấy mặt anh đã nịnh hót.

"hyung, anh lại đẹp trai lên rồi!"

"vừa tới nơi em đã định nhờ vả anh cái gì thế?"

riki cười, tung ta tung tăng đi theo jungwon lên chiếc ô tô màu đen của anh, xe khởi động rồi riki mới nói.

"có phải ba mẹ em dặn hyung phải quản em cho chặt, không được thả em ra ngoài gây họa không?"

jungwon quay đầu xe, ừ một tiếng.

"em làm sao có thể không hiểu chuyện vậy chứ? hyung bận gì thì cứ đi đi, không phải lo cho em đâu."

jungwon cười như không cười nhìn gã một cái, không biết nghĩ đến cái gì, nhướn mày, giọng điệu mờ ám hỏi.

"có phải em đi tìm sunoo không?”

chưa đợi gã trả lời, thấy vẻ mặt gã là hiểu. jungwon cười nhạo một tiếng, vừa lái xe vừa chậm rì rì nói.

"yêu sớm à?"

riki thiếu chút nữa phát điên.

"yêu sớm? yêu sớm nỗi gì chứ!"

gã mà xứng với sunoo sao?

"người ta gọi đấy là ngưỡng mộ, hyung hiểu không? giống như ngước lên nhìn trời xanh, sao sáng, trăng tròn, cái kiểu ngưỡng mộ hiện vật chỉ được ngắm không được sờ."

"vậy em ngưỡng mộ sunoo cái gì?"

"đương nhiên ngưỡng mộ tài hoa của ảnh."

nói xong, lại cảm thấy không tự tin lắm.

jungwon cười nhìn gã một cái, rốt cuộc không đùa gã nữa.

"bao giờ em định đi thì nói với anh một tiếng, anh đưa em đi."

"hyung coi hôm nay thế nào?"

"anh xin rút lại lời nói của mình."

thành phố gần đây đổ tuyết.

jungwon thuê một căn hộ hai phòng ở, phòng cho khách dọn dẹp ổn thỏa, riki khui hành lý ra là được, nghĩ đến buổi tối sẽ lạnh, nên lấy mũ và khăn quàng cổ mình đem theo quấn đến tròn vo mới đi theo jungwon ra cửa.

anh đưa gã đi ăn cơm trước, gọi điện thoại cho ba mẹ gã báo bình an rồi mới lái xe đưa gã đi tìm sunoo.

riki không muốn sunoo thấy mình đi chung với jungwon, dừng xe ở một đoạn xa, hạ kính xe xuống dặn dò.

"hyung, anh tránh đi một lúc nhé, đừng để ảnh thấy anh."

jungwon không muốn nói nhiều, phất tay đuổi gã mau đi. riki nhìn hình ảnh mình đội mũ xù lông trên kính xe, vui vẻ mà nhảy nhót bước đi.

đi nhanh một chút, đi mau một chút.

mau chóng đi gặp người mình ngày nhớ đêm mong kia.

đến cuối cùng, cơ hồ chạy như bay đến.

tâm tình vừa vui mừng vừa trân trọng.

lúc chạy đến vạch qua đường đối diện, riki mới dừng lại.

gã có chút nóng, cái miệng nhỏ thở phì phò, hơi thở trong không khí lạnh buốt hóa thành những vụn khói trắng, nửa khuôn mặt đỏ bừng lộ ra bên ngoài.

rốt cuộc lại gặp được hắn.

hắn chẳng thay đổi gì, bên ngoài áo hoodie đen mặc thêm một chiếc áo khoác, tóc dài thêm một chút, lòa xòa che khuất đôi mắt, bị gió lạnh đêm đông thổi bay bay.

gã theo dòng người đi qua vạch kẻ đường, mỗi bước gần thêm trái tim đều đập kịch liệt như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

gã âm thầm nhắc nhở chính mình, lần này nhất định không được khóc nữa.

gã bước từng bước một, càng ngày càng gần, cho đến khi đứng ngay trước mặt hắn.

gã lại ngửi được mùi thuốc lá trong không khí lạnh băng, ngón tay gảy đàn của hắn đông lạnh đến đỏ bừng, lại không ảnh hưởng tới động tác và giai điệu.

hắn hình như gầy đi một chút, cằm càng thêm nhọn, trên người có cảm giác lạnh lẽo cương ngạnh.

có thật nhiều lời muốn hỏi hắn.

sao hắn không ăn uống đầy đủ? thân thể quan trọng nhất mà.

rõ ràng nơi đó đối với hắn không tốt, sao hắn không rời khỏi nơi đó?

hay là ở đó cũng không phải quá khổ?

gã phải làm sao mới khiến hắn vui lên đây?

nhưng gã chẳng nói được điều chi, cứ đứng như vậy trước mặt hắn, nghe hắn vừa đàn vừa hát.

tốt quá, lại có thể nghe hắn ca hát.

những ngón tay hắn rất đẹp, khớp xương rõ ràng.

lúc bị giẫm chắc hẳn là rất đau.

gã cứ miên man suy nghĩ như vậy, nhìn sunoo không dám chớp mắt. không biết qua bao lâu, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng mắng nhiếc.

"kim sunoo!"

riki theo bản năng quay đầu, liền thấy cách đó không xa có một gã đàn ông trung niên hơi béo nổi giận đùng đùng đi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro