Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

28

"nhưng anh đang nghĩ, lúc đi chúng ta cứ cùng nhau đi, bây giờ nếu tách ra mà em có việc gì bất trắc, người khác sẽ nghĩ anh thế nào đây?"

vẻ thản nhiên của hắn ta khiến em chợt tức giận không rõ lý do.

"chẳng lẽ tôi bị dã thú ăn thịt hay sao?"

"cái đó không chắc."

riki nhếch môi cười nhạt, tiếp tục đi về phía trước. em phát hiện con đường này thật khó đi.

"em có thể đi con đường đằng kia, không có đá vụn và bùn đất."

em nghi hoặc nhìn hắn, nhưng em cũng biết không thể tiếp tục đi đường này, đành nghe theo ý kiến của sunoo.

em không ngờ ở đây lại có một con đường nhân tạo, dù không rộng nhưng bề mặt khá bằng phẳng. em đã tới đây lâu như vậy mà không phát hiện ra, không tránh khỏi tò mò vì sao hắn biết.

sunoo giải thích qua loa.

"trước kia từng tới đây một thời gian."

hắn ta ở đây suốt mấy tháng trời, đầu tiên là tới để thuyết phục người dân ở đây di dời, sau đó đi khắp cả vùng này xem xét một lượt, bàn bạc với beomgyu về tình hình ở đây, điều kiện sinh hoạt thật sự rất tệ, người dân thì không ưa bọn họ, nhiều lúc còn chẳng kiếm được thức ăn.

bằng cách này, hắn đã đặt từng bước từng bước chân vững chắc ở star:seekers. hắn không gia đình chống lưng, nên hắn muốn cuộc sống thế nào thì phải dựa hoàn toàn vào mình.

em không hỏi thêm, dù có thể nhận ra trong ánh mắt hắn có gì đó không bình thường.

dọc đường, sunoo chẳng khác nào một hướng dẫn viên du lịch, giải thích với em rất nhiều thứ. riki nghiêm túc lắng nghe, nhưng trong lòng rất băn khoăn.

rốt cuộc hắn đã ở đây bao lâu mà lại thông thuộc đến thế?

em do dự, cuối cùng vẫn quyết định đưa chai nước trong túi cho hắn.

đôi mắt sunoo chợt hiện lên nụ cười.

từ sau khi gặp lại nhau, đây là lần đầu tiên em chủ động tốt với hắn như thế. hắn có thể cảm nhận được, thỉnh thoảng em để lộ ra tâm trạng bực bội và sự căm ghét trong mắt.

sunoo nhận lấy chai nước, thành thật nói.

"đằng trước có một con suối."

riki liếc hắn một cái, chẳng cần nói em cũng có thể nhận ra được hắn quen thuộc nơi này đến thế nào, biết rõ chỗ nào nghỉ chân được, chỗ nào có cảnh đẹp, chỗ nào có suối.

em không muốn suy nghĩ quá nhiều lý do hắn ta hiểu nơi này, em nhắc nhở bản thân đừng tìm hiểu hắn quá kỹ.

sunoo dừng chân, uống hết hai chai nước, rồi đi tới phía trước lấy nước suối. đây là lần đầu tiên em được thấy nước trong suốt như vậy, không kìm được đi tới dùng tay hứng nước để uống.

hương vị mát lành hoàn toàn khác với nước uống hằng ngày.

dòng suối xanh trong, đến mức nhìn rõ lớp đất bùn dưới đáy. em cố ý thò tay xuống khuấy khuấy, một lát sau nước nổi lên những vẩn đục ngầu, nhưng lại chờ thêm chút nữa, toàn bộ đất cát lắng xuống, nước lại trong veo như cũ.

"chỗ này thật giống một viên ngọc quý."

em không nén được khẽ khen, sunoo hưởng ứng.

"bồng lai tiên cảnh, chính là như thế này."

ánh mặt trời bị tầng tầng lớp lớp lá cây cản lại, bầu không khí bị bao vây giữa rừng cây rất lâu không thể tuần hoàn.

em từng rất muốn đi du lịch với người mà em yêu, chỉ có hai người với nhau. hôm nay có lẽ là ông trời dành cho em một cơ hội để bù đắp tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời.

em gạt bỏ thành kiến về những ngày đã qua, thoải mái tán gẫu với hắn, chỉ có điều, nhất mực không đề cập tới quá khứ.

em tự nhủ, có lẽ chỉ có gạt bỏ thành kiến mới có thể buông nỗi không cam lòng lâu nay, mới là cái phao tốt nhất để cứu lấy mình.

hai người quay về tới nơi thì trời đã tối. riki vẫn cố gắng giữ khoảng cách với sunoo, em không muốn người khác nhìn mình với vẻ mặt dò xét.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro