23
jungwon mời thêm một vài chuyên gia về đủ mọi lĩnh vực cùng riki đến bonghwasan. thực ra nơi đây cũng không phải một nơi xa xôi lắm, chỉ có điều vị trí tương đối hẻo lánh.
mấy năm trước, người tới đây du lịch rất đông nhưng từ sau khi be:lift tiếp nhận khu vực này đã cấm xe tư nhân lên núi, nên con đường này mới đầy vẻ hiu quạnh.
nghe nói để có được quyền sử dụng khu vực này, công ty không những phải ký rất nhiều hiệp định với chính quyền địa phương mà còn phải đồng ý hợp tác với những vùng lân cận, nên suốt mấy năm qua, công ty đã làm công tác di dời và tiến hành tu sửa đường quanh chân núi.
lần trước tới đây vội vội vàng vàng còn không kịp quan sát kỹ, bây giờ em mới nhận thấy bonghwasan khác xa tưởng tượng của mình, mấy cái chòi nhỏ đã bị dỡ bỏ hết. em cứ nghĩ sẽ không quá rộng, nhưng khi băng qua một cánh rừng nhỏ mới phát hiện nơi này thật sự rất rộng lớn, cảm giác như lạc vào chốn bồng lai, cảnh đẹp như tranh, thiên nhiên kiều diễm.
mấy ngày đầu mới tới, em còn khôngthích ứng được với khí hậu ở đây, nhiệt độ trên đỉnh núi thấp hơn dưới chân núi mười độ, cũng may mà em có mang theo áo dài tay.
những ngày sau đó là họp hành liên miên, các chuyên gia toàn dùng từ ngữ chuyên ngànhđể nhận định về địa hình nơi này, riki nghe cứ mơ mơ hồ hồ, phải không ngừng hỏi lại.
ngày nào cũng bàn đi tính lại như thế mới cho ra được bản kế hoạch đầu tiên, nhưng mà nghe nói gửi đến star:seekers xét duyệt thì beomgyu chẳng thèm liếc mắt lấy một lần.
em không quá thất vọng, xưa nay em chẳng gặp nhiều chuyện thuận buồm xuôi gió lắm nên gặp phải giông tố nhiều cũng thành quen.
theo như em phân tích, bọn họ muốn biến nơi này trở thành một khu du lịch, quan trọng là phải thể hiện rõ hai chữ đặc sắc kia, hơn nữa còn phải có dấu hiệu nhận biết riêng.
địa hình không cho phép nhiều xe cộ qua lại, dựa theo hướng nghĩ ban đầu thì hẳn là khu du lịch này sẽ chỉ áp dụng cho hội viên, những ai muốn tới đây nghỉ dưỡng đều phải đặt chỗ trước.
nhưng vấn đề là làm sao mới có thể thu hút được những kẻ lắm tiền nhiều của đã quen mắt vô số cảnh đẹp kia tới nơi này?
riki một mình đi tản bộ, con đường lởm chởm toán đá sỏi. em nhặt một viên đá lên, thầm nghĩ, con người đúng là kẻ huỷ diệt thiên nhiên, phong cảnh xinh đẹp thế này mà cũng nỡ lòng phá hỏng.
thế nhưng rõ ràng hiện tại em đang ở đây để tiến hành phá hỏng nó.
công việc tiến hành không hề thuận lợi chút nào, bao nhiêu phương án giao cho star:seekers đều bị loại. lòng nhiệt tình của mọi người cũng vì thế mà bị ảnh hưởng rõ rệt, dần dần trở thành mệt mỏi, chán chường.
jungwon đã mấy lần đích thân tới đây xem xét, em đề nghị gã nên tìm người có kinh nghiệm dày dặn tới giúp đỡ, về mảng nhân sự em có thể lo liệu ổn thoả, nhưng về việc xây dựng dự án này, thất sự là có chút quá sức.
em nói rõ quan điểm của mình như thế, nhưng gã ta lại động viên em, cái gì cũng có lần đầu, không nên nản chí.
cuối cùng, em cũng đành tiếp tục nỗ lực.
nghe nói, vì chưa thấy công ty em có tiến triển gì nên star:seekers cử người tới hỗ trợ. tin này với riki mà nói không tốt cũng không xấu, có lợi nhưng cũng có hại.
điểm lợi chính là, nếu có người của bọn họ ở đây thì em sẽ có thể tìm ra hướng đi chính xác, thoát khỏi tình trạng vò đầu bứt tai không biết đâu mà lần.
điểm bất lợi chính là bên cạnh em sẽ xuất hiện thêm một tai mắt của đối phương, những người không có năng lực mới khiến cho người khác hoài nghi không thể tự mình xử lý tốt công việc.
tuy nhiên riki chẳng mấy bận tâm, em vốn không quá quen thuộc với công việc này, nên cũng không có yêu cầu cao với bản thân.
ăn cơm xong, riki và đồng nghiệp ra ngoài đón người của bọn họ. em không quá tò mò về người này, chỉ mong người ta tới có thể giúp tiến độ công việc được đẩy nhanh, như vậy em cũng được quay về nhà sớm.
mấy đồng nghiệp của em thì tỏ ra khá háo hức, không biết người được cử đến là người như thế nào, thậm chí còn đánh cược với nhau xem là nam hay nữ, ngoại hình bắt mắt hay không.
em không tham gia, chỉ lặng yên nghe họ bàn tán, cảm thấy cũng vui tai.
xe đối phương vừa dừng lại, riki còn chưa kịp đi ra đón thì trợ lý bên cạnh đã nhanh chân bước lên một bước.
trợ lý này đã theo jungwon khá lâu, việc jungwon giao dự án này cho em khiến cô ta hoàn toàn không phục.
sau khi tới bonghwasan, cô ta một mực không nghe theo sự sắp xếp của em, hơn nữa còn ỷ vào kinh nghiệm dày dặn của bản thân mà gạt em sang một bên.
riki hoàn toàn không để bụng, em là người được điều từ tổng công ty ở nhật về hàn, trợ lý không phục em cũng là chuyện thường tình.
mấy đồng nghiệp khác thấy vậy, tỏ thái độ bênh vực em, em cũng chỉ cười đáp lại.
em không bận tâm người khác tranh đoạt danh tiếng gì với mình, thế nhưng, khi lần nữa nhìn về phía chiếc xe kia, nụ cười trên môi em lập tức cứng đờ, cười tiếp thì không thể, ngừng lại thì trông thật kỳ dị.
em thật không ngờ, lại được gặp hắn ta.
sunoo mặc comple, toàn thân toát lên phong thái nhanh nhẹn, từ đầu tới chân đều khiến cho người khác cảm nhận được sự cẩn thận, tỉ mỉ trong tính cách.
khuôn mặt góc cạnh đầy tinh tế, không quá cứng nhắc nhưng cũng không hề tỏ ra yếu thế. kiểu tóc hắn để vẫn luôn đơn giản như thế, nhưng nhìn vào hoàn toàn không có cảm giác tầm thường.
hắn bắt tay với trợ lý, khoé miệng hiện lên nụ cười xã giao.
ánh mắt hắn bắt đầu di chuyển tới chỗ riki. hắn nheo mắt, mỉm cười với em, nụ cười này mới thật sự là xuất phát từ nội tâm.
em còn tưởng hắn sẽ nói gì nhưng hắn lại rất nhanh nhìn đi chỗ khác.
em cúi đầu, đôi mắt u sầu.
không phải đau khổ, em chỉ đang nghĩ làm thế nào để hai người tránh được cục diện đối mặt nhau hỏi những câu khách sáo.
"trùng hợp quá!"
hay.
"dạo này thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro