21
trong lúc hai người họ đang ăn vui vẻ thì riki nhìn thấy bàn ăn gần đó có một đôi nam thanh nữ tú đang ngồi ăn cơm.
em mở to mắt, cứ ngỡ nhìn nhầm, nhưng sự thật là thị lực của em rất tốt.
em nheo mắt, tay cầm đũa cũng buông xuống.
jungwon quay đầu lại nhìn theo ánh mắt em, cảm thấy khó hiểu.
"giám đốc của jinhit và tiểu thư aeri, em quen à?"
quả nhiên, những người có thân phận xếp cùng một hàng luôn nằm trong một phạm vi nhất định. riki lắc đầu.
"chỉ thấy người ta trai tài gái sắc ngồi cùng một chỗ thu hút ánh nhìn thôi. nghe anh nói vậy thì có vẻ như họ rất môn đăng hộ đối, càng nghĩ càng thấy đẹp đôi."
riki không thân quen gì với seokjin, trước đây qua sunoo, em mới gặp anh ta một hai lần, ngay cả nói chuyện cũng chưa từng nói với nhau một câu.
em chỉ cảm thấy tò mò, vì sao seokjin và aeri lại đi cùng nhau?
em còn nhớ có lần từng nghe người khác nói nàng ta rời khỏi jinhit rồi.
"tôi qua đó một chút."
jungwon cười với riki, lập tức đứng dậy. nếu như đã tình cờ gặp thì đương nhiên không thể làm như không thấy được.
em nhìn theo gã, lòng đầy hối hận vì đã chọn chỗ ngồi này. thành phố này thật nhỏ bé, đi đâu cũng gặp người quen cũ, lần nào cũng bị đánh động tới dây thần kinh, muốn giả vờ quên cũng không thể.
gã ta tới chào hỏi, seokjin dù không mấy thoải mái nhưng vẫn duy trì thái độ lịch sự.
"giám đốc yang quả nhiên là không ra tay thì thôi nhưng một khi đã ra tay thì khiến cho người ta không thể không tròn con mắt mà nhìn. thật sự còn phải học tập giám đốc yang nhiều."
chi tiết cho hợp đồng đã bàn bạc cụ thể đến thế rồi, thật không ngờ còn bị đá bay, seokjin vì dự án này đã hao tổn rất nhiều nhân lực và tiền của, cuối cùng lại để cho người khác hưởng lợi.
"giám đốc kim châm chọc tôi rồi, chẳng qua tôi chỉ gặp may mà thôi. bố tôi lúc nào cũng dặn tôi phải học tập anh, giám đốc kim tài giỏi như vậy, khiến tôi cảm thấy rất áp lực."
seokjin lắc đầu, không thể không cười, cầm lấy ly rượu lên mời jungwon một ly.
aeri hết nhìn jungwon, rồi lại nhìn seokjin, đối với chuyện giữa đàn ông với nhau, nàng không quan tâm nhiều.
nàng chỉ để ý tới người đang ngồi bàn bên kia mà thôi. nàng đứng dậy.
"tôi cũng nên qua bên kia ôn chuyện cũ mới phải."
aeri vừa nói hết câu, trên mặt jungwon chợt hiện lên sự kinh ngạc.
nàng đi đến bên cạnh riki, đảo mắt qua bàn thức ăn, khẽ cười.
"đã lâu không gặp."
em nhìn khuôn mặt xinh đẹp lay động lòng người của nàng ta, khuôn mặt mà em từng rất ghét và đã từng tát một cái, vậy mà hiện giờ em chẳng hề cảm thấy có chút phẫn nộ nào nữa.
"mới chỉ có vài ngày, xem ra trí nhớ cậu kém đi rất nhiều so với trước đây."
còn nhớ thời cấp ba, aeri học thuộc lòng bài rất nhanh, từng được các thầy cô khen ngợi.
nàng cười ra tiếng.
"cậu cũng quan tâm tới tôi quá nhỉ, ngay cả trí nhớ của tôi thế nào cũng biết rõ."
dù biết riki không hoan nghênh nhưng nàng ta vẫn ngồi xuống ghế.
"cậu và sếp yang có vẻ khá thân thiết nhỉ?"
riki liếc nhìn nàng ta, không hiểu lời nói kia ám chỉ điều gì. càng để tâm suy nghĩ thì lại càng khó giải thích.
"sunoo vẫn độc thân."
nàng thật sự không ngờ lại có ngày mình có thể nhìn thẳng vào khuôn mặt kia một cách thoải mái đến vậy.
quá khứ bao nhiêu hận, bao nhiêu không cam tâm, bây giờ đã hoá thành khói thuốc mà lặng lẽ bay đi. nàng chợt cảm thấy bản thân nực cười, thầm yêu hắn ta ngần ấy năm mà không được.
riki chính xác là tình địch số một của nàng, theo lý mà nói thì lẽ ra khi thấy hai người họ chia tay, nàng phải hài lòng mới đúng.
thế nhưng, nàng lại chẳng hề thấy vui vẻ, giống như cảm giác năm xưa khi nghe tin sunoo đính hôn yebin, nàng nghĩ, nếu người bên cạnh hắn không phải riki thì đó chính là một khuyết điểm.
em tròn mắt kinh ngạc, nhưng chỉ lướt ánh mắt qua mặt aeri, không nói gì.
nàng ta muốn giải thích rất nhiều, giải thích chuyện nàng và sunoo có mặt tại hôn lễ của miyeon chỉ là một chuyện ngẫu nhiên, giải thích hai năm trước, nàng và hắn ta vẫn duy trì ở mối quan hệ bạn bè bình thường, có việc cần thì giúp đỡ, không có việc tự khắc sẽ không quấy rầy nhau.
thế nhưng cuối cùng aeri cũng không nhiều lời, quá chủ động thúc đẩy quan hệ tình cảm của người khác, còn chưa biết là lợi hay hại. nàng cười với riki.
"được rồi, không làm phiền cậu ăn cơm nữa."
riki nhìn theo bóng aeri, phát hiện nàng ấy cầm khăn tay lau mồ hôi trên trán seokjin.
điều mà nàng ta giấu tận đáy lòng không nói rõ, chính là nàng giả vờ thân mật với sunoo ở đám cưới của miyeon, chẳng qua chỉ muốn trả thù em một chút vì quãng thời gian cấp ba, giúp lòng mình hoàn toàn thoải mái.
vừa rồi aeri nói muốn ôn chuyện cũ với riki nên lúc này thấy nàng ta đã đi rồi, jungwon mới quay về chỗ.
"là bạn học cấp ba, không ngờ thay đổi nhiều quá không nhận ra."
nói xong em mới thấy lời nói của mình lỗi sai chồng chất, vì vừa rồi còn nói là không quen biết hai người họ.
"lúc nãy không chắn chắc lắm nên không dám qua chào hỏi, thật không ngờ cô ấy vừa nhìn đã nhận ra tôi."
jungwon há miệng, nhưng chỉ để bỏ một miếng đậu phụ vào. hắn thật sự muốn nói với em ta, nếu không thích thì đừng nói, chứ đừng nói dối làm gì, thái độ miễn cưỡng như vậy như vậy vừa làm cho bản thân khó chịu vừa khiến người khác không thoải mái.
làm việc với nhau đã lâu, jungwon phần nào hiểu được con người em.
ngày hôm nay tâm trạng em lộ ra ngoài rất nhiều, hẳn là đã có điều gì chạm vào nơi nhạy cảm nhất trong lòng em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro