05
riki ầm ĩ suốt thời gian qua đòi thả em xuống, khiến sunoo có chút muốn điên lên không có cách nào mà ôn nhu nổi với em.
ra khỏi phòng riêng, không đợi cửa phòng đóng kỹ, sunoo liền thả em xuống và mang theo lửa giận đè riki lên vách tường hành lang.
nụ hôn ngợp trời kéo tới, em chịu đựng cái hôn tức giận của cậu.
sunoo trong miệng em tùy ý quấy đảo, chỉ muốn vừa gặm nhắm đôi môi vừa mắng em.
nhân viên phục vụ thỉnh thoảng đi qua phía sau hai người thản nhiên làm việc, chuyện như vậy ở đây không tính hiếm lạ gì.
riki bị hôn hồi lâu mới tỉnh hồn lại, em dùng sức đẩy mạnh ngực sunoo, hai người dần tách ra.
môi em đỏ mọng có chút sưng, mới vừa tách ra miệng nhỏ liền thở dốc.
sunoo nắm cằm em, hơi dùng lực làm cho riki nhìn thẳng mình, âm thanh mang đầy giận dữ.
"em đã tỉnh chưa?"
em cùng cậu bốn mắt nhìn nhau, miệng của em đã tê dại, trên mặt như trước vẫn hồ đồ, phun ra một câu.
"h-hyung là đ-đồ khốn-"
không chờ em nói tròn câu mắng người, một lần nữa bị sunoo giữ chặt môi.
cái hôn này có thể nói dài dằng dặc, đem người hôn tới ngoan ngoãn.
"tại sao lại mắng anh là đồ khốn?"
riki bị hôn đến phát khóc.
em nghe sunoo nói, cũng muốn trả lời, thế nhưng đầu óc bị rượu làm cho mơ hồ, mặt dại ra, cũng không nghĩ ra bản thân nên nói gì.
sunoo bị điệu bộ của em làm cho sắp cười.
tối nay cậu bị mắng là 'đồ khốn', cảm thấy bản thân có chút oan ức.
"được thôi."
sunoo nghiến răng nghiến lợi.
"anh hôm nay sẽ cho em mở mang kiến thức một chút cái gì gọi là đồ khốn thật sự."
nói xong, cậu đem riki say rượu ôm ngang lên, đưa vào taxi.
...
taxi chạy dần chậm, cuối cùng dừng lại dưới lầu nhà riki.
sunoo trước tiên xuống xe, đi vòng qua xe mở cửa cúi người, giúp em kéo khoá áo khoác lên.
riki không tự chủ ngẩng đầu, sunoo cho là em muốn hôn cậu.
sunoo bật cười, chú ý tài xế phía trước đang nhìn, đứng dậy.
"em về nhà đi, mai gặp lại."
hiện tại lại yên tĩnh lạ thường, bên trong xe có bật máy sưởi ấm, hai gò má riki bị hôn đến ửng đỏ, cố chấp lắc đầu một cái.
sunoo không nghĩ em sẽ không xuống xe.
"em không muốn về nhà sao?"
riki liền dùng sức gật gật đầu.
sunoo cúi đầu nghĩ cái gì, cửa xe vẫn luôn mở, gió lạnh bên ngoài thừa cơ lùa vào, khiến cho riki hơi co người lại.
cậu từ trên cao nhìn xuống em, lùi một bước đưa tay đóng cửa lại.
tài xế từ cửa sổ tay lái đưa đầu ra.
"cháu trai, đi tiếp à?"
suy nghĩ hồi lâu, sunoo mới từ bên khác lên xe, báo địa chỉ của mình.
...
riki ngoan ngoãn đi theo phía sau sunoo tiến vào cửa, lúc cậu ấn nút thang máy em cũng lại gần xem.
cơn say của em dường như chia làm hai giai đoạn.
giai đoạn thứ nhất là ra sức làm loạn, và cũng có lúc bình thường như hai nhân cách khác nhau.
giai đoạn hai lại khôi phục, ngoan ngoãn cực kỳ, thế nhưng nếu nhìn kỹ, trong đôi mắt chứa đầy mơ hồ, vẫn còn rất say.
sunoo đem em mang về nhà mình.
cậu từ phòng bếp cầm ra một bình nước, lại phát hiện riki ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sa lông, con ngươi liên tục đảo quanh, giống như trong lòng em tràn ngập hiếu kì với nơi này.
"em uống đi."
sunoo vặn nắp bình ra, đưa cho em.
riki không nhúc nhích như đang tiêu hóa lời cậu, qua một hồi lâu, mới chậm rãi cầm lấy uống.
cậu nhìn em uống gần cạn chai, bước lại ngồi vào bên cạnh riki.
em bất ngờ cảm giác không khí xung quanh ngột ngạc như bị ai đè xuống.
sunoo đưa tay muốn cởi áo khoác em xuống, riki thuận theo để cậu cởi.
cậu nhìn em ngoan như vậy, trong lòng cảm thấy có dòng nước ấm chảy qua, liền trêu ghẹo.
"cũng không sợ anh cởi ra làm chuyện xấu với em à?"
riki không nói lời nào, đôi môi bị nước làm cho ướt có chút bóng nhìn rất mềm mại, cứ như vậy nhìn cậu
sunoo thở dài, liền chuyển đề tài.
"nhưng hãy nhớ ngoại trừ anh ra, ai cởi quần áo của em đều phải đánh lại, nghe không?"
riki hơi nghiêng đầu, vừa nhìn chính là nghe không hiểu.
sunoo nhẫn nhịn lại chịu đựng, sâu sắc cảm thấy dưới tình huống này mà cậu không làm gì thật sự là thử thách lớn với bản thân.
kéo riki ngồi lên chân mình.
sunoo nghĩ, cậu chỉ hôn một chút, cùng lắm thì sờ mấy cái, tuyệt đối không làm những chuyện đi quá xa.
em cứ như vậy tùy cậu an bài, bị ôm vào trong ngực, đôi môi nặng trĩu, nụ hôn của sunoo đã áp đến.
phòng khách lớn trống trải, thanh âm hai người hôn lúc này vang vọng truyền vào tai.
riki một bên chấp nhận hôn môi, một bên lại không thể kiềm chế thở gấp.
áo khoác da trên người đã bị cởi xuống, bên trong mặc một chiếc áo đen đơn giản.
bàn tay sunoo đặt trên lưng em, ép sát riki vào người mình đem khoảng cách của cả hai rút ngắn đến cực hạn.
áo từ từ bị vén lên, tay của sunoo không biết duỗi vào từ khi nào, nhẹ nhàng nắn bóp eo nhỏ của riki, ấn hai cái, rồi chầm chậm hướng lên trên mò.
mãi đến khi chạm vào nhũ hoa bên phải, em lại mẫn cảm rên nhẹ một tiếng.
"ưm a..."
sunoo muốn rời khỏi môi em, nhưng riki lại phản ứng, chính là không cho cậu đi.
khoái cảm trước ngực càng thêm rõ ràng.
sunoo yêu thích không thôi xoa từ bên phải đến bên trái, riki bị ôm trong lồng ngực cậu thẳng lưng, cọ đến đũng quần phía dưới của cậu căng đau cực kỳ.
rốt cuộc sunoo cũng chịu buông tha môi em, riki cạn sức đem cái trán tựa vào vai cậu, sắc mặt đỏ bừng thở gấp, hơi thở nóng bỏng phả vào cổ cậu.
nhũ hoa của em đã sưng đỏ, tay của sunoo vẫn ở bên trong tàn phá bừa bãi.
cậu rút tay ra, trước ngực riki bỗng nhiên nhẹ đi, em dường như có chút không nỡ ưỡn ngực níu kéo.
"ặc."
sunoo lên tiếng, nhìn em ở trên người mình dùng sức cọ cọ ở phía dưới.
"riki, cách anh xa ra."
sunoo đem áo vén lên, lộ ra trước ngực nhũ hoa bị vò đến thẳng đứng.
cậu gắt gao nhìn chằm chằm ngực em, đem góc áo vừa vén lên tới miệng riki, nhẹ nhàng dỗ dành.
"cắn chặt nào, ngoan."
hệ thống sưởi trong nhà đã bật mức tối đa, dù áo bị kéo lên cũng không nhận thấy khí lạnh.
riki khẽ há miệng, đầu lưỡi ẩn hiện, nghe lời cắn chặt áo mình.
đôi mắt sunoo hơi trầm xuống, cúi đầu không chút khách khí gậm cắn đầu nhũ bên trái, cũng không để bên phải cô quạnh, bị tay của cậu nhéo một cái, kéo căng rồi lại thô bạo xoay tròn.
riki ngậm chặt áo, không kiểm soát được nước bọt chảy xuống ướt một góc vải.
em bị gậm ra khoái cảm, phía dưới ngứa ngáy, có cái gì ở bên trong quần lặng lẽ đứng lên.
hai tay riki ấn đầu sunoo lại, kiềm chế không được từ trong cổ họng phát ra vài âm thanh khó nhịn.
đến tai cậu chính là tiếng rên rỉ đòi mạng, đây là muốn dụ dỗ sunoo đè em xuống ăn tại chỗ sao.
cậu ngẩng đầu lên, kéo áo bị riki cắn chặt.
áo đã ướt đẫm một mảng lớn, hàm răng em buông lỏng tràn ra ngụm nước bọt chưa nuốt, toàn bộ rơi xuống tay sunoo.
cậu dùng tay phải nâng cằm của em, nhìn gương mặt bị tình dục nhấn chìm.
"em muốn hơn nữa không?"
em khó nhịn cắn cắn môi, nhỏ giọng nghẹn ngào.
"h-hyung, e-em khó chịu..."
"hử? em khó chịu ở đâu?"
riki đưa hai tay nắm lấy tay sunoo, thuận theo ngực dò xuống, mò tới đũng quần chính mình, âm thanh nhỏ xíu run rẩy, mang theo mê hoặc.
"c-chỗ này..."
em cứ như vậy cúi đầu, xem một bàn tay không phải của mình đặt ở nơi kia, tim đập như trống.
sunoo cũng thở gấp, viền mắt cậu hiện lên tơ máu, tầm mắt dời xuống đột nhiên nhìn thấy một cái thẻ rơi trên sàn.
cậu khẽ khom người nhặt lên, là thẻ học sinh của riki.
ngày sinh của em được viết rõ ràng trên đó - ngày 9 tháng 12 năm 2005.
em vẫn chưa đủ tuổi.
riki nhìn động tác của cậu, dùng sức kiềm nén tiếng rên rỉ sắp trào ra trong cổ họng, em bất mãn lắc hông cọ cọ, nhất thời cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
sunoo sắc mặt cứng đờ, phần dưới gần như muốn bốc hỏa, trong một khắc khoái cảm quét qua toàn thân, khiến cậu muốn phát điên.
mà riki căn bản không biết mình vừa làm gì.
"thoải mái không, riki?"
"dùng sức...a- h-hyung."
riki rốt cuộc kêu lên, giọng em trong trẻo nhiễm qua dục vọng, cực kì gợi tình.
sunoo vứt thẻ học sinh trên tay.
chưa qua sinh nhật em nên riki vẫn mười sáu tuổi.
vậy là còn kém bốn tháng một năm mới đủ tuổi, nếu tính tuổi bên hàn thì em cũng tròn mười tám tuổi rồi.
làm sớm hay muộn cũng không khác nhau nhiều-
không không, đừng chơi dại nếu không là bốc lịch đấy.
sunoo nghĩ thông suốt liền buông riki ra.
cậu suýt quên bản thân vừa cam kết chỉ hôn nhẹ sờ nhẹ, không đi quá xa.
cậu để tay trên trán cúi đầu rồi thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro