Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01

em mới từ nhà vệ sinh bước ra, liền nghe hai tên nam sinh lớn tiếng hô.

"chào đại ca riki!"

âm thanh rất chi vang dội, sợ là toàn bộ hành lang đều có thể nghe thấy.

quả nhiên, những người xung quanh nhà vệ sinh cùng với mấy người đứng trong hành lang tán gẫu nô đùa đều không hẹn mà cùng hướng sang, trên mặt đều mang biểu tình tập mãi thành quen.

em ngẩng đầu nhìn bốn phía một chút, cắn cắn môi, yếu ớt đáp.

"v-vâng, xin chào..."

hai tên nam sinh trước mặt nghiêm túc gật gật đầu, lúc này mới đi vào nhà vệ sinh xả nước.

dù là đã nhiều lần bị hô 'đại ca riki', em mỗi lần vẫn luôn bị doạ giật mình, sau đó là nửa ngày sợ hãi không thôi.

còn nhớ năm ngoái, em vẫn là một tên học sinh hết sức bình thường, bình thường đến mức gần như vô hình trong lớp 10, một phần vì em là người nhật nên em vẫn chưa giỏi nói tiếng hàn cho lắm, còn phần còn lại là do thành tích tại lớp khá tốt nhưng cũng không phải kiểu hạng top đầu gì, tính tình lại hay nhạy cảm im lặng, cũng không phát biểu gì, chỉ số tồn tại rất thấp hơn cả thấp.

mỗi lần khi người khác khen em, em liền ngại ngùng mặt đỏ. dù nhìn thế nào cũng không có chút quan hệ với cái danh đại ca kia.

thế nhưng không nghĩ tới cả năm nay, đi dạo trong trường thôi cũng bị người ta gọi đại ca riki, gần như bị cả trường biết mặt.

thật sự, với em.

nó giống như sự trừng phạt vậy.

em vẩy vẩy mấy giọt nước trên tay, không khí tháng một ở thành phố Seoul vô cùng lạnh, rửa cái tay thôi cũng có thể đông cứng.

đổi thành lúc thường, riki rửa tay xong đi ra khẳng định bị lạnh đến phát run, mà em vừa bị doạ quên luôn cả cái lạnh.

em đang nghĩ về một người.

bước về lớp, vừa tới cửa đã thấy chỗ của mình bị một nam sinh quen thuộc ngồi như dự đoán.

lúc này mới hết tiết tư, chính là giờ ra chơi, mọi người hầu như đã đi ăn trưa, trong phòng học chỉ còn vài học sinh ngồi viết bài, thỉnh thoảng quay qua đánh giá hai người ngồi hàng sau.

dù mỗi ngày hai người này đều chăm chỉ đến lớp em ngồi, mà mỗi lần tới đều thu được nhiều ánh mắt tò mò.

jungwon ngồi ở ghế phía trước của em, ngồi ngược ghế, nghịch điện thoại trên tay, một bên ấn ấn, một bên cùng người đối diện trò chuyện.

"ê sunoo, cô gái kia từ năm nhất đã tỏ ý thích mày giờ ở trước mặt mọi người nhét thư tình cho mày, người ta cũng rất xinh đẹp và học giỏi như vậy mà mày cũng không động lòng dù chỉ một chút sao?"

em mới vừa tới gần sunoo, liền nghe được mấy câu như thế, em không tự chủ bắt đầu cắn cắn môi, lại làm như không có chuyện gì thản nhiên ngồi xuống vị trí cùng bàn của mình.

sunoo mới vừa móc ra một điếu thuốc, thấy em đã quay về, liền đem điếu thuốc bỏ lại bao.

jungwon nhìn thấy em, gật đầu coi như chào hỏi.

sunoo cười nhạo.

"nếu mày thích thì theo đuổi đi, mỗi ngày trêu chọc tao với cổ làm gì? phiền chết đi được."

sunoo nói chuyện tuy rằng thô, jungwon cũng không để ở trong lòng.

tim em nhảy một cái, ánh mắt hoảng hốt nhìn xuống đáy bàn, lúc này tay em bị một bàn tay thon dài khác nhưng nhỏ hơn tay em đan chặt, mà chủ nhân của cái tay kia lại vờ như không có chuyện gì xảy ra.

em lặng lẽ liếc nhìn sunoo, nhìn khuôn mặt góc cạnh của cậu.

"ê không, nhìn mày đẹp trai như vậy thật sự không muốn nói chuyện yêu đương sao? thật sự không muốn tìm bạn gái? tao nói này kim sunoo, mày biết cùng con gái hôn môi có bao nhiêu sướng không?! mày thử một lần bảo đảm-"

"được được."

sunoo thiếu kiên nhẫn ngắt lời anh.

"mày đến nhà ăn giành chỗ đi, tao cùng riki đi vệ sinh."

jungwon buồn bực.

"riki không phải mới từ toilet trở về sao?"

jungwon thật sự cảm thấy khó chịu, rõ ràng là anh với sunoo chờ thằng nhóc này cùng đi ăn, kết quả lại thành một mình anh đi nhà ăn.

không quản trong lòng có bao nhiêu bực tức, jungwon vẫn ngoan ngoãn nghe lời.

jungwon đi rồi, xung quanh mới coi như triệt để yên tĩnh.

những học sinh trong lớp vừa rồi ngồi lại chép bài, hiện tại cũng đã ra ngoài ăn.

trên hành lang không có một bóng người đến đáng sợ, âm thanh gió thổi đều có thể nghe rõ.

trong phòng học chỉ còn hai người.

sunoo không biết lúc nào đã xoay đầu lại, nhàn nhạt nhìn em, hai bàn tay dưới gầm bàn vẫn chặt chẽ đan nhau.

hai người đối diện, em mới có thể thấy rõ toàn bộ mặt cậu.

khuôn mặt này của sunoo bất luận xem bao nhiêu lần đều khiến người ta cảm thấy say mê, cậu sở hữu vẻ đẹp phi giới tính, cặp mắt cáo sắc bén nhìn vào khiến người khác rùng mình, đôi môi hơi mỏng luôn mang theo nụ cười tươi tắn hệt như mặt trời nhỏ, trên người cậu là bộ đồng phục học sinh cứng nhắc màu đen xanh toả ra khí thế bức người nhưng với em thì lại rất đáng yêu...

sunoo học cũng rất giỏi, giỏi hơn em nhiều. cậu lúc nào cũng đứng nhất toàn trường, là học trò cưng của thầy cô giáo.

sunoo cũng rất giàu có, ba của cậu là giám đốc của công ty mỹ phẩm nổi tiếng nhất trong nước còn mẹ cậu thì lại là hiệu trưởng của ngôi trường này.

sunoo có tất cả.

cùng em tuyệt nhiên là hai loại người ở hai thế giới khác nhau.

sunoo là nhân vật nổi tiếng nhất ở trường này, không ai là không biết đến cậu cả.

là trùm trường kiêm nam thần của trường EN- không ai khác ngoài kim sunoo.

còn em, em chỉ là một nhân vật bình thường thôi, chẳng có gì đáng chú ý cả ngoài cái biệt danh được mọi người bàn tán.

tùy tùng đặc biệt được cưng chiều của kim sunoo.

nghe xấu hổ muốn chết đi được, giờ em chỉ muốn đào một cái hố rồi chui vào mà thôi.

bỗng ngón tay nhẹ nhàng vuốt lòng bàn tay của em, đem tay ấm áp xoa mấy phần.

cực kì mập mờ.

ánh mắt sunoo tối lại, ý cười dần ám muội, cứ như vậy nhìn chằm chằm em.

em rũ mắt, đột nhiên nhớ tới lời vừa rồi của jungwon.

"mày biết cùng con gái hôn môi có bao nhiêu sướng không?!"

em biết, chỉ có điều riki không phải là con gái.

nhưng sunoo thì không hề để tâm đến mấy việc đó.

cơ thể em hơi nghiêng về phía trước, lúc phản ứng lại, môi em cách môi sunoo không quá 1cm.

em hơi ngoẹo cổ, từ phía sau nhìn lại, hai người nghiễm nhiên đã hôn.

sunoo bất động.

chớp một chút.

em đem dấu môi in xuống.

sunoo lập tức chiếm chủ động, cậu buông tay em ra, đổi thành ôm eo nhỏ, giữ em chặt chẽ.

sunoo thẳng đến chiếc lưỡi đỏ hồng của em, quấn quýt khuấy đảo không ngừng.

tiếng nước xấu hổ vang vọng bên tai hai người, tim em đập liên hồi, em sợ có người quay lại, thế nhưng cảm giác áp chế của đối phương thực sự quá mức mạnh mẽ, khiến em tạm thời không có cách nào phân tâm khỏi nụ hôn.

dù gì em cùng sunoo đã hôn nhau không ít lần.

lần thứ nhất, hai người hôn môi đều mang điểm xa lạ lại có chút lúng túng, lần thứ hai, sunoo dịu dàng đem riki hôn đến mềm nhũn.

hiện tại kỹ thuật hôn của cậu đã cải thiện nhanh chóng, thế nhưng riki chỉ mới vừa học được cách thở, lúc hôn vẫn còn ngây ngô.

sunoo lại ấn em hôn sâu thêm mấy phút.

đến khi cả người em không thở nổi nữa, cậu mới luyến tiếc rời khỏi môi của riki.

nhẹ nhàng thở dốc, hơi thở phả vào mặt đối phương, liền gây ra một trận run rẩy.

đôi mắt em ướt nhẹp, toàn thân mềm nhũn.

sunoo cười nhếch mép, hài lòng trước bộ dạng này của em.

bên ngoài dần dần truyền đến tiếng người, hai người lúc này mới dần tách ra.

ngọn lửa trong lòng sunoo ngày càng mạnh, cậu chửi thầm nhưng cũng biết ở trường không thể làm quá mức.

cậu hít sâu một hơi, lấy điện thoại ra gửi cho jungwon một tin nhắn, nhờ anh mua ít bánh mì.

bộ dạng như vậy của người thương cậu làm sao có thể đến nhà ăn cho người khác xem được chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro