Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝐣𝐨𝐤𝐞

cả buổi tối, tôi ngồi quan sát em.

em cao lớn, rất xinh, da mịn nhưng mặt buồn quá, giá như chịu khó cười hơn một tí.

vậy mà rồi chẳng hiểu sao đêm đó tôi lại mơ thấy em, gương mặt buồn quá, dù em và tôi chưa hề nói với nhau câu nào.

tôi hay đến nhà jungwon, để có thể đứng từ sân nhà gã mà nhìn sang bên nhà em.

tôi không hiểu nổi tâm trạng của mình.

tôi không tin rằng đó là tình yêu.

tôi không muốn tin.

tôi, một thằng con trai mà theo nhận xét của nhiều người thì khuôn mặt quá lạnh lùng, đẹp trai, học giỏi, lại có nhiều tài lẻ, gia đình cũng bề thế.

bạn tôi, và bản thân tôi vẫn nghĩ, nếu yêu, tôi sẽ yêu một người như người mẫu, hay ca sĩ gì đó, hay chí ít cũng phải sành điệu một chút, giống như những mấy đứa bạn trong nhóm của tôi.

vậy mà bỗng dưng tôi lại trở nên bối rối trước một cậu bé người nhật là em - nishimura riki.

tôi cảm thấy không còn là tôi trước khi gặp em.

ngày lại ngày, tôi luôn tìm cách để được gặp em, được nhìn ngắm gương mặt quá buồn thỉnh thoảng lại sáng bừng lên bởi nụ cười rạng rỡ, được nghe những lời nói giản dị đôi khi lại bướng bỉnh và khó hiểu.

tôi cảm nhận thấy em cũng có cảm tình với tôi.

nhiều khi tôi bắt gặp ánh mắt em nhìn tôi chăm chú, nụ cười bối rối khi chạm phải ánh mắt tôi.

tâm hồn tôi suốt ngày ca hát.

tôi như đi trên mây.

tôi yêu.

tôi yêu.

tôi yêu em thật rồi.

"anh yêu em!"

tôi đã chọn một thời điểm đẹp để nói với em câu nói đó.

gương mặt quá buồn ấy bỗng lóe lên một điều gì đó thật khó hiểu.

em cười, một nụ cười vừa đủ tươi, khẽ nắm lấy tay tôi.

"cảm ơn hyung đã dành tình cảm cho em nhưng em không yêu anh."

sao thế?

tại sao lại thế?

tôi không hiểu.

tôi vội vàng quá chăng?

hay là tôi ngộ nhận?

không thể thế được!

có thể là em vẫn còn e ngại điều gì đó chăng?

nếu thế tôi sẽ cho em hiểu được tấm chân tình của tôi.

tôi sẽ đợi đến khi em hiểu.

"này chuẩn bị đi ăn khao đi thôi, thằng nhóc riki thắng rồi!"

tiếng hanbin lanh lảnh.

"vậy sao? cậu sunoo đó tỏ tình rồi sao?"

giọng heeseung hoài nghi nhưng không giấu nổi sự vui sướng.

"đương nhiên rồi."

còn đây là tiếng em, thản nhiên đến lạnh lùng.

"hay thật đó, công tử kim sunoo cuối cùng đã chịu quỳ gối."

"em giỏi thật đó riki à, cách nào thế?"

họ còn nói nhiều nữa.

đó là những lời nói về tôi.

hoá ra họ chơi trò cá cược, xem em có thể làm cho tôi đổ gục hay không.

em mang chuyện tình cảm đối với tôi ra đánh cược.

em là vậy sao?

vậy em có biết là, dù không có những tín hiệu giả, những ứng xử mà em cố tình tạo ra đối với tôi, thì tôi cũng đã có em ở trong tim rồi.

tôi chỉ buồn là em, một người thường hay tôn trọng người khác, lại đi ngược lại cách sống của chính mình, và làm cho tôi bị tổn thương.

trò đùa ấy có quá vô tâm không em?

liệu rằng em có hối hận?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro