Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cà Rốt Vị JungUwU [ 13 ]

Ten đang cười híp mắt lên trêu chọc Kun thì bỗng dưng y cảm thấy có một áp lực vô hình lớn đến từ đằng sau, khiến y hơi khó thở, nụ cười đông cứng lại. Kun hình như cũng thấy vậy nhưng vì là Alpha nên phản ứng có phần khác với Ten, Kun ngồi thẳng lưng lên, tay nắm thành quyền, đôi lông mày nhíu sâu, như một con gấu đang đe dọa những kẻ bước vào lãnh thổ của nó. Ten chưa kịp hiểu ra điều gì thì áp lực đó đã biến mất và sau đó thì Doyoung ngồi phịch xuống ghế, mặt không cảm xúc nhưng hành động lại đối nghịch với biểu cảm đó. Anh quăng cái điện thoại xuống bàn, không hề thương tiếc gì mà quăng từ trên cao xuống, tiếng động lớn làm Ten rụt người lại.

Doyoung ngồi xuống một lúc rồi mới ngớ ra là từ nãy không có ai nói gì nên ngẩng mặt lên định hỏi hai đứa bạn đồng niên thì nhận được hai ánh mắt nhìn chòng chọc của họ.

''Sao?'' Doyoung nhướn mày.

''Vừa nãy mày tỏa pheromone à?'' Ten lại gần Doyoung, giơ hai tay lên rồi hạ xuống. ''Má nó, nó đè tao tí nữa chết bẹp, như thế này này.'' Y giơ lên, hạ xuống mấy lần như tay y là tảng đá đang ép một cái bánh. ''Đây nhá, tao nhỏ xinh ở dưới xong nó đè—!!''

''Lố quá mày ơi.'' Doyoung đẩy Ten lùi ra xa, liếc Kun một cái rồi chẹp miệng nói. ''Xin lỗi, đói quá nên lỡ thả chút pheromone.''

''Ủa, mình vừa ăn trưa mà?''

''. . .''

''Ôi bạn tôi, nói dối tệ thực sự. Khai thật nhanh, bé yêu của mày đã làm gì à?''

''Thế thứ bảy đi chơi nhé, đằng nào chủ nhật cũng được nghỉ.''

Kun tán thành với ý kiến của Doyoung, đồng thời hợp tác với anh bỏ qua lời mè nheo của Ten.

.

Doyoung vào phòng với một tiếng thở dài, một buổi tối với bữa cơm một mình đã trôi qua và giờ đến lúc đi ngủ. Anh vứt cặp xong một góc rồi thả mình lên chiếc giường thân yêu. Làm xong bài tập nhóm khiến lịch buổi tối của Doyoung trở nên trống trải, ý muốn nói rằng hãy dành thời gian đi chơi trước khi nó lại bị lấp đầy bởi những văn luận, bài tập lớn,. . Đi chơi với bạn bè hoặc với người yêu chẳng hạn. Doyoung đảo mắt, tự hỏi vì sao lại đề cập đến vấn đề yêu đương ở đây, anh còn chưa có người yêu. Anh lôi điện thoại ra lướt mạng xã hội nhưng lại lướt trong vô thức vì bản thân đang đắm chìm trong những suy nghĩ. Ban đêm luôn là thời gian thích hợp để chúng trỗi dậy và xâm chiếm não bộ người ta.

Vấn đề yêu đương có thể rất bình thường với người khác nhưng nó lại có một ý nghĩa khá đặc biệt với Doyoung. Nói ra thì có vẻ hơi không bình thường nhưng Doyoung, thật lòng mà nói, từ bé đến giờ chưa nghĩ đến việc yêu đương. Không phải anh là một người vô cảm, chỉ là chưa gặp được người khơi dậy được cái cảm xúc bồi hồi, phấn khích khi được gặp người đó. Cảm giác tim đập như mở hội cũng chưa được trải qua nên Doyoung không biết được cảm giác đó sẽ ra sao, cảm giác thích một người sẽ như thế nào. Doyoung cũng có được người khác theo đuổi, tỏ tình. Ban đầu hơi bối rối nên đã hỏi bạn bè, sau đó thì đã từ chối vì anh không thấy vui khi ở bên họ, thậm chí một vài trường hợp còn hơn phiền và anh không nhận được sự chân thành từ họ. Dần dần về sau thì không quan tâm đến hẹn hò hay người yêu gì luôn.

Vì đã làm quen với việc đó nên Doyoung hiếm khi nói về chuyện yêu đương nhiều, chỉ khi bạn bè tâm sự thì mới nói chứ bình thường, với anh, yêu hay không yêu vẫn thế. Và đó là vì sao Doyoung hơi ngạc nhiên về việc bản thân tự dưng nhắc đến đi chơi với người yêu. Não bộ sẽ tự nghĩ đến điều gì khi chủ của nó rất quan tâm đến điều đó hoặc muốn có được điều đó. Vậy là. . lần đầu tiên, Doyoung muốn có người yêu sao?

Và hơn thế nữa, anh thích một người sao? Vì thích người đó nên mới muốn người đó thành người yêu mình và đi chơi?

Chiếc điện thoại đang nằm úp trên ngực Doyoung khi vừa nãy anh đặt xuống để nghĩ ngẫm giờ lại được mở lên, chủ nhân của nó khác với vừa nãy quá, lực bấm bàn phím hơi mạnh và có phần hoảng loạn.

Vài giây sau, có một tin nhắn hiện lên trên màn hình.

''Có phải là thằng bé Jungwoo mà em kể với anh không?''

Jungwoo? Kim Jungwoo?

Tin nhắn tưởng như vô hại nhưng lại khiến cho một người ngớ người ra ở trên giường. Trong lúc còn đang xử lí thông tin thì Doyoung lại cầm máy lên, bấm bấm gì đó. Một tin nhắn nữa nhanh chóng được gửi đến máy anh.

''Doyoung, em thông minh như thế mà không biết thích là như thế nào à?! Anh nói cho cậu biết thì cậu phải nhớ lôi được thằng bé đó về với tư cách người yêu của Kim Doyoung cho anh, nghe chưa?''

Lại thêm một tin nhắn nữa.

''Thích là khi nhìn thấy người đó, em sẽ thấy rất vui, cảm giác vui đó khác xa với những người khác. Dù có làm gì đi chăng nữa, dù có việc gì tồi tệ như thế nào, em cũng sẽ cảm thấy vui, vì em được ở bên cạnh người ấy. Chỉ cần được ở bên cạnh người ấy thôi, niềm vui trong em không thể bị vùi lấp đi. Em muốn gặp người ấy nhiều hơn, muốn đưa người ấy đi mọi chỗ, muốn cho người ấy biết bí mật của mình, muốn nấu cho người ấy ăn một bữa, muốn bảo vệ người ấy, muốn cùng người ấy trải qua một ngày dài. Đi đâu cũng nghĩ về người ấy, mọi hỉ ái nộ đều vì người ấy mà xuất hiện. Vì người ấy mà sẽ biến cảm xúc thích của mình thành yêu, yêu rồi sẽ muốn người ấy là của mình. Nó giống như một tách trà gừng mật ong vào mùa đông lạnh giá vậy, làm em vui, làm em hạnh phúc, làm em cảm thấy tốt hơn, làm em cố gắng để lại được thưởng thức thêm một lần nữa.''

Đọc từng câu chữ, Doyoung nhớ lại về từng những ngày anh đã dành với thời gian với Jungwoo. Mọi thứ đều bắt đầu với một sự cố, một sự ngây thơ và một sự đáng yêu. Những điều đó làm Doyoung muốn trêu chọc cậu chút nhiều, ban đầu anh chỉ thử trêu cậu cho vui nhưng dần dà chính bản thân cũng bị cuốn vào trò chơi đó. Doyoung nhìn được ánh mắt của Jungwoo dành cho Yuta, anh tự hỏi liệu bản thân có thể nhìn người khác với ánh mắt đầy sao như vậy, tự hỏi đó là cảm giác khi thích một người sao. Anh quan sát cậu, quan sát những gì Jungwoo làm vì tình cảm của cậu dành cho Yuta. Cậu ngây thơ nhưng lại vô cùng chân thành. Cậu mạo hiểm bản thân chỉ vì người kia, lần đó Doyoung rất cảm động đồng thời cũng cảm thấy khó chịu, không hiểu vì lý do gì. Nhưng sau đó lại không nỡ để cậu ngất giữa sân như vậy, cơ thể tự động bế cậu lên rồi đưa cậu vào phòng y tế dù lúc đó pheromone của Jungwoo tác động cực kì mạnh lên Doyoung. Nhưng thực sự không nỡ, đứa trẻ đó cần được bảo vệ, cậu là Omega nhưng dám hy sinh hết mình về người kia. Trong phút kiềm chế bản thân ở trong nhà vệ sinh, Doyoung chợt nảy sinh ý muốn, anh muốn là người được Jungwoo thích, muốn được cậu quan tâm như vậy và cũng muốn bảo vệ cậu. Vì vậy, Doyoung đã thay đổi bản thân.

Niềm vui bắt đầu nảy mầm trong Doyoung, gốc của nó chính là những viên kẹo ngọt ngào mà Jungwoo đã tặng anh. Rồi nó lại được những lần đi chơi với cậu làm cho vươn cao hơn, lớn hơn. Không hiểu vì cái gì mà ngay từ đầu, Doyoung đã dẫn Jungwoo đến nơi ngắm sao bí mật của mình. Lúc đó, Doyoung nghĩ Jungwoo sẽ rất vui nếu được ngắm bầu trời sao ấy. Và đúng vậy, Jungwoo đã rất vui, ánh sao trong mắt cậu sáng không kém gì những ngôi sao trên trời. Dáng vẻ vui vẻ của cậu ngày hôm đấy đã đánh vào lồng ngực của Doyoung những hồi trống lớn nhưng hình như Doyoung đã quá ngốc để nhận ra. Cứ như thế, hai người đi chơi với nhau rất nhiều, chia sẻ với nhau từng góc của bản thân như là Doyoung thích đi mua sắm một mình trong khi Jungwoo thích đi với bạn, Jungwoo thích gia vị được nêm nếp đậm đà trong khi Doyoung thích vị nhạt vừa hoặc việc Doyoung thích những người đối lập với mình. Tất cả mọi thứ đều tưới mát niềm vui trong lòng Doyoung, niềm vui ấy nhú những ngọn lá non xanh mướt và khẽ cọ vào tim của anh.

Cảm xúc của Doyoung cũng lên xuống thất thường từ khi gặp Jungwoo và điều kì lạ là Doyoung khó có thể kiểm soát được chúng. Anh vốn là một người có khả năng kiểm soát cảm xúc rất tốt nhưng giờ anh nghĩ bản thân sắp mất khả năng đó rồi, nhất là với những chuyện dính lấy Jungwoo. Chẳng nói gì đâu xa, ngay chiều hôm nay thôi, Doyoung đã không thể kiềm được mà phóng pheromone của mình ra ngoài khi việc đó xảy ra. Anh đã tham gia khóa huấn luyện Alpha vào năm 18, không gặp khó khăn gì. Nhưng lúc đó, Doyoung thực sự cảm nhận được mọi khó chịu từ các ngõ ngách của cơ thể dồn vào trái tim anh, làm anh trong phút chốc mà để nộ khí làm cho mất kiểm soát pheromone. Tự dưng nghĩ đến chuyện đó, Doyoung lại cảm thấy khó chịu, nó quá. . mập mờ. Mark là ai? Tại sao Jungwoo lại bảo như vậy? Jungwoo với Mark có mối quan hệ gì? Có như Yuta không? Doyoung đưa tay vò tóc, tính đưa tay cầm điện thoại gọi cho cậu nhưng lại thôi. Lỡ cậu đang ngủ thì sao? Với cả anh không thể để dòng suy nghĩ bị đứt quãng được, phải giải quyết nốt. Doyoung thay vì nhấn gọi Jungwoo thì lại nhấn vào xem lại tin nhắn.

Ở cạnh Ten và Kun, Doyoung cũng nghĩ về Jungwoo. Anh nhớ dáng vẻ cậu chăm chú làm việc gì đó, nhớ về buổi hẹn của hai đứa nhưng chưa thể đi, xoay đi xoay lại toàn hai chữ: Kim Jungwoo.

Từng chữ đều khớp với những cảm xúc của Doyoung và nó cũng chỉ xuất hiện từ khi anh gặp Jungwoo. Vậy là anh có thích Jungwoo.

Doyoung thực sự thích Jungwoo.

.

Trong căn phòng nhỏ với tông màu trắng be với xám, một người nằm im trên giường, lắng nghe nhịp tim đập mỗi lúc một nhanh, đôi lúc còn lệch nhịp.

Trong một ngày giáp đông, một người bước xuống giường để chạy vào bếp pha một tách trà gừng mật ong rồi nhâm nhi nó. Người đó để vị ngọt lan tỏa khắp đầu lưỡi, rồi đặt tay mình lên lồng ngực còn vang tiếng đập.

''Ừ, đúng rồi, mình thích Jungwoo.''























chú thích chút, cái khóa huấn luyện alpha năm 18 là bắt buộc, giống kiểu nam giới bắt buộc phải đi quân sự ấy :> hic, để fic lâu không viết nên tí nữa thì quên, may có bạn comment nên mới lôi ra viết. xong cảm xúc tự dưng trào lên thế là viết một mạch luôn =))))))) thế nên việc comment quan trọng lắm đó, mình cũng thích đọc comment nữa ;;

còn một điều nữa mình muốn nói là mọi người biết ba tuần đầu tháng 2 là ba tuần của dowoo đúng không =)))) thì mình có muốn kỉ niệm ba tuần đó bằng việc đăng ba fic dowoo mới vào ngày sinh nhật của doyoung (1/2), jungwoo (19/2) và ngày của dowoo (10/2) và theo lịch thì mình đã đăng một fic rồi. nên là nếu mọi người có hứng thì vào đọc ủng hộ mình nha :< 2 fic nữa mình sẽ đăng theo lịch, mọi người có thể follow ins hoặc blog của mình để cập nhật thời gian ra fic hoặc mọi người có thể vào wall mình xem v: và đó là những gì mình muốn nói, ba fic dowoo mới mình dồn khá nhiều công sức nên mong được mọi người ủng hộ ạ ;;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro