5. trans | 同居关系
note:
- chưa beta lại nên đọc có thể còn thấy cấn
- bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, mng vào kudo cho tác giả nha
- dịch bằng google dịch và qt nên chỉ có thể đúng 50-80%, nếu các bạn thấy chỗ nào không ổn hay hợp lý cứ cmt ở dưới nhé
tác giả: Rainsin: https://archiveofourown.org/users/rainsin/pseuds/rainsin
link tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/46167835
----
Một buổi tối nọ, khi các thành viên trong đội đang gấp rút quay vlog, Han Wangho đang cầm camera đi dọc hành lang thì gặp Choi Hyeonjoon. Đội trưởng Han thích thú, trêu chọc cậu: "Ồ, chúng ta đi khám phá phòng của Hyeonjoonie đi."
Những lời này khiến Choi Hyeonjoon đột nhiên từ một đứa trẻ ngoan ngoãn biến thành một con thỏ bị giẫm phải đuôi, vội vàng ngăn cản: "Đây là không gian riêng tư của em, anh không được vào!"
"Hyeonjoonie đang che che giấu giấu cái gì nhỉ? Bí ẩn thật" Anh trai lớn hơn cậu vài tuổi cười hiền lành, tò mò thò đầu vào.
Cánh cửa hé mở, một chút ánh sáng lọt ra ngoài như những dây leo nhiệt độ thấp. Thỏ con ấp úng một hồi lâu, không nói nên lời. Quá nửa khuôn mặt đã đỏ bừng lên như bị dị ứng. Choi Hyeonjoon chưa kịp nghĩ ra cái cớ nào phù hợp thì đã bị người ẩn núp ở trong phòng cắt ngang.
"Anh Wangho đừng trêu anh Hyeonjoon nữa"
Jeong Jihoon thò nửa đầu ra khỏi khe cửa, Anh Hyeonjoon không muốn đồ ăn vặt của mình bị tịch thu đâu
"Arnie"
Choi Hyeonjoon hoảng sợ đẩy đầu của Jeong Jihoon vào phòng, như thể cậu là một động vật một sừng kì lạ nào đó hoặc một con cáo nhỏ đột nhập vào cuộc sống thực tế và sẽ hù dọa đến những đồng đội xung quanh không ngờ tới của cậu. Tóm lại, Jeong Jihoon ở dưới quyền Choi Hyeonjoon.
Cậu bị đẩy một tiếng, kêu đau đớn hai tiếng, miễn cưỡng đưa tay ra tóm lấy quần áo của người anh cùng phòng rồi kéo lại. Cánh cửa bị đóng mạnh, hai người từ biến mất vào trong căn phòng bí ẩn, thoát khỏi camera của Han Wangho.
Choi Hyeonjoon suýt chút nữa bị trúng vào cánh cửa. Jihoon dùng tay đỡ đầu, điều này đã giúp người đi đường trên vốn đã vụng về không bị thương một lần nữa.
"Anh ơi, anh sợ gì vậy?"
Jeong Jihoon hít một hơi, dùng eo bàn tay nhỏ vừa dài vừa nhỏ của mình ôm chặt người anh cùng phòng, như muốn làm cho anh nhìn mình bằng cách này - nhưng rõ ràng là không có tác dụng. Choi Hyeonjoon khuôn mặt đỏ bừng. Ánh mắt anh đảo quanh, nhưng lại không dám nhìn vào ánh mắt của người đối diện.
Mèo Jihoon đưa tay ra sau đầu, trước đó mở rộng hai bên mềm mại, chậm rãi. Nơi đó trơn tru như nước chảy. Choi Hyeonjoon rùng mình hai cái, khuôn mặt đỏ ứng lập tức lan đến vùng xương cốt mỏng manh. Những móng vuốt mèo lạnh lẽo trượt xuống quai hàm của anh, khi đi ngang qua vòng eo, chúng vô tình cọ xát hai lần, và đúng như dự đoán, anh cảm nhận được mình run rẩy một trận.
"...Anh ơi, anh thậm chí không muốn chạm vào em sao?"
Jeong Jihoon nắm tay anh, giống như một con rắn dụ dỗ Eva ăn trái táo đỏ. Với vẻ mặt hoàn toàn ngây thơ, cậu kéo tay của Choi Hyeonjoon chạm vào bắp đùi đang lộ ra của mình. Anh khó thở. Lần này khuôn mặt thỏ con đỏ bừng như bị dị ứng. Đôi mắt anh đảo vòng không mục đích và gần như nhảy dựng lên khi những đầu ngón tay ấm áp không đúng thời điểm chạm vào chiếc nhẫn ở chân ở Jeong Jihoon. Lớp da lạnh lẽo xuyên qua các đầu dây thần kinh dưới đầu ngón tay anh. Người đi đường giữa xấu xa dùng lòng bàn tay ấn mạnh vào lắc chân, xoa xoa cái khóa yếm và vòng sắt ở chỗ nối. Sau đó, cậu siết chặt các ngón tay của Choi Hyeonjoon và buộc anh phải chạm vào những đường viền được cắt khéo léo.
Khi móng tay cùn của Choi thỏ con cào vào phần thịt mềm được vòng chân bằng da kéo căng ra, anh gần như muốn bỏ chạy.
Rõ ràng anh không phải loại người không thể buông tay trên giường - nhưng vào lúc này, anh có cảm giác như đầu ngón tay bị mạch máu dày đặc trên đùi Jeong Jihoon đốt cháy, khiến anh đỏ mặt.
Nó quá nhiều. Cổ họng của người đi đường trên vụn vỡ tiếng rên rỉ, giống như một con thú nhỏ cầu xin lòng thương xót. Joeng Jihoon làm như không nghe thấy, dùng tay giữ cằm để lộ khuôn mặt đỏ bừng của anh ra, không chút khách khí mà đè xuống người anh nhìn.
Lần này anh không thể trốn tránh được, đôi mắt mở to ra khi nhìn thấy món quà được bạn cùng phòng chuẩn bị cẩn thận. Thứ đầu tiên đập vào mắt Choi thỏ con chính là chiếc vòng chân màu đen bị nhiệt độ của mình che đi. Nó quá gợi tình khi được đặt trên cặp đùi và nó kéo dài ra qua lớp da mềm mại. Jeong Jihoon đứng thẳng trước mặt anh với đôi chân trần, phía trên là một chiếc váy kẻ sọc trắng đen ngắn, lúng túng treo trên đũng quần, phần bụng dưới cơ bắp gầy gò nằm giữa áo sơ mi trắng và váy ngắn lúc ẩn lúc hiện như một học sinh trung học lẻn ra ngoài vui chơi.
Choi Hyeonjoon mặt đỏ đến mức như có sương mù bay ra, thở hổn hển liên tục, ánh mắt không biết nhìn vào đâu, miệng há hốc không nói được lời nào. Jihoon dùng một chút lực và nhéo anh, khiến người kia thở dốc vài hơi. Choi thỏ con ngẩng đầu lên và cầu xin sự thương xót với đôi mắt đẫm nước, cầu xin tha thứ, dáng vẻ yếu đuối, không giống như đi hại người khác. Giọng khàn khàn, đau khổ nói,
"Jihoon... Jihoon đừng như vậy mà..."
"Anh không thích sao? Hyeonjoonie, anh không thích à?"
Jeong Jihoon mỉm cười, răng nanh bị cọ sát, đôi mắt cong cong gần như khiến Choi Hyeonjoon toát mồ hôi lạnh,
"Nếu không thích tại sao anh vẫn nhìn cái cô dẫn chương trình đó, hử?"
Choi Hyeonjoon biết sự tức giận của con mèo Jihoon bắt đầu từ đâu ngay khi cậu nói như thế. Anh muốn trả lời câu hỏi đầu tiên của mình nhưng cảm thấy bị khó xử giữa việc nói rằng anh ấy thích nó và cảm thấy xấu hổ khi nói rằng anh ấy không thích nó. Do dự một hồi lâu, Hyeonjoon không nói được với khuôn mặt đỏ bừng.
Được rồi.
Một lúc sau, anh mới nhớ ra nửa câu hỏi sau, nên cố gắng thoát khỏi móng vuốt đang kẹp chặt mình:
"Không phải như vậy đâu, Jihoonie nghe anh nói..."
Jeong Jihoon không để ý đến anh, không nghe anh nói gì, nắm lấy tay trèo lên người, dỗ dành anh cởi cúc áo sơ mi trắng của mình:
"Anh, anh không thích sao? Thế này thì sao?"
Giống như mở chiếc hộp Pandora, Choi Hyeonjoon dùng ngón tay run rẩy mở những chiếc cúc áo cuối cùng, mượt mà được làm bằng cây bối mẫu* trên áo sơ mi của Jeong Jihoon, ánh sáng tán xạ ra mọi hướng ngay khi anh cởi nó ra.
Mặt Choi Hyeonjoon lập tức đỏ bừng như trái cà chua được nấu chín. Dưới cổ được che bởi chiếc áo sơ mi trắng tinh là Jeong Jihoon đeo một chiếc chuông mèo có dải ruy băng màu đen.
Cậu dùng tay phải rảnh rỗi nghịch nghịch chiếc chuông vàng, chỉ phát ra âm thanh leng keng khiến người trong căn phòng nhỏ đỏ mặt, tuy nhiên, ánh mắt từ đầu đến cuối của Jeong Jihoon luôn dán chặt vào người đỏ mặt trong lòng, một con thỏ ngốc nghếch trông như đang cười nhưng không cười chút nào. Anh ấy nhìn hoàn toàn thoải mái.
"Anh có thích cái này không?"
Jeong Jihoon nghiêng đầu, hơi siết chặt hai tay và áp vào tai anh,
"...meo?"
Choi Hyeonjoon sắp điên rồi, hắn thực sự hối hận vì đã xem nữ dẫn chương trình tối qua. Thực ra anh không thích điều đó, đó chỉ là để trả thù.
Con mèo bên kia giường luôn gây ra tiếng động khi anh đang ngủ. Dù phàn nàn về những thói quen xấu của bạn cùng phòng kiêm người yêu trong Lolly night, giống như một cuộc hòa giải công khai xung đột sau hôn nhân, anh vẫn không thể không dùng hành động "nhìn cô dẫn chương trình" để cố gắng trả đũa Jeong Jihoon lúc đang ngủ, hoàn toàn nhỏ mọn, trẻ con.
Quả thực là vì trả thù nên con mèo Jihoon đã suýt ngất đi vì cơn giận của con thỏ ngu ngốc này. Rõ ràng là mình chưa bao giờ gặp một cô gái khác kể từ khi yêu anh ấy, nhưng anh ấy!
Jeong Jihoon tức giận nghĩ, hắn không chỉ xem mà còn cho người khác xem! Nếu anh thích xem thì em sẽ cho anh xem đủ.
Jeong Jihoon không muốn quần nhau với anh nữa nên đẩy Choi Hyeonjoon xuống giường đơn, dùng hàm răng mỏng cắn mạnh dái tai đỏ mọng mềm mại của anh, nắm chặt, cưỡng ép một chút mà tiến đến vòng chân, thậm chí là hơn nữa, ấn vào bên trong.
Thỏ con sợ hãi đến mức rên rỉ không thể nói rõ ràng, những ngón tay bị cuộn chặt lại không dám chạm vào. Jeong Jihoon sốt ruột tặc lưỡi, cắn vào chiếc cổ trắng nõn mềm mại của anh, để lại vết cắn vừa đậm vừa nhạt.
Anh không chịu nổi đau đớn, bị hàm răng sắc nhọn của mèo con cắn đến thở hổn hển, đôi mắt ươn ướt, choáng váng, muốn giải thích nhưng lại bị hôn đến mức chỉ có thể thở hổn hển. Bàn tay của Jeong Jihoon lướt dọc theo gấu quần anh, chạm vào một cách lạnh lùng, phần eo và bụng mỏng manh của Choi Hyeonjoon mịn màng như cá. Cậu thừa dịp muốn cởi quần áo, hai người giằng co trên chiếc giường hẹp, người kia muốn cởi quần áo, còn người nọ ngăn cản hành động của người kia, một mạch muốn giải thích. Giường bị đè mạnh, tiếng cót két vang lớn
Thấy con mèo mập Jihoon không có lựa chọn nào khác, Choi Hyeonjoon chỉ có thể dùng sức cắn nhẹ vào vai Jeong Jihoon. Khi bị anh cắn, con mèo rít lên, còn chưa kịp bắt con thỏ ngoan ngoãn, cậu đã cảm thấy Choi thỏ con dùng bắp chân móc vào đầu gối của mình, liền xoay người đè cậu xuống mà không có chút phòng bị nào.
Tiếng chuông leng keng một lúc, Choi Hyeonjoon đỏ mặt, ngồi lên eo em trai cùng phòng, ngoan ngoãn khoanh chân lại, trông rất ngoan ngoãn và nghe lời, lời nói rất mạnh mẽ, giọng nói to khác thường, chỉ là không đủ sức mạnh:
"Anh đã nói rồi, tôi không phải cố ý xem truyền hình trực tiếp..."
Con mèo mập nheo mắt nghe anh giải thích, vừa buồn cười vừa dẻo dai mà dựa vào gối thư giãn. Choi Hyeonjoon giọng nói càng ngày càng nhẹ nhàng, đầu cúi xuống ngực, mèo Jihoon ậm ừ vài tiếng, nhếch khóe miệng hơi đưa đầu về phía trước tìm kiếm ánh mắt Choi Hyeonjoon:
"Anh, anh xong rồi à? "
"A..."
Thôi Huyền Trụ bối rối ngẩng đầu lên, nhìn thấyJeong Jihoon nheo mắt lại, hắn vội vàng cúi đầu nói:
"... Nói xong rồi."
Nói xong, anh lại xấu hổ, dùng tay đỡ ngực và bụng của Jeong Jihoon, cố gắng ngồi dậy, nhưng con mèo gian xảo đã nhanh chóng đẩy anh xuống: "Hyeonjoonie đã làm một việc quá đáng như vậy..."Cậu đưa những ngón tay gầy gò vòng qua eo anh, xoa xoa lên xuống, cho đến khi Choi Hyeonjoon gần như nép mình vào trong ngực, sau đó lại giả vờ hung dữ và nịnh nọt:
"...Làm sao anh không bồi thường cho em được chứ"
Nếu đây là sự đền bù từ miệng của con mèo mập Jihoon, Choi Hyeonjoon nghĩ, cũng có thể gọi là trừng phạt. Jeong Jihoon dụ dỗ anh từ từ cởi chiếc váy kẻ sọc, sau đó cởi chiếc chuông mèo của mình và buộc nó quanh cổ người anh cùng phòng.
Quần áo Choi thỏ con bị chặn lại rồi bị cởi ra không khác nhau lắm, lúc này anh không nói được lời nào, hai tay hắn nhẹ nhàng ôm lấy cổ Jeong Jihoon, tựa vào vai mèo con thở hổn hển.
Cậu dùng chất bôi trơn chậm rãi đưa hai ngón tay vào, từng chút một làm phẳng từng nếp gấp trong huyệt động, hôn vào một bên cổ Choi Hyeonjoon và cọ xát các đốt ngón tay của anh ấy với nhau. Choi Hyeonjoon bị con mèo mập trêu đùa đến giàn giụa nước mắt, chảy xuống vành tai Jeong Jihoon.
Anh có chút mê sảng vì sung sướng, ở đó không nhúc nhích lên xuống, như đang bồng bềnh trong nước ấm. Thỏ con cắn vào vai Jeong Jihoon, mà rên nhẹ, lẩm bẩm mấy câu vô nghĩa, eo và bụng rất căng nhưng lại như mong manh như dây đàn piano.
"...Anh muốn gì?"
Jeong Jihoon cố ý dùng môi vuốt ve đôi tai đang run rẩy của Choi Hyeonjoon, sờ rồi buông ra, sau đó lại chạm vào cắn một phần nhỏ,
"Hyeonjoonie không nói thì làm sao em biết được?"
Choi Hyeonjoon rên rỉ, không biết có nên khóc hay không, giống như một động vật nhỏ đáng thương bị mèo lớn ôm chặt, mặt đỏ bừng không nói nên lời, nước từ hoa huyệt chảy ra. Anh bị cọ xát mạnh đến mức không thể cử động lên xuống, khó chịu đến mức chỉ có thể lắc nhẹ đầu mông, xoa xoa vòng chân của Jeong Jihoon vừa ham muốn vừa bất mãn.
Thủy dịch chảy nhèm nhẹp* thấm ướt chiếc chân da lạnh ngắt của cậu, Vẫn chưa đủ, Choi Hyeonjoon ậm ừ với đôi mắt đỏ hoe, cắn từng ngụm nhỏ vào má người đối diện, cắn nhẹ rồi liếm, ý tứ không thể rõ ràng hơn, thuần khiết và phóng đãng.
Jeong Jihoon bị Choi thỏ con chọc giận nên giận dữ, ôm chặt lấy eo anh và đụ mà không thèm quan tâm, cực kì hung dữ. Choi Hyeonjoon bị địt mạnh đến mức phát ra một tiếng kêu khe khẽ, hoàn toàn thỏa mãn, khoái cảm lan ra dọc xương cụt, đốt vào từng đầu ngón tay. Anh cảm giác từng ngóc ngách trên cơ thể đều tràn ngập khoái cảm, làm cho đầy súyt nữa hỏng.
Ngón tay gầy gò của Jeong Jihoon nhéo nhéo thật mạnh trái đào căng mọng của anh, một chút thịt mềm mại từ giữa các ngón tay tràn ra, trông rất vô tư và trẻ con, mèo con nhéo nhẹ vài cái nữa, tâm tình rất tốt, làm cho thỏ con tức giận. Choi Hyeonjoon, hét lên mấy tiếng, ngẩng đầu thở hổn hển như không thể chịu nổi nữa.
Trận làm tình vừa đầy và nhanh đến nỗi trong mắt Choi Hyeonjoon gần như lóe lên bạch quang, Jeong Jihoon nhéo anh một cái, dùng lực đẩy lên, dương vật của hắn ra vào các huyệt đạo căng cứng, từ đó chảy ra chất lỏng ồ ạt chảy xuống vòng chân. . , trượt dọc theo đùi vào tấm ga trải giường màu xanh xám.
Anh cảm thấy bụng mình sắp bị nhô lên thành hình dạng của dương vật bên trong mình, Choi Hyeonjoon nhẹ nhàng đặt tay lên bụng, anh ngước mắt nhìn Jeong Jihoon, đôi mắt ngấn lệ cầu xin sự thương xót, nhưng không nờ rằng diễn xuất trẻ con và ngây thơ như vậy sẽ chỉ khiến người đàn ông trở nên tồi tệ hơn.
Jeong Jihoon điên cuồng, trong nháy mắt một nửa linh hồn bị cuỗm mất, cậu tóm lấy eo anh và dập mạng vào mà không do dự. Cú thúc làm cho phần mông Choi Hyeonjoon tê dại. Chiếc chuông trên cổ anh rung chuyển trong ánh sáng của đèn phòng, âm thanh leng keng, so với tiếng dâm thủy còn dâm đạng hơn.
Choi Hyeonjoon đỏ mặt giống như bị dị ứng, hắn dùng ngón tay gãi tấm lưng cơ bắp của Jeong Jihoon, khắc từng vết xước, giọng nói vừa dính vừa mềm, ngay cả một con mèo thậm chí còn khó có thể cầu xin được. Anh hít một hơi trước những cú thúc như vũ bão và rên rỉ khi cố gắng kéo chiếc chuông quá mức trong veo và đầy dục vọng ra, nhưng mèo mập Jihoon đã vặn cổ tay và giữ chặt nó ở phía sau.
Anh gần như chìm đắm trong làn sóng khoái cảm dâng trào, không thể nói rõ ràng, anh gọi ngược tên của người đối diện, giống như một đứa trẻ nịnh nọt và quyến luyến, ôm cổ cậu lên xuống, bị đụ trúng những điểm nhạy cảm của anh. Lúc đó thỏ con gần như bất tỉnh, dâm huyệt co lại để lấy lòng kẻ đột nhập. Choi Hyeonjoon thè đầu lưỡi và thở hổn hển, hoàn toàn bị đụ đến mức khờ khạo và ngây người, điều này khiến cho Jeong Jihoon không kìm được cơn tức giận, đụ mạnh hơn, giống như một con mèo, cậu liếm và hôn con thỏ trong tay.
Cuối cùng khi xuất tinh, Choi Hyeonjoon mệt mỏi đến mức mắt không mở lên được. Anh đặt tay lên bụng dưới, mơ hồ lộn ngược nói rằng cơ thể anh đầy đặn và phình to. Jeong Jihoon anh, dịu dàng nằm trên đó. Ga trải giường bị chất lỏng vấy bẩn, dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng thỏ Choi, hôn đi hôn lại, mèo xấu biến thành mèo ngoan, rất quyến luyến và hài lòng.Choi thỏ con giống như đang nói cái gì, Jeong Jihoon ghé tai vào nghe anh thì thầm:
"Anh thích, anh thích, anh thích Jihoonie nhất"
Ngày hôm sau, Jeong Jihoon nhìn thấy ở phần bình luận có người hỏi, trong phòng của Choi Doran giấu cái gì
Cậu cắn môi cười thầm, đang gào thét liền trả lời: "Tất nhiên là đang giấu một con mèo rồi ^^"
-------
*tựa tiếu phi tiếu ( 似笑非笑): miêu tả cảm xúc nét mặt của ai đó, nhân vật nào đó, một trạng thái mà dịch sang tiếng Việt nó mang ý nghĩa: tựa như là đang cười nhưng mà lại không cười.
*nhèm nhẹp (乱七八糟. ) từ gốc là loạn thất bát tao: lộn xộn, rối bời, không theo một trật tự nào cả. mình thấy nó gần nghĩa với từ nhèm nhẹm nên dịch như thế, ai thấy từ hay hơn thì góp ý cho mình với nhaa
*cây bối mẫu (贝母): Bối mẫu có tên khoa học là Bullus Fritillariae cirlosac, được biết đến với những cái tên như Xuyên bối mẫu, Ám tử bối mẫu, Điềm Bối mẫu, Cam túc bối mẫu, Thoa sa bối mẫu, Khổ thái; Khổ hoa; Càn mẫu; Thương thảo; Không thái,.. Đây là phần thân hành của cây Xuyên bối mẫu (Fritillaria royiei Hook.) – hay cây Bối mẫu lá quăn (Fritillaria cirrhosa D. Don.) – đều thuộc họ Hành (Alliaceae). Cây xuyên bối mẫu cao khoảng 40-60cm. Vào tháng 3-4, hoa có hình chuông mọc xen kẽ với lá, mặt trong có màu xanh lục với những đường lưới có màu tím còn mặt ngoài có sọc cùng màu vàng nhạt.
ban đầu mình thấy google dịch để cây xà cừ, lúc lên QT thì là cây bối mẫu, mà mình thấy cây xà cừ với cây bối mẫu này không liên quan gì đến nhau nên mình theo bản dịch của QT.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro