Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Váy ngắn

Có môt ít tình tiết zjh ghen!

Tác giả: icedlatteskimmilk

Source: https://zy39918234.lofter.com/post/76b3ebb5_2bb2675d9

Warning: Cosplay trang phục nữ/Phần bonus của fic "Trắng và đen"/ oral sex/6k+ words

 ___________

Lạc Văn Tuấn tỉnh dậy đã là nửa đêm. Ban ngày hắn đã đi gặp nha sĩ, sau khi về căn cứ răng vẫn đau dữ dội nên đã nghe theo lời bác sĩ uống một viên thuốc giảm đau. Trước khi uống, Triệu Gia Hào đã đọc kỹ các lưu ý, nói rằng có thể khiến người ta chóng mặt và buồn ngủ. Lúc đó, Lạc Văn Tuấn không để tâm lắm, còn hẹn Triệu Gia Hào tối cùng nhau mở stream leo rank, nhưng không ngờ vừa uống xong không lâu đã ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh lại, Lạc Văn Tuấn vẫn còn chút choáng váng. Hắn nằm trên giường nghỉ ngơi một lúc rồi mới cầm điện thoại lên. Thời gian hiển thị là 11:50 tối, giờ này mà Triệu Gia Hào không có trong phòng thì chỉ có thể là đang leo rank. Sau khi mở khóa màn hình vào WeChat, hắn thấy ngay loạt tin nhắn mà Triệu Gia Hào phát cho mình trong cửa sổ trò chuyện được ghim trên đầu.

7:52pm [Thấy em ngủ rồi nên anh ra ngoài ăn chút gì đó, tỉnh dậy thì nói với anh, anh sẽ mang đồ ăn lên cho em]

8:43pm [Vẫn chưa tỉnh à?]

9:17pm [Anh để cháo bên cạnh giường, tỉnh dậy nhớ ăn nhé]

11:03pm [Anh đang stream, tỉnh dậy thì nhắn báo anh]

Lạc Văn Tuấn mỉm cười, gõ hai chữ [Tỉnh rồi] và nhấn gửi. Hắn nhìn quanh một vòng, trên bàn đầu giường có một cốc nước đầy, nhưng lại không thấy cháo mà Triệu Gia Hào nói.

[Không có cháo ca ca T^T]

Triệu Gia Hào không trả lời ngay, nhưng Lạc Văn Tuấn cũng không vội. Hắn mở máy tính bảng, đăng nhập vào acc clone Bilibili, quả nhiên thấy thông báo livestream của Triệu Gia Hào ngay trên trang chủ. Lạc Văn Tuấn ngáp dài và định nhấn vào, nhưng do ngáp quá lớn khiến tay hắn run lên và vô tình nhấn vào phòng livestream được hệ thống đề xuất bên cạnh. Bên trong là một nữ streamer hắn hoàn toàn không biết, đang mặc váy ngắn màu hồng nhảy múa. Lạc Văn Tuấn nhìn vài giây, đột nhiên nhớ ra điều gì đó và bật dậy từ giường, bước nhanh đến tủ quần áo. Hắn nhớ lúc dọn dẹp hiện trường suy nghĩ còn khá hỗn loạn, chỉ tùy tiện xé bao bì ra rồi gấp lại nhét vào sâu trong tủ, cứ vậy để đó suốt mấy tháng trời. Lạc Văn Tuấn hoàn toàn quên mất món đồ kia, cho đến lúc nãy....

Đang suy nghĩ, Lạc Văn Tuấn chạm vào thứ gì đó không thuộc về bất kỳ bộ quần áo nào của mình dưới một chiếc áo len trong góc tủ. Gần như cùng lúc, điện thoại vang lên tiếng thông báo tin nhắn mới. Hắn nghĩ thầm rằng xạ thủ của mình luôn nắm bắt thời điểm vào sân rất tốt, khóe miệng lại cong lên một chút.

[Em ngủ lâu như vậy, cháo sớm đã nguội nên anh bưng đi rồi]

[Đói rồi phải không? Để anh gọi đồ ăn ngoài cho em nhé?]

[Còn thấy khó chịu không?]

Lạc Văn Tuấn nhìn ba tin nhắn này, cảm thấy đầu dường như không còn choáng váng nữa. Triệu Gia Hào luôn rất biết cách quan tâm người khác, luôn dễ dàng thấu hiểu cảm xúc của mọi người và chăm sóc nhu cầu của họ. Khi hai người chỉ là đồng đội bình thường, Lạc Văn Tuấn đã có trải nghiệm rất sâu sắc điều này. Khi đó hắn thường thấy lạ, người này không có tính xấu sao? Không có cảm xúc cần xả stress à? Luôn chăm sóc người khác, anh ta không thấy mệt sao?

Nhưng Triệu Gia Hào dường như đã quen với trách nhiệm này từ lâu, và sau khi hai người xác định mối quan hệ, anh cư nhiên trở thành người bao dung và chiếu cố hơn trong mối quan hệ. Lạc Văn Tuấn không có ý kiến gì về điều này, mặc dù đôi khi hắn cảm thấy Triệu Gia Hào quá hoàn hảo và quá mệt mỏi. Lạc Văn Tuấn lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ lộn xộn. Hắn ném bộ quần áo trong tay lên giường, vô thức cắn môi rồi nhắn lại:

[Không còn khó chịu nữa ^^]

[Nhưng có hơi đói]

Khung đối thoại phía trên nhanh chóng hiển thị "Đối phương đang nhập...", Lạc Văn Tuấn không đợi Triệu Gia Hào nhắn xong, lập tức gửi tiếp: [Muốn ăn ca ca rồi]

"Đối phương đang nhập..." lập tức biến mất, thay bằng tên của Triệu Gia Hào. Lạc Văn Tuấn suýt bật cười thành tiếng, hắn cảm thấy tiếc vì không vào xem livestream của Triệu Gia Hào, không thấy được biểu cảm của anh lúc này. Lạc Văn Tuấn đoán Triệu Gia Hào có thể sẽ ho khan để che giấu, mắt đảo qua lại - đó là những động tác nhỏ anh thường làm khi khẩn trương. Tai anh chắc cũng đỏ lên, nhưng may mắn có tai nghe che lại nên chắc hẳn không bị ai phát hiện. Lạc Văn Tuấn tiếp tục tấn công, chụp một bức ảnh bộ quần áo và gửi qua.

[Ca ca mặc cái này cho em ăn nhé có được không?]

Lạc Văn Tuấn thuận thế nằm xuống, nhìn vào giao diện trò chuyện với Triệu Gia Hào, nhưng mãi vẫn không nhận được hồi đáp. Bên tai là bài nhạc DJ Douyin đang phát trong phòng livestream, Lạc Văn Tuấn muốn lật người để lấy lại máy tính bảng chuyển về livestream của Triệu Gia Hào, nhưng cảm thấy cơ thể càng lúc càng nặng, suy nghĩ trôi xa dần, rồi dưới tác dụng phụ của thuốc lại chìm vào giấc ngủ.

__

Lạc Văn Tuấn bị hành động của Triệu Gia Hào đánh thức.

Chính xác hơn, Lạc Văn Tuấn bị động tác Triệu Gia Hào mút phân thân của mình đánh thức. Hắn mở mắt ra, trong căn phòng mờ tối chỉ có ánh sáng nhỏ từ chiếc đèn bàn trên tủ đầu giường. Triệu Gia Hào chui vào trong chăn, Lạc Văn Tuấn chỉ có thể thấy hình dáng chuyển động lên xuống dưới chăn và cảm nhận được dương vật của mình bị bao bọc bởi khoang miệng ấm áp của Triệu Gia Hào.

Triệu Gia Hào dường như không biết Lạc Văn Tuấn đã tỉnh nên động tác có phần chậm rãi. Anh từ từ dùng lưỡi liếm thân dương vật, từ gốc lên đến đầu, sau đó dùng đầu lưỡi đẩy mở đỉnh dương vật, từng chút một mút lấy, tạo ra những âm thanh chùn chụt. Giống như một trò chơi xem ai kiên nhẫn hơn, nhưng với cây hàng của mình trong miệng Triệu Gia Hào, Lạc Văn Tuấn chắc chắn không thể chiếm thế thượng phong. Khi Triệu Gia Hào lần thứ ba dùng đầu lưỡi lướt qua phần đầu khất, nhấn nhẹ rồi lại từ từ liếm đến thân nhưng vẫn chưa hoàn toàn nuốt lấy côn thịt đã nổi đầy gân xanh, Lạc Văn Tuấn không nhịn được nữa, vén chăn lên, một cú nhấp thân mình để hung khí kia hoàn toàn nhét vào miệng Triệu Gia Hào. Triệu Gia Hào "ưm" một tiếng, cái lưỡi mềm mại linh hoạt bám vào dương vật, anh thả lỏng cổ họng để đầu dương vật vào sâu rồi thực hiện vài động tác nuốt xuống.

Lạc Văn Tuấn như được khích lệ, định giữ lấy đầu Triệu Gia Hào để đẩy mạnh hơn, nhưng Triệu Gia Hào đã nhanh chóng ngẩng đầu lên. Côn thịt rời khỏi cái miệng ấm áp, khó chịu rung lắc trong không khí lạnh như bày tỏ sự bất mãn. Triệu Gia Hào quỳ giữa hai chân Lạc Văn Tuấn, từ trên cao nhìn xuống hắn: "Sao, cuối cùng cũng không giả vờ ngủ nữa?"

Lạc Văn Tuấn không rõ tại sao, nhưng hắn cảm thấy Triệu Gia Hào lúc này có gì đó hơi hung hăng. Anh vẫn mặc bộ đồ ngủ gấu trúc đen trắng, mái tóc vừa cắt ngoan ngoãn dính vào mặt. Khuôn mặt tròn trịa, khóe mắt hơi đỏ và rũ xuống, mọi thứ đều rất quen thuộc, nhưng Lạc Văn Tuấn vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Ở góc giường là bộ đồ thủy thủ gợi cảm mà Lạc Văn Tuấn đã lôi ra, chiếc máy tính bảng đã tắt màn hình đè lên, làm váy xếp ly rẻ tiền xuất hiện vài nếp nhăn. Hình như vị trí của nó thay đổi so với lúc hắn ngủ...? Nhưng lúc này Lạc Văn Tuấn không quan tâm đến điều đó. Hắn ngồi dậy kéo Triệu Gia Hào vào lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi ướt át vì nước bọt và dịch thể của mình. Triệu Gia Hào ngoan ngoãn mở miệng, đón nhận chiếc lưỡi có phần nóng vội của Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn quét qua khoang miệng của anh, liếm lấy từng chân răng của anh, hơi thở của hai người hoà quyện vào nhau, môi lưỡi quấn quýt..

Lạc Văn Tuấn đưa tay vào trong chiếc quần ngủ lông xù của Triệu Gia Hào, cọ xát dương vật qua lớp quần lót mỏng. Thân thể Triệu Gia Hào thập phần mẫn cảm, bị Lạc Văn Tuấn tấn công gọng kìm trên dưới, não bộ thiếu oxy bởi nụ hôn đang cố gắng hiểu hắn đang nói gì.

"Ca ca cởi đồ ra." Cổ họng Triệu Gia Hào chỉ có thể phát ra một tiếng "Ưm", ngoan ngoãn đưa tay xuống mép quần. "Rồi mặc váy vào cho em xem có được không?"

Thời gian dường như ngưng đọng, hai tay của Triệu Gia Hào cứng đờ giữa không trung. Anh như bị mắc kẹt trong giây lát, miệng không còn đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn không hiểu, nghĩ rằng Triệu Gia Hào không nghe thấy liền lặp lại lần nữa: "Mặc váy cho..."

Triệu Gia Hào đột ngột đẩy hắn ra, trước khi Lạc Văn Tuấn kịp phản ứng, anh đã nhảy xuống giường. Lạc Văn Tuấn sững sờ, mất vài giây mới nhận ra chuyện gì đã xảy ra. Không khí ấm áp ban đầu bỗng chốc trở nên lạnh lẽo, Lạc Văn Tuấn cắn môi dưới, ngượng ngùng ho một tiếng. "Sao thế, ca ca?"

Triệu Gia Hào quay lưng lại, trong ánh đèn mờ chỉ thấy đôi vai anh run rẩy, điều này khiến Lạc Văn Tuấn có cảm giác như anh đang khóc. Nhưng đây là Triệu Gia Hào, Lạc Văn Tuấn chưa bao giờ thấy anh rơi giọt nước mắt nào ngoài nước mắt sinh lý. Anh ngồi bên mép giường, dùng sức xoay người Triệu Gia Hào đối diện với mình — quả nhiên là không khóc, nhưng biểu cảm trên mặt so với khóc cũng chẳng khá hơn là bao.

"Ca ca anh giận sao?" Triệu Gia Hào nhếch mép cười, nhưng đôi môi tự nhiên cong lên lúc này lại vẽ ra một đường cong đắng chát: "Anh không có giận."

"Anh giận rồi." Lần này là câu khẳng định.

"Anh không có!" Triệu Gia Hào lập tức lớn tiếng phủ nhận. Ý thức được âm lượng hình như có chút lớn, anh lập tức mím chặt môi, quay đầu không nhìn Lạc Văn Tuấn. Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn tiếng thở của hai người. Không biết là nói cho Lạc Văn Tuấn nghe hay cho chính mình nghe, Triệu Gia Hào lại nhỏ giọng lặp lại: "Không có giận..."

Lạc Văn Tuấn bỗng nhiên cảm thấy một sự nhẹ nhõm chưa từng có. Tại khoảnh khắc này, trước mắt là hình ảnh sống động của một Triệu Gia Hào cứng miệng không chịu thừa nhận cùng với dáng vẻ tức giận đến bốc khói. Anh không còn giả vờ hoàn hảo trước mặt Lạc Văn Tuấn, không còn chỉ biết bao dung hay mù quáng nhượng bộ mà lộ ra những móng vuốt nhỏ bé của mình — Triệu Gia Hào cũng sẽ có lúc không vui, có lúc tức giận và cũng muốn được Lạc Văn Tuấn dỗ dành. Anh cuối cùng đã sẵn sàng bộc lộ cho Lạc Văn Tuấn thấy một khía cạnh khác của mình. Quen biết đã lâu, đây là lần đầu tiên Lạc Văn Tuấn cảm thấy người kia thực sự ở trước mặt mình mở một cánh cửa mới. Và con người thật của Triệu Gia Hào đang đứng sau cánh cửa, lộ ra cái đầu tròn tròn nhỏ nhắn, dò dẫm đưa tay về phía hắn

Lạc Văn Tuấn mở rộng vòng tay, kéo Triệu Gia Hào còn cứng đờ vào lòng mình. Hắn ôm chặt lấy eo của Triệu Gia Hào, mặt vùi vào ngực anh, giọng nói vì đau răng mà trở nên mềm mại: "Ca ca, giận cũng không sao mà."

"Anh có thể nổi tính khí với em...Nói với em có được không?"

Triệu Gia Hào không trả lời, Lạc Văn Tuấn cũng không vội, chỉ ôm chặt anh, đôi vai rộng lớn của hắn hoàn toàn bao bọc Triệu Gia Hào. Tóc của Lạc Văn Tuấn đã hơi dài, cọ vào xương quai xanh của Triệu Gia Hào khiến anh cảm thấy ngứa ngáy. "Có chuyện gì sao ca ca?"

Triệu Gia Hào cứ thế bị Lạc Văn Tuấn ôm, nghe hắn kiên nhẫn dỗ dành mình. Anh nghĩ, cảm xúc bộc phát vừa rồi của mình thực sự có phần mất kiểm soát, lý trí mách bảo anh nên dừng lại tại đây. Nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy chua xót, uất ức, dưới lời thì thầm của Lạc Văn Tuấn, cảm xúc đã chiến thắng lý trí: "Em xem nữ streamer..."

Lạc Văn Tuấn ngây người ra tựa hồ vẫn chưa phản ứng kịp Triệu Gia Hào đang nói gì. Nhưng khi lời nói đã thoát khỏi miệng, mọi cảm xúc như dòng nước lũ tràn ra, nhấn chìm Triệu Gia Hào. Anh cảm thấy mũi hơi cay, khi mở miệng lần nữa, cổ họng như bị thắt lại: "Vẫn... thích con gái..."

— Vì vậy Lạc Văn Tuấn muốn anh mặc váy. Đây chính là lý do Triệu Gia Hào phản kháng. Từ khi leo lên giường của đồng đội thẳng nam, đây đã trở thành quả bom hẹn giờ trong lòng Triệu Gia Hào. Từ mối tình đơn phương vô vọng, đến mối quan hệ bạn giường mờ mịt, rồi đến giai đoạn yêu đương nóng bỏng bị đồng đội trêu chọc, Triệu Gia Hào chưa bao giờ quên điều này — Lạc Văn Tuấn có thể chỉ tạm thời bị bẻ cong. Có lẽ bị điều khiển bởi hormone và ham muốn, hoặc đơn giản là nghĩ rằng có miếng ngon đến miệng không lý nào không ăn. Triệu Gia Hào để ý đến điều này hơn cả anh tưởng.

Con người quả nhiên là loài động vật tham lam nhất, và hạnh phúc là loại ma túy gây nghiện nhất. Chỉ cần dính một chút, dục vọng như vết rách, càng muốn nhiều hơn, không bao giờ thỏa mãn. Triệu Gia Hào không biết mình muốn Lạc Văn Tuấn làm gì hoặc nói gì. Ngay khi nói xong, anh đã hối hận và cảm thấy mình thật yếu đuối.

Lạc Văn Tuấn dường như khẽ cười, Triệu Gia Hào cảm nhận hơi thở của hắn phả vào ngực mình, nóng hổi theo tiếng cười. Lạc Văn Tuấn ngẩng cằm lên, rút tay khỏi eo Triệu Gia Hào, nâng mặt anh lên. Triệu Gia Hào có chút lảng tránh ánh mắt, Lạc Văn Tuấn dùng sức buộc anh nhìn mình.

"Ca ca, em định bấm vào phòng stream của anh, nhưng lỡ tay bấm vào cái khác, sau đó em ngủ quên nên mới không thoát ra." Lạc Văn Tuấn nhìn thẳng vào anh với ánh mắt nóng bỏng và chân thành. "Váy là em mua từ lâu rồi, vì muốn thấy anh mặc, và chỉ muốn thấy anh mặc. Nếu anh không thích, em sẽ không bao giờ nhắc đến nữa, và em sẽ vứt nó ngay lập tức. Anh đừng giận nữa nhé."

Lạc Văn Tuấn đứng lên, ngay lập tức cao hơn Triệu Gia Hào cả nửa cái đầu. Em ấy dường như lại cao lên rồi... Triệu Gia Hào mơ màng nghĩ. Sau đó anh được Lạc Văn Tuấn nhẹ nhàng hôn, đó là một nụ hôn cực kỳ dịu dàng không hàm chứa chút dục vọng nào. Đôi môi dày và khô của Lạc Văn Tuấn áp lên môi Triệu Gia Hào, từng chút một từ khóe miệng đến sống mũi.

"Ca ca mặc gì em cũng thích...Vì người em thích là anh."

Những nụ hôn nhẹ nhàng của Lạc Văn Tuấn từ sống mũi tiến lên, đến phía dưới mắt của Triệu Gia Hào. Triệu Gia Hào nhắm mắt lại, khẽ "ưm" một tiếng, hàng mi khẽ run rẩy. Lạc Văn Tuấn hôn lên mí mắt anh, rồi bật cười: "Đương nhiên là khi ca ca không mặc gì là quyến rũ nhất. Nghĩ thôi là đã cương rồi."

Triệu Gia Hào vẫn nhắm mắt, tay phải bị Lạc Văn Tuấn kéo xuống nắm lấy cương vật của hắn. "Vì ca ca mà cương rồi..." Dưới sự hướng dẫn của Lạc Văn Tuấn, Triệu Gia Hào giúp hắn thủ dâm, nghe thấy tiếng thở ngày càng gấp gáp của hắn, cảm nhận hơi thở nóng rực phả vào mí mắt mình. "Có cảm nhận được không... chỉ thích ca ca mà thôi..."

Triệu Gia Hào đột ngột mở mắt, đẩy Lạc Văn Tuấn trở lại giường. "Em nằm xuống." Vừa nói, anh vừa lấy ra một chiếc mặt nạ hơi nước từ ngăn kéo tủ đầu giường, xé một chiếc và đeo cho Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn không hiểu chuyện gì nhưng chỉ có thể làm theo, ngoan ngoãn nằm xuống giường, theo hướng dẫn của Triệu Gia Hào đặt hai tay ra sau đầu. Trước mắt là một màu đen kịt, Lạc Văn Tuấn chỉ có thể nghe thấy chút tiếng động của vải vóc cọ xát. "Thì ra ca ca khi ghen lại như thế này..."

Cuối giường đột nhiên lún xuống, Lạc Văn Tuấn biết Triệu Gia Hào đã leo lên giường. Theo thói quen, hắn muốn đưa tay ra sờ, nhưng bị Triệu Gia Hào lên tiếng ngăn lại: "Em đừng động, để anh đến...Không có sự cho phép của anh, em không được xuất tinh, cũng không được tháo mặt nạ ra." Triệu Gia Hào vừa nói vừa ngồi lên người Lạc Văn Tuấn.

Câu này Lạc Văn Tuấn từng nguyên vẹn nói với Triệu Gia Hào. Họ đã thử qua nhiều trò, nhưng chưa bao giờ thử đổi vai để điều khiển người kia đạt cao trào. Lạc Văn Tuấn không biết Triệu Gia Hào định làm gì, hắn có chút hồi hộp, yết hầu trượt lên xuống vài lần, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đáp lại bằng một tiếng "Ừm". Triệu Gia Hào điều chỉnh tư thế quỳ, loạn động vài cái lên dương vật của Lạc Văn Tuấn, hít thở sâu vài lần rồi nhắm vào hậu huyệt của mình.

Đầu khấc cọ xát vào những nếp gấp ở cửa hậu, cảm giác quen thuộc khiến Lạc Văn Tuấn cứng đờ cả người. Hắn không ngờ mọi chuyện lại diễn biến như thế này. Hậu huyệt của Triệu Gia Hào mềm mại và trơn trượt, mang theo cảm giác nhờn của chất bôi trơn, rõ ràng là đã được giãn nở từ trước. Nhưng kể từ lúc mắt Lạc Văn Tuấn bị bịt lại cũng chỉ mới một, hai phút, hoàn toàn không đủ để Triệu Gia Hào tự chuẩn bị bất cứ điều gì. Chỉ có thể giải thích rằng — Trước khi Triệu Gia Hào khẩu giao cho Lạc Văn Tuấn tối nay, không, trước khi Triệu Gia Hào đến phòng của Lạc Văn Tuấn, anh đã khuyếch trương sẵn sàng cho chính mình.

Lạc Văn Tuấn bị ý nghĩ này kích thích đến mức nhấc hông lên và đâm mạnh vào. Dương vật trượt qua cửa hậu huyệt, vì không căn chỉnh chính xác nên không vào được mà trượt dọc theo rãnh mông trơn nhờn. Triệu Gia Hào "a" một tiếng, bị đâm tới mức cơ thể nghiêng về phía trước, không ổn định mà ngã lên người Lạc Văn Tuấn. Mặc dù Triệu Gia Hào lập tức ngồi thẳng lại, nhưng khoảnh khắc chạm vào Lạc Văn Tuấn rõ ràng cảm nhận được trên ngực không phải là bộ đồ ngủ gấu trúc lông xù - có chút mỏng và gồ ghề, như thể là một loại vải kém chất lượng, không giống với bất kì y phục gì nên có trên người Triệu Gia Hào...

Lạc Văn Tuấn đột nhiên phản ứng lại, không quan tâm đến những lời dặn dò của Triệu Gia Hào trước đó, lập tức giật bỏ chiếc mặt nạ hơi nước trên mắt.

Trong ánh sáng mơ hồ, cơ thể trắng như tuyết của Triệu Gia Hào dường như đang phát sáng. Anh mặc chiếc váy thủy thủ màu hồng trắng mà Lạc Văn Tuấn đã mua, rất ngắn, chỉ đủ che nửa eo. Phần cổ áo chữ V màu hồng được đính vài chiếc cúc vàng, cổ áo mở rất rộng và lớp vải trắng mỏng chỉ che phủ sơ sài ở ngực. Lạc Văn Tuấn rõ ràng có thể thấy hai điểm hồng trên ngực Triệu Gia Hào, cọ xát với lớp vải thô ráp càng trở nên đỏ hơn do những động tác của Lạc Văn Tuấn.

Phía dưới, Triệu Gia Hào mặc chiếc váy xếp ly màu hồng nhạt đi kèm. Váy rất ngắn, hầu như không che được gì. Dương vật thanh tú của Triệu Gia Hào lộ ra, chiếc váy được nhấc lên dao động theo những động tác của Lạc Văn Tuấn, thỉnh thoảng lại rỉ ra một chút chất lỏng trong suốt đáng ngờ từ đầu khất.

"Ca ca mặc thế này là muốn được em làm đến không xuống được giường sao?"

Ánh mắt tràn đầy dục vọng và lời nói tục tĩu thẳng thừng của Lạc Văn Tuấn khiến Triệu Gia Hào khó tránh cảm thấy ngượng ngùng. Trước giờ ở trên giường anh rất buông thả, những kiểu chơi quá phận hơn cũng không ít lần thử qua với Lạc Văn Tuấn. Nhưng qua đoạn khúc mắc vừa rồi, khi anh mở lòng và chủ động mặc váy, mọi thứ dường như đã khác đi.

Lạc Văn Tuấn sau khi tháo bỏ mặt nạ hoàn toàn lấy lại quyền kiểm soát. Hắn ngồi dậy dựa vào đầu giường, kéo Triệu Gia Hào đang quỳ ngồi lại gần, đôi mắt dài và hẹp quét qua cơ thể anh, ánh mắt như muốn thiêu đốt Triệu Gia Hào. Lạc Văn Tuấn hôn Triệu Gia Hào một lần nữa, lần này là những cái hôn đầy xâm lược không cho anh bất kỳ không gian để thở. Lưỡi của Lạc Văn Tuấn quét qua khoang miệng của Triệu Gia Hào, tóm lấy chiếc lưỡi đang cố gắng đáp lại của anh và mút mạnh, lực mút lớn đến mức khiến Triệu Gia Hào có cảm giác như lưỡi mình bị rút ra. Đôi tay của Lạc Văn Tuấn cũng không ngừng nghỉ, xuyên qua lớp vải mân mê hai đầu ngực của Triệu Gia Hào. Lớp vải thô ráp cùng những động tác thô bạo trên hai nhũ hoa mẫn cảm đem lại cảm giác vừa đau lại vừa sướng. Triệu Gia Hào rên rỉ, đầu dương vật dưới váy tiết ra nhiều chất lỏng trong suốt hơn, dính lên eo của Lạc Văn Tuấn.

"Ca ca thật gợi cảm."

Thấy Triệu Gia Hào gần như không thể thở nổi, Lạc Văn Tuấn cuối cùng cũng tốt bụng thả lỏng cái lưỡi bị giày vò một trận của mình, vỗ nhẹ vào eo Triệu Gia Hào ra hiệu anh quỳ cao hơn một chút, hắn cúi đầu ngậm lấy nụ vú đã bị cọ xát đến đỏ ửng. Chỉ ngậm thôi vẫn chưa đủ, Lạc Văn Tuấn dùng răng khẽ cắn lấy đầu vú mỏng manh, lưỡi không ngừng kích thích đầu nhạy cảm, vừa mút vừa kéo, như thể muốn cắn đứt cả nụ vú. Triệu Gia Hào không chịu nổi, hai tay luồn vào mái tóc đen rậm của hắn ra hiệu nhẹ nhàng chút. Lạc Văn Tuấn mặc kệ, hắn như một con thú khát máu cắn xé, vừa cắn mạnh bên này lại chuyển sang cắn bên kia. Mảnh vải trắng trước ngực Triệu Gia Hào nhanh chóng ướt sũng, chuyển thành màu trong suốt, nhăn nheo dính chặt vào da. Lạc Văn Tuấn nhìn một lúc rồi đột nhiên cười: "Anh như thể đang tiết sữa vậy."

Triệu Gia Hào tức muốn đấm hắn một cú: "Anh chỉ mặc váy thôi chứ có biến thành con gái đâu, em nói nhảm gì đó."

"Không phải? Vậy sao bên dưới của anh lại ướt thế?"

Lạc Văn Tuấn vừa nói vừa đưa tay ra sau Triệu Gia Hào, dọc theo đường xếp ly của váy mà trượt xuống, dừng lại ở cặp mông đầy đặn của anh. Chiếc váy rất ngắn, chỉ che được nửa mông của Triệu Gia Hào, đường cong mông nổi bật dưới lớp váy mỏng. Lạc Văn Tuấn dùng cả hai tay bóp nắn mông của Triệu Gia Hào, ngón trỏ tay phải không yên phận lượn lờ ở cửa hậu huyệt. Triệu Gia Hào sợ đau, khi tự mở rộng luôn dùng quá nhiều chất bôi trơn, khiến giờ đây lỗ hậu trở nên ướt át và trơn tru, ngón trỏ của Lạc Văn Tuấn có thể dễ dàng đi vào trong thịt ruột chật hẹp. "Nói a~, sao lại nhiều nước thế này..."

Rõ ràng là biết câu trả lời nhưng vẫn cố tình hỏi. Triệu Gia Hào lười tiếp lời hắn, tức giận cắn lấy tai phải của Lạc Văn Tuấn, đầu lưỡi không ngừng liếm cái nốt ruồi đen giống như khuyên tai của hắn. Lạc Văn Tuấn biết đây là dấu hiệu Triệu Gia Hào mời hắn xâm nhập, nhưng hắn lại cố ý kéo dài thời gian, không muốn ban thưởng cho Triệu Gia Hào quá sớm. Lạc Văn Tuấn vỗ nhẹ vào mông Triệu Gia Hào: "Quay người lại."

Triệu Gia Hào ngoan ngoãn quay người, lưng đối diện với Lạc Văn Tuấn, phối hợp cúi thấp người, nâng cao mông. Ngay giây tiếp theo, một thứ gì đó lạ lẫm áp lên hậu huyệt sớm đã có chút khó chịu. Triệu Gia Hào đột nhiên mở to mắt, hét lên một tiếng, theo phản xạ muốn vùng vẫy, nhưng mông bị Lạc Văn Tuấn giữ chặt không thể động đậy.

Lạc Văn Tuấn liếm quanh các cơ nhạy cảm quanh lỗ nhỏ, hài lòng cảm nhận được Triệu Gia Hào run rẩy không ngừng. Lòng bàn tay rộng của hắn bao phủ mông trắng mịn, ngón cái mở rộng lỗ nhỏ, đầu lưỡi từ từ thâm nhập vào trong. Thành ruột đỏ tươi lập tức bao bọc lấy lưỡi hắn, co bóp muốn như muốn nuốt sâu hơn. Toàn thân Triệu Gia Hào run rẩy như cái sàng, chỉ có thể dựa vào hai tay của Lạc Văn Tuấn nâng đỡ mông của mình

Hơi thở nóng bỏng của Lạc Văn Tuấn phả vào cái động nhạy cảm, Triệu Gia Hào không chịu nổi không ngừng rên rỉ, miệng không thể thốt ra câu nói hoàn chỉnh. Không...Ư...Điên... Lạc Văn Tuấn chỉ có thể phân biệt được vài âm tiết.

"Nói còn không trọn một câu. Thích đến vậy sao ca ca?."

Lạc Văn Tuấn nhẹ nhàng thổi khí vào hậu huyệt rồi nhìn nó dưới sự trêu chọc của hắn mà co thắt không ngừng, ép ra một chút chất lỏng trong suốt. Chất bôi trơn là Triệu Gia Hào mua, có mùi dâu tây nhẹ. Lạc Văn Tuấn thè lưỡi liếm đi chất lỏng quanh đó, ngón cái kéo phẳng nếp nhăn rồi lại nhấn đầu lưỡi vào lỗ, kèm theo những nụ hôn nhỏ, liếm láp mọi góc cạnh. Hắn cố ý tra tấn Triệu Gia Hào, đầu lưỡi liên tục lướt qua thịt mềm mại, mô phỏng động tác giao hợp, lúc sâu lúc cạn, kích thích mạnh vào thành ruột nhạy cảm.

Tất cả điều này với Triệu Gia Hào đều quá sức chịu đựng.

Bất ngờ, Lạc Văn Tuấn nhấc tay phải tát vào mông anh một cái, tiếng "chát" vang lên trong căn phòng yên tĩnh đặc biệt chói tai. Triệu Gia Hào cảm thấy sợi dây cuối cùng trong đầu cũng đứt theo tiếng tát đó, anh khó chịu vặn vẹo mông, đón nhận đầu lưỡi của Lạc Văn Tuấn, muốn hắn tiến vào sâu hơn, sâu hơn nữa.

Cảm nhận được sự chủ động của Triệu Gia Hào, Lạc Văn Tuấn liếm càng hăng hơn, còn cố ý phát ra những tiếng nước dâm đãng khi mút. Toàn bộ cảm giác của Triệu Gia Hào đều tập trung vào lỗ nhỏ bị trêu đùa phía sau, ánh mắt lờ đờ, môi hé mở nhưng chỉ phát ra những tiếng rên rỉ vô nghĩa. Anh cảm thấy mình như một miếng kẹo bông gòn sắp bị Lạc Văn Tuấn liếm đến tan chảy. Trước mắt là một mảng sáng trắng, môi trường xung quanh trở nên mờ ảo, chỉ có thể cảm nhận được cái lưỡi như con rắn trượt trong lỗ, không ngừng kích thích điểm nhạy cảm của anh.

"Chị ơi, chị nhiều nước quá."

Giọng nói khàn khàn của Lạc Văn Tuấn vang lên từ phía sau. dương vật căng cứng đỏ rực mà không hề bị chạm vào phun ra từng dòng tinh dịch trắng xóa, bắn lên ga giường, cũng bắn lên chiếc váy xếp ly màu hồng. Cơn cực khoái kéo dài rất lâu, lâu đến mức Triệu Gia Hào cảm thấy như mình sắp ngất đi. Nhưng Lạc Văn Tuấn không để anh có chút thời gian nào để thở. Hắn bắt Triệu Gia Hào nằm thẳng, nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của mình rồi gập chân lại trước ngực, đầu dương vật cọ sát vào hậu huyệt co thắt không ngừng trong cơn cực khoái, từng chút một đẩy gậy thịt vào trong.

Bên trong đường ruột ẩm ướt, trơn nhầy và chặt chẽ, thành thịt căng cứng siết chặt lấy cây hàng đang xâm nhập. Lạc Văn Tuấn thở ra một hơi từ cổ họng, vốn dĩ muốn đối xử nhẹ nhàng với Triệu Gia Hào đang trong giai đoạn chịu lửa, nhưng cơ thể lại bắt đầu chuyển động mạnh mẽ hơn, ra vào liên tục. Triệu Gia Hào bị đỉnh lên trên, đầu suýt chạm vào mép giường nhưng đã bị Lạc Văn Tuấn giữ chặt hông kéo mạnh trở lại. Cú kéo này làm dương vật cắm sâu vào trong, tinh hoàn bám chặt vào đáy chậu, phân thân hướng lên tự nhiên mở rộng nội mạc, quy đầu chạm đến độ sâu đáng sợ. Triệu Gia Hào hét lên, dương vật vừa mềm xuống lại có dấu hiệu ngóc đầu trở lại, trong cơn mơ hồ, anh cảm nhận ruột mình đã hoàn toàn khắc lên hình dạng dương vật Lạc Văn Tuấn, thậm chí có thể thấy đường cong của gậy thịt qua một lớp bụng.

"Tự giữ chân đi, chị, để em dễ dàng thao chị hơn."

Lạc Văn Tuấn mang tay của Triệu Gia Hào đến phần gốc đùi của, giữ cho đùi và mông gập lại trước ngực. Cảm giác xấu hổ khi mới mặc váy lại trỗi dậy, Triệu Gia Hào trừng mắt nhìn Lạc Văn Tuấn một cách yếu ớt: "Gọi...gọi gì mà linh tinh."

"Nếu đã có nhiều người gọi anh là ca ca, vậy em gọi anh là chị có được không Cựu Mộng." Lạc Văn Tuấn nghiêm túc trả lời. Đã lâu rồi Triệu Gia Hào không nghe thấy từ "Cựu Mộng" từ miệng Lạc Văn Tuấn. Sau khi thiết lập mối quan hệ, Lạc Văn Tuấn thích gọi anh là "ca ca", lại muốn cả thế giới thích ứng với kiểu xưng hô độc quyền này. Triệu Gia Hào từ lời nói vừa rồi bắt được trọng điểm, cười thầm nghĩ, hóa ra tối nay người ăn giấm không chỉ có mỗi chính mình..

Những suy nghĩ mơ hồ nhanh chóng bị Lạc Văn Tuấn đẩy lùi. Như để trừng phạt sự mất tập trung của anh, Lạc Văn Tuấn liên tục chạm vào điểm nhạy cảm của Triệu Gia Hào, dương vật từng chút một thâm nhập vào hậu huyệt mềm nhũn nhưng không chạm đến nơi nhạy cảm nhất. "Anh cũng thích mà đúng không."

Hai đùi Triệu Gia Hào bị tách ra thành một góc độ mới, cặp mông rời khỏi giường lơ lửng trên không trung. Cái lỗ nhỏ bị thao đến mềm nhũn chịu đựng từng cú đâm mạnh bạo hơn của Lạc Văn Tuấn. Túi tinh nặng nề đập vào thịt mông trắng, căn phòng ngập tràn âm thanh "bạch bạch" trong trẻo và tiếng rên rỉ cố gắng kìm nén của Triệu Gia Hào. Lông mu của hắn liên tục cọ sát vào lỗ, làm nếp gấp nhạy cảm đỏ ửng, chất bôi trơn bên trong bị khuấy thành bọt trắng, tràn ra ngoài, cơ thịt co thắt theo từng cú ra vào của gậy thịt.

"Mỗi khi gọi anh là chị, bên dưới lại hút em rất chặt."

Dương vật vẫn ra vào với tốc độ khủng khiếp nhưng cố ý tránh khỏi điểm nhạy cảm nhất, không lên không xuống mà cọ sát không chịu cho Triệu Gia Hào khoái cảm trọn vẹn. Thịt mông không có điểm tựa bị Lạc Văn Tuấn bóp chặt, Triệu Gia Hào cảm thấy mình bị đóng đinh trên giường chỉ bằng dương vật của Lạc Văn Tuấn, mỗi cú đâm như muốn xuyên qua anh. Triệu Gia Hào rên rỉ, bị thao đến khóc, đôi mắt ươn ướt, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đôi môi mím chặt và đường viền hàm sắc nhọn của Lạc Văn Tuấn. Người vừa rồi nhẹ nhàng dỗ dành anh đột nhiên biến thành dáng vẻ mà Triệu Gia Hào quen thuộc như trước kia

"Đừng náo nữa... không có người khác" Triệu Gia Hào bị thúc đến nỗi nói không ra hơi, run rẩy đưa tay phải lên vuốt ve má Lạc Văn Tuấn: "Chỉ có em, a! Chỉ...là ca ca của em thôi."

"Vậy nên.... hảo hảo thao ca ca của em đi Âu Ân" Dù đang mặc bộ đồ gợi cảm nhất và ở tư thế dâm đãng nhất nói những lời tục tĩu nhất, nhưng Triệu Gia Hào lúc này lại trông rất ôn nhu: "Cầu em thao anh."

Đó là cách riêng của anh, để dỗ dành SUP của mình

"Là anh nói đấy nhé." Lạc Văn Tuấn nghe thấy điều mình muốn nghe, cuối cùng cũng chịu buông tha Triệu Gia Hào. Hắn thay đổi góc độ, siết chặt eo của Triệu Gia Hào, hông nhấp nhanh và mạnh vào điểm gờ trong đường ruột. Như thể vẫn chưa đủ, hắn lại đè toàn bộ trọng lượng lên Triệu Gia Hào, ép anh hoàn toàn gập người. Mông lơ lửng của Triệu Gia Hào gần như bị ép biến dạng, xung quanh lỗ nhỏ đã bị giày vò đỏ ửng, miệng lỗ hoàn toàn kéo căng ra, dương vật mỗi lần ra vào đều mang theo nhiều chất bôi trơn và dịch ruột, cũng như một chút thịt đỏ non tơ không chịu buông tha gây thịt. Lạc Văn Tuấn nâng eo của Triệu Gia Hào, điên cuồng thao anh, thậm chí muốn nhét cả túi tinh vào.

Chiếc váy hồng rung lắc theo thân thể nhấp nhô của Triệu Gia Hào. Dương vật đã cương cứng lại của Triệu Gia Hào bị kẹp giữa váy và bụng Lạc Văn Tuấn, đỉnh thân liên tục tiết ra dịch trong suốt. Mỗi cú đâm của Lạc Văn Tuấn như muốn xuyên qua anh, ham muốn xuất tinh lại ập đến, Triệu Gia Hào khẽ rên rỉ, ánh mắt lơ đãng, ngón chân co quắp, bụng rung lên vì khoái cảm mãnh liệt

"Phun nước cho em xem đi, ca ca."

Lạc Văn Tuấn cắn tai Triệu Gia Hào, giọng nói vốn đã trầm khàn nay lại càng khàn đặc vì dục vọng. Triệu Gia Hào như bị điện giật, khoái cảm lan khắp tứ chi, anh cắn chặt môi dưới, nhưng tiếng rên rỉ không kiềm chế được vẫn thoát ra, dương vật cũng run rẩy phun ra một vũng tinh dịch. Triệu Gia Hào cảm thấy mình như một con cá mắc cạn, khoảnh khắc xuất tinh mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo, thị giác, thính giác, thậm chí cả xúc giác cũng dần rời xa, chỉ còn cảm nhận được gậy thịt nóng hổi trong người giữ lại chút tỉnh táo cuối cùng. Gậy thịt cứng rắn và nóng bỏng kia vẫn liên tục đâm vào hậu huyệt, nghiền nát điểm nhạy cảm của anh.

Lần này Lạc Văn Tuấn không cho anh thời gian nghỉ trong giai đoạn chịu lửa. Triệu Gia Hào run rẩy toàn thân, quấn chân quanh eo Lạc Văn Tuấn, ôm chặt cổ hắn, hậu huyệt co thắt siết chặt tiểu kê bên trong. Chàng trai hai mươi tuổi tràn đầy năng lượng, Triệu Gia Hào sợ mình thực sự sẽ bị thao ngất trên giường. Nhưng may mắn thay, giống như Lạc Văn Tuấn biết điều gì có thể kích thích Triệu Gia Hào, Triệu Gia Hào cũng biết cách kiểm soát dục vọng của Lạc Văn Tuấn.

"Ưm... thật sự không chịu nổi nữa," Triệu Gia Hào kẹp chặt bên dưới, hôn liên tục lên khóe miệng Lạc Văn Tuấn, nhẹ giọng cầu xin: "Âu Ân, còn thao nữa thật sự sẽ mang thai..."

Lạc Văn Tuấn dừng lại một chút, chửi thề một câu, đột nhiên tăng tốc độ, những cú đâm mạnh đến mức Triệu Gia Hào cảm thấy mình sắp bị đẩy khỏi giường. Hai người ôm chặt lấy nhau, Triệu Gia Hào không còn phân biệt được cảm giác dính nhớp trên da là mồ hôi của họ hay tinh dịch của chính mình, trong cơn choáng váng, anh chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc của Lạc Văn Tuấn và nhịp tim đập loạn như trống. Lạc Văn Tuấn dường như muốn nuốt chửng anh vào trong bụng.

Khi Lạc Văn Tuấn xuất tinh vào trong cơ thể anh, Triệu Gia Hào phát ra một âm thanh nghẹn nơi cổ họng. Rõ ràng là không thể bắn thêm được nữa, nhưng anh vẫn run rẩy không ngừng khi dương vật của Lạc Văn Tuấn rung động bên trong mình. Lạc Văn Tuấn xoay mặt anh lại, cắn đôi môi đỏ mọng sưng tấy của Triệu Gia Hào như trừng phạt: "Ca ca thật xấu xa, cố ý kích thích em..."

Hắn chầm chậm rút dương vật ra khỏi lỗ nhỏ bị thao đến mềm nhũn, nhìn dòng tinh dịch trắng sữa theo động tác của mình trào ra, thấm đầy lên miệng lỗ đỏ hồng, rồi chảy xuống tận gốc đùi trắng nõn của Triệu Gia Hào. Lỗ nhỏ bị thao quá mức không thể khép lại ngay, theo nhịp thở dồn dập của Triệu Gia Hào mà mở ra khép lại, từ từ đẩy ra thêm nhiều chất lỏng nhớp nháp đặc dính không rõ là chất bôi trơn, dịch ruột hay tinh dịch.

Triệu Gia Hào mệt đến một ngón tay cũng lười động. Bộ y phục bị mồ hôi làm ướt đã nhăn nhúm không còn hình dạng ban đầu, Lạc Văn Tuấn giúp anh cởi bỏ áo, nhìn hai núm vú bị hành hạ đến đỏ ửng lại tiếp tục bị ma sát bởi vải thô ráp mà đỏ lên. Hắn cởi bỏ chiếc váy xếp ly màu hồng sớm đã bị đẩy lên đến thắt lưng của Triệu Gia Hào, trên đó dính đầy tinh dịch của Triệu Gia Hào bắn tung tóe, một số chỗ đã khô lại.

Lạc Văn Tuấn có chút tiếc nuối giơ chiếc váy trước mặt Triệu Gia Hào: "Bị ca ca làm bẩn rồi."

Bẩn là vì ai chứ? Nhìn thấy vẻ mặt tội nghiệp của kẻ gây ra mọi chuyện, Triệu Gia Hào không khỏi bật cười. Dù biết là giả nai, nhưng ai bảo anh lại dễ dàng bị thu hút bởi vẻ mặt này chứ. Huống hồ, bẩn thì bẩn, vứt đi rồi mua cái mới không phải là được rồi sao, Triệu Gia Hào thầm nghĩ. Anh thậm chí còn mơ hồ mong chờ, không biết Lạc Văn Tuấn sẽ mua kiểu dáng gì?

Đương nhiên là - chiếc váy lần sau nhất định phải mua cái chất lượng tốt một chút. Đó là điểm mấu chốt.

_____

Một H siêu dài cổ vũ cho BLG vào vòng 2 thi đấu thuận lợi, giữ vững phong độ nèo ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro