Sắc trời chiếu rọi
Tác giả: 不明aoe1111
Source: https://xinjinjumin917060576604.lofter.com/post/81b80e64_2bc842f29
Warning: Huyền ảo/ OOC/ ON là mèo hoá người/ song tính
________________
Gần đây, Triệu Gia Hào đã nhảy việc từ công ty TNHH Hướng Thượng chuyển sang làm việc tại Bilibili. Mọi người đều rất ngạc nhiên, mỗi khi có người quen hỏi anh tại sao lại chọn công ty này, Triệu Gia Hào luôn mỉm cười nhã nhặn đáp: "Một người bạn quen đã lâu giới thiệu, cảm thấy cũng không tệ nên đến làm thôi."
Thành thật mà nói Triệu Gia Hào cũng rất lo lắng. Những đồng nghiệp mới sẽ thế nào? Liệu có phải sẽ không dễ hoà đồng không? Nhưng khi thực sự làm việc cùng nhau, trái tim treo lơ lửng của anh cuối cùng cũng được bình ổn đặt xuống. Vừa bước vào, anh dùng giọng điệu xã giao để tự giới thiệu: "Chào mọi người, tôi là Triệu Gia Hào, có thể gọi tôi bằng tên tiếng Anh là Elk, đến từ Thiệu Dương, Hồ Nam. Từ nay sẽ cùng làm việc, mong được mọi người chỉ giáo nhiều!" Sau đó anh khẽ cúi chào. Mọi người lần lượt tự giới thiệu, vui vẻ nhất là người đeo kính tròn tên Bành Lập Huân, cậu nhướng mày hất cằm về phía Triệu Gia Hào cười nói: "Đồng hương sao! Em cũng là người Hồ Nam! Em tên Bành Lập Huân, cứ gọi là Xun!" Triệu Gia Hào nghe vậy liền nhướng mày, thật là trùng hợp.
Trần Trạch Bân ngồi trên ghế công thái học, xoa cái cằm đã cạo râu sạch sẽ trước khi đi làm nhìn đồng nghiệp tương tác với nhau, đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh ở góc phòng, cậu liền ngắt lời đồng nghiệp đang nói: "Còn một vị nữa kìa, không tự giới thiệu chút sao?"
Văn phòng đang huyên náo bỗng chốc trở nên yên tĩnh, mọi ánh mắt đổ dồn về phía thiếu niên được gọi tên. Người kia một thân hắc y, vóc dáng gầy gò, làn da ngăm đen, đôi mắt hạ tam bạch sắc sảo nhìn có phần dữ dằn. Cậu từ từ ngẩng đầu lên, ngoan ngoãn giơ tay vẫy chào, mặt không biểu cảm nói theo thủ tục: "Halo chào mọi người, tôi là Âu Ân."
Triệu Gia Hào đột nhiên phước chí tâm linh, vô cớ thấy đồng nghiệp này rất giống một con mèo nhỏ. Anh lắc đầu cố gắng xóa bỏ ý nghĩ kỳ quặc này ra khỏi đầu, tự cười nhạo chính mình, đúng là điên rồi, sao con người có thể giống mèo được? Huống hồ cậu ấy cũng chỉ là đồng nghiệp mà thôi.
-
Chiều tối, Triệu Gia Hào kết thúc một ngày làm việc. Anh xoay cổ tay, nghe tiếng xương khớp kêu răng rắc, vươn vai và trở về ký túc xá do công ty sắp xếp. Ai ngờ vừa đi đến cửa phòng, một con mèo Xiêm với bốn chân thon dài dường như lớn hơn những con mèo khác, đang mười phần đoan chính ngồi trước cửa phòng anh. Triệu Gia Hào không mấy ngạc nhiên về việc này, có lẽ là một đồng nghiệp nào đó mang mèo đến công ty, chú mèo nhỏ nhân lúc chủ nhân không để ý mà chạy ra ngoài. Tuân thủ nguyên tắc "thêm một việc không bằng bớt một việc", Triệu Gia Hào quyết định giả vờ không nhìn thấy, mở cửa phòng và đi thẳng vào trong. Mắt mèo Xiêm lóe lên một tia khó tin: Chẳng lẽ tình báo có sai sót? Tên tiểu tử czb không phải nói người này rất thích mèo sao? Tại sao không đứng lại nhìn tôi?
Nhưng khi thấy Triệu Gia Hào mở cửa, mèo Xiêm liền ra vẻ ưu nhã không nhanh không chậm từng bước tiến vào phòng của Triệu Gia Hào, giống như đang tuần tra lãnh thổ của mình, nó ngó quanh một lượt, rất hài lòng mà kêu lên một tiếng "meo". Triệu Gia Hào ngạc nhiên nhìn con mèo Xiêm rất tự nhiên bước vào phòng mình, nhất thời có chút khổ não. Thế là anh chụp một bức ảnh con mèo, đăng lên nhóm làm việc và hỏi: "Là mèo của ai đi lạc, nó đang ở trong phòng tôi, chủ nhân nhớ đến nhận lại nhé..."
Trần Trạch Bân người duy nhất hiểu nội tình bày tỏ: Vậy là quyết định chọn anh ấy sao Âu Ân? Trong lòng đồng thời lặng lẽ thắp nén nhang cho Triệu Gia Hào.
Triệu Gia Hào ngồi đợi mãi cũng không thấy chủ nhân của mèo nhỏ đâu. Anh hai tay nhấc con mèo Xiêm lên, cố gắng trò chuyện với nó: "Chủ nhân của em đâu, miu miu?" Đôi mắt đen láy của mèo xiêm nhìn Triệu Gia Hào giả vờ như không hiểu tiếng người, rất ngoan ngoãn kêu một tiếng "meo~".
Elk nhặt được một con mèo, tuy nghe có vẻ là chuyện rất đỗi bình thường vì với mức lương hiện tại của mình, anh có đủ khả năng để nhặt được mười con mèo chứ đừng nói đến việc nhặt một con mèo. Nhưng thứ anh nhặt được không phải là một con mèo bình thường - Elk bất lực nhìn chàng thanh niên loã thể trên giường với đôi má đỏ bừng và đôi tai mèo, anh thở dài một hơi sầu não vô cùng. Anh nhặt được một con mèo có thể biến thành người. Con mèo này thậm chí còn là đồng nghiệp của anh (?)! Mặc dù linh vật của công ty là một con mèo điện tử màu xanh lam, nhưng không một ai nói cho anh biết là tại sao đồng nghiệp của anh cũng có thể biến thành mèo! Hỡi ôi!
Triệu Gia Hào dùng bàn tay mát lạnh của mình chạm vào trán ON để thử nhiệt độ, phát hiện nhiệt độ cơ thể của cậu hơi cao. Anh đứng dậy đi ra phòng khách rót một cốc nước, đặt lên tủ đầu giường. Ai ngờ đâu ON bắt đầu động đậy đôi tai lông lá, đột nhiên mở mắt, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn chằm chằm anh. Thấy người kia tỉnh lại, định bụng hỏi cậu thấy trong người thế nào rồi, nhưng chưa kịp mở miệng thì ON đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay của Elk, một cú kéo thật mạnh khiến cơ thể anh mất thăng bằng ngã xuống giường, động tác mạnh mẽ linh hoạt đem cơ thể nóng hầm hập của mình đè lên anh, vùi đầu vào cổ anh hít tới hít lui, không biết là đang ngửi gì.
Triệu Gia Hào cố gắng đẩy Âu Ân ra, được lắm, đẩy không được, không biết con mèo này ăn gì để lớn mà khung xương rất to, lại rất nặng đến không thể xê dịch nổi.
ON dùng một tay đè chặt hai tay Elk, không để anh loạn động, tay kia thuận theo eo luồn vào trong chiếc quần lót màu xám mò mẫm xung quanh, rồi cậu kinh hỷ phát hiện ra bí mật ẩn giấu trong cơ thể anh - Triệu Gia Hào là người song tính. ON tự học cách dùng ngón trỏ xoa bóp âm vật, ngón giữa thăm dò hướng về phía tiểu hoa huyệt. Cơ thể Triệu Gia Hào cứng đờ, cơ quan bị anh bỏ bê suốt bao năm, nay được một con mèo hoá người hiếu kỳ cẩn thận khám phá từng chút một.
Dưới sự "khai quật" chăm chỉ của ON, tầm mắt của Elk dần trở nên mơ màng, cơ thể bên dưới cũng theo tiết tấu của ON mà đưa đẩy theo. Nhưng con mèo tinh quái không có ý định thỏa mãn Elk nhanh như vậy, sau khi mở rộng một chút, ON liền rút ngón giữa ra. Nhìn ngón tay đã ướt đẫm, ON tò mò đưa lên mũi ngửi, rồi thè lưỡi liếm một cái, mở miệng nói: "Ca ca, mùi vị bên dưới của anh ngọt thật đó."
Khoái cảm của Triệu Gia Hào bị cậu đưa đến lưng chừng, hai má của anh lúc này ửng hồng, đưa tay nắm lấy tai của ON xoa xoa, rên rỉ rồi cọ cọ vào ON, tự mình mở rộng hai chân gập lại, để lộ ra âm hộ đang rỉ nước, ra hiệu cho ON rằng cậu có thể tiến vào. Cảnh xuân trước mắt khiến việc hít thở có chút trì trệ, cậu hít một hơi thật sâu, cảm giác khí huyết dồn lên não, phía dưới căng cứng đến trướng đau, cậu không thể chờ đợi thêm được nữa mà nhét ngay thứ đó vào bên trong anh.
Đúng là không ngoài dự đoán, hoa huyệt của Elk vì chưa hoàn toàn phát triển nên quá chật hẹp, ON thử rất nhiều lần nhưng đều thất bại. Cậu rơm rớm nước mắt, làm nũng với ca ca của mình: "Ca ca~ ca ca~ dưới đó chật quá, thật sự không vào được~ anh tự mở rộng thêm chút đi mà~ em muốn xem! ( ̀⌄ ́)"
"Cái này...." Elk đành tự mình khuyếch trương, những vết chai mỏng trên bàn tay do gõ phím nhẹ nhàng cọ xát qua điểm nhạy cảm, một tiếng rên rỉ hổn hển phát ra từ miệng anh. Khi gần lên đến đỉnh phong, con mèo rút tay anh ra, nhét vật to lớn đang cần được an ủi của mình vào trong. Hoa huyệt ấm áp chật chội vì sự xâm nhập của ON mà được lấp đầy, khoái cảm lan tỏa khắp nơi khiến bên trong càng siết chặt lấy tính khí. "Anh giỏi kẹp thật đó, thích em đến vậy sao?" Elk nhắm chặt hai mắt, cố gắng thả lỏng để cơ thể từ từ thích nghi. Thế nhưng ON đã bắt đầu chuyển động, từ từ cọ xát , đôi khi chậm chạp lại trở thành một loại tra tấn, cậu kéo cả người anh lên, thân thể đón nhận sự va chạm của mình.
ON bắt đầu tăng tốc, mỗi lần chỉ giữ lại một phần nhỏ chiều dài bên trong rồi lại mạnh mẽ xuyên vào, Triệu Gia Hào mỗi lần bị đỉnh vào đều không thể kiểm soát được mà cắn vào bả vai cậu, từng đợt nước bọt dinh dính tràn ra, Triệu Gia Hào lúc này trông giống như chó con làm nũng, phát ra những tiếng nức nở ngắt quãng. Cuối cùng dưới những cú thúc không ngừng nghỉ và đầy thỏa mãn của ON, Elk run rẩy đạt cao trào, nhưng mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đó. ON càng chơi càng hăng say, như một vị thuyền trưởng cầm lái trong cơn bão, tự mình điều khiển phương hướng, kiểm soát nặng nhẹ. Cuối cùng, ON như một con mèo nhỏ dán sát vào mặt anh, liếm láp mồ hôi trên má chủ nhân, nhưng phía dưới tuyệt nhiên không dịu dàng như vậy, giống như một cái máy khoan phát ra những cú đâm cuối cùng, sau khi đỉnh vào nơi sâu nhất thì từ từ mọc ra ngạnh, cấu chặt lấy thịt mềm trong huyệt đạo, bắt đầu xuất tinh.
Elk bị đụ đến thần trí mơ màng choáng váng, cảm giác dưới đó càng lúc càng trướng, còn có chút đau, cơn đau giúp anh tỉnh lại phần nào, nhìn qua ON thì thấy đứa trẻ này vậy mà lại đang khóc không thành tiếng. Anh dù bị làm đến đầu óc rối mù nhưng vẫn cố gắng đưa tay lên vuốt ve đỉnh đầu cậu, như dỗ dành một đứa trẻ: "Khóc cái gì chứ, em đã rất giỏi rồi~ phải tự tin lên, Âu Ân." Nghe vậy, ON càng khóc nhiều hơn, Triệu Gia Hào có chút bất lực, bên dưới bắn ra thì cũng được đi, sao mà phía trên cũng trào nước mắt vậy a~
Triệu Gia Hào tưởng rằng cuộc ân ái chỉ thế là kết thúc, ai ngờ đâu ON với đôi tai mèo lông xù cuộn tròn trong lòng anh cọ cọ, nhỏ giọng yếu ớt hỏi: "Ca ca~ bên trong thoải mái thật đó~ em có thể để nó ở bên trong mãi có được không🥺?" Triệu Gia Hào nhìn dáng vẻ của ON lúc này miệng không thể nói ra được lời cự tuyệt, anh mơ hồ đồng ý.
May mắn thay bọn họ làm việc tại một công ty Internet, rất trẻ trung và linh hoạt về thời gian làm việc. Thường có nhân viên đến làm với mái tóc rối như tổ quạ, đi đôi dép lê.
Bảy giờ sáng, ON tỉnh dậy cùng với tinh thần sảng khoái, cảm giác tính khí được bao bọc chặt chẽ, ánh mắt cậu phút chốc tối sầm lại, bắt đầu chuyển động hông. Elk tỉnh giấc sau một đêm mất ngủ, khoái cảm ngay lập tức ập lên đại não, căn bản là không thể suy nghĩ được gì thêm, chỉ có thể run rẩy hai chân khi được đưa đến cao trào. "Ưm... ừm đừng làm nữa... lát còn phải đi làm... a a a... đừng, đừng đâm nữa... chậm lại chút, Âu Ân—" Elk ngửa cổ, anh cảm thấy sắp bị bức điên.
"Chậm một chút là không thể thỏa mãn được ca ca đâu." ON nâng Elk lên, vừa liếm môi vừa hôn. Elk mềm nhũn dựa vào ON phát lệnh: "Lát nữa phải giúp anh lấy thứ đó ra!" ON cười: "Tuân lệnh, thưa sếp~"
Gần đến giờ đi làm, ON ăn mặc chỉnh tề ngồi trước cửa phòng Elk, nhìn điện thoại thúc giục: "Anh mặc quần sao mà lâu thế, sắp muộn rồi!" Elk tùy ý mặc một chiếc quần trắng đi ra, tức giận nói: "Còn ở đó mà giục, em còn không biết tại sao anh lại mặc chậm như vậy sao?!" ON cười hì hì, giả bộ né tầm mắt đi chỗ khác.
Mèo nhỏ ON chỉ muốn có tình yêu của người mà mình đã chọn, thật nhiều thật nhiều tình yêu, muốn anh ấy mãi mãi yêu mình...
____
Tròn một năm kể từ ngày public tác phẩm trans đầu tay "Gravity'' của ONELK . Tuôi hơi bận nên ngoi lên update tí thịt, văn phong không được trau chuốt lắm hẹn khi nào có thời gian sẽ beta lại nhé mn. Chúc mn ăn ngon =]]]
19/12/2023 - 19/12/2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro