Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giả làm B nhặt được cún

Tác giả: carthly

Source: https://archiveofourown.org/works/47283370

Warning: ABO/ sếch toy/ dirty talk/Có đề cập đến Missing & Elk là tình đầu/H siêu ít, hài là chính/ 6k+ words

______________

1.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Lạc Văn Tuấn nhìn Triệu Gia Hào, người đang quỳ trên giường của hắn, phần mông hướng về phía hắn và cầm một cái nút huyệt có hình dạng đuôi chó trắng khó khăn nhét vào mông của chính mình, dáng vẻ thập phần ngượng ngùng.

Sao lại biến thành như này a!!!

2.

Năm nay, Lạc Văn Tuấn chuyển đến BLG, cùng với AD của WE Cựu Mộng - hiện đổi tên thành Elk - đi đường dưới. Khi mới chuyển đến câu lạc bộ, hắn nhìn thấy cậu bé lớn hơn hai tuổi nhưng thấp hơn mình một cái đầu, với mái tóc mềm mượt tiến đến chào hắn: "Chào em! Anh là Triệu Gia Hào! Lớn hơn em hai tuổi!". Ngay cả gọng kính dày cũng không thể che giấu được đôi mắt lấp lánh phía sau. Thật giống Samoyed, sắc mặt hắn lạnh lùng, đây là suy nghĩ đầu tiên của Lạc Văn Tuấn; muốn vò rối tung tóc anh ấy, đây là suy nghĩ thứ hai của Lạc Văn Tuấn.

Lạc Văn Tuấn đã nghe danh ad này từ lâu, đầu tiên là mùa xuân năm 2020 khi anh gây chấn động với số kills lập kỷ lục của Varus trong một trận đấu, tiếp theo là mối tình đầu đầy hoang đường của anh. Cựu Mộng thực sự có một mối tình đầu mà theo người khác nghĩ là không có gì đáng nhớ, nhưng anh lại hết sức trân quý.

Hai năm trước, khi liên minh chưa được thương mại hóa hoàn toàn, để ngăn chặn hành vi bắt nạt trong đội, tuyển thủ bị nghiêm cấm tiết lộ giới tính phân hóa của mình. Về lý thuyết, cả ba giới tính đều có thể thi đấu, nhưng giới tính O mỗi tháng đều có vài ngày phát tình, nên thực tế rất ít tuyển thủ omega thi đấu. Trùng hợp thay, Triệu Gia Hào nằm trong số đó, và cũng trùng hợp thay, mối tình đầu của anh là Lâu Vân Phong cũng là một trong số đó. Là cặp đôi đường dưới của WE, cả hai đều ngoan ngoãn và dễ tính, có thể là tính cách tương đồng, hoặc sở thích tương đồng, dù sao thì bọn họ đã từng yêu đương. Hai người đều là những nam sinh mới chớm yêu, ngây thơ và đơn thuần, thậm chí chỉ nắm tay cũng đỏ mặt, và dĩ nhiên chưa từng làm đến bước cuối nên đều tưởng rằng đối phương là A hoặc B. Họ cứ như vậy không hỏi gì thêm, bằng cách này, một mối tình đồng tính O đẹp đẽ và hài hước được tạo ra. Hẹn hò hơn một năm, họ buộc phải chia tay vì chuyển nhượng. Không lâu sau đó, liên minh thương mại hóa hoàn toàn, vì để đảm bảo tính công khai, minh bạch về thông tin, người chơi được yêu cầu phải bổ sung thông tin cá nhân, bao gồm cả giới tính phân hóa. Sau khi điền xong thông tin, cả hai nhìn vào tư liệu của đối phương, cột giới tính phân hoá đều viết một chữ O, hai người ở hai câu lạc bộ khác nhau nhìn nhau như quả mướp đắng, các đồng đội cũ sau khi biết sự tình mém chút là không nhịn được cười. Cứ như vậy chẳng ai đề cập gì đến chuyện yêu đương nữa, vốn dĩ ban đầu cũng không có một lời tỏ tình chính thức nên chỉ xem đó là một kỷ niệm đẹp của năm tháng tuổi trẻ.

B của Lạc Văn Tuấn thì khác, B về mặt sinh lý. Gốc gác là một A chính hiệu, nhưng để thuận tiện, hắn đã điền B vào thông tin cá nhân của mình. Tất nhiên, những thông tin này dựa vào sự tự giác của tuyển thủ, liên minh cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người đến bệnh viện kiểm tra giới tính phân hóa. Những lãnh đạo nghĩ rằng các tuyển thủ sớm chiều bên nhau, cái gì nên lộ tự ắt sẽ lộ, căn bản không thể làm giả được. Ai mà ngờ được rằng Lạc Văn Tuấn đã bắt đầu giả làm B từ cấp 2, hắn tự mãn cho rằng kinh nghiệm giả làm B của mình đủ để viết một cuốn sách, tên sách đã nghĩ xong rồi, gọi là <Những năm tháng tôi giả làm B>.

Mẫu hậu nhìn thấy hắn không hề chớp mắt điền phân loại giới tính là B trong hồ sơ nhập học cấp 2 thì mặt mày tái xanh, khi về đến nhà bà cho hắn một bữa thịt lợn om mây tre, một bên đánh một bên hỏi tại sao, hắn trả lời: "B tốt mà mẹ, không phải làm việc nặng, O cũng thích gần gũi, con cũng có thời gian chơi game." Chủ yếu là có thời gian chơi game chứ gì, đúng là không ai hiểu con hơn mẹ, và Lạc Văn Tuấn không ngoài dự liệu tiếp tục bị đánh đòn. Biết tên tiểu tử thối nhà mình chỉ dám giả làm B, dù thay đổi giới tính phân hóa, sức khỏe tinh thần và thể chất của các O trong lớp cũng không bị ảnh hưởng nên bà cuối cùng để mặc hắn. Kể từ đó, thói quen giả làm B của Lạc Văn Tuấn tiếp tục kéo dài đến sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp hiện tại

Đội tuyển BLG mà Lạc Văn Tuấn hiện chuyển đến cộng thêm người gia nhập sau là Lvmao có tổng cộng sáu người, ngoài Triệu Gia Hào thì có Mid Tăng Kỳ và hỗ trợ dự bị Lvmao là O, còn lại đều là A, tất nhiên, hắn trong mắt người khác là B. Khi phân công phòng ký túc xá, vì để phối hợp ăn ý hơn cũng như B thì không bị ảnh hưởng bởi pheromone, nên quản lý xếp hắn cùng phòng với Triệu Gia Hào.

Không thành vấn đề, mình sở hữu kỹ năng tự quản lý đỉnh cấp. Lạc Văn Tuấn vứt xuống chiếc túi leo núi đầy miếng dán ức chế. Thứ anh đây có chính là kinh nghiệm sống hoà hợp với O!

Triệu Gia Hào là một chú chó nhỏ rất nhiệt tình, khác với người chậm nhiệt như Lạc Văn Tuấn, ngay cả khi đối mặt với đội thử việc không mấy khả quan vì thành tích kém của mình năm ngoái, anh vẫn cười tươi. Lạc Văn Tuấn từ nhỏ đã thích kiểu người hay cười ngốc nghếch như vậy, bị bán đi còn giúp đếm tiền. Khi mới đến câu lạc bộ, hắn chiếm tiện nghi của Triệu Gia Hào không ít, có lẽ vì lớn hơn hai tuổi, Triệu Gia Hào lúc nào cũng nhường nhịn hắn nhiều hơn. Lạc Văn Tuấn đã quen thuộc với kiểu đối đãi này, như cướp chăn của Triệu Gia Hào, uống hết nước của anh mà không giúp đổ lại, cũng không ít lần nói mấy lời bậy bạ với anh. Tất nhiên vì hắn là B, Triệu Gia Hào cảm thấy điều đó là bình thường, còn cho rằng tính cách của họ hợp nhau. Nếu mẹ của Lạc Văn Tuấn ở đó, bà khẳng định sẽ đen mặt nhặt một cây gậy bất kỳ, tiến hành diễn tấu vài khúc tùy hứng trên người hắn.

Cứ như vậy bọn họ cùng thi đấu rất nhiều trận, với sự phối hợp ngày càng ăn ý đã chiếm được tình cảm của rất nhiều fan hâm mộ, đồng thời giống như một viên thuốc an thần đảm bảo thành tích của đội trong mùa giải này. Và đương nhiên để đáp lại fans, câu lạc bộ quyết định tổ chức một buổi fan meeting trong thời gian nghỉ.

3.

Mọi chuyện bắt đầu từ buổi fan meeting này.

Trước khi buổi gặp gỡ bắt đầu, nhân viên truyền thông của câu lạc bộ đã tổ chức một cuộc bình chọn trực tuyến dành cho người hâm mộ. Nội dung chủ yếu là có lẽ là phương thức xuất hiện của từng người chơi hoặc nội dung phúc lợi sẽ được phát. Trong đó, Triệu Gia Hào được chọn làm đại diện cho chú chó nhỏ. Khi Lạc Văn Tuấn biết kết quả này, hắn cũng không bất ngờ lắm. Hắn nhìn gương mặt luôn mang ý cười của Triệu Gia Hào, bởi vì đang ở nơi riêng tư nên đổi thành đeo cặp kính gọng đen dày cộm, tóc thì bị tĩnh điện làm xù dựng đứng lên. Ồ, đó là tác phẩm do Lạc Văn Tuấn nghịch ngợm mà ra đó, khẳng định là cún nhỏ rồi, mà còn là một con cún Samoyed lông dài nữa chứ.

Làm cún nhỏ cũng rất đơn giản, người hâm mộ muốn Triệu Gia Hào xuất hiện trong buổi họp fan với đôi tai chó. Triệu Gia Hào không rành lắm về mua sắm trực tuyến, vì vậy nhiệm vụ mua tai chó được giao cho người bạn cùng phòng Lạc Văn Tuấn.

"Okok," Lạc Văn Tuấn xấu xa gật đầu, bắt đầu tìm kiếm các từ khóa như băng đô tai chó, dễ thương, quyến rũ và những thứ tương tự. Hắn còn tiện thể mua thêm một chiếc áo hoodie lông xù màu trắng có in dấu chân chó, dự định biến Triệu Gia Hào thành một con Samoyed hoàn chỉnh.

Không ngờ khi nhận hàng và mở gói ra, hắn mới phát hiện tai chó mà mình mua là đồ chơi tình dục. Hơn nữa khi chọn mua sản phẩm, hắn đã không xem kỹ nên mua luôn trọn bộ. Lạc Văn Tuấn nhìn chiếc hộp kín đáo và tinh tế đặt trên giường, bên trong hộp có ghi "nút đuôi hợp kim thép, cảm ứng thay đổi nhiệt độ, chức năng kích tình" kèm theo vài trái tim màu hồng không rõ mục đích, hắn ôm mặt và vội nhét tất cả vào tủ quần áo. Thứ đồ chơi này tuyệt đối không thể để cho Triệu Gia Hào nhìn thấy, nếu không thế giới quan của anh chắc chắn sẽ bị đả kích nặng nề một lần nữa sau câu chuyện bạch nguyệt ngang của mình là O. Mặc dù Lạc Văn Tuấn có chút ác ý, nhưng một ca ca đơn thuần thế kia thì phải bảo vệ thật tốt mới được. Nếu không sẽ chẳng đáng yêu chút nào nếu cún trắng biến thành cún nhỏ lấm bùn đâu.

Vì thế hắn chỉ đưa tai chó và chiếc áo hoodie cho ca ca. Chưa kể, dù tai chó là đồ chơi tình dục nhưng lại có chất lượng và độ tinh xảo thực sự rất tốt. Khi Triệu Gia Hào đeo vào, anh trông như một chú Samoyed thực thụ. Lạc Văn Tuấn cao hơn Triệu Gia Hào một cái đầu, nhìn lọn tóc giữa hai tai chó và gật đầu hài lòng, ừm ừm đeo vào mà không chút phản kháng, rất ngoan, hắn rất hài lòng.

Tuy nhiên, buổi họp mặt lại không suôn sẻ. Một fan cuồng của đội khác đã bước vào cố tình chặn Triệu Gia Hào ở cửa nhà vệ sinh. Tình trạng thông tin cá nhân của tuyển thủ trong liên minh bị lộ ra ngoài đã trở thành một vấn đề. Fan cuồng đó là một A. Ba A trong đội, bao gồm cả Lạc Văn Tuấn đang giả làm B đều rất tự giác uống thuốc ức chế hoặc dán miếng ức chế hàng tuần, Triệu Gia Hào đã quen với những ngày tháng không bị pheromone quấy nhiễu ở clb, nên khi ra ngoài anh cũng không mang theo thuốc ức chế. Tên fan cuồng đó túm lấy cánh tay của Triệu Gia Hào và bắt đầu chửi bới. Nếu cảm xúc của A không được kiểm soát tốt, pheromone rất dễ phát tán theo tâm trạng thất thường. Tình hình hiện tại là, pheromone thịnh nộ đang lan tỏa khắp nhà vệ sinh, rất nồng nặc, khiến Triệu Gia Hào gần như phát tình.

Khi Lạc Văn Tuấn chạy đến thì nhà vệ sinh đã rất hỗn loạn, Triệu Gia Hào đang quỳ ngồi trên sàn trơn trượt, mặt mày đỏ bừng, quần ướt một mảng, tai chó cũng bị lệch không ai giúp chỉnh lại. Đối diện với Triệu Gia Hào là một người đàn ông xa lạ, miệng lẩm bẩm "Tôi không cố ý, tôi không cố ý đâu..." Lạc Văn Tuấn không quen người kia, nhưng điều đó không quan trọng. Quan trọng là nếu không đưa Triệu Gia Hào đi ngay, anh sẽ hoàn toàn tiến vào kỳ phát tình ngay tại chỗ.

Hai đồng đội A không thể tiếp cận anh, bọn họ đã bị đưa đi cách ly trước. Yagao cũng bị đưa đi rồi. Hiện tại, pheromone của Triệu Gia Hào đã mất kiểm soát và bắt đầu phát tán, Toàn thân anh tràn ngập mùi dâu chín mọng, ngọt ngào và lẫn với một chút hơi ẩm từ mồ hôi. Với nồng độ pheromone này, kỳ phát tình sắp đến của Yagao sẽ rất dễ bị đồng hóa phát tình ngay lập tức. Không còn cách nào khác, các nhân viên có mặt vẫn phải duy trì trật tự, người duy nhất có thể đưa Triệu Gia Hào đi chỉ có thể là người giả làm B, Lạc Văn Tuấn.

"Anh còn đứng dậy được không?" Lạc Văn Tuấn thấy may mắn vì đã dán miếng ức chế trước khi ra ngoài, "Đừng hái dâu nữa, còn hái nữa thì lũ ong ngoài vườn sẽ tìm đến, cởi hết quần áo của anh ra và ăn luôn và ngay đấy~" Hắn nhìn Triệu Gia Hào đang rất khó chịu, định an ủi vài câu nhưng khi nói ra lại trở thành lời đùa cợt. Hắn thật muốn tự tát mình một cái sau khi nói xong. Tuy nhiên, Triệu Gia Hào dường như đã quen với kiểu đối thoại này, anh cười khúc khích đáp lại.

Thôi được, có vẻ như đứng dậy không nổi rồi. Lạc Văn Tuấn đành phải bế chàng trai nhỏ bé gầy gò trước mặt mình- người dù lớn hơn hai tuổi nhưng lại thấp hơn hắn một cái đầu. Đi thôi, đi thôi, hắn cam chịu nhìn con đường bên ngoài, về ký túc xá nào.

4.

Hiện tại có hai vấn đề đặt ra trước mặt Lạc Văn Tuấn.

Đầu tiên, với tư cách là một Alpha, hắn đang ở trong cùng một phòng với một Omega đã hoàn toàn phát tình, và huấn luyện viên Vương Bối Quyền thân thiện còn đặc biệt dặn dò Lạc Văn Tuấn phải chăm sóc Omega này, đồng thời ném cho hắn một đống thuốc ức chế và thuốc an thần có thể cần dùng, nhưng thực sự hắn chỉ là một A, vậy hắn nên đi hay ở lại?

Thứ hai, người điên trước mặt này là ai?

Lạc Văn Tuấn nhìn Triệu Gia Hào, người vừa trở về ký túc xá đã bắt đầu đấm đá vào mình. Mặc dù vì phát tình mà sức lực không lớn, nhưng sau đó, Triệu Gia Hào đột nhiên đứng dậy, bắt đầu lục lọi mọi thứ trong tủ, miệng lẩm bẩm không ngừng. Lạc Văn Tuấn xoa xoa thái dương. Hắn do dự hai giây trước khi quyết định ở lại để ngăn chặn người điên này phá hỏng ký túc xá.

Triệu Gia Hào thật đáng kinh ngạc. Lạc Văn Tuấn siết chặt nắm tay. Những Omega khác khi phát tình thường mềm mại như rắn, dịu dàng và đáng yêu, nhưng Triệu Gia Hào thì khác, khi phát tình giống như bù đắp lại những năng lượng hoang dã đã mất đi vì tính cách nhu mì hàng ngày. Thật sự là đang phát tình hay đang say rượu đây? Dù sao thì bây giờ cả ký túc xá đều tràn ngập mùi men dâu chín.

Lạc Văn Tuấn bịt mũi, trong lòng nghĩ nhanh chóng tìm thuốc ức chế uống hai viên, nếu không thì thật sự sẽ mất kiểm soát. Hắn tiến lại gần Triệu Gia Hào, khi thấy anh đang mở tủ ra để tìm thứ gì đó, hắn nhận ra Triệu Gia Hào đang kéo mở ngăn chứa đồ chơi tình dục.

Cứu với, cứu với, đừng kéo ra————

Đã quá muộn.

"Đây là cái gì?" Triệu Gia Hào nắm lấy cái đuôi màu trắng kéo ra khỏi đống quần áo, rồi đưa lên bên mặt. Kính của anh đã không biết bị vứt đi đâu trong lúc phát điên, đôi mắt cận thị nặng mờ mịt hoàn toàn không nhìn rõ được mọi thứ trước mặt, phải đưa lại gần mới miễn cưỡng thấy được. "Đuôi?" Anh muốn sờ vào hai cái tai chó trên đầu mình, nhưng tiếc là khi được bế về ký túc xá vì va chạm mà tai chó đã rơi mất nên anh chẳng sờ thấy gì. Tay anh trong mắt Lạc Văn Tuấn chỉ đang vươn ra lơ lửng trong không trung và gãi, thực sự giống như một con chó sữa. "Giống với lông trên tai chó của anh quá~."

Đâu chỉ giống, Lạc Văn Tuấn lao lên và giật lại cái đuôi, nó đúng là cùng một bộ hoàn chỉnh! "Được rồi, được rồi anh mau đi tắm đi, cả người toàn mùi dâu tây, anh là chủ trang trại dâu tây Hồ Nam à!" Hắn tùy tiện ném cái đuôi chó lên giường, thấy Triệu Gia Hào lại định lục tủ, hắn lập tức bế anh lên. Bị nâng lên đột ngột, Triệu Gia Hào hoảng hốt giơ tay quơ loạn xạ, trong miệng còn quen miệng kêu "okok~". Miếng dán ức chế ướt đẫm mồ hôi trên cổ Lạc Văn Tuấn bị tay anh kéo ra, rơi mất.

Lạc Văn Tuấn dù sao cũng là một Alpha, mùi Omega nồng nặc trong nhà sớm đã khiến pheromone của hắn mất kiểm soát. Nhờ có miếng dán ức chế mới không lộ ra ngoài, nhưng khi miếng dán biến mất, pheromone vị cà phê đắng của Lạc Văn Tuấn nhanh chóng hòa quyện với mùi dâu tây của Triệu Gia Hào, một đắng một ngọt, trộn lẫn vào nhau. Giờ thì xong rồi, Lạc Văn Tuấn hít sâu một hơi để cố trấn tĩnh, nhưng kết quả lại phản tác dụng, khiến hắn hít vào nhiều mùi dâu tây của cún nhỏ hơn.

Cún nhỏ còn chưa kịp phản ứng, nó chỉ cảm thấy thân thể người trước mặt cũng dần nóng lên. Nó không thích cảm giác này nên bắt đầu vùng vẫy. Bàn tay của ad rất mảnh khảnh, cũng rất hùng hồn, móng tay được chăm sóc kỹ lưỡng hàng ngày giờ đây trong sự cấu véo của chủ nhân đã trở thành móng vuốt sắc nhọn, cào vào mặt hỗ trợ vô tội trước mắt. Lạc Văn Tuấn đau đớn buông tay.

Cún nhỏ hiện tại quá nóng và nó chỉ muốn thứ gì đó mát mẻ. Đầu óc vốn không linh hoạt giờ đây lại độc đáo đến lạ thường, anh nghĩ đến cái đuôi chó vừa mới lấy ra, phần đầu tỏa ra ánh sáng bạc lạnh lẽo. Tuyệt, anh thích nó. Cún con liếc nhìn xung quanh, phát hiện thứ mình đang nghĩ tới đang nằm trên giường, liền loạng choạng đi đến bên giường, kéo đuôi chó vào tay. Đầu óc Lạc Văn Tuấn lúc này đã sưng tấy, đau đến mức không nhịn được làm chuyện bốc đồng, hắn căn bản không có thời gian để lo lắng xem con chó phát điên kia sẽ làm gì

Vật này thì mát lạnh bạc hà, mà mông thì nóng như lửa đốt. ỪM, nhét thứ mát mẻ này vào mông thì sẽ không còn nóng nữa, Triệu Gia Hào đã thực sự làm vậy.

"Dừng lại! Đại ca! Dừng lại!" Lạc Văn Tuấn lúc này thực sự lo sốt vó rồi.

Anh đây là một công dân tốt trong xã hội chủ nghĩa, quan trọng nhất là tuổi đời còn rất trẻ! Trong một không gian mà không một A nào có thể chịu nổi việc biến thành sói mà tôi vẫn có thể kiềm chế không làm những việc phá hoại trật tự đạo đức tốt đẹp của xã hội chủ nghĩa, đó thật sự là kết quả của việc đọc qua những nguyên tắc tư tưởng và đạo đức được viết trong một cuốn sách tôi chưa hề nghiêm túc tiếp thu mà rèn được đấy. Vậy mà anh đang ở trước mặt tôi cởi quần? Còn nhét đuôi chó vào mông mình? Đây thật sự là đang bức người phạm tội!!!

"Tôi không muốn." Hắn nhìn thấy người căn bản đã mất hết lý trí kia nheo mắt nói. "Các người cứ bảo tôi phải làm cái này làm cái kia, rõ ràng không hề suy nghĩ xem tôi có thích hay không, tôi không nghe lời mấy người nữa đâu."

Hắn nhìn thấy người trước mặt vừa nói vừa nhét đuôi chó vào mông. Vòng eo của Triệu Gia Hào thật sự rất mềm mại, cũng nhờ vào việc mỗi lần anh ngồi trên ghế chơi game đều ở tư thế tiêu chuẩn và lành mạnh, thêm vào đó là thân thể vốn dĩ có ưu thế tự nhiên do phân hóa. Anh quỳ trên giường, hai chân dang rộng sang hai bên, mặt và ngực ấn vào tấm chăn một cách thoải mái. Vật dưới thân đối với một omega mà nói đã không còn nhỏ nữa, sau khi cương cứng uốn thành một đường cong rất đẹp và đang cọ xát vào ga trải giường, đầu khất rỉ ra một hai giọt nước. Có lẽ vì cảm thấy thoải mái, anh khẽ thở dài, rồi bắt đầu nói trong tiếng nức nở.

Nói một hồi, Triệu Gia Hào thực sự bắt đầu cảm thấy tủi thân, từ thút thít dần biến thành khóc òa. Lạc Văn Tuấn thực sự không thể chịu nổi nữa, người trước mặt không còn chút dáng vẻ mạnh mẽ nào của anh trai lớn, mà giống như một con chó lớn dầm mưa nằm trên con đường nhựa đầy vũng nước khóc thút thít, khiến cho sự chú ý của người qua đường chỉ có thể tập trung vào anh. Chuyện này chưa xong chuyện kia đã tới, Lạc Văn Tuấn cảm thấy việc mình còn có thể kiên nhẫn an ủi người này thực sự là một việc tốt hiếm hoi trong đời, mức độ tích đức này nếu để mẹ hắn nhìn thấy chắc sẽ ghi chép lại rồi đóng khung treo ở phòng khách ở nhà, mỗi lần có họ hàng khách khứa đến chơi đều phải nghe mẹ hắn khen ngợi một lần. Đến lúc này mà Lạc Văn Tuấn vẫn chưa nhào vào thì chỉ có thể nói, tính khí của hắn ngay cả rùa nghìn năm có xuất hiện cũng phải nhường một bước.

Được rồi bây giờ không phải lúc để tự mãn. Lạc Văn Tuấn vỗ nhẹ vào đầu người đang khóc vẫn không quên động đậy cái đuôi ở mông, cản không được thì thuận theo anh ấy vậy, mình nhịn được, mình nhịn được,. "Đừng khóc nữa, em xin lỗi, sau này em sẽ không sai khiến anh nữa có được không?"

"Không được." Triệu Gia Hào đổi sang tư thế thoải mái hơn, vô thức đặt đầu lên chân Lạc Văn Tuấn đang ngồi ở mép giường, ngọ nguậy vào giữa hai chân, tìm được điểm tựa rồi dùng lực đẩy đuôi vào trong mông. Hai tiếng rên rỉ phát ra, một tiếng là sự vui sướng của Triệu Gia Hào khi đẩy được vào chỗ thoải mái nào đó, một tiếng là sự tức giận của Lạc Văn Tuấn khi bị Triệu Gia Hào làm cho hoàn toàn có phản ứng.

"Anh còn không được cái gì nữa?"

"Em chưa bao giờ gọi anh là ca ca, rõ ràng là nhỏ hơn anh! Một chút cũng không tốt!" Triệu Gia Hào không còn kiểm soát được tay mình nữa, thoải mái nghịch ngợm hậu huyệt của mình, phần đầu của cái đuôi chó khi rút ra mang theo một chút dịch nhờn, lại do lực rút quá mạnh, bọt trắng rải rác ở miệng nối với mông. Triệu Gia Hào thút thít, miệng vẫn không quên trách mắng Lạc Văn Tuấn vì những tội ác hàng ngày của hắn, kể xong tội của hắn lại bắt đầu kể qua tội của những đồng đội khác, cuối cùng bắt đầu kể về quá khứ hoang đường của mình.

"Rõ ràng nhìn một cái đã biết anh là omega rồi, tại sao lại xem anh như alpha! Gặp được tên nam nhân người Hàn Quốc kia rồi thì chạy đến nói với anh rằng đã tìm được chân ái! Sao lại có thể như vậy! Alpha thật đáng ghét! Tất cả Alpha trên đời này đều đáng ghét!" Anh nói trong cơn mê sảng, nhưng người nghe lại hiểu theo nghĩa khác.

Lạc Văn Tuấn bị cọ đến khó chịu, còn phải nghe ca ca niên thượng của mình mắng những alpha vô tội ngay trước mặt, lý trí của hắn có chút đứt đoạn, liền nhéo lấy mặt Triệu Gia Hào bắt anh nhìn thẳng vào mình, "Anh đoán em phân hóa thế nào? Ad ca ca?"

"Em là người tốt." Hắn nghe thấy người bên dưới mơ màng trả lời mình, còn lộ ra nụ cười kiểu chó quen thuộc, sau đó vỗ nhẹ vài cái lên miệng, vị AD lớn tuổi nhẹ nhàng tiến đến tựa vào môi hắn. "Hmm, ai đang uống cà phê thế?"

Bada.

Lạc Văn Tuấn biết rằng tiếp theo đây hắn không cách nào kiểm soát được nữa. Xin lỗi mẹ, hắn thầm mặc niệm trong lòng, con thực sự là một công dân tốt, luôn nỗ lực thực hiện các chuẩn mực đạo đức xã hội chủ nghĩa. Là do anh ấy câu dẫn con trước.

Đúng là văn vở của một tên tra nam

Do mẹ sinh ra đó.

5.

Lạc Văn Tuấn kéo Triệu Gia Hào đang lộn xộn trên đùi mình lên, chuẩn xác hơn nên là bế anh, giản đơn hôn lên khóe miệng anh rồi nói: "Dù sao cũng là lần đầu tiên của anh đây, phải có chút cảm giác nghi thức nha ad ca ca." Không đợi Triệu Gia Hào phản ứng, thành thật mà nói, dưới tình cảnh này Triệu Gia Hào không thể cho Lạc Văn Tuấn phản ứng mà hắn mong muốn. Lạc Văn Tuấn ôm Triệu Gia Hào vào vòng tay của mình, chỉnh lại những sợi tóc lòa xòa bị thấm ướt bởi mồ hôi của anh, sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán Triệu Gia Hào. Hôn đến khi trán in dấu đỏ, hắn lại nâng khuôn mặt lơ mơ thở hổn hển của ad, cứ như vậy mà ngắm nhìn một cách chậm rãi và từ tốn.

"Thật ra anh rất đáng yêu," Cùng với biểu tình nghiêm túc, hắn khó mà nghĩ ra lời nào để khen ngợi omega đang phát tình này, Nhưng từ khi còn là một học sinh trung cấp kỹ thuật, hắn ngoài việc chơi game ra thì cũng là bị mẹ bắt quả tang đang chơi game, thực sự không thể nghĩ ra những lời hoa mỹ, đành phải đổi chủ đề mà nói tiếp, "Sau này nếu không thích, người khác bảo anh làm gì thì anh từ chối là được rồi." Phát hiện hình như người thích sai khiến anh nhất chính là bản thân, hắn ngại ngùng bổ sung thêm, "Xin lỗi nhé, sau này nếu có gì không vừa ý, anh cứ mắng em là được, em là người mặt dày, đặc biệt chịu được mắng nhiếc"

"Có cái rắm" hắn nghe Triệu Gia Hào phỉ nhổ một tiếng, "Lần trước Tabe mắng em, em trốn trong phòng khóc thầm."

"..."

"Anh thấy hết rồi!"

"Quên đi, em thấy cảm giác nghi thức gì đó cũng không quan trọng lắm, anh phát tình mà cũng không quên trách em, oán khí lớn thế sao? Hửm? Cựu Mộng?" Lạc Văn Tuấn vẫn luôn thích cái tên cũ của Triệu Gia Hào hơn, so với cái tên hiện tại là Elk, Cựu Mộng lại thường xuyên xuất hiện từ miệng hắn. Hắn nói rồi liền cởi chiếc áo hoodie lông xù đã bị kéo giãn đến mức không còn hình dạng trên người Triệu Gia Hào. Miệng thì nói đầy ác ý, nhưng tay lại không dám kéo quá mạnh. Hắn thấy làn da của Triệu Gia Hào vì phát tình mà đỏ bừng, lông của chiếc áo hoodie ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng cọ vào người khiến anh rùng mình. Hắn biết Triệu Gia Hào cũng không dễ chịu nên vẫn còn chút lương tâm. "Xem ra mối nhân duyên tốt đẹp của em sắp bại trong tay anh rồi." Hắn nói không ngừng, chính là vì bản thân cũng đang rất khẩn trương. Tuy đã giả vờ bấy năm nay, bên cạnh luôn có những omega coi hắn như em trai và không chút phòng bị, sẵn sàng cắn câu bất cứ lúc nào, nhưng đạn thật lên nòng thì hôm nay thật sự là lần đầu tiên.

"Anh không có trách em" Triệu Gia Hào bất ngờ ôm lấy hắn, "Em là người tốt, không ai dám nhắc đến những ngày ở WE trước mặt anh, chỉ có em mới dám nói thẳng với anh."

Chắc là vì em miệng hỗn, trong lòng Lạc Văn Tuấn càng lo lắng.

"Mặc dù em thích sai bảo anh."

Miệng của anh còn hỗn hơn!! Hắn rút chiếc đuôi chó vẫn đang kẹp trong mông Triệu Gia Hào ra, cơ thể Triệu Gia Hào cứng đờ, cơ bắp không thể thư giãn. Chiếc đuôi chó với những sợi lông thô ráp cọ vào khe mông, quét qua đốt sống cuối. Khi rút ra còn nghe thấy một tiếng "bốp", cùng với đó là một vũng dịch nhầy chảy ra.

Triệu Gia Hào bị kích thích đến mức hai chân nhũn ra, hoàn toàn ngã vào trong vòng tay của Lạc Văn Tuấn, miệng há to thở hổn hển, rên rỉ như chó xin sữa, Lạc Văn Tuấn bị làm cho không nhịn được cười, hắn đưa tay vào trong miệng, bắt đầu chơi đùa đầu lưỡi Triệu Gia Hào, tay còn lại cũng không nhàn rỗi, ngón tay lần mò vào hậu huyêt.

"Ướt quá." Hắn móc đầu ngón tay chạm vào một vết sưng nhỏ, ấn mạnh vào đó và nghe thấy người trong lòng hét lên một tiếng rồi xuất ra, ướt đẫm ga trải giường. "Omega nào cũng giống như anh sao?" Hắn nói, "Bạn trai cũ của anh có thế này không hả?"

"Huhu, không được, hức, nhắc đến!" Triệu Gia Hào vừa nói, Lạc Văn Tuấn đã dùng ngón tay siết chặt đầu lưỡi anh.

"Được rồi, không nhắc nữa." Hắn không hề rút ngón tay ra, thậm chí còn mò mẫm vào sâu hơn, vừa móc vừa câu, tìm kiếm điểm mẫn cảm của Triệu Gia Hào. Triệu Gia Hào khóc đến mặt ướt đẫm, Lạc Văn Tuấn rút tay ra khỏi miệng, lau nước mắt cho Triệu Gia Hào.

"Trông anh giống chó con thật đó, bảo bối, sủa vài tiếng cho em nghe đi". Triệu Gia Hào chỉ biết khóc, khóc đến thở hổn hển, khóc đến thở gấp gáp.

Lạc Văn Tuấn bịt miệng Triệu Gia Hào và yêu cầu anh thở bằng mũi, một lúc sau nước bọt đã nhỏ khắp nơi. Lạc Văn Tuấn lại cười: "Anh nhìn này," hắn duỗi bàn tay đầy nước bọt ra trước mặt Triệu Gia Hào, "Chỉ có chó mới chảy nước dãi nhiều vậy."

"Haah——" Triệu Gia Hào lại bắn.

"Còn muốn nữa không?" Lạc Văn Tuấn nhìn người con trai nằm bất lực trên người mình, "Em giúp anh?"

"Không, không nữa, không muốn nữa..." Triệu Gia Hào tỉnh táo lại đôi chút, tinh thần nhẹ nhõm, nhưng anh bắt đầu mệt mỏi.

"Học sủa như chó thì em sẽ không giúp nữa." Lạc Văn Tuấn lại giả vờ làm động tác khám phá hậu huyệt anh.

"Không muốn nữa, không muốn nữa!! Gâu gâu!" Triệu Gia Hào khóc kêu lên. Khẩu âm Hồ Nam thật đáng yêu, giống như bánh gạo nếp bán trên đường, dinh dính và hoà lẫn với âm mũi, khiến hai tiếng sủa này như mang theo hàm ý làm nũng.

Đương nhiên, Lạc Văn Tuấn không có dừng lại, hắn tiếp tục dùng tay khám phá cái hang phía sau, tay còn lại vòng qua hai bàn tay đang co rút của Triệu Gia Hào nói: "Anh không muốn nữa, nhưng em muốn a~"

"Chắc là không cần bôi trơn nữa đâu. Em nói trước với anh, hai chúng ta là anh tình tôi nguyện. Sau khi xong chuyện, anh đừng có mà chạy đến Hiệp hội bảo vệ nhân quyền Omega kiện em đó nha." Hắn hôn lên cái miệng đang muốn nói gì đó của Triệu Gia Hào đang muốn nói chuyện, thuận theo môi lưỡi liếm một vòng.

"Nào, ngoan, anh nói, chúng ta là anh tình tôi nguyện đi."

"Nhưng chúng ta chưa có yêu, hức, yêu nhau mà" Triệu Gia Hào có chút không kiên nhẫn mà khóc nấc lên. Lạc Văn Tuấn thở dài, buông tay ra, vỗ nhẹ vào lưng Triệu Gia Hào rồi hôn lên trán anh, "Vậy tụi mình yêu nhau nhé, có được không ad ca ca?"

Ngay sau đó hắn nhận được một phiên bản Triệu Gia Hào đứng hình ngay tắp lự.

6.

Tất nhiên cuối cùng là làm rồi, và Lạc Văn Tuấn thậm chí còn làm đến khoái chí.

Hắn nắm lấy cánh tay nhỏ bé của Triệu Gia Hào và yêu cầu anh ngồi lên người mình, cứ như vậy ngồi cùng với ad mềm yếu, nghe anh một bên rên rỉ một bên bị đụ. Hắn nhận ra khẩu vị của mình hình như có chút quái dị. Hắn nhìn Triệu Gia Hào hai tay quàng quanh cổ mình, bị cưỡng ép ngồi xuống sẽ không tự chủ được mà cào mạnh vào lưng hắn một cái, sau đó chỉ cần tỏ vẻ ấm ức nói: "AD ca ca anh làm đau em rồi", Triệu Gia Hào sẽ vừa khóc vừa xin lỗi, sau đó lại bị véo vào eo rồi ngồi xuống.

Hậu huyệt rất nóng, hắn nhớ giáo viên sinh lý học cấp hai nói rằng omega khi phát tình khoang sinh sản sẽ mở ra, và nhiệt độ cơ thể sẽ tăng lên ngay lập tức. Điều này là để cho các cơ được thoải mái nhất có thể và thích nghi với nút thắt của bạn tình,. Lạc Văn Tuấn chọc vào âm đạo của Triệu Gia Hào, khiến anh thở hổn hển và hét lên, hoà lẫn với tiếng nước dâm mỹ từ nơi giao hợp của cả hai, nhớp nháp cực kỳ.

Bởi vì tuyển thủ esport cần có chất lượng giấc ngủ tốt trong ký túc xá nên các phòng của họ đều được cách âm, trước đây dùng để ngăn tiếng ồn bên ngoài, nhưng giờ đây tường cách âm được dùng để chặn tiếng rên rỉ dâm đãng của Triệu Gia Hào. Đồng thời, còn có những lời tục tĩu mà Lạc Văn Tuấn phun ra. "Ad ca ca, bây giờ anh trông giống như một con chó được thụ tinh vậy. Nhìn này.."

Lạc Văn Tuấn chỉ vào chân trái hơi nâng lên do bị kích thích của Triệu Gia Hào, "Sướng đến chân cũng co lên, chó đực hình như cũng co một chân lên để đi tiểu đó nha." Triệu Gia Hào chưa từng được hưởng thụ qua kiểu nói chuyện này, bị kích tướng, dương vật vừa mới xuất tinh run rẩy rồi chảy ra một dòng chất lỏng - anh nhịn không được nữa rồi.

Cho đến khi Triệu Gia Hào khản giọng kêu lên: "Đừng nữa, đừng nữa, mệt..mệt quá," thì Lạc Văn Tuấn mới rời khỏi thân thể anh, bắn lên giường. Lạc Văn Tuấn ở phương diện này vẫn rất lý trí, con đường sự nghiệp của họ còn dài, không thể có nguy cơ mang thai.

Sau đó hắn đẩy người đến trước gương trong phòng tắm, yêu cầu anh nhìn chính mình trong gương, mặt đỏ bừng sưng tấy vì khóc, môi dưới bị cắn đến rách nát, còn có chiếc lưỡi hồng hồng dao động, để Triệu Gia Hào nhìn cách chính mình phản đối hắn thế nào, lại nghịch ngợm đặt tính khí của anh lên thành bồn rửa mặt, vừa cầm vừa cọ xát. Nửa nóng nửa lạnh khiến nước mắt Triệu Gia Hào rơi càng nhiều hơn.

"Ad ca ca, anh lại học thêm vài tiếng sủa của chó có được không?" Đây là câu cuối cùng mà Triệu Gia Hào nghe được trước khi nhắm mắt. Người tốt tính như anh thực sự bị chọc giận rồi, người không quen chửi thề như anh miệng run rẩy, nhẹ nhàng mắng một câu tiểu súc sinh, cuối cùng chịu không nổi nữa ngủ thiếp đi. Lạc Văn Tuấn dừng lại, đặt anh vào bồn đầy nước để tắm rửa, lau người rồi mặc lại bộ đồ ngủ, sau đó ôm anh ngủ thiếp đi.

7.

Lạc Văn Tuấn tự biết mình không phải là người chung tình, nhưng hắn không ngại khi đột nhiên có một người yêu lớn tuổi hơn, huống chi đó lại là một con cún nhỏ chỉ biết cười. Thành thật mà nói, khi nghĩ kỹ lại, Triệu Gia Hào quả đúng là gu của Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn nhớ mỗi lần mẹ thấy hắn giả bộ đáng thương nhờ những học trưởng thấp bé hơn giúp đỡ, bà đều mắng hắn không có ý tốt, xem ra cũng không phải là không có lý. Vì hiện tại đúng là hắn đã làm ra chuyện xấu rồi.

Hắn vuốt tóc người yêu lớn tuổi hơn đang ngủ say trên giường, giống như đang chơi với chó, vừa nghịch tóc vừa chỉnh sửa lại cho gọn gàng. Triệu Gia Hào chỉ khẽ cọ cọ tay hắn rồi không còn động tĩnh gì, ngay cả tiếng ngáy cũng không có, thật là một chú chó ngoan, nói gì thì cũng là mình hời.

Hắn gọi điện cho mẹ, lúc gọi hoàn toàn không chú ý đến thời gian. Mẹ hắn ở đầu dây bên kia hỏi hắn nửa đêm nửa hôm gọi điện cái gì, Lạc Văn Tuấn hớn hở ngân nga rồi nói: "Mẫu hậu yêu dấu, nói cái này người đừng không tin nhé, con trai người vừa nhặt được một con chó."

"Giống chó gì mà khiến mày túng thiếu thế hả con, đêm hôm khuya khoắt gọi điện chỉ có vậy? Không có gì tốt đẹp thì mẹ cúp máy đây."

"Đừng, chó con đang ở ngay bên cạnh, mẹ nghe thử này" Hắn thúc Triệu Gia Hào, "Ca ca, mẹ chúng ta muốn anh nói gì đó đấy."

"?" Một lần nữa, không ai hiểu con hơn mẹ. "Thằng oắt con, mày lừa cả đồng nghiệp của mình hả??!"

Cuộc gọi kết thúc, Lạc Văn Tuấn vẫn cảm thấy chưa đã, hắn thổi vào tai người mà mình đã đánh thức nhưng vẫn giả vờ ngủ, "Mẹ nói thật khó nghe, cái gì mà em lừa anh, rõ ràng là em bị ép phải bán thân, đúng không ca ca?"

Có một phiên bản Triệu Gia Hào mặt mày đỏ bừng...

-

End~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro