Thức
Truyện chỉ viết duy nhất và bản quyền thuộc về @_𝐀𝐨𝐢𝐢𝐢_𝟗𝟎𝟕𝟏 trên 𝐖@𝐭𝐭𝐩@𝐝
----------------------------------------------
Niên hạ!
Nam : 18, cuối cấp 3, cao 1m85, cân nặng 80kg, ngũ quan hài hòa, chơi bóng rổ, học boxing, tính tình trầm lặng, quan sát nhiều, suy nghĩ nhiều, yêu chị nhiều. Dù cơ thể cao lớn nhưng tâm hồn vẫn bé xíu khi ở cạnh chị.
Nữ : 25, cao 1m58, cân nặng 44kg, vừa đủ, cơ thể nhỏ, dáng người tương đối đẹp, tính tình có chút phóng khoáng, đôi lúc khá mệt với sự nũng nịu của em đi qua mức, nhưng vẫn rất nhẹ nhàng.
Xưng chị - bé, xây dựng nhân vật nữ có chút mạnh mẽ, nam dịu dàng bên cạnh, hai người sống chung nhà, nam yêu nữ nhiều hơn so với nữ yêu nam. Như kiểu bé đường, nhưng bé đường là nam thì chắc mọi người hơi lạ.
Nếu bạn cảm thấy không phù hợp với motip và cách xưng hô hay nhân vật như này xin hãy lướt qua.
----------------------------------------------
Chị quay người, trở mình, mắt hơi mơ, nhìn qua bên cạnh.
Bé của chị đâu rồi !?
Chị bước chân xuống giường, mở cửa phòng tìm kiếm bóng dáng quen thuộc của bé.
*Tách*
Đèn phòng khách được chị mở lên, bé nằm nép trên ghế sofa, thân thể cao lớn nhắm mắt say ngủ đang nhíu lại, hơi khó chịu theo quán tính che đi ánh sáng đột ngột.
"Bé, sao em ra đây?"
Bé ngái ngủ, lơ mơ bò dậy, tay với ra sau gãi gãi tóc.
"Chị..."
Chị không nói thêm, chỉ ngồi xuống bên cạnh, kê đùi cho bé nằm lên.
"Chị.. Mai bé phải dậy sớm, không muốn làm ảnh hưởng"
Chị vuốt ve mái tóc bé, xoa xoa đầu em, đầm ngủ trắng của chị bị kéo trễ xuống, dây đầm tuột một bên lộ ra phần ngực vú trắng mềm.
Bé nhìn ngực chị, mê mẩn nhưng không dám với tay chạm vào, chỉ yên lặng để chị vuốt tóc.
"Có chuyện gì ở trường sao?"
Bé hơi quay mặt đi, tránh né. Rồi lại cũng nhìn chị, hơi buồn mà nhỏ giọng.
"Có xích mích với bạn... Sớm mai bé và cậu ta giải quyết riêng, không phiền chị"
"Sao lại không muốn phiền?"
"Chị đã mệt với việc ở công ty"
"Nhưng chị đang có trách nhiệm chăm sóc bé"
"... Bé lớn rồi"
Chị cũng suýt bật cười, bé con của chị đã 18, không còn quá nhỏ để chị có thể chen vào chuyện riêng của em, nhưng em bé bên cạnh chị nũng nịu như này thật làm chị cảm thấy muốn bọc trong chăn.
"Được... Cho bé ngủ một mình"
Bé giương mắt nhìn chị, bộ dạng vừa chấp nhận vừa không cam lòng, hơi yểu xìu.
"Chị đùa. Mai chị đưa bé đi học, chúng ta cùng giải quyết, mau vào phòng ngủ!"
Bé lon ton theo sau chị, thân thể cao lớn như con gấu, nhưng vẫn nũng nịu như đứa bé lúc ở gần chị, cho dù có là gấu thì bé cũng thích ngọt như mật ong thôi, bé ngọt chị mới thích.
Đắp chăn xong xuôi, chị quay sang ôm bé, đầu mũi bé dựa vào ngực chị, cảm nhận độ mềm, vừa ấm vừa thơm.
"Chị... Muốn thơm vú" :))
À... Bé con cũng không phải ngây thơ. Dù gì cũng đã 18, bé cũng có dục vọng của riêng mình.
Chị cởi dây áo, chiều lòng em, kéo xuống lưng bụng, lộ cặp vú mềm, bé áp mặt vào hít hà hương thơm vừa quyến rũ vừa dịu dàng, lại còn ấm áp. Bé thích mùi hương này, thích vị ngọt này, cảm giác ấm áp mềm mại này,...đều là của bé!
Bé thơm nhẹ đôi gò bồng của chị, thơm quanh quầng vú hồng, thơm vào thịt vú trắng mềm, gần như cả đồi núi đều bị bé hít hít hôn hôn, thơm cả chục cái còn gặm nhẹ.
"Được rồi, ngủ thôi"
Bé hơi khựng lại, vẫn cố gắng dành thêm ít giây cuối sờ sờ, gắng thêm mấy phát nữa chụt chụt lên vú chị, xoa xoa mặt lên nó, bé thích nó lắm. Thích cả chị thật nhiều nữa.
"..vâng"
Bé ôm chị, luyến tiếc dừng động tác gợi dục của bản thân, đầu rúc vào ngực, vẫn chìm đắm trong mùi hương và xúc cảm đó, bé ngủ say.
------------------------------------------------
Sáng sớm, bé trèo lên xe, yên vị như một chú cún, chờ chị chở đến trường.
Nhìn bé đứng nói chuyện với bạn chẳng khác gì một đại ca giang hồ dạy dỗ đàn em cả, nhưng bên cạnh chị bé giống như thỏ cụt đuôi, vừa mềm vừa ngoan.
Đến tận chiều, chị lại từ công ty đón bé về nhà, vẫn cứ ngoan ngoãn tựa đầu lên cửa xe, bé hơi đăm chiêu vào cuốn sách trên tay.
"Hôm nay có gì vui sao?"
"Chị... Bé có thể mua máy chơi games được chứ? Bé làm bài thi điểm rất tốt"
Chị im lặng đi đường, nhưng tay vẫn lái vào nơi chuyên bán máy chơi games, để bé xuống xe lựa thoả thích.
---------------------------------------------
Bé có máy mới, liền thức khuya chơi games.
"Vào trận lẹ đi! Thằng này!"
Bé đeo tai nghe, ngồi say sưa dở trận. Miệng cười cười đăm chiêu vào máy, tay liên tục bấm phím, thanh âm hỗn loạn từ trận đánh của bé làm chị thức giấc, tâm trạng bực bội.
Chị không hiểu sao bé lại thức khuya như thế, bình thường có thức làm bài thì cùng lắm chỉ 11 giờ, nay đã gần 1 giờ sáng, bé làm gì ngoài đây? Chị cũng không chắc bé đang làm bài, vì thời gian này không phải thời điểm thi nữa, hay bé chơi games?
Quả như chị nghĩ!
Bé con của chị có máy chơi mới lại thức khuya rồi.
Chị gọi mãi nhưng âm thanh từ máy và tai nghe của bé quá to, bé chẳng để ý gì cả.
Mãi đến khi chị gỡ tai nghe của bé ra em mới quay đầu lại.
Chị mặt bí xị, bực mình mắng bé mấy câu.
"Tại sao lại thức khuya hả? Chị mua cho bé để khuyến khích tinh thần học tập hơn và cho bé giải trí chứ không phải để bé buông lơi bản thân vào nó! Đi ngủ ngay cho chị!"
Mặt bé ỉu xìu, buồn buồn, bé đứng đan tay vào, như đứa con nít, nhõng nhẽo.
Bé bị phạt ngủ phòng riêng một tuần, không được chung giường với chị nữa. Máy chơi mới cũng bị tịch thu.
Tối nào bé cũng nước mắt ngắn nước mắt dài rưng rưng ôm ôm bám dính lấy chị để được vào phòng.
"Chị ơi, bé biết sai rồi mà, mấy hôm nay đều ngủ sớm, chị ơi, cho bé ngủ chung với"
Chị không trả lời, mặc kệ bé, vẫn dọn dẹp rồi lại chuẩn bị ngủ.
Bé ủ rũ nước mắt lưng tròng, nằm ườn trên giường lớn thất thểu.
Đến khuya, bé rón rén chân mở cửa phòng chị.
Leo lên giường, nằm chui chui rúc đầu vào chị, ôm chặt, hít hà hương thơm gần như cả tuần bé không được ngửi.
Bé ngủ ngon, chị đã tỉnh giữa giấc vì bị bé ôm, có chút bất lực, nhưng mặc kệ, dù gì bé đã biết lỗi, nom cũng thật đáng yêu.
--------------------------------------------
Bé có trận thi đấu vào sáng mai, vừa bồi hồi vừa mong chờ đến mắt mở thao láo.
Chị dỗ mãi bé vẫn khó ngủ, thành ra cũng có chút khó chịu, chị không dỗ bé nữa,...
Bé biết thức khuya hôm nay thì sáng mai sẽ mệt, nhưng bé không thể ngủ được.
"Bé... Lại đây"
Chị bình thường hay ngủ nude, ở cạnh bé cũng chỉ ngủ có quần lót thôi, cũng là loại mỏng manh không che chắn nhiều.
Bé ôm lấy cả người chị, để chị áp vào cơ thể bé, dựa vào lồng ngực rộng. Cơ thể bé thật đẹp.
Người chị ấm ấm, có khi nóng, cặp vú mềm mại ép sát bụng bé, khiến bé không nhịn được chen tay xuống sờ nó. Chị cũng không quan tâm, để yên cho bé sờ, sờ chán thì bé ngủ thôi.
Bé cứ bóp bóp xoa xoa, hôn tóc chị dịu dàng, vuốt eo, xoa mông, từng cái chạm đều ngọt ngào mềm mại, khiến chị thoải mái chìm vào giấc ngủ.
Bé sở mãi cũng mỏi tay, liền ôm chặt chị đi ngủ, bé cũng chỉ mặc quần ngắn, không có áo, cơ thể cả hai trần trên che dưới ôm nhau ngủ.
Đối với bé, mỗi ngày ở cạnh chị là một món quà.
----------------------------------------------
Công việc chất chồng, chị phải thức khá muộn xử lý văn kiện và chuẩn bị cho cuộc họp với đối tác.
Bé chờ trong phòng làm việc, im lặng quan sát chị chuyên tâm gõ phím.
Chỉ có tiếng thở, tiếng nhạc thật êm tai không có lời hát, tiếng gõ phím và tiếng lật văn kiện, ánh đèn hắt từ máy tính khiến gương mặt chị trông sáng thêm, đèn ngủ bên ghế sofa nhỏ đặt trên bàn màu vàng cam lúng liếng, toả một góc hiu hắt thêm màu cho bé ngồi ngắm chị.
Bé vẫn cứ im lặng như vậy chờ đợi chị làm việc, một lớn một nhỏ ở cạnh nhau không nói câu gì, nhưng bầu khí quyển len lỏi một chút vị ngọt thanh vẫn bay phấp phới trong suốt căn phòng.
Một tình yêu nhẹ nhàng, không cầu kì nhưng vẫn nồng rực.
---------------------------------------------
Series về những đêm thức khuya của hai người.
Tui thích kiểu sugar baby sugar mommy sao ý, truyện trên thì cả hai trên cương vị người yêu, chị nuôi và chăm lo bé học, cả hai đã có quan hệ khi bé vừa tròn 18.
Truyện này motip nhẹ nhàng không sóng gió và có lẽ mấy bạn sẽ cảm thấy nhạt nhẽo chút, nhưng tui chỉ muốn đem lại một tập truyện ngọt sưởi ấm tim bạn thui nè :3
Đừng hỏi sao tui viết song tính 2 truyện rồi ( 1 bộ đang gỡ xuống) nhưng lại viết ngôn nha, đơn giản là tui ăn tạp thui hà, mà đột nhiên có hứng thú nghĩ tới 1 motip niên hạ cuti nên tui viết nó.
Mọi người đọc vui vẻ, bộ này tam quan không lệch lạc đâu nha!
11/9/2022
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro