Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

tái hôn với anh đi bé ơi?

Thật tệ. Chẳng nơi nào em có thể về vào những ngày tới.

Nhà hắn giờ em không có tư cách gì để sống trong đó cùng hắn.

Cha em còn không nhận con gái. Ngày gả em đi, ông đã dần lún sâu vào cờ bạc, cá độ mà nợ nần chồng chất. Em về thì có lẽ còn khổ cho cả em.

Nó sờ lên gò má, nơi bị gã tát hằn cả vết bàn tay hôm ấy. Nó lại khóc, làm sao để ngừng lo lắng cho tương lai của mình đây. Nhà cửa nó không có, tiền trong túi chỉ ăn qua vài bữa.

" Cậu có thể ở nhà tớ! "

- hả ..?

" Nhà tớ, tớ ở có 1 mình à. Không sao hết. tớ sẽ giúp đỡ cậu hết sức mà.. "

- ....

Nó định từ chối. Nhưng cậu nài nỉ nó, nó mới đồng ý. Cậu ấy là bạn thân của em, lớp trưởng- Shirono Toita. Cậu ấy thật sự rất tốt với em, cũng là người bạn duy nhất trong lớp thân với t/b.

Rồi cậu và nó chuyển tới ở chung.

Như bao ngày, nó đi học. Nó gục xuống bàn, nước mắt đã định rơi. Nhưng chợt bạn bàn dưới lắc vai nó.

- ê cái con này. Kia là ông chú S-..san gì nhỉ? À .. Sanzu hay đón mày đi học về phải không?

Nó nghe tên Haru, lau vội nước mắt. Ngó ra cửa sổ.

- " h-haru? "

Là gã ta chứ ai ? Không nhìn nhầm được, cái dáng đi đó, mái tóc, vết sẹo ấy đều không thể lầm. Trên tay gã còn cầm 1 bó hoa hồng to, nó lại ảo tưởng rồi.

- à, ừ.

Tan học, nó không chờ Toita mà chạy thẳng xuống cổng. Nó lại mong từ miệng hắn 1 từ
[ Yêu em ] .

Gần tới chỗ hắn, em càng nhận ra chẳng có gì ở hắn còn dành cho em nữa. Đôi mắt Sanzu cũng đã thấy bóng em rồi, nhưng gã ta lại không thèm để ý tới. Ngướng lên tầng ba, một cô gái xinh đẹp cũng mỉm cười với hắn. Em hiểu ra rồi, mặt dần xìu xuống. Nó hình như đã khóc.

- t/b, cậu đây rồi - ơ sao thế?

- ... Không có gì, về thôi.

Chẳng biết nó nghĩ gì, chỉ thấy nó nắm tay Toita kéo đi. Băng qua hắn tỏ vẻ không quan tâm. Toita mặt khẽ đỏ, nhìn em mà cười tủm tỉm.

- ... Rác rưởi.

Hắn đứng lại, tay vẫn cầm bó hoa. Gã bực tức nhìn em đã dần đi xa. Miệng chửi, nhưng hắn cảm nhận được trong mình một cảm giác đang dâng lên, rồi thắt lại giữa ngực. Nhưng chẳng có thời gian quan tâm, cô gái vừa nãy cũng đang chạy đến chỗ hắn.

_____

Về nhà, cả hai đều đọc lại những tin nhắn cũ, xem lại những món đồ có chung. Nó không kìm được bật khóc. Nó không hiểu ngày đó, sao nó quan tâm gã ta như thế, yêu gã ta như thế mà cuối cùng lại chẳng có gì.

Những dòng tin nhắn gã chỉ seen không trả lời.


________

SanzuHaruchiyo3791:
👍🏻
[ 19:32 ]
Đã xem 19:32

T/b [ tên tài khoản của bạn ]
Xem thời tiết em thấy người ta nói mai trời mưa, nhớ mang ô đấy.
[ 19:32 ]
Đã xem 20:18.

T/b:
Mưa xong lạnh lắm. Sáng đi học em để khăn quàng cổ trên bàn á. Nhớ mang vô.
[ 7 : 04 ]
Đã xem 11:43.

Ngày trước, hầu như hôm nào em cũng nhắc nhở hắn rất nhiều. Không cần biết gã có nghe không, nhưng em vẫn dặn hắn thật nhiều. Nó không xuống ăn cơm, Toita cũng không gọi luôn. Mấy ngày nay nó toàn vậy, gọi cũng không xuống.

_______

- t/b, có người gặp.

Nó nghe rồi, cũng không định ra đâu. Nhưng thế là rất tồi, nó không thích người ta đến tìm rồi mà còn trốn. Thế nên nó mở cửa, xuống nhà.

Đứng trước cổng, nó cảm giác người sau cánh cửa là người nó đang lụy đây. Rụp tóc xuống, tay đang vịn vào khóa cửa sắp mở, nhưng nó lại không muốn nữa.

- MỞ!

Giọng nói cách qua 1 một cánh cửa, nó biết đây là Sanzu rồi. Tay nó đẩy cửa, mặt cố tỏ ra nghiêm nghị.

Thấy cửa mở, Sanzu mỉm cười khi thấy em nghe lời như vậy. Gã tiến tới gần em rồi ôm lấy bé con. Nó cứ đứng im như thế, không phản kháng, không vòng tay qua cổ ôm đáp lại. Sanzu dụi mặt vào tóc em hít lấy 1 hơi.

- có chuyện gì thế ?

- qua hỏi cái này. 1 câu thôi.

- cái gì ?

- tao muốn tái hôn.

- ...

- gì cơ..

- tái hôn với tao đi. Bắt buộc đấy con ranh.

- không?

Gã cau mày. Áp mặt tới gần em hơn, hôn nhẹ lên môi em. Đôi môi đỏ bị cưỡng hôn mà chủ nhân vẫn không phản kháng gì. Nó còn nhắm mắt, hé răng y như đang tình nguyện vậy.

- không thì tao ép, mày làm đéo có quyền từ chối hả gái ơi ?

- tôi mà không kí giấy kết hôn thì có đó anh ơi.

Gã bật cười. Em đã biết đá xéo lại gã rồi. Trước giờ không bao giờ nó dám cãi lại gã, trừ 1 lần.. Đôi khi nhìn lại gã mới thấy mình từng bên cạnh một bé con đáng yêu thế này. Gã ta bóp má em, môi em chu lên như một con cá chép.

- hhaha, tao bắt mày kí

Khoái lắm mà phải tém tém lại.

- cứt, tôi không----

Gã bịt mồm em lại. Cũng chẳng cần gã bỏ tay. Em đứng im, tay em đưa lên mặt gã, sờ vết sẹo hai khóe miệng ấy, còn chọt chọt. Gã bỏ tay khỏi miệng, bỏ tay nó xuống.

- ... tại sao lại muốn tái hôn.

- tuyển osin.

- cút.

_______

Toita nhìn 2 đứa nó từ trong nhà, từ ôm hôn, nắm tay cười đùa đều làm ở nơi có người chưa bồ.

" ủa đây nhà tao mà. "

" chúng mày bị con cac gì vậy "

" wtf???"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro