
[ R18 | Drabble ] Lunch Hour
Tác giả: monopoisoner
Link gốc: https://www.wattpad.com/myworks/293711391/write/1208249907
Tags: AU – Văn phòng, thiết lập mối quan hệ, có yếu tố nhạy cảm
Disclaimer: Fanfic là trí tưởng tượng, thế giới trong fanfic không có thật. Bạn đã được cảnh báo về yếu tố nhạy cảm, vui lòng nhấn thoát khỏi trang hoặc quay lại trang nếu không cảm thấy thoải mái
Summary: Em không chắc làm sao mà họ lại kết thúc thế này. Ừ thì, cũng có. Công ty thiết kế của Youngjo trúng thầu một dự án làm mới thương hiệu. Và chuyện ngủ với nhau chỉ nên diễn ra một lần duy nhất vào đêm đầu tiên họ ăn tối bàn công việc với nhau. Nhưng cả hai cứ tìm cớ để được ở riêng – để tiếp tục động chạm nhau. Logic nói với em rằng để công việc với ham muốn lẫn lộn là ý tồi.
_______
"Youngjo, không phải ở đây-" Nhưng cơ thể Hwanwoong nói điều ngược lại, hông nhấn lên bàn tay đang áp vào vị trí gồ lên. Em không kìm được – khi tay anh đặt trên người em, lý trí bay ra ngoài cửa sổ. Không bận tâm vẫn còn đang trong giờ làm việc và thư ký còn đang ở ngoài cửa, hay họ vẫn còn chưa khóa cánh cửa kia.
Youngjo trông cũng bồn chồn không kém: Đôi đồng tử sẫm màu nở to và hơi thở nặng nề liếm qua vùng hõm cổ nhạy cảm. Bị nhốt lại ở bàn làm việc làm em cảm thấy thật nhỏ bé trong chính không gian mình nắm quyền đứng đầu công ty. Hiện tại, em không còn là Yeo Hwanwoong giàu có và quyền lực điều hành một trong những tập đoàn lớn nhất ở Hàn Quốc nữa – em chỉ là một người bình thường bị thu hút mạnh mẽ bởi người đàn ông đang giữ lấy mình.
"Nhưng Woongie-ah, em là người bắt đầu cơ mà." Hơi thở nóng bỏng của anh phả lên da em nhột nhạt làm rùng cả mình. Cà vạt đã lỏng ra rồi, từ khi nào cũng không biết nữa. "Em biết anh yếu đuối trước những lời khen gợi mà. Khi em nói anh nên được thưởng vì đã làm tốt công việc của mình, em biết chính xác thế nghĩa là gì." Cái bĩu môi của Youngjo cũng không thành thật như lời phản đối.
Em không chắc làm sao mà họ lại kết thúc thế này. Ừ thì, cũng có. Công ty thiết kế của Youngjo trúng thầu một dự án làm mới thương hiệu. Và chuyện ngủ với nhau chỉ nên diễn ra một lần duy nhất vào đêm đầu tiên họ ăn tối bàn công việc với nhau. Nhưng cả hai cứ tìm cớ để được ở riêng – để tiếp tục động chạm nhau. Logic nói với em rằng để công việc với ham muốn lẫn lộn là ý tồi.
Vậy mà em vẫn ở đây, cách một cánh cửa không khóa.
"Em lại đang lo lắng rồi." Những lời trách móc, song cũng nuông chiều. Đôi môi nhấn lên thái dương em mềm mại trấn an. "Tập trung vào anh này, Hwanwoong. Không ai vào đây đâu. Anh có thời gian bên em ít nhất một tiếng." Không biết vì dịu dàng trong mắt Youngjo hay Hwanwoong đã thầm tin tưởng đồng ý, tất cả đều vừa đủ cho cả hai khi Hwanwoong gật đầu. Em chìm trong nụ hôn quét đi mọi âu lo. Ẩm ướt. Ấm áp. Trơn trượt. Đôi tay Youngjo nắn bóp mạnh bạo đủ kéo em về thực tại. "Chúa ơi, em xinh quá Woong. Nhìn đôi mắt mơ màng, làn da ửng đỏ với điểm hồng nhô cả trên áo kia đi..." Anh cúi xuống liếm lên một bên đầu nhũ căng cứng, khiến Hwanwoong vặn vẹo đẩy mấy cây bút rơi khỏi bàn, cắn chặt môi dẫu biết chắc sẽ làm nó sưng tím.
Nếu không muốn bị lộ thì tốt nhất không nên rên. "Youngjo... đừng làm vậy nữa mà-"
"Đừng nghĩ nữa em à. Để anh giúp em." Giọng nói ranh mãnh làm nhịp tim Hwanwoong tăng lên. Có gì đó kéo mạnh thắt lưng em khỏi cạnh bàn.
"Kim Youngjo," Em rít lên. "Mặc kệ kế hoạch của anh là cái gì-" Bị lật úp xuống bàn, Hwanwoong không kìm được tiếng thét. Gỗ cứng không thương tiếc đè lên ngực em, chỉ có ngón chân là chạm sàn. Em thấy mình yếu đuối – và điều này chẳng hiểu sao lại làm em hứng hơn, cũng khiến em bực mình. "Tụi mình sẽ bị phát hiện."
Đôi bàn tay lớn luồn xuống dưới, cởi thắt lưng và kéo cạp quần em xuống vừa đủ để điều hòa khiến cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. "Nếu em nhỏ tiếng thôi thì tụi mình sẽ không bị phát hiện đâu cưng à." Hơi thở nóng của Youngjo phả lên cổ em, sức nặng của anh nhấn đè em xuống bàn. "Anh dự định sẽ mời em đi ăn tối hôm nay và đưa em lên giường, nhưng em à..." Anh không nói hết câu.
Sau nụ hôn khẽ lên gáy, áp lực đè lên em giảm bớt – vài giây thôi đã làm em nhớ hơi ấm đó ngay. "Youngjo?" Em nghển cổ ngoái lại xem anh đi đâu, chỉ thấy khuỷu tay lục lọi gì đó trong túi. "Anh đang làm gì thế?" Giọng em nghẹt lại vì âm thanh va vào mặt gỗ, nhưng Youngjo vẫn hiểu được.
"Anh định sử dụng chai bôi trơn này trong phòng ngủ của anh." Nắp bật ra và làm bụng dưới em theo phản xạ thắt lại. "Nhưng văn phòng của CEO cũng tốt đấy chứ."
___END___
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro