Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Hóa ra người yêu nhỏ của tôi không hề phát hiện tôi tức giận cho đến năm phút trước khi sân khấu bắt đầu.

...

Chàng trai ngốc này!

"Bạn có phải anh lớn không, sao suốt ngày cứ nghen tỵ với em nhỏ thế." Em ấy nắm lấy tay tôi, vùi mặt vào vai tôi.

Tôi giả vờ vô cảm, nhưng trái tim tôi đang nở hoa.

Huang Renjun đi ngang qua vẻ mặt sợ hãi, "What the hell, Lee Jeno có lúc nũng nịu rúc vào vai Nana. Eo, gớm quá!"

Zhong Chenle đi qua vẻ mặt chán nghét, "Ôi thôi, thương sót cho đôi mắt của em phải thấy cảnh tượng này."

Park Jisung đi ngang qua không nói gì, nhưng nhanh chóng tránh xa chúng tôi.


...? Vì sao tôi không hề nũng nịu, nhưng người bị ruồng bỏ lại là tôi?


Tôi thực sự quá thê thảm.


Đây không phải là thảm hại nhất, thậm chí còn có thể thảm hại hơn. Chính là lúc giao lưu với người hâm mộ trên sân khấu. Tôi buột miệng nói câu kia "My name is Jeno".

Một sự im lặng chết chóc.

Cả những anh em bên cạnh cùng những người hâm mộ dưới sân khấu đều lặng im như tờ.

"Xong đời." Trong đầu tôi một mớ hỗn độn, thậm chí bắt đầu xem xét khả năng làm sao trốn khỏi đây.

"Hả?" Người yêu nhỏ của đột nhiên cười. Đây dường như là một tín hiệu, mọi người bắt đầu cười theo.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Sống lại.

Kết quả tất nhiên lại bị càm ràm.

Anh quản lý thở dài trước mặt tôi, những người còn lại bỏ mặc tôi chơi trò chơi cá cược.

Tôi hận!!

Người yêu nhỏ của tôi thua trò chơi (em ấy thậm chí còn thua người chơi tệ nhất của nhóm là anh Mark, đây là một cú sốc văn hóa), Lee Donghyuck lấy thẻ từ ví của tôi, "Cảm ơn, Jeno, chúng tớ sẽ sài nó thật tốt. "

Người yêu nhỏ của tôi: "Ăn thoải mái đi, anh quản lý cũng làm việc chăm chỉ, mời anh quản lý ăn luôn."

Tôi: ...? Đó là số tiền anh để dành mua bộ trò chơi mới, Na Jaemin, bạn không có lương tâm ...

Họ ra đi vui vẻ, để tôi buồn một mình.

Người yêu nhỏ đứng trước mặt tôi cầm thẻ phòng. "Em đổi phòng với anh Mark rồi. Bạn có muốn cùng phòng với em không?"

Tôi nhảy cẫng lên sung sướng.

"Tất nhiên anh cần thẻ phòng !! Tối nay anh muốn ngủ với bạn!!!"

Anh Jungwoo gõ gõ cửa nói vài câu. "Anh Taeyong mua bánh kêu anh mang cho mấy đứa. Anh sẽ đặt nó ở cửa. Này hai đứa có làm gì cũng phải nhớ sử dụng biện pháp an toàn đấy."

Hai chúng tôi: ...

Anh ơi anh lại liên tưởng bậy bạ gì vậy? Tụi em có biến thái đến mấy cũng sẽ không làm với với cơ thể chính mình?!!

Có điều vô luận thế nào, tôi ban đêm vẫn lén trèo lên giường người yêu nhỏ. Điều này dường như rất kỳ kỳ, trên thực tế chúng tôi chỉ ngủ chung. Không phải là chúng tôi không muốn làm gì đó, nhưng thực sự ... không tốt khi làm mà đối mặt với khuôn mặt cùng cơ thể của chính chúng tôi.

Cuối cùng chúng tôi đơn giản sờ soạng sau một tý rồi ngủ thiếp đi.

Ngủ một giấc đến ngày hôm sau, anh Mark gọi cửa với bữa sáng.

Người yêu nhỏ của tôi đi ra mở cửa.

"Jeno hả? Mau đánh thức Jaemin dậy ăn sáng, rồi tập trung ở tầng dưới. Chúng ta có buổi chụp ảnh."

"Jeno ..." Tôi ngáp dài ngồi dậy, sau đó thấy người yêu nhỏ (cơ thể) và anh Mark đứng cạnh cửa.

Tôi :?

Người yêu nhỏ của tôi:?

Anh Mark:?

Anh Jungwoo, người đã đến đây :? ? ?

Kết quả là sự hoán đổi cơ thể của chúng tôi chỉ kéo dài một ngày, chúng tôi đã tráo lại ngay khi thức dậy.

Không ai biết tại sao điều này xảy ra.

Tuy nhiên, tôi cùng người yêu nhỏ cũng có sự thu hoạch riêng.

Người yêu nhỏ đã thu hoạch một lịch sử đen tối đó là không nhớ tên chính mình còn tôi đã thu hoạch được một biên lai khá khá số 0 đồ ăn cho mấy người ăn (cảm ơn anh quản lý đã không ăn).

Lần thứ sáu tôi bị trêu chọc bởi những thành viên cùng nhóm, người yêu nhỏ đang rất tức giận "Lee Jeno! Bạn là một kẻ ngốc hả! Làm thế nào bạn có thể nói sai tên mình! Có phải bạn đang chọc em lần trước nói lầm tên bạn."

Tôi oan ức "Anh chỉ vô tình lỡ mồm thôi mà, anh không hề cố ý.."


"Ya Lee Jeno! Em không biết! Bạn! Tối nay ngủ một mình đi!"

"Không cam lòng !!!"


End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro