
1. Na Jaemin là thầy khai sáng của Lee Jeno❀
Na Jaemin rõ ràng có một định nghĩa riêng về cụm từ "Lee Jeno" so với những người khác.
Khi nghĩ đến câu nói này, Na Jaemin đang đứng trước máy bán hàng tự động bên ngoài phòng tập. Tấm kính trong suốt phản chiếu khuôn mặt vô cảm cùng vẻ kinh ngạc trong đáy mắt.
Trên tay thậm chí còn cầm một lon coca.
Lạnh.
Cái lạnh ngặm nhấm những ngón tay ấm áp, sau đó lan ra toàn bộ lòng bàn tay. Bởi vậy khi một cơn gió lạ mang theo Lee Jeno đến dựa hẳn cả người vào bả vai cậu. Na Jaemin liền bất động. Thói quen của Lee Jeno là cùng Na Jaemin thân mật. Thời điểm bước lên còn vô ý phả hơi thở lên mặt cậu, phô ra những tỷ lệ vượt trội của cánh tay bao bọc Na Jaemin trong lồng ngực, thuận tiện đoạt đi lon coca trong tay Na Jaemin.
"Jaemin, cậu không thể uống." Lee Jeno nghiêng đầu nhìn vào lon Coca trong tay, tùy ý nói với Na Jaemin. Gò má hắn được phản chiếu trên kính, so với người da trắng còn góc cạnh hơn.
Nha sĩ dặn Na Jaemin tránh xa đồ uống có ga. Nghe thế không thể nhịn được lại liếm liếm niềng răng vô hình của mình. Lúc này, Na Jaemin mới động đậy, đem tất cả những biểu cảm chán nản dùng tới, cầm thẻ ngân hàng oán giọng phàn nàn: "Không phải, ban đầu tớ định nhấn nút này, cơ mà tớ nhấn nhầm."
Vẻ mặt hơi cường điệu, lông mày nhướn cao, trừng hai mắt, cố gắng khua tay bổ sung cho sự thuyết phục trong lời nói.
Đã thử.
Bởi vì ngay cả như vậy cũng không thành công tránh khỏi cánh tay Lee Jeno. Tay phải bị tay Lee Jeno siết chặt, toàn bộ chuyển động nhìn có chút buồn cười. Để không bị thảnh thơi, những ngón tay Lee Jeno đặt ở bên hông Na Jaemin cách một lớp vải, dính sát cậu. Cằm như cũ vẫn tựa trên bả vai Na Jaemin.
Sau khi Na Jaemin nói xong câu này cũng không di chuyển nữa. Mỗi một khối cơ thể mặc cho Lee Jeno ôm lấy từ phía sau, chính mình mềm mại ngoan ngoãn thuận theo.
Lee Jeno luôn chăm chú vui vẻ lắng nghe Na Jaemin giải thích, chờ cậu kể lể xong xuôi nhanh chóng cướp đi lon coca trong tay cậu, đồng thời buông lỏng người. Cười híp mắt lắc lắc lon coca trước mắt Na Jaemin: "Thế lon caca này thuộc về tớ nhé." Sau chuồn mau lẹ, chạy về phía phòng tập.
Nghịch ngợm nhàn chán, trò đùa nhàm chán nốt.
Na Jaemin giả vờ đuổi theo hắn, có điều đôi chân không thực sự động. Khi Lee Jeno rời khỏi tầm mắt, lại khôi phục khuôn mặt vô cảm trước đó.
Vỏ kim loại của hộp kẹo bạc hà va chạm với khung máy bán hàng tự động. Na Jaemin nhìn chính mình trong kính mà không chớp mắt.
Bọn họ thân thiết không ai bằng.
Đây là điều Na Jaemin không thể nhịn nổi.
Hộp kẹo bạc hà được nhét vào ba lô đã sử dụng trong nhiều năm. Cậu vẫn nhớ mình có mua cái y hệt cho Lee Jeno, đến hiện tại chỉ có mình cậu còn đeo. Cái ba lô còn lại không biết lưu lạc chốn nào.
Lee Jeno đối với balo, phụ kiện, quần áo... chính là có mới nới cũ.
Cậu thì trái ngược.
Sở thích của cả hai trái ngược nhau, mọi thứ đều vậy.
Na Jaemin ngắm mình trong gương sau khi tắm, hơi nước phủ lên làn da trông ảo diệu, hơi trắng hơn bình thường. Tỉ mỉ quan sát, từ yết hầu, cổ tay, mắt cá chân đều lộ sự nam tính. Chỉ có khuôn mặt này, Na Jaemin nhìn mình trong gương nở một nụ cười dịu dàng xen lẫn sự xinh đẹp.
Cậu nhường phòng tắm cho Park Jisung đang chơi game bên ngoài chờ đi tắm. Quay trở về phòng, lấy hộp kẹo bạc hà ra. Mùi bạc hà xông thẳng vào khoang miệng.
Na Jaemin cắn nát kẹo cứng. Cùng lúc đó Jeno đẩy cánh cửa phòng, qua lưng về phía Na Jaemin khóa cửa lại. Na Jaemin nuốt kẹo bạc hà, xoay người bĩu môi nhìn hắn, ngay cả lông mi run rẩy tựa hồ có toan tính gì đó.
Na Jaemin không cảm thấy nhiều vị bạc hà.
Lòng bàn tay Lee Jeno đặt lên hông Na Jaemin chậm rãi xoa nắn, hệt như mọi khi. Hông ấy quả thật rất nhạy cảm. Được tay Lee Jeno chạm vào bất giác làm đôi chân cậu trở nên mềm nhũn. Vịn lấy cánh tay Lee Jeno, giọng mũi nhàn nhạt mà "Ưmm" một tiếng. Những ngón tay Lee Jeno từ hông trượt xuống một đường, lại bị Na Jaemin bắt lại. Cậu cắn môi, khóe mắt đỏ lên. Nhìn rất dễ khi dễ nhưng lại cố chấp kiên trì chịu đựng.
Lee Jeno sẽ bỏ qua cho cậu, Na Jaemin biết.
Đúng vậy, những ngón tay của Lee Jeno chẳng qua chỉ lột quần ngủ Na Jaemin xuống.
Na Jaemin biết hắn đang nghĩ gì, cũng biết hắn sẽ mất hứng nếu không làm được gì, giống như một con cún con chưa ăn được thịt. Do đó, Na Jaemin càng phải chủ động hơn.
"Tớ đến Aaa" Na Jaemin nói. Cánh tay khoác lên vai Lee Jeno, vùi đầu ở cần cổ Lee Jeno, dùng tính khí mình mè nheo hắn.
Cậu bán thân, trong quần lót có chút ẩm ướt. Khi tính khí cả hai chạm vào nhau, Lee Jeno buồn bực hừ một tiếng, bắt đầu lấy tay đảo vòng quanh hông Na Jaemin. Không phải vô cớ mà Na Jaemin mê mẩn Lee Jeno. Dưới sự xoa nắn của Lee Jeno, cả người cậu đứng không vững, chỉ có thể dựa vào hắn.
Chuyện này không phải lần đầu tiên phát sinh, hông cậu trở nên nhạy cảm không thể dứt khỏi ma lực mang tên Lee Jeno.
Áo Na Jaemin bị Lee Jeno lỗ mãng kéo cao, mặt được người bạn tốt của mình nâng lên, bị ép vào tường hôn một trận triền miên.
Mảnh vở kẹo bạc hà bị mắc kẹt trong nẹp răng Na Jaemin, lại biến thành mùi vị của Lee Jeno. Cậu không cảm nhận nhiều về mùi bạc hà. Nhưng Lee Jeno có vẻ thích nó.
Tình cảm của Na Jaemin dành cho Lee Jeno cũng giống như niềng răng của cậu.
Giam cầm cậu, đau đớn lặp đi lặp lại, kềm chặt cậu.
Quần cả hai đã được cởi quăng xuống đất. Lee Jeno quệt ngón tay trên môi Na Jaemin, lau sạch nước bọt. Áo Na Jaemin cũng được cởi sạch, cơ thể trần như nhộng đứng trước mặt Lee Jeno.
Trước mặt...
Lee Jeno như ngày thường, ngũ quan tuyệt đẹp ẩn sau cặp mắt kính. Na Jaemin nuốt ngụm nước bọt, hé miệng thở dốc, nhìn Lee Jeno qua màn sương. Cảm thấy tim mình đập nhanh, kích thích phía trước.
"Tiết thêm nhiều nước bọt nào."
Lee Jeno tháo kính nói với cậu, "Đừng di chuyển. Há miệng ra."
Lee Jeno làm dáng hung dữ, bởi vì dáng dấp đẹp chiếm không ít lợi thế. Đương nhiên cũng bao gồm việc khiến Na Jaemin ngoan ngoãn nghe lời. Đem hai ngón tay đưa vào khoang miệng Na Jaemin vơ vét nước bọt. Tính khí hai người cùng một chỗ được tay Lee Jeno và Na Jaemin vuốt ve. Hắn siết chặt cổ Na Jaemin ép người cậu xuống.
"Nono...phải đến...Ưm...Ưmm..." Na Jaemin thở gấp gọi hắn. Không phải, cậu chỉ muốn gọi là Lee Jeno thôi.
Lee Jeno bế cậu trở lại giường.
Chuyện về sau và trước mỗi lần đều giống nhau, bọn họ thuộc làu làu từng điểm mẫn cảm của nhau. Thế nhưng, Lee Jeno vẫn trung thành với ngực Na Jaemin. Ngực của nam giới không nhạy cảm bằng phụ nữ. Na Jaemin chỉ có thể cảm nhận được lòng bàn tay Lee Jeno xoa xoa ngực cậu. Phải chờ Lee Jeno dùng răng day day hai nụ hồng, bị đau rên khẽ cố né tránh.
"Không cho phép nhúc nhích." Lee Jeno vẫn là như thế nói với cậu "Ưỡn ngực."
Na Jaemin ở trên giường vô cùng ngoan ngoãn. Lee Jeno không cho nhúc nhích, cậu sẽ không nhúc nhích. Bất kể Lee Jeno véo ngực hay bóp nắn mông mềm, cậu đều ngoan ngoãn cắn môi dưới, làm bộ bị hấp dẫn bởi khoái cảm của hạ thể. Động tác Lee Jeno sẽ mạnh bạo hơn đôi chút, làn da sẽ bị Lee Jeno chà xát đến phát đỏ.
Thực ra cậu không để tâm. Cậu thích nghe lời nói của Lee Jeno. Cậu thích Lee Jeno ra lệnh cho mình. Cậu thích vui vẻ vâng theo.
Cậu cũng thích những việc Lee Jeno làm với cậu.
Cậu thích Lee Jeno.
Nếu không phải còn ít lý trí, cậu đã sớm làm cho huyệt đạo ươn ướt trong phòng tắm, chổng mông lên mặc Lee Jeno trêu nghẹo. Không như lúc này, kịp thời nắm lấy những ngón tay Lee Jeno đẩy ra.
Tựa trong mộng, cậu sẽ cởi mở cơ thể mình, ngay cả khi Lee Jeno đụng chạm tạo nên vết bầm tím trên đầu gối. Cậu sẽ nói thật nhiều thật nhiều thích thú.
Nhưng họ không ở trong mối quan hệ này. Họ chỉ đơn giản là bạn bè.
❗Bối cảnh truyện vào khoảng năm 2018- 2019.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro