
❀❀❀
Lớp mặt nạ trên mặt Na Jaemin lâp tức vỡ vụn. Cậu không thể giả vờ có một biểu cảm thoải mái. Tay đẩy bả vai Lee Jeno không tý sức. Khi ngón tay Lee Jeno lướt qua miệng cậu, Na Jaemin không ngừng run rẩy. Tính khí phun ra nhiều chất nhầy. Lee Jeno trộn chung với dầu bôi trơn lau nó trên bụng Na Jaemin.
Cậu nói không, đẩy tay Lee Jeno, lại bị Lee Jeno nắm tính khí vuốt lên vuốt xuống. Na Jaemin cố gắng dẫy giụa, cơ mà không thể tuân theo bản năng thân thể, tính khí bị trêu nghẹo, ngửa đầu thở dốc liên hồi.
Khuôn mặt Lee Jeno vừa đủ độ đẹp trai vừa tà ác, nhẹ nhàng nói ở bên tai Na Jaemin "Jaemin của tớ, cho tớ đi mà."
Hắn nói vô cùng nhiều vào tai Na Jaemin, tỷ như "sẽ không đau", "tin tưởng tớ". Tai Na Jaemin tràn đầy hơi nóng cùng ngứa ngáy, cậu cau mày, không muốn quan tâm đến Lee Jeno, trong lòng có chút phẫn nộ.
"Jaemin, cậu có muốn đến Sapporo không? Tớ đã nói anh quản lý cho chúng mình ở lại thêm một ngày nữa, tớ dẫn cậu đi chơi nhé." Lee Jeno đặc biệt kiên nhẫn, thảo luận các điều kiện Na Jaemin.
Động tác Na Jaemin đột ngột dừng lại, chớp mắt nhìn người nói điều này.
Lee Jeno tìm thấy cơ hội đè tay Na Jaemin lên đỉnh đầu, hôn môi cậu. Na Jaemin vẫn nhìn Lee Jeno như một con thỏ, đôi mắt bàng hoàng. Na Jaemin hiểu Lee Jeno không biết lúc đó cậu nói là có ý đồ.
Lee Jeno trả lời cậu, "Chúng mình cùng đi Sapporo nha."
Tới Sapporo, ngắm tuyết ở Sapporo.
Mũi Na Jaemin hơi chua sót, cơ thể hơi lạnh. Cậu dường như luôn dễ dàng bị nghiền nát trước Lee Jeno. Cậu điên mất rồi, nhìn Lee Jeno, nhìn Lee Jeno đang đè mình. Dầu bôi trơn theo trọng lực chảy xuống, dưới thân Na Jaemin phản chiếu sềnh sệch, như nước chảy ra từ chính Na Jaemin.
Lee Jeno đưa tay xoa xoa miệng huyệt, mà biểu cảm trên mặt hắn ngây thơ đến lạ.
Trong ký túc xá chỉ có hai người họ. Im lặng được phóng đại đến mức không thể chịu đựng. Na Jaemin cố gắng nghe những giọng nói khác, nhưng chỉ nghe thấy nhịp tim chính mình. Ngửi thấy mùi của mình cùng Lee Jeno, mùi dầu bôi trơn, chắc là mùi đào. Tiếng lòng ngày càng lớn, cứ thế mà mủi lòng.
Na Jaemin cẩn thận hỏi hắn, "Jeno, cậu biết điều đó có nghĩa là gì không?"
Cậu không dám nói thẳng tớ thích cậu, cậu chỉ dám mượn kế hỏi Lee Jeno có muốn đến Sapporo. Dựa vào Lee Jeno chắc chắn không biết, cậu mới dám nói điều đó.
Lee Jeno bỗng mỉm cười, hôn cậu, thừa dịp Na Jaemin không để ý đem một ngón tay vào trong lỗ huyệt. Nơi ấy cũng ngoan ngoãn như chính Na Jaemin, quấn chặt tay Lee Jeno.
Ngón tay, ấm áp mà ẩm ướt...
Na Jaemin vươn tay muốn ôm Lee Jeno. Thay vì nắm chân Na Jaemin. Tay hắn đỡ đầu Na Jaemin hạ thân mình xuống để Na Jaemin dễ dàng ôm hắn. Na Jaemin tìm thấy một nơi để dựa đầu. Cùng lúc Lee Jeno nhẹ nhàng nhét ngón tay thứ hai, than thở bên tai Na Jaemin:
"Jaemin thực là một kẻ nói dối."
Nói không, mà trong phòng tắm đã chuẩn bị kỹ càng.
Thực ra lần nào cậu cũng chuẩn bị sẵn hết, Lee Jeno đều không biết.
"Không sao đâu, vào đi." Na Jaemin vùi đầu, nâng cơ thể lên cao. Lee Jeno rút các ngón tay ra, vách thịt không cam lòng mời lại, phát ra một tiếng "nhép".
Lee Jeno vỗ nhẹ ra hiệu Na Jaemin xoay người lại, lần đầu tiên vào từ phía sau sẽ ổn hơn. Na Jaemin không muốn buông hắn, không cho hắn cơ hội đi lấy gối. Mở rộng huyệt bằng hai ngón tay, cầm tính khi nẩy nẩy trước miệng huyệt.
"Ôm tớ." Na Jaemin cọ tai hắn nũng nịu. "Jeno ôm tớ."
Lee Jeno lầm bầm, chất giọng khàn khàn rên lên.
Nhanh chóng buông Na Jaemin, đưa tính khí đi vào. Toàn bộ quá trình diễn ra chậm chạp, bên trong Na Jaemin đã bị phá vỡ bởi Lee Jeno, ngay cả sự kiêng dè cuối cùng cũng bị mất. Từ nay về sau đứng trước mặt Lee Jeno, cậu không còn gì hết. Cậu y hệt một con cá rời khỏi nước, há miệng thở dốc, ôm bả vai Lee Jeno, đau đến mặt trắng bệch.
Lee Jeno biết cậu đau đớn, vì vậy hắn không dám cử động, ôm cậu, hôn tai cậu. Dỗ dành cậu, lại xoa nắn tính khí mềm xìu của cậu, nói nhanh sẽ hết đau, Jaemin ngoan, Jaemin ngoan.
Na Jaemin không khách sáo, bắt đầu khóc lớn nói đau. Cậu nói Jeno à, tớ đau lắm, đau lắm.
Cậu thực sự đau. Cả người đều tổn thương. Cậu không còn gì. Cho Lee Jeno hết, không còn gì cả.
Lúc sau Lee Jeno di chuyển. Cậu không nhớ mình nói gì. Chân quấn chặt hông Lee Jeno, ép ngực hắn vào ngực cậu.
Không biết Lee Jeno học được gì từ phim ảnh, hung tợn ghé vào tai hỏi có thoải mái không, có thích không.
Lần đầu tiên không được trang bị kỹ năng. Bằng việc cậy mạnh, đâm liên tục, ngoại trừ nỗi đau xen lẫn sự kỳ lạ, Na Jaemin không cảm thấy gì khác. Và khi cậu nghĩ đó là Lee Jeno, nói cùng cậu đến Sapporo, cậu rên rỉ không ngừng. Na Jaemin đưa tay ra muốn Lee Jeno dựa sát mình hơn, ôm Lee Jeno không buông. Lee Jeno không dám lưu lại dấu hôn trên cổ cậu, chỉ có thể cắn nhẹ. Na Jaemin há miệng hít thở, phát ra những âm tiết vỡ vụn.
Cậu nói thích Lee Jeno, cậu nói nhiều lượt thích, không liên tục, luôn nói thích, thích, thích Jeno, thích.
Khóe mắt Na Jaemin đỏ, chóp mũi đỏ, môi cũng đỏ. Lee Jeno hôn giọt lệ rơi, lại bị cậu cản trở muốn được hôn môi. Na Jaemin bị Lee Jeno làm không còn sức lực, nhưng cậu không muốn buông, cắn môi dưới Lee Jeno. Lee Jeno không dám nói không, cứ để cậu cắn, đâm thêm mạnh vào lỗ huyệt. Cùng Na Jaemin khó chiều, tính tình nóng nảy
Lee Jeno quả thực mềm lòng.
Cuối cùng, Na Jaemin bắn ra, để lại nhiều vết xước trên lưng Lee Jeno. Lee Jeno rút tính khí khỏi lỗ huyệt, tháo bao, đút tính khí vào miệng Na Jaemin. Sau cơn cực khoái, Na Jaemin ngoan ngoãn liếm tính khí to lớn. Lee Jeno bắn vào môi, vào má cậu, cậu mặc hắn bắn vào mặt mà không nhúc nhích, nuốt trọn vẹn dịch trắng.
Dịch trắng có mùi khó chịu, Lee Jeno nhìn cậu làm điều này, không thể nói ra suy nghĩ của mình. Cậu em của hắn vẫn nằm trong tay Na Jaemin, còn vươn trên mặt Na Jaemin, nói với Na Jaemin: "Hay đừng uống sữa nữa, uống cái này đi vừa sạch vừa bổ hơn. Mỗi ngày đều cho cậu uống ha."
Na Jaemin sững sờ. Nắm chặt tính khí Lee Jeno, buông cũng không được, cầm cũng không xong.
Ba mươi giây sau, nước mắt lại tuôn rơi, nhặt chiếc gối đánh Lee Jeno.
Thật đau đớn khi đánh hắn. Lee Jeno né tránh chống lại cuộc tấn công, nắm bắt cơ hội ôm chặt gối lẫn người. Lee Jeno nhốt con thỏ hung dữ bằng tay và chân. Cậu mím môi không nhìn hắn. Khuôn mặt cậu vẫn đỏ bừng. Cầm chiếc gối trên tay Lee Jeno, nghiêm túc nói: "Jeno hư rồi, đừng như Jeno."
Lee Jeno không nhịn được bóp mặt cậu, Na Jaemin rất khăng khăng, mặt biến dạng mà cứ nói, "Không yêu Jeno đâu."
Lần thứ hai làm, Lee Jeno hăng hái hỏi cậu có thích không, Na Jaemin không có năng lượng, khóc thút thít nói thích.
Cậu thực sự giỏi gạt người đó...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro