oneshort.
Mới lần đầu gặp, đã xông vào muốn cắn nhau.
Chó con bị xách bổng. Máu cọc, long sòng sọc mặt sưng mày xỉa, hai tay hai chân loạn xạ đấm đá trên không.
-Con mẹ mày Mikey, thả tao.
Ô, hình như là giận thật? Mới trêu chút đã chọc hàm răng kia nghiến ken két, kèn kẹt. Mắt lục bảo đảo qua lại tìm đường thoát, nhóc tóc trắng hằm hè chực nhăm nhe vồ lấy tay mà gặm, mà xé.
-Mày là con trai thật đấy à?
Tò mò quá, chằm chặp nhìn em. Xoa cằm chút, véo nhẹ cặp má phính bị trầy xước chút, trộm vía, người đâu mà dễ thương quá thể. Mông nhỏ lắc liên tục, vẻ không bằng lòng, gầm gừ trong cổ họng hồi lâu. Trai xinh ốm yếu nhẹ cân, trông cặp giò bẻ nhẹ cũng có thể gãy, cánh eo thon thả là hàng cực phẩm.
-Mày tên gì?
-Sao tao phải nói?
-Nói. Không đừng trách tao ra tay ác.
Bất lương vô địch ra lệnh đấy, nghe là biết không đùa rồi.
Bé nhỏ cúi đầu cắn chặt môi không đáp trả, quá đáng vậy dĩ nhiên em không phục. Tim mềm oặt, chút thương hại dấy lên trong lòng. Đêm hôm gà bay chó sủa, Touman tan họp đã lâu, làm thân tổng trưởng không về sớm lại đi bắt nạt một tên nhóc vừa còi còn ốm nhách.
Tội lỗi, quá tội lỗi. Hận thiếu chút nữa là sửng cồ với em mà quên mất lời Kenchin dặn. Không được vô cớ đánh người. Phải lập tức đổi vội nét mặt, tươi rói ôn nhu nhìn, giọng ngọt ngào pha đủ loại đường như đang lấy lòng con nít.
-Ai da. Nói đi, chỉ là tao muốn biết tên mày thôi.
Cún con hết xù lông, đi từ ngỡ ngàng đến ấp úng. Em chậm chạp hé bờ môi sưng, mắt mở to không chớp, vài vệt hồng đào lan trên má như sắc hoa xuân rộn ràng. Tai như nghe thấy cả trống ngực đập bình bịch, thụm thình thịch của em.
-Ha..haruchiyo.
Phải lòng mất thôi, em có một cái tên thật đẹp.
Ậm ừ, em ngại ngùng đặt hai tay lên mặt tự cảm nhận nhiệt độ nóng bừng. Xót quá đấy Haru, một mình cũng dám phản kháng cả nhóm côn đồ chặn đường chọc ghẹo. Ban nãy nếu không ra tay giúp, gương mặt xinh đẹp này còn bị chúng hội đồng đánh bầm dập cỡ nào?
-Haru, từ nay mày là bạn của tao.
-Bạn? Khoan chờ. n..này thả ra, nguy hiểm quá. Mikey!
Tay xách người, tay vặn ga. Miệng tủm tỉm không ngớt, quyết định trong lúc phóng ngang con xe qua khúc cua gần chỗ họp bang rồi. Cậu ta thuộc hạng bất kham, khó bảo, còn bướng nữa thì giao cho đội trưởng Mucho toàn quyền quản là tốt nhất.
Phiên đội năm từ giờ sẽ bận rộn lắm đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro