Tập 2 (H+).
Rating: 21+ ⚠️⚠️❌❌
Warning: H, rough s*x, BDSM, lệch nguyên tác, sinh tử, OOC.
--
CẢNH BÁO LẦN 2: CẢNH S*X NẶNG ĐÔ, KHÔNG KHUYẾN KHÍCH CÁC ĐỘC GIẢ NHỎ TUỔI!!!
--
CẢNH BÁO LẦN 3: TRUYỆN CÓ RẤT NHIỀU TÌNH TIẾT QUANHE MẠNH BẠO, VƯỢT QUÁ ĐỘ TUỔI HỌC SINH!!!
--
CẢNH BÁO LẦN 4: ĐỘC GIẢ TỰ CHỊU TRÁCH NHIỆM KHI ĐỌC TÁC PHẨM NÀY!!!
--
"Khốn kiếp! Tên cầm thú, buông tôi ra!"
Hắn cầm trong tay chiếc móc kim loại, nhanh chóng bẻ chúng thành dây kẽm dài, thít lấy cổ tay người nằm dưới luôn muốn chối bỏ hắn. Lẽ ra trong những lần làm tình mạnh bạo trước kia, hắn phải kiềm lòng và bắt nhốt em dưới thân hắn thật lâu mới phải? Cơn giận từ tên tội phạm chẳng thiết tha cứu cánh, vác tình yêu lên vai, thẳng thừng vứt cả cơ thể yếu ớt nằm gọn dưới bồn tắm. Thân hình tráng kiện lập tức áp chế bằng cách đè chặt ngực em, đầu gối hắn nhấn xuống hai bắp đùi gầy, thành công khiến em nâng tiếng thét. Hắn bóp chặt khuôn miệng, tàn nhẫn đối với hắn chắc chắn chưa đủ. Âm điệu rên rỉ ngày càng lắp đầy bên tai, được hắn thu trọn tất cả, ngắm nhìn vầng tinh tú với khóe mi đẫm lệ, cảnh tượng thật quý giá.
"Em đừng bao giờ chọc giận tôi! Em còn muốn phản kháng, để xem hôm nay tôi có trị được bản tính bướng bỉnh này của em không nhé?"
Dường như trong căn dinh thự lộng lẫy này, hắn luôn có thói quen đặt nhiều đồ vật đáng xấu hổ ấy khắp mọi nơi. Vì hắn biết rõ, chỉ cần em ương bướng, nhìn thấy em trong điệu bộ lẳng lơ, dù là trước mặt cả chục gia nhân của hắn, hắn sẽ không ngại mà phá hư em ngay trước mắt họ. Cổ họng hắn khát khô, và hắn cảm thấy quái lạ, rõ ràng đêm qua đã ngông cuồng như thế, nhưng chỉ trôi qua được vài tiếng, hắn vì sao lại rạo rực nữa rồi? Trong hộp đồ chơi mang nhiều màu sắc hơn, hắn lựa chọn cho cuộc vui cùng em là một tính cụ bọc đầy gai nhọn. Công tắc có nhiều mức độ, nhưng liệu em sẽ chịu đựng nổi không? Vì nấc mạnh nhất, có khi sẽ cùng lúc khiến cả hậu huyệt sưng tấy lên, rất khó khăn cho em đi lại bình thường vào một tuần sắp tới.
"Đ-Đu-Đừng làm... Đừng làm nữa mà! T-Tôi sai rồi, tôi-tôi không ch-chịu được nữa! Thằng khốn, có nghe không?! Tôi không chịu được nữa đâu mà!"
Mọi từ ngữ đều biến mất khi gã bệnh hoạn chèn thêm vào miệng anh chiếc vòng cầu màu đen, môi anh hứng chịu giày vò, dần cảm nhận đau nhức. Chẳng còn đường thoái lui, chẳng còn đường để tay chân hoạt động theo ý muốn, chẳng còn sức lực để trút hết mọi thù hận lên hắn. Khoé mi cong lần nữa áng tầng nước mắt, cơn đau còn hơn cả mọi giấc mộng kinh hoàng về cái chết mà hắn đã ban cho gia đình anh. Thà rằng hắn tặng anh một phát súng vào đầu, anh sẽ cảm thấy cuộc đời khi trước sẽ đáng sống hơn gấp bội.
"Ưm! Ưm... ưm..."
Tình yêu co quắp người vì tác động từ tay hắn, lần nữa giạng rộng đôi chân em gác lên thành bồn. Yết hầu hắn lay động, tuyến nước bọt khó lòng kiềm hãm, cửa mình đỏ ửng luôn khép mở mời gọi. Hắn mặc kệ thời gian dạo đầu, đưa cả thứ đồ chơi gai góc ấy chạy sâu trong lỗ nhỏ. Công tắc bật lên chế độ cao nhất ở lần đầu tiên, cơ thể bé cưng không ngừng run sợ, tiếng khóc nghẹn ngào nâng cao. Hắn để ý mọi thứ từ em, chẳng hạn như việc em chưa bao giờ có khoái cảm hay niềm ưa thích nào khi cùng hắn chơi đùa như thế. Vừa mới đây thôi, nhưng sao em thật xa lạ... Semi Eita mà hắn biết, có mạnh mẽ, có kiên cường. Khi em đối diện với tình yêu, hắn từng thề nguyện sẽ bảo vệ em một đời, vì em rất yếu đuối. Mảng kí ức từ vùng quá khứ bi thương trở về, đau đớn em nhận lấy về thể xác, nhưng em có hiểu rằng, tinh thần của hắn đang từng lúc kiệt quệ hay chưa?
Tính cụ hoạt động mãnh liệt, từng cú đâm lút cán dưới nơi cấm địa chật chội. Hắn càng nhẫn tâm đẩy thêm hai quả trứng rung kèm vào thứ quái quỷ ấy, da thịt nổi tầng lạnh buốt. Tay anh liên tục cào cấu trên dây kẽm lạnh ngắt, anh cắn môi nhiều đến mức chúng đều bong tróc hết cả lên. Quả cầu đen đính chặt ở khoang miệng, ngăn cản lời nguyền rủa đến tên chết tiệt khiến anh đau đớn. Lỗ nhỏ bên dưới như thể đang chịu đựng hàng ngàn nhát dao ghim sâu. Cúc huyệt ẩm ướt dù mẫn cảm tới đâu, màn tra tấn tình dục của hắn chắc chắn sẽ giành phần chiến thắng. Hắn quen thuộc cơ thể anh, và anh cũng luôn là thế. Chất lỏng đậm đặc chảy xuống là máu tươi, không may khiến bồn tắm bám thêm nhiều vệt đỏ dơ bẩn.
"Khốn kiếp! Semi Eita, tôi luôn tìm mọi cách để phá nát em, nhưng vì sao em lại tiếc nuối tôi thế nhỉ?! Vẻ quyến rũ này của em, nếu để thằng khốn nào thấy được, lập tức tôi sẽ giết hết bọn chúng!"
Nhà tắm lan tỏa hơi nóng, da thịt khỏe khắn áng tầng mồ hôi mỏng, càng tăng nét nam tính lì lợm của người đàn ông cao trào hơn. Quần thể thao hắn đang mặc, dường như còn có thể thấy rõ con quái vật hung hăng ấy rất muốn được giải thoát mau chóng hơn. Say mê được nảy sinh màn va chạm xác thịt nồng nàn với em, say mê đặt những nụ hôn mạnh bạo xuống vùng cổ trắng trẻo của em. Và hắn đặc biệt say mê, khi hắn được trực tiếp đưa dương vật quá cỡ lắp đầy miệng huyệt nhỏ bé dụ người ấy.
Nút công tắc bật cao hơn một nấc, phân thân đầy gai nhọn cùng lúc đẩy hai quả trứng càng điên cuồng quấy nhiễu dưới vác thịt nóng ấm. Kích thích khiến hắn bực dọc, cả thân người cao lớn liền đứng phắt dậy, chỉ muốn ngắm trọn vẹn khoảnh khắc đậm tình này thật lâu. Hắn tia mắt hướng về vật nhỏ nhắn cương cứng, hắn siết bóp mạnh bạo, chẳng thèm để tâm đến cả cơ thể không ngừng giãy giụa kia. Từ chiếc hộp nhung, hắn lấy ra thanh kim loại nhỏ, kích thước bằng với chiếc đinh nhưng chiều dài hẳn phải gấp ba lần so với chúng. Tình yêu mà hắn cuồng si ngây dại, hắn đẩy mạnh thứ đáng sợ ấy vào lỗ tiểu nhỏ xíu.
"Ưm! Kh...kh-ông..."
"Bé cưng, em biết sợ rồi? Em lúc nào cũng chống đối tôi, em nhìn em xem, khóc lóc nhiều như thế, em nghĩ điều đó sẽ làm tôi hài lòng?"
Thân nhiệt bên trong như lửa đốt, nhưng bên ngoài lại lạnh buốt khó hiểu. Khuôn ngực thoi thóp những làn thở dần suy yếu đi. Màn hành hạ như bức chết người khác của hắn, nguyền rủa hắn sẽ không bao giờ có được một hạnh phúc đúng nghĩa chắc chắn là điều tốt lành cho cuộc đời anh sau này. Cơ thể tưởng chừng đã bị cả hàng xe tải nối đuôi nhau cán qua. Lý trí sót lại một chút tỉnh táo, anh cố gắng với tay nắm chặt góc áo đối phương. Mắt anh đỏ ngầu, nước mắt vẫn liên tục chảy xuống, ngay cả việc dành tặng hắn một cái tát, anh mất hết cơ hội. Thử hỏi nếu như hắn tiếp tục nâng tay cho hai viên thuốc quái quỷ di sâu trong cơ thể, chết trong nhục nhã là điều mà Semi Eita sẽ không bao giờ chấp nhận.
"Hửm, em muốn bàn bạc với tôi điều gì? Eita à, tôi luôn cho em rất nhiều cơ hội để em nói. Hết lần này đến lần khác, em ngoan cố, em cố tình tìm cách phá tan mọi rào cản giữa hai chúng ta. Em nói xem, em còn khóc lóc và muốn đòi hỏi điều gì ở tôi nữa?"
Lời giọng không phải chửi bới văng tục, một điều khiến hắn trở nên đặc biệt, chỉ cần bao quanh hàm ý sắc lạnh, tên tội phạm đã là cơn ác mộng kinh hoàng. Hắn gạt bỏ tay em, mặc kệ cơn nức nở tuôn trào và câu từ ú ớ hẳn là câu từ xin tha thứ, lia xuống lỗ huyệt non nớt bao phủ cả mảng máu rợn người, em chắc đau lắm nhỉ?
Phải, hắn biết em đau, nhưng hắn sẽ càng đau hơn khi em tiếp tục từ chối tình yêu với lần nhịn nhục đáng chê trách này. Làn hơi dài nhẹ bẫng, hắn từ tốn tách vỏ thuốc, hai viên nén màu trắng là thứ giúp em và hắn nhu thuận cùng nhau nhiều hơn. Hắn nhồi nhét liều dược tình chen lẫn sâu trong hậu huyệt, vài phút trôi qua, liệu trình mà bác sĩ riêng của hắn đã chế tạo nên quả nhiên rất hiệu quả. Thuốc ngấm từng chút, hắn bắt trọn vẻ khả ái khi em uốn cong thân người, đôi mắt long lanh ẩn hiện điều ước khác lạ, liên tiếp làm đầu óc hắn cuồng ngông.
"Eita, em nhìn bé con bên dưới đi nào. Hơn một giờ trôi qua rồi đó, có vẻ như nó còn thích chơi đùa hơn cả em."
"Anh... anh... Khốn kiếp, là anh e-ép tôi..."
Hắn giải thoát cho vòm miệng nhức mỏi, suýt nữa là văng tục khi bắt gặp sợi chỉ bạc của em dường như vẫn còn lưu luyến chúng. Tên sát nhân có độ kiên nhẫn bằng không, và chúng càng khó kiểm soát khi đó lại là Semi Eita. Hắn cùng lúc liếm mút hết mọi hương vị trên nơi đó, cảm nhận vị ngọt ngào từng chút một. Đôi gò má bất giác đỏ lên, mọi tiềm thức đều bị hắn cướp mất, chính xác hơn, em đã khơi dậy được dục vọng đáng nguyền rủa ấy cùng hắn rồi. Tuy hậu huyệt hiện lên nhiều thương tích đáng báo động, hắn biết rằng em vẫn luôn khát khao nếm trọn. Bé cưng của hắn trông đợi được hòa nhịp cùng hắn, càng hăng say sẽ càng khiến cuộc sống của cả hai trở nên ý nghĩa.
Hắn chưa bao giờ muốn bỏ lỡ khoảnh khắc nào từ em, chẳng hạn như giờ đây, thân hình thon gầy nhưng lại sở hữu những đường cong diễm lệ. Da thịt hòa lẫn mồ hôi và máu đỏ, em liên tục mời gọi. Trải qua bao trận hành hạ từ lâu đã tạo cho em một ngăn cách kiên định, giai điệu nỉ non vang lên ngày một lớn vọng. Tất cả tạo nên thứ cảnh tượng đắt giá, thứ mà em luôn hối hận khi nhắc về bản thân mình. Nhưng với hắn, chúng giống hệt như một bức họa khắc hoàn mỹ, bức họa mà hắn nguyện sẽ luôn gìn giữ nó suốt đời.
"Eita, nói tôi biết, em muốn gì nào?"
Tay hắn chạm nhẹ lên vật nhỏ đã vượt quá kiềm chế, thanh kim loại ngay tại vị trí đó ngăn chặn luồng dịch trắng làm em nôn nóng hơn thảy. Làn sóng kích thích nhẹ nhàng như thế, tác động các dây thần kinh với dòng điện mạnh mẽ, em dần thoát khỏi bức tường kiên cố ấy. Sức chịu đựng hoàn toàn biến mất, tên điên loạn có thật sự biết đến cụm từ 'an toàn tính mạng' được định nghĩa thế nào không?
"Argh... anh... T-Tôi... Ugh... Chết tiệt!"
"Tôi sẽ nán lại một chút, em muốn cầu xin điều gì, mở miệng nói nhanh lên đi."
Hắn gần như mất toàn bộ lòng thương tình từ một con người, không ngần ngại nắm lấy vật nhỏ, động tác vuốt ve lên xuống tích cực, Semi Eita như thể chìm dưới đáy biển sâu. Thanh kim loại kiên định bám chặt hạ thân, lỗ tiểu chẳng còn cảm giác đau đớn nào. Gã khốn kiếp vẫn cứ trưng ra bộ mặt thỏa mãn đáng chết, đúng như lời anh nói, hắn chẳng hề thay đổi gì cả. Kawanishi Taichi, hắn nổi tiếng chỉ biết để tâm đến thú vui và sở thích ngông cuồng của hắn. Mặc kệ người khác luôn dằn vặt về cơn ác mộng không điểm dừng kia, hắn chỉ biết suy nghĩ cho tính mạng ngàn vàng thuộc về hắn mà thôi.
"T-tôi... tôi kh... không chịu nổi nữa... Là-làm ơn... hức, a-anh... tha-tha cho tôi đi..."
"Semi Eita, em sao đấy? Tuy tôi hay bảo rằng tôi sẽ giết em nếu em không nghe lời tôi, nhưng em đã thấy tôi làm điều đó với em chưa, hửm?"
Kẻ sát nhân cố tình xoáy dương cụ giả thêm vài vòng chậm rãi, vùng cấm địa chật hẹp gánh lấy hậu quả khôn lường. La hét và mắng chửi đã không còn tác dụng, chỉ còn sót lời giọng ú ớ dưới cổ họng đau rát. Eita khóc cạn nước mắt, anh có thể sẽ chết ngay lúc này, nhưng vì sao anh lại không một lần nhún nhường và chiều theo ý hắn nhỉ? Phải chăng vì món nợ từ gia đình quá lớn? Hay chỉ vì... con tim luôn nhịp đập cho thứ cảm xúc khó khăn, khi anh cố gắng nhìn rõ vào đôi mắt chứa đựng cả tấn bi kịch từ hắn?
Kawanishi Taichi, hắn là một tên trùm khét tiếng, hắn là kẻ hoang dâm tuyệt tình, hắn là hiện thân của địa ngục tăm tối nhất dành đến Semi Eita. Nhưng chắc rằng em không biết, chính em mới là người dẫn hắn tới bước đường cùng đầy trái ngang như ngày hôm nay. Vì sao em lại trở thành sát thủ? Vì sao em lại dấn thân mình vào nguy hiểm một mình? Vì sao em lại quên hết mọi thứ? Vì sao em lại không một lần nhớ ra hắn là ai? Và lời tâm tình hắn luôn giải bày, em tàn nhẫn chối bỏ mọi lời hứa yêu thương em một đời từ vị hôn phu của em sao?
"C... cầu xin a-anh... Tha cho tôi..."
"Semi Eita, em có từng nhớ ra... tôi là gì của em không?"
Anh nghe lầm? Hắn đang giả vờ, hay hắn đang thành thật vậy? Nhận thức anh giờ đây yếu ớt, hai bên tai ù đi và chẳng còn nhìn thấy quang cảnh trước mắt tồi tàn thế nào. Tên sát nhân lại giở ra chiêu trò bại hoại gì để tâm trí anh phải chấp nhận hắn lần nữa sao? Hắn hỏi hắn là gì của anh à? Thứ duy nhất anh biết về hắn, là bản thân anh đem lòng thù hận thấu tận tâm can. Kẻ tàn ác đã cướp đi sinh mạng của cả gia đình anh trong buổi đêm kinh hoàng ấy.
"Em trả lời tôi biết, em có nhớ tôi và em là quan hệ gì không, hả...?"
Hắn đặt chân vào bồn, vòng ôm hắn ghì chặt lên bờ eo đầy vết bầm nhức mắt, hơi thở nóng ấm phả vào vùng gáy mẫn cảm, tiếc thay chỉ khiến lòng em kinh hãi hơn. Hõm cổ trắng mềm được hắn dành tặng những nụ hôn chất chứa lời tình, dấu chiếm hữu sẽ luôn gắn kết bền chặt. Chỉ cần dùng hai ngón tay nâng cằm em, nhìn ngắm khóe môi tứa máu đáng thương, hắn rất nhanh đã áp môi vào nơi chốn ngọt lịm ấy. Khám phá những chiếc răng nhỏ xinh, đầu lưỡi nút trọn thứ vẫn còn ngượng ngùng e thẹn khi cùng hắn. Cho đến khi buồng phổi cả hai cần được giải thoát, hắn luyến tiếc xa rời, không quên mút mát cánh anh đào bắt buộc phải thấm đẫm dịch vị của nhau lần nữa.
"Eita à, em có nhớ tôi là gì của em không? Vì sao em lại im lặng? Vì sao em lại muốn chối bỏ đi cái quá khứ đã từng là tất cả của tôi và em...?"
Bên tai chất từng câu từng chữ mà hắn cất lời, điều sáo rỗng và ngớ ngẩn đến thế, nhưng hắn vẫn còn có thể đối chất với anh sao? Gã cuồng loạn chậm rãi gục đầu vào vai anh, nhịp thở của hắn đôi chút hỗn loạn hơn lúc bình thường. Hắn lẩm bẩm những thứ vô dụng ấy cho anh nghe đã trôi qua mười phút đồng hồ rồi. Hắn muốn gì ở kẻ chỉ biết tới trả thù là anh đây?
Nơi cửa mình được hắn dừng công tắc, hắn rất nhanh đã quay trở về với khí thế áp bức như cũ, kĩ lưỡng lôi từng vật dụng ra khỏi lỗ huyệt nhỏ bé. Tiếng rên rỉ lan rộng khi người nằm dưới cảm nhận được vùng cấm địa dường như đã rách thêm vài mảng. Hắn trêu đùa cũng đã tới lúc chán ngấy, thanh kim loại cũng được rút khỏi. Loài đại bàng dũng mãnh như hắn, quả nhiên có rất nhiều thứ để chú thiên nga này mãi mắc kẹt trong tầm kiểm soát nghiêm ngặt từ hắn. Chỉ sau vài giây, hắn tiếp tục bao bọc chúng bằng cách tuốt lộng không ngừng. Anh khóc thét, dòng tinh trắng đục bắn thẳng lên tay từng đợt nhớp nháp, và trước mắt anh, hắn chẳng ngần ngại khi đứa hết chúng vào miệng, thưởng thức như món điểm tâm ngon lành.
"Kh-khoan... Khoan đã... Đ-Đừng đi... Đừng đi mà... L-Làm ơn đó..."
Hắn cố tình bỏ mặc em, cả thân hình đồ sộ khi đứng trước gương toát lên khí chất hoang dã khó cưỡng. Lưng hắn nhiễu đầy mồ hôi, hắn đơn giản là lau qua sơ sài, bước chân hắn chỉ cần thêm vài bước nữa đành phải nán lại. Hắn quên mất việc phải dặn dò em, hiệu lực của thuốc kích dục của hắn có thể lên tới một ngày, nếu em chưa nhận được bất cứ sự can thiệp nào từ hắn. Kawanishi Taichi, hắn rất nghịch ngợm, dụ dỗ em trong tình hình thảm hại này, ha... hắn lúc nào cũng phấn khích.
"Em được thỏa mãn rồi, em đòi hỏi nhiều thứ quá rồi đấy."
Hình thể trần trụi như biểu trưng cho sự hoang dâm tội lỗi, gương mặt trắng hồng vì dục vọng xâm chiếm, em liên tục nhăn nhó khi độ ngứa ngáy đều dâng lên thứ khát cầu đẫm ý tình. Khuôn miệng thỏ thẻ từng tiếng ngân nga ủy mị, những ngón gầy guộc tự động ngắt nhéo hai nhụy hồng non mềm trên vùng ngực yếu ớt. Khung cảnh mà hắn được chiêm nghiệm, còn hoàn hảo hơn cả những gì đẹp đẽ nhất tồn tại trong dòng đời.
"M... mu... muốn..."
Tư thế dựa lưng trước cửa phòng tắm vô cùng nhàn nhã, giọng nói mềm mỏng em phát ra hệt như mèo con. Đôi mắt ướt nước nhắm hờ, cổ họng phát từng lời e thẹn và mỹ miều đến mức khiến hắn mất phương hướng. Chưa đạt được ý nguyện, bàn tay em một lần nữa tự chạm vào đóa cúc mê say, lỗ nhỏ hồng tươi hiện lên trước mắt, người đàn ông như thể sục sôi giữa ngọn lửa ái tình đong đầy. Hai chân em gác lên thành bồn, mở rộng hậu huyệt vẫn còn chảy xuống chất lỏng đỏ thẫm, cất giọng thều thào đến đối phương.
"Muốn... muốn làm... Kho-Khó chịu... Khó chịu quá... Tôi, k-không... Ph-Phải rồi, là em, e-em muốn anh... Anh-anh... mau vào giúp em đi mà..."
"Chẳng phải em hận tôi sao?"
"S-sẽ kh-không... Bây giờ... em chỉ muốn anh thôi. Hức, tôi... e-em muốn anh đâm vào em ... Em muốn như thế... em muốn bị anh đâm va-vào trong, haa... s-sâu, thật sâu..."
"Tôi muốn nghe em nói rõ hơn nữa. Em nói mau!"
Con quái vật dưới lớp bảo vệ từ boxer đã dày cộm lên, chắc nhẩm nếu để lâu hơn một phút nào nữa, không chỉ là em, hắn cũng sẽ nghẹn tới chết. Hắn bắt tay em vòng chắc cổ hắn, rất nhanh liền bế em ra khỏi bồn tắm, buộc em nằm trọn trong lòng, đè chặt lưng em áp sát bờ tường lạnh. Tháo bỏ khóa quần, gậy thịt quá cỡ lập tức bật ra ngoài với phong thái kiêu hãnh. Hắn tiếp tục mở rộng chân em, để chúng tựa vào hai bắp tay săn chắc. Ngắm nhìn tuyệt tác vĩ đại được thu trọn vào đôi con ngươi màu hổ phách quyến rũ, lần cưng chiều hiếm hoi khi hắn để chóp mũi cả hai di chuyển nhẹ nhàng lên nhau. Tim hắn âm vang, chờ đợi cho câu nói sẽ khiến hắn trở nên cuồng si qua khuôn miệng xinh xắn đó.
"Em... hức, em muốn anh... em muốn anh, d-dùng thằng con c-của anh... đâm thật mạnh va-vào bên trong c-cái lỗ dâm đ-đãng của em... E-Em rất muốn... rất muốn bị anh đâm... Ư!"
Còn hơn cả ước nguyện lắp đầy cùng nhau, dương vật to tướng thuần thục tấn công đến nơi sâu và thỏa mãn nhất, lực lút cán khiến thân thể em tê rần. Hơi thở hắn bốc cháy nhưng thập phần sảng khoái, cảm nhận bao bọc ấm áp từ vách tường mịn màng. Lỗ huyệt gắt gao thít chặt thằng em với kích thước dọa người, chất giọng gầm gừ như thú dữ vì cơn tình mê đắm.
"Ôi tình yêu à, một người tuyệt vời như em nếu bị tên khốn nào khác chiếm lấy, tôi thề rằng tôi sẽ phanh thây hắn ra thành trăm mảnh ngay trước mắt em! Semi Eita, em đẹp quá. Em xinh đẹp đến mức làm tôi chỉ muốn phá nát em, để em chỉ có thể được sở hữu bởi tôi mãi mãi! Suốt đời này em là của tôi! Suốt đời chỉ được rên rỉ tên tôi! Suốt đời chỉ được nằm dưới thân tôi, ghi nhớ cho rõ! "
Mặc kệ người trong vòng kiên cố khó khăn thích ứng với dị vật khổng lồ liên tục đâm thúc mãnh liệt, hắn đưa đẩy những cú dồn dập chất đầy cơ thể mềm yếu. Môi hắn tìm đến ngực em, nơi chứa nhiều vết tím bầm từ cả trăm trận đòn mà hắn mang đến, tặng thêm cho em vài lần gặm cắn tàn bạo. Hắn hôn môi em rất sâu, tiếng rên rỉ phát ra vừa hay lại biến thành tiếng vòi vĩnh tội nghiệp. Lối vào ướt đẫm và mềm mịn hơn, hắn gia tăng tốc độ và cường độ hơn cả vũ bão. Ngắm nhìn biểu cảm trên gương mặt hứng tình, em vừa đau nhưng vừa sướng, rất phù hợp với phong cách ưa thích sự phóng đãng và kiêu ngạo của hắn.
"Ôi... đau-đau quá! C-Cầu anh, hưm... nh-nhẹ một ch-chút... Chậm... chậm lại... Argh...ôi... s-sâu... sâu quá... Haa..."
"Em không được phép ra lệnh cho tôi! Chính miệng em đã cầu xin tôi phang em thật mạnh kia mà?! Em chỉ biết tận hưởng, còn thỏa mãn của tôi thì em vứt bỏ hết sao? Đồ dâm đãng, tôi đâm em chết!"
Khóe miệng khó khăn lên tiếng bởi cản trở từ hắn, bắt buộc ánh nhìn anh phải chạm trán với đôi mắt như phượng hoàng khiếp người ấy. Gã đàn ông muốn Eita biết rõ lấy một điều, cơ thể của anh chỉ có thể thuộc về hắn, cả trái tim của anh cũng chỉ có thể thuộc về hắn. Kawanishi Taichi, chỉ một mình tên ngang tàng như hắn mới có quyền làm loạn trên dáng vẻ gợi dục đắm đuối này. Và chỉ có một mình hắn, mới có được quyền giữ lấy anh bên cạnh vào những ngày tháng kế tiếp. Và cho tới kiếp sau, sẽ chẳng điều gì chia xa số phận trắc trở ấy phải tách rời thêm lần đau đớn nào nữa.
Tên tội phạm bắn ra cỗ tinh trùng nóng hổi vào đóa hồng trơn ướt đã là lần thứ năm, lời giọng khàn đục bởi niềm thống khoái may mắn chạm đỉnh. Hắn cầm dương vật cứng cáp ấy đưa lên trên, nó được phủ thêm lớp dịch bóng lưỡng. Hắn tiến sát đến bờ môi tê dại, nhẫn tâm chèn ép chúng trong vòm họng đau buốt. Bờ hông rắn rỏi luật động mạnh, phân thân hắn ma sát với đôi cánh hồng mềm mại đẩy màn kích tình lên mức cao nhất. Rất lâu sau đó, lại thêm một dòng chất lỏng bắn ra, mùi tanh tưởi xộc lên, người dưới nhắm nghiền mắt, buộc phải nuốt trọn đống mặn tanh ấy vào cơ thể. Tiếp nhận loại chuyện không đáng trông đợi đấy, hắn vui lắm phải không?
--
Bầu trời bao phủ mảng màu đen kịt, âm thanh của quạt trần chạy nhè nhẹ, gió lùa vào thân thể đã được tẩy rửa sạch sẽ từng cơn lành lạnh. Hắn tuy tàn nhẫn, nhưng lại vô cùng tinh ý. Dù hắn là người ghét nóng bức, nhưng hắn không bao giờ để đồ chơi của hắn phải nằm dưới điều hòa. Cuộn trong lớp chăn dày, anh cố sức kéo chúng lên cao để che đậy vùng cổ, hoắc hương xộc vào mũi khiến anh khó chịu tránh né. Đồng hồ qua mất thời gian dùng bữa tối, anh đã hôn mê từ sáng cho đến giờ này luôn sao?
Anh gắt gỏng hơn, khi cả thân người nặng trịch nhiều lần phải chịu đựng những cơn đau nhức khó nói. Chỉ đơn giản là nhích người lên một chút, anh cảm tưởng như chiếc đèn chùm kia sẽ rơi xuống và đâm trúng ngực mình rồi. Hơi thở nặng nhọc, xung quanh căn phòng xa xỉ bậc nhất ngay tại dinh thự của hắn, cớ sao lại trống vắng và lạnh lẽo thế nhỉ? Khóe mi dần đổ lệ, bắt buộc nhớ về viễn cảnh vào sáng hôm nay. Tên mất nhân tính cưỡng bức anh bao nhiêu lần mà cả anh còn không tài nào nhớ nổi. Điều duy nhất còn sót lại, là câu hỏi hắn mang tới cho anh.
"Em có nhớ tôi là gì của em không? Semi Eita, em có biết chúng ta đã từng là mối quan hệ gì hay chưa, hả...?"
Tim anh thập phần lo âu, giọng nói ẩn hiện đôi chút sâu xa, vừa hay lại sở hữu nhiều đoạn u sầu, còn xuất hiện thêm... một khao khát về thứ tình yêu bền vững. Vụ thảm sát năm ấy khiến anh mất hết tất cả, niềm hạnh phúc nhất đối với Semi Eita, hắn một khắc tàn nhẫn cuỗm mất. Hắn đã mang về cho bản thân biết bao tiền tài và danh vọng, vì cớ gì khiến hắn mãi trói buộc anh vào điều tội lỗi ấy của hắn? Quãng thời gian sau này, anh phải tiếp tục sống cùng ác ma, anh sẽ còn gánh nhận kết quả tồi tệ của hắn như thế nào?
"Kawanishi Taichi, tôi hận anh đến chết..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro