
Chương 3
Cái tên thiếu gia này sẽ không bị tâm thần đấy chứ... Không phải ai cũng nói người điên có thể nhìn thấy thứ người khác không nhìn thấy sao? Bỗng nhiên cậu cảm giác Gemini khá nguy hiểm
"Bệnh tâm thần mà còn có thể làm bác sĩ?
Đây không phải hại người ư?... Chẳng lẽ... chẳng lẽ ông đây đúng là bị anh ta giết chết?!"
"Vừa rồi lẽ nào anh ta nhìn thấy một con ma quá đẹp trai?"
"Mẹ, ông đây là ma mà, sợ anh ta làm gì, có bản lĩnh đến cắn ông đi, ông đây không sợ, để xem ông có hù mi phát khóc gọi bố không"
Fourth tựa trên ghế sofa lầm bầm, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi
"A... thiếu gia... Nhẹ, nhẹ chút... Ừ a..."
"Ưm..."
Tiếng rên rỉ của đàn ông và tiếng thở dốc
Cậu nằm trên sofa dần tỉnh, chầm chậm mở mắt ra, ánh nắng sớm xuyên qua cửa sổ lớn tiến vào phòng, phủ màu vàng ấm áp cho căn phòng, ánh nắng hơi chói làm cậu không thoải mái dụi dụi mắt
"Ô đệt"
"Này là mắt bị hiếp dâm à???"
Fourth ngồi dậy, lặng lẽ quay người đối mặt với vách tường trầm tư về nhân sinh, cậu cảm giác mình cần xem mấy chục bộ AV để lọc sạch tâm hồn
Cậu chưa từng xem GV, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy hai người đàn ông quần nhau như thế nào, cảnh này, vẫn rất khó tả
"Ư... thiếu gia... Nhẹ chút... A..."Chàng thanh niên rên rỉ
"Tiên học lễ hậu học văn học ăn học nói học gói học mở..." Fourth lẩm bẩm
"Thoải mái không?"Gemini cất giọng
"Một ông sao sáng hai ông sáng sao ba ông sao sáng sáng chiếu muôn ánh vàng..." Fourth cất lời hát
"Ớ... Ư a... Thoải, thoải mái..." Chàng thanh niên vừa rên vừa đáp
"Sóng bắt đầu từ gió gió bắt đầu từ đâu em cũng không biết nữa..." Fourth tiếp tục lẩm bẩm
"Ư... A. Buông... Xin, xin anh cho em bắn... A..." Chàng thanh niên rên to hơn
"Tao ... đ*t mẹ tụi mi" Fourth hết chịu nổi rồi
Cậu tối sầm mặt mũi nhảy xuống sofa, xuyên qua vách tường, đứng trên hành lang
"Tại sao ông đây lại bị ép theo cái tên thiếu gia Norawit buê đuê đó???? Đổi người cho ông, chó cũng được."
"..."
"Quên đi, cứ để tôi một mình thôi"
Ma không thấy mệt, Fourth đứng ở hành lang 2 tiếng, ngay lúc cậu thân không mệt nhưng tâm mệt sắp nổ tung thì hai kẻ trong phòng cuối cùng cũng làm xong
"Thiếu gia, em đi trước đây" Chàng trai bị Gemini đè bên dưới mặc quần áo xong rồi nói
"Ừ, không tiễn" Gemini nằm trên giường nói cho có
Mặt Fourth đầy vẻ đê tiện nhìn cậu chàng đi xa, lại đánh mắt qua người đàn ông trên giường: "Hay lắm, làm thành như thế mà còn đi được? Quá giỏi!"
Cậu lê lết về phòng Gemini, tiếp tục nằm trên sofa. Cậu thích chiếc sofa này, là màu vải kaki khác biệt duy nhất trong căn phòng, vừa lớn vừa êm, nằm bên trên lăn lộn quay người cũng không bị ngã xuống
Gemini để trần cơ thể đi xuống giường vào phòng tắm, cậu làm như không nhìn thấy gì quay người lại, cậu đoán:
"anh ta tắm táp sửa sang rồi sẽ phải đến bệnh viện, mới đè đàn ông xong liền vào bệnh viện khám bệnh cho bệnh nhân, khẩu vị của anh ta cũng thật nặng"
cậu khinh bỉ
Trước khi thiếp đi Fourth còn nghĩ, cậu là ma mà hình như ngủ hơi nhiều
"Thiếu gia Norawit, ngài Naravit chờ anh lâu rồi, mời anh đi theo em." Một nhân viên phục vụ mặc đồng phục đen cung kính cúi người với người đàn ông mới bước một chân xuống xe
Người đàn ông có gương mặt anh tuấn đôi mắt ôn hòa gật đầu, tiện tay ném chìa khóa xe cho nhân viên phục vụ, đôi chân thon dài sải bước vào trong quán bar
Đương nhiên người đàn ông ấy là chính là Gemini Norawit
Nếu ai đó có đôi mắt âm dương trong truyền thuyết thì có thể nhìn thấy có một vật thể không xác định bị kéo lê theo sát phía sau Gemini
"Gemini, mày cho tao chờ lâu ghê." Trên tầng hai của bar, một người đàn ông mặc áo sơ mi màu lam nhạt huơ huơ ly rượu đỏ trong tay, cười nói với người bước đến
"Không sao, mày có nhiều thời gian lắm mà" Gemini nhíu mày, ngồi xuống cầm lấy ly rượu đỏ trên bàn, đôi mắt sâu liếc nhìn dưới tầng, tại đây nhìn xuống toàn cảnh quán bar không sót gì
"Tao nào có nhiều thời gian vậy, mày phải biết tao cũng xếp kín lịch rồi, khó khăn lắm nhín ra được một chút để ngồi với mày đây này..." Pond bất mãn kháng nghị
Gemini quay đầu: "Vội vàng đi hẹn hò với tiểu hoàng tử bé bỏng m8? Tao thật phải cảm ơn mày đã bớt ít thời gian vàng ngọc để gặp tao"
"Mày có mặt mũi nói tao?" Đương nhiên Pond tuyệt đối không dám nói ra, kiểu câu như thế chỉ cần nghĩ trong đầu thôi là đủ
Đây không gọi là sợ, mà gọi là yêu quý sinh mệnh, là có trách nhiệm với tính mạng của bản thân
...
"Ai có thể nói tôi biết tại sao tôi lại nằm trên đất, hơn nữa toàn thân còn có cảm giác ma sát lên nhiệt không?"
Fourth vội bò dậy, đầy khiếp sợ cúi đầu nhìn tình trạng đôi tay và thân thể mình không đúng lắm
Cậu ngẩng đầu, phát hiện chỗ này không phải nhà của Gemini, mà là... quán bar với ánh đèn âm u trang trí xa xỉ tỏa ra bầu không khí mờ ám?
Rõ ràng đang ngủ ngon sao lại tự nhiên chạy đến bar rồi? Còn là cái loại bar xa xỉ xưa nay cậu chưa từng đặt chân vào
Đến cùng xảy ra chuyện gì?
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro