Chap 1
Sáng mai lại cậu gật gà gật gù trên bàn ăn, kết quả của một đêm thức trắng. Nhìn đôi mắt thâm quầng như bị ai bum vào, mẹ cậu nhăn mặt:
- Con làm gì mà mắt trông như cú vọ thế?
- Đêm qua con không ngủ!
Mặt mẹ cậu bỗng bừng sáng rực:
- Ôi! Con trai yêu của mẹ bữa nay đã biết thức khuya học bài rồi cơ đấy!
Cậu ngán ngẫm không trả lời. Cứ để mẹ nghĩ như vậy cũng được.
- Chào mẹ con đi học!
- Ừ!
Cậu lăn tăn leo lên chiếc xe đạp điện mà cậu cho là " cà tưng" được ba rước về từ nhà cậu. Vì sự đểnh đoảng bẩm sinh mà cậu làm mất con ngựa sắt yêu quý để rồi phải xài con ngựa điện này.
Mười lăm phút sau cậu " đáp" trường.
Khó khăn lắm cậu mới tìm thấy nhà giữ xe. Chỉ mới vào trường này không được ba tuần nên việc này cũng hoàn toàn bình thường. Nhưng trường cậu học thì không bình thường chút nào.
Nghĩ đến đó thôi là cậu lại thở dài. Cậu không thích thế. Nếu không vì cái kì vọng quá lớn của gia đình thì cậu muốn học ở một trường bình thường hơn.
Cậu chậm rãi bước lên cầu thang. Tính cách cậu vốn dĩ không trầm trầm như bây giờ nhưng môi trường thay đổi nên cái phần quậy phá trong người cậu cũng phải nén xuống. Điều này khiến cậu bực mình. Và vì bực mình nên cậu bước mạnh hơn nhanh hơn mà không để ý gì đến xung quanh.....
Bốp....!!!!!!!!!
Hậu quả của sự bực mình không đúng lúc...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro