Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

09

Nay tớ đọc lại truyện mới biết yuqena quên đổi cách xưng hô cho thân mật hơn

---

Thời gian trôi qua, giữa Thái Sơn và Phong Hào vẫn tiếp tục trải qua những ngày tháng tươi đẹp. Mặc dù có những lúc khó khăn, nhưng tình cảm chân thành và sự hiểu biết đã giúp họ vượt qua mọi trở ngại.

Một buổi chiều, Thái Sơn đang ngồi trong quán cà phê nhỏ mà họ thường lui tới thì bất ngờ nhận được một tin nhắn từ Khánh Huy. Anh ta muốn mời em tham gia một buổi phỏng vấn để nói về những trải nghiệm trong nghệ thuật.

Thái Sơn do dự một chút. Dù cảm thấy hồi hộp trước cơ hội này, nhưng anh không muốn làm Hào lo lắng. Khi Hào trở về, Thái Sơn đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý để nói về chuyện này.

"Hào, hôm nay có một tin mà anh muốn nói với em," Thái Sơn bắt đầu.

"Tin gì vậy?" Phong Hào hỏi, ánh mắt đầy sự quan tâm.

"Khánh Huy mời em tham gia phỏng vấn. Anh ấy muốn nói về trải nghiệm của em trong nghệ thuật," Thái Sơn nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.

Phong Hào mỉm cười. "Đó là một cơ hội tốt cho em. Em nên đi."

Thái Sơn cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời đó. "Em sẽ đi, nhưng chỉ để chia sẻ về nghệ thuật thôi. Anh không phản đối chứ?"

"Không, em cứ tự nhiên. Anh tin vào khả năng của em," Phong Hào nói, giọng dịu dàng.

Ngày phỏng vấn đến, Thái Sơn cảm thấy hồi hộp nhưng cũng háo hức. Khi đến nơi, anh thấy Khánh Huy đang đứng chờ với nụ cười thân thiện. "Chào Thái Sơn! Rất vui được gặp lại anh," Khánh Huy nói, tạo cảm giác thoải mái ngay lập tức.

Cuộc phỏng vấn diễn ra rất suôn sẻ. Họ trò chuyện về nghệ thuật, về đam mê và những ước mơ trong tương lai. Khánh Huy rất khéo léo trong việc dẫn dắt câu chuyện, khiến Thái Sơn cảm thấy như đang chia sẻ một phần cuộc sống của mình.

Tuy nhiên, trong lòng Thái Sơn vẫn không ngừng nghĩ về Phong Hào. Anh tự nhủ rằng dù có xảy ra chuyện gì, Hào luôn là người sẵn sàng bên cạnh mình.

Khi buổi phỏng vấn kết thúc, Khánh Huy đã không ngần ngại mời Thái Sơn đi ăn tối. Anh thấy vui vẻ nhưng cũng chần chừ. Anh nghĩ đến Hào, nhưng lại không muốn từ chối lời mời từ một người bạn.

"Khi nào em muốn?" Khánh Huy hỏi, sự hào hứng hiện rõ trên gương mặt anh.

Thái Sơn cuối cùng đã đồng ý, nhưng ngay khi bước ra khỏi quán cà phê, anh cảm thấy như mình đang phản bội lại Hào. Cảm giác tội lỗi bủa vây khiến anh không thể yên lòng.

Khi trở về nhà, Hào đã chờ sẵn. "Em về muộn vậy?" anh hỏi, nhưng giọng nói của anh có chút lo lắng.

"Em có chút việc với Khánh Huy," Thái Sơn đáp, lòng nặng trĩu.

"Việc gì mà khiến em về muộn thế?" Hào nhướng mày, giọng có chút sắc lạnh.

Thái Sơn cảm thấy tim mình đập nhanh. "Chỉ là một buổi phỏng vấn, anh không cần lo."

Phong Hào gật đầu, nhưng bên trong anh cảm thấy không yên. "Được rồi. Anh sẽ không cản trở em. Nhưng hãy nhớ rằng anh luôn ở đây nếu em cần."

Thái Sơn cảm thấy hạnh phúc khi nghe câu nói đó. "Cảm ơn anh, em sẽ không làm anh thất vọng."

Khi Thái Sơn ra ngoài cùng Khánh Huy, anh cố gắng thoải mái trong cuộc trò chuyện. Họ bàn bạc về nghệ thuật, về những dự định tương lai, và Thái Sơn cảm thấy thực sự vui vẻ khi có cơ hội chia sẻ đam mê của mình.

Tối đó, khi trở về nhà, Thái Sơn thấy Phong Hào đang chờ sẵn. "Em về muộn," Hào nói, nhưng không có chút gì trách móc trong giọng nói.

"Em xin lỗi. Chỉ là bàn bạc một chút thôi," Thái Sơn đáp, lòng nặng trĩu.

"Em có muốn ăn gì không? Anh làm món em thích," Phong Hào hỏi, giọng dịu dàng hơn.

Thái Sơn cảm thấy hạnh phúc khi nghe câu hỏi đó. "Dạ, được ạ."

Trong bữa tối, họ trò chuyện một cách nhẹ nhàng, và Thái Sơn quyết định sẽ cố gắng để mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn. Anh không muốn tình yêu của họ bị ảnh hưởng bởi những thứ không cần thiết.

----
Tớ lỡ nhấn nhầm nút xoá bản thảo của chương 10 rồi🥲
Giờ tớ cũng khbit sao luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro