Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 0 : câu truyện trong tiểu thuyết

===
[Kim Suho]
17 - 27 tuổi trong chuyện
Một người chính trực, chăm chỉ. Mặc dù xuất thân từ tâng lớp bình dân anh ta có tính cách và tài năng phi thường. Là thiên tài trong học viện quân sự, anh có ý thức về công lý cũng như đặc điểm khác phù hợp với một anh hùng. Và anh có một bí mật đặc biệt mà anh không tiết lộ với bất cứ ai.

[Shin Jonghak]
17 - 27 tuổi trong chuyện
Đời thứ 4 của tập đoàn Jinsung- tập đoàn lớn nhất nhì Hàn Quốc, là con của một gia đình danh giá, anh là một cong người vô cùng ưu tú. Nhưng do ác cảm với tài năng cũng như xuất thân của Kim Suho mà anhta đã trở thành một nhân vật phản diện
'Tôi phải là người giỏi nhất. Tôi không thể chịu đựng bất cứ ai tài giỏi hơn tôi. ' Với sự cố chấp như vậy, anh là nhân tố đối đầu với Kim Suho.
===
Hai đứa kể trên là hai nhân vật chính trong tiểu thuyết của tôi.
Mặc dù có nhiều nhân vật hơn thế, nhưng giới thiệu tất cả là điều không thể. Vì là trong tiểu thuyết của tôi có tới hàng tỷ nhân vật. Trừ khi các nhân vật có một 'vai trò quan trọng' như nữ chính hoặc một người hỗ trợ việc được đặt tên cho là không cần thiết.

À mà...tại sao tôi lại nói tất cả những điều này á.?

- Học viện quân sự của Hiệp hội Anh Hùng  Seoul, lễ tốt nghiệp chi nhánh Seoul, khóa 2024, học viên hạng nhất Kim Suho.

Đó là vì việc chỉ có trong tiểu thuyết đang lù lù trước mắt tôi đây.

Được gọi tên, Kim Suho bước lên trên với khuôn mặt cứng đờ như thể anh đang rất lo lắng. Chúng tôi đang ở trong một khán phòng lớn giống như một ngôi đền.Trong đó có 3000 học viên và hàng ngàn khán giả. Ánh mắt của họ đều hướng về một người duy nhất - Kim Suho.

"Anh chàng đó là Kim Suho sao? Wow~."

"Anh ấy đẹp trai quá đi ~"

Một số phụ nữ nhìn anh với sự ngưỡng mộ .

"Đây là lý do tại sao mọi người nói 'Quà Tặng' ngon là có tất cả. Ai quan tâm nếu mày cố gắng cơ chứ? Đằng nào  mấy thằng như hắn chả chiếm vị trí đầu tiên."

"Cậu ta chỉ là một kẻ may mắn với 'Quà Tặng' của mình thôi."

Và theo lẽ thường, anh cũng nhận được không ít sự ghen ghét, đố kị của những thanh thiếu niên khác.

"Điểm số của anh ấy được cho là tốt nhất trong vòng 10 năm qua."

"Ừm...Tôi đã nghe nói về anh ấy. Quà tặng của anh ấy cũng đã được công bố rồi, phải không? Cái gì đó như là ... [Thánh kiếm]?"

Các trinh sát viên của hội, những người đến xem các học viên tiềm năng, thốt lên đầy kinh ngạc.Họ đang nhìn xuống từ hàng ghế cao nhất của khán phòng. Tuy nhiên, tôi có thể nghe thấy rõ mồn một giọng nói của họ. Họ phải cách xa ít nhất một cây số, nhưng miễn là tôi nhìn họ, tôi có thể nghe rõ lời họ nói. Không chỉ lời nói của họ, mà tôi còn có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của họ, gần như thể tôi đang đứng ngay trước mặt họ vậy.

Có lẽ là do 'Quà tặng' của tôi.

"Ờm.., hình như nó liên quan đến kiếm, anh ta còn được cho là nhận được sự bảo vệ của thế giới nữa."

"Đây là một mô tả khá mơ hồ, nhưng tôi đoán thông tin từ học viện thì lúc nào chả vậy."

"Chúng tôi đã chọn đứa trẻ đó rồi vì vậy đừng có mà chạm vào nó."

Tôi nhận ra một người trong số những khuôn mặt đang thì thầm. Yun Seung-Ah, một trợ lý quan trọng của nhân vật chính và là một trong những nữ anh hùng gần như đã trở thành người yêu của Suho. Ngay khi hai người họ chuẩn bị đến với nhau, tôi đã ngừng việc viết tiểu thuyết của mình.Vì thế, hai người sẽ không bao giờ có thể đến với nhau.

"Gì cơ? 'Chọn' á? Nực cười, cô sẽ chẳng bao giờ có được học viên đó đâu."

Trước những lời chế diễu của một bang hội khác, Yun Seung-Ah chỉ mỉm cười ngọt ngào và đáp trả.

"Đây là lý do tại sao 'Essence of the Strait' không bao giờ có thể rời khỏi vị trí thứ hai ư? ."

Tôi biết khuôn mặt của Yun Seung-Ah. Ngạc nhiên thay, cô ấy trông giống y như mối tình đầu của tôi từ thời đại học vậy. Đó có lẽ là vì tôi nghĩ về cô ấy khi tôi mô tả nhân vật của Yun Seung-Ah. Mặc dù vậy, cô ấy chính xác là mối tình đầu của tôi.

"Tôi có thể coi đó là một lời thách thức không?"

"Tôi đùa thôi~, tất nhiên rồi. Thêm vào đó, chúng ta vẫn còn ba năm nữa trước khi có thể 'sờ mó' vào bất kỳ ai trong số họ nhỉ."

"hai năm nữa thôi."

Anh biết việc liên hệ với họ trước khi họ tốt nghiệp là bất hợp pháp, phải không?

"Đó chỉ là khi cô bị phát hiện ra mà thôi."

Yun Seung-Ah và người đàn ông lườm nhau. Với cuộc thi nhìn chằm chằm của họ bầu không khí của khu ghế VIP bắt đầu nóng lên. Và do đó, cuộc chiến giành Kim Suho đã bắt đầu.

-Khóa 2024, học viên hạng 2, Shin Jonghak.

Trong khi đó, nhân vật chính khác đứng dậy. Cậu là hậu duệ của tộc Jinsung.Ngoại hình của anh cũng có thể sánh ngang với Kim Suho.

Khán giả xôn xao như khi Kim Suho bước lên. Nhưng không giống như Kim Suho, sự đố kị và ghen tị đã không xuất hiện. Chỉ có sự ngưỡng mộ và kính nể. Với Kim Suho, họ nghĩ, 'Tại sao gã đó lại mạnh hơn tôi?'
Còn với Shin Jonghak, đó là, 'Cậu ấy bẩm sinh đã bá rồi. Và như thể thể hiện dòng máu cao quý của mình, Shin Jonghak bước lên sân khấu một cách đầy phô trương.

Kim Suho và Shin Jonghak.

Hai người lườm nhau.
Điện cứ như bắn ra từ mắt họ ấy. Không nghi ngờ gì nữa, hai người này chính là nhân vật trong tiểu thuyết của tôi.

Vậy thì tôi đang ở đâu?

Đã không ở cái sân khấu to đùng kia, tôi lại ngồi ở xó xỉnh nào đó thuộc hàng ghế xa nhất của khán phòng. Tôi không phải là 'ba ngàn người mới có một', mà chính là cái 'ba ngàn' đó.

Không một thằng trinh sát nào ngó ngàng đến tôi cả.

"Chundong, cậu xếp hạng bao nhiêu á ? Tớ xếp hạng 2900 này."

Nói với tôi là một cậu chàng giống heo con.

Trên bảng tên của anh ấy là Kim HoSup'. Điều này có nghĩa là anh ta có một vai trò quan trọng.

Mặc dù anh ta không thể trở thành Anh hùng vì khả năng thể chất của mình, 'Quà tặng' của anh ta cực kì nổi bật trong việc thu thập thông tin.

"Chundong-chan ★?"

"... Tớ không biết."

Tôi thậm chí còn đếch biết mình là ai. Thế bất nào tên của tôi lại là Chundong?.

Nếu chuyện như thế này xảy ra, tôi phải là một trong hai người trên sân khấu chứ?

"Hey, cậu đùa ấy à, đến hạng còn không biết"

"Tớ không biết...."

Một lần nữa, tôi không biết.

Thế giới này là cuốn tiểu thuyết tôi đã viết lên, nhưng tôi lại kẹt trong cơ thể của một nhân vật mà tôi chưa bao giờ viết đến.

Khác với việc là một học viên trong Học viện Quân sự, tôi là nhân vật bình thường nhất và không có liên quan tới cốt truyện nhất.

Loại người mà đọc từ đầu đến đít chả thấy mặt mũi tăm hơi đâu ấy. Nói cách khác, tôi là một nhân vật phụ. Đéo, nhầm rồi, tôi chỉ là một hạt bụi.
===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro