Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vong Tiện Chap 52

" Phụ thân, con thật sự không ngờ rằng sẽ có ngày cả nhà chúng ta lại có thể đoàn tụ cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên như vậy. Có phải con đang nằm mơ không? Tỷ tỷ, tỷ tát đệ một cái được không? Tát thật đau vào, đệ đang mơ hồ không biết có phải là sự thật không nữa." Giang Trừng quá xúc động, nắm lấy bàn tay của Giang Yếm Ly đưa lên và tự tát " bốp bốp" mấy cái cho tỉnh giấc mộng dài chưa hồi kết của hắn.

Giang Yếm Ly khẽ nở nụ cười tươi nhìn Giang Trừng, đưa tay còn lại lên ôm mặt của đệ đệ mà xoa :" Được rồi, A Trừng, đây không là mơ. Tỷ tỷ, cha và mẹ, còn có Tử Hiên đều đã cải tử hoàn sinh trở về Vân Mộng đoàn tụ với đệ và Kim Lăng. Chỉ có điều, A Tiện không ở đây, Liên Hoa Ổ không có tiếng nói của đệ ấy, tỷ thất thật trống vắng."

Giang Trừng không khỏi ngạc nhiên :" Tỷ và cha mẹ còn có tỷ phu, mọi người không phải do sư huynh cải tử hoàn sinh mà sống lại sao? Tại sao huynh ấy lại không về Liên Hoa Ổ cùng mọi người? Đã xảy ra chuyện gì rồi sao ạ?" 

Kim Lang chợt nhớ đến một việc khá quan trọng :" Phải rồi, cữu cữu, trên đường về đây, rất nhiều hương thân phụ lão đứng trước cửa nhà mà khóc lóc đến thê lương, giống như bị mất mát thứ gì đó rất quan trọng. Con xuống hỏi chuyện mới biết con trai của họ đều bị mất tích không để lại vết tích gì hết. Mấy ngày trước con trở về Lan Lăng cũng là vì chuyện này, cho nên hôm nay con về Liên Hoa Ổ cũng là để bàn bạc với cữu cữu. Nhưng con lại càng không thể ngờ rằng, Ngoại công, ngoại bà, cha mẹ con đều cải tử hoàn sinh trở về như vậy mà quên mất việc chính mà con định bàn với cữu cữu"

Giang Phong Miên thở dài :" A Tiện, đứa trẻ ngốc nghếch này lúc nào nó cũng nghĩ cho người khác trước tiên, còn nó thì tự dấn thân vào nguy hiểm, chết đi sống lại đã mấy lần mà vẫn không thay đổi tính tình nóng nảy thấy chuyện bất bình là không do dự mà nhảy vào trợ giúp không quản khó khăn, kể cả phải chết nó vẫn không từ nan."

Giang Trừng khó hiểu khẽ cau đôi mày lại nhìn cha mà đáp :" Phụ thân nói như vậy là sao? Sư huynh không phải là đang ở Vân Thâm Bất Tri Xứ cùng với Hàm Quang Quân đó sao?"

Giang Phong Miên khẽ lắc đầu buồn bã :" Không phải, nó đã tự lấy thân mình để bảo vệ Hàm Quang Quân cũng như những thanh niên ở thế gia kia an toàn trở về Vân Thâm Bất Tri Xứ, A Tiện bây giờ thế nào cũng không biết?"

Giang Trừng cũng đã hiểu ra vài phần :" Thang Hà Nhiếp Thị, sư huynh đang ở Thanh Hà Nhiếp Thị sao, phụ thân?"

Kim Lăng cũng bất giác lo lắng :" Xong rồi, xong rồi, sư thúc sẽ gặp nguy hiểm mất, Nhiếp Hoài Tang của bây giờ đã không còn là Nhiếp Ảnh đế của trước kia nữa rồi. Ngoại công, cha, cữu cữu chúng ta cùng nhau đến Thanh Hà Nhiếp Thi đòi người đi"

Giang Trừng nổi cáu :" Nhiếp Hoài Tang, Nhiếp Hoài Tang, lại là hắn, năm lần bảy lượt hại tứ đại thế gia xoay vòng vòng, lần này ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi"

Giang Phong Miên cẩn trọng nói :" Hai đứa các con không cần phải nóng nảy, cứ như vậy là sẽ làm hỏng đại sự, làm hỏng kế hoạch của A Tiện, các con làm như vậy sẽ càng làm nó thêm phần nguy hiểm mà thôi"

" Phụ thân, bây giờ cha bảo con phải làm gì?" Giang Trừng sốt ruột nói

Kim Lăng cũng không khỏi lo lắng mà lên tiếng :" Ngoại công, ông không nói làm sao con và cữu cữu biết được kế hoạch của sư thúc là gì?"

Giang Phong Miên thở dài một hơi rồi nói :" Đến Vân Thâm Bất Tri Xứ trước, bàn bạc chiến lược đối phó Nhiếp Hoài Tang và cả tên đứng đằng sau hắn"

" Còn có tên đứng sau hắn nữa sao ạ? Trời ơi, đúng là làm khó người đời mà, hết Ôn Nhược Thiên, bây giờ lại đến cái tên gì gì đó, tức chết ta mà." Kim Lăng hậm hực nói.

Giang Phong Miên lại thở dài nói tiếp :" Hắn có hiệu là Á Long Quỷ Thánh, hắn không dễ đối phó đâu. Vẫn là cẩn trọng bàn bạc đối phó với hắn trước đã.

Giang Trừng đáp lại :" Vâng, thưa phụ thân"
*
*
*
*
5 ngày sau.

Thanh Hà Nhiếp Thị.

Ngụy Anh ở bên cạnh Á Long ngày đêm thăm dò cách thức khống chế tâm chí con người, cái đó được gọi là Khống Tâm Thuật. Loại tà thuật này chuyên khống chế tâm chí não bộ của người sống, vẫn là hoạt động như bình thường, duy chỉ hoạt động mạnh như đánh nhau, chém giết, là họ sẽ làm theo ý điều khiển của người khống chế bọn họ. Mỗi lần như vậy, họ đều bị hắn cắm vào gáy một chiếc kim nhỏ bằng cái kim khâu. Hắn ra lệnh thế nào là những người bị Khống Tâm Thuật khống chế sẽ đi làm những việc mà hắn ra lệnh.

Đêm nay, hắn muốn hút hết linh khí trên những thanh niên mà hôm trước Nhiếp Hoài Tang đã bắt lại nhốt chung vào nhà giam. Ngụy Anh cũng phải đi theo hắn, đi đến nhà giam nhìn những hình nhân mà ngày trước Lam Trạm tạo ra khiến Ngụy Anh không khỏi bất giác buồn phiền. Á Long đi đến bên phòng của hình nhân người giả Lam Trạm đó. Thấy nằm im bất động, liền bảo nô gia mở cửa đi vào. Ngụy Anh đã đoán ra được có chuyện chẳng lành sắp xảy ra, Á Long kia không phải hạng tầm thường, muốn lừa được hắn đúng là không dễ dàng.

Định hình được thế sự trước mắt, Ngụy Anh toan bỏ chạy trước, nhưng bị Nhiếp Hoài Tang đứng chặn đường,  Ngụy Anh nhanh như chớp đã điểm mấy chân huyệt đạo trên người hắn. Cũng đúng lúc đó, Á Long đã bay ra tung cho Ngụy Anh một chưởng lực rất mạnh, khiến Di Lăng Lão Tổ bị bay ra ngoài đập lưng vào thành tường bên ngoài rồi ngã lăn mấy chục vòng từ bậc thang cao nhất xuống đến bậc thấp nhất. Ngụy Anh khẽ nhăn nhó mặt mày, cái thai trong bụng cũng vì vậy mà động mạnh, đưa tay ôm lấy bụng thủ thỉ :" Hài tử của ta, con chính là nguồn sức mạnh vô bờ của ta, bất kể ta có xảy ra chuyện gì, con cũng đừng sợ, phụ mẫu sẽ ở bên cạnh con, con vẫn đang ở trong bụng ta, ta sẽ bảo vệ con hài tử. Cùng phụ mẫu của con vượt qua trở ngại khó khăn này nhé. Cố gắng nhẫn lại đợi đến khi phụ thân con đến đây cứu chúng ta"

Á Long đã biết được những hình nhân kia là giả, hắn tức giận bay ra bên ngoài, đưa một đường phép chĩa vào cổ của Ngụy Anh rồi đưa lên không trung mà lơ lửng. Nếu như hắn thả tay, cả Ngụy Anh và đứa nhỏ sẽ không còn toàn mạng mà rời khỏi Thanh Hà Nhiếp Thị này.

Á Long hằn giọng nói :" Di Lăng Lão Tổ không hổ Di Lăng Lão Tổ, ngươi dám lừa gạt ta sao? Ngươi chán sống rồi đúng không?

Ngụy Anh vẫn thản nhiên lặng nhìn Á Long và Nhiếp Hoài Tang rồi cười nói :" Hai người các ngươi đều là những người không có đầu óc, không có trí khôn, bị ta lừa cho xoay vòng vòng mà vẫn tin ta thật lòng thật dạ làm thuộc hạ của ngươi sao? Chỉ có tên Nhiếp Tông Chủ kia thôi, hắn là một kẻ hèn hạ, không có chí hướng, tất nhiên hắn sẽ phải tìm một chỗ dựa cho mình, một chỗ dựa vững trãi, đợi đến khi hắn được ngươi hoàn toàn tin tưởng, hắn sẽ một dao đâm chết ngươi, sau đó lột da rút gân của ngươi, ngươi sẽ thế nào nếu có ngày ngươi biết hắn sẽ phản bội ngươi đây hả, ngươi có từng nghĩ đến chưa?" Tuy bị treo lơ lửng nhưng vẫn nói lời mạnh bạo khiêu khích sự kiên nhẫn của hắn, vì Ngụy Anh chắc chắn một điều rằng hai mẫu tử họ sẽ sống sót mà rời khỏi đây.

*
*

Vào một đêm 2 ngày trước, Nhiếp Hoài Tang đang ở trong phòng, lén lút làm điều gì đó rất mờ ám. Hắn lật lên lật xuống những cuốn sách, những đồ vật ở đó. Biết là Nhiếp Hoài Tang cũng không một lòng một dạ với Á Long Quỷ Thánh nên Ngụy Anh đi lướt như gió vào đến bên Nhiếp Hoài Tang, khiến hắn không khỏi giật mình.....

" Nhiếp Tông Chủ, huynh đang làm gì vậy?" Ngụy Anh đưa đôi mắt nham hiểm nhìn Hoài Tang. 

Hắn mất một lúc để hoàn hồn trở lại rồi trả lời Ngụy Anh :" Đặc sứ đêm khuya có chuyện gì sao? Sao lại đi đến đây?"

" Vậy còn Nhiếp Tông Chủ, ngươi đang làm gì ở đây, lén lén lút lút, làm chuyện mờ ám như vậy? Chắc chắn có vấn đề, nói, ngươi đang tính làm gì vậy hả?" Ngụy Anh nắm lấy cổ áo của hắn mà đe đọa.

" Đặc..... sứ đại nhân tha mạng......" Nhiếp Hoài Tang run rẩy..

Ngụy Anh nghe thấy có tiếng bước chân, biết đây là phòng của Á Long  liền túm lấy Nhiếp Hoài Tang rồi biết mất tích mất dạng trước khi hắn bước vào phòng.

Bay đến bên cạnh một bờ sông cách đó không xa, Ngụy Anh vẫn nắm chặt lấy cổ áo không buông. Nhiếp Hoài Tang phải nan nỉ mãi, Ngụy Anh mới chịu buông tha rồi mới nói chuyện được tử tế.

" Nơi đây không có người ngoài, chỉ có hai người chúng ta, có chuyện gì khó nói, ngươi nói cho ta nghe, bằng không, ta giết chết ngươi.... khè" Ngụy Anh khẽ nhe hàm răng trắng muốt, hai bên của hàm trên dài ra chiếc răng nanh nhọn hoắt.

" Ngụy huynh, ta sai rồi, ta sai rồi, huynh tha cho ta đi mà, ta biết ta ngàn vạn lần sai rồi." Nhiếp Hoài Tang đột nhiên quỳ xuống dưới chân của Ngụy Anh mà khóc lóc xin tha thứ.

" Nhiếp Tông Chủ, rốt cuộc thì đâu mới là bộ mặt thật của ngươi đây, lúc thì ác độc, gian xảo, lúc thì lại ngoan hiền, lương thiện. Ta thật không thể hiểu nổi ngươi rồi Nhiếp huynh à?" Ngụy Anh khẽ thở dài một tiếng.

Ngụy Anh lại nói tiếp :" Vậy bây giờ ngươi nói cho ta nghe, những chuyện ngày trước là như thế nào?"

Thật ra mọi chuyện ngay từ đầu đều là do tên Á Long Quỷ Thánh kia an bài hết, hắn khống chế Nhiếp Hoài Tang, bắt hắn uống thuốc độc rồi uy hiếp hắn, bắt hắn làm những việc trái với lương tâm của con người. Giết chóc, lừa đảo, cướp bóc của dân, tất cả đều là những việc do Á Long sai khiến hắn làm ra. Lần này, Nhiếp Hoài Tang muốn trở lại làm chính con người mình, vẫn muốn trở lại làm Nhiếp Ảnh đế ngu ngơ, ngốc nghếch, khờ khạo, hỏi cái gì cũng đều nói " Không Biết" đó mới chính là con người thật sự của Nhiếp Hoài Tang.

* xin lỗi cả nhà vì xoay xoay nhân vật Nhiếp Hoài Tang vòng vòng như vậy, lúc ác độc, lúc lại hiền lương. Cũng khiến mọi người chóng mặt theo. Bây giờ Nhiếp Hoài Tang sẽ trở lại giống như ngày xưa, khi còn là một chàng thanh niên mới lớn, hiền lương, ngây thơ mà có vài phần ngốc nghếch ở đó. Xin lỗi cả nhà lần nữa nha, xin đừng gạch đá tùm lum vô mặt là tui không dám viết nữa đâu. Fic cũng sắp đi đến hồi kết rồi. Mong mọi người vẫn ủng hộ tui nha. Iu iu😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro