Ngày Valentine thứ ba
NGÀY VALENTINES THỨ BA!!!
Author: tththam29
Paring: yunjae
Rating: T (khi có cảnh nóng tớ sẽ warning...)
Genre: Romance.
.................................................
- Yoboseyo!!! Junjin huynh ạ?!... Em Jaejoong đây. Năm nay cho em đặt 1000 bông nhé... Nhưng phải loại tươi nhất và đẹp nhất đấy.
- Được rồi nhóc! Em sẽ lấy lúc nào nè???
- Chiều nay nhé huynh. Em còn phải gói chúng nữa...
- OK!!! Huynh sẽ bảo Minwoo giao đến tận nhà trọ cho em. Mua may bán đắt nhé!!!
- Cám ơn huynh!!! Bye bye.
- Uh bye bye!!!
Jaejoong hí hửng nhét điện thoại vào túi. Cậu lung liếng đôi mắt ước lượng xem 14/2 năm nay mình sẽ kiến lời được bao nhiêu so với năm trước... Năm trước, cậu lời gấp ba số vốn bỏ ra mà vẫn không đủ hoa để bán đấy. Năm nay cậu đã tăng số lượng lên 1000 bông vậy số lời sẽ là bao nhiêu nhỉ???... Chà!!! chỉ nghĩ đến bấy nhiêu thôi đã thích rồi. Nếu chuyện buôn bán này thành công cậu có thể nhàn hạ hoàn thành nốt năm cuối của đại học mà chẳng phải lo chạy đi làm thêm suốt nữa rồi. Yeah!!! Valentine ơi! Ta đến đây!!!
Chợt một vật gì đó lạnh toát chạm vào bên má khiến Jaejoong giật thót mình. Cậu nhăn mặt kêu lên:
- Ya!!! Thầy Jung!... sao thầy chơi ác với em thế hả???
Yunho đưa lon trà lipton ướp lạnh cho Jaejoong và ngồi xuống chổ cỏ bên cạnh cười xoà:
- Trông mặt cậu lúc nãy buồn cười ghê. Đang suy tính phá phách gì trong giờ của tôi hả???
Jaejoong bĩu môi mở lon nước ra tu một hơi. Cậu cảm thấy vô cùng dễ chịu khi dòng nước mát lạnh đi qua cổ. Nghiêng đầu ngó Yunho, Jaejoong nói:
- Em đâu có... nhưng thầy gợi ý cũng hay. Bữa nào thử quậy trong giờ thầy một lần nhé???
- Thôi tha giùm tôi đi. Tôi biết "uy danh" của cậu từ nhiều giáo viên khác lắm rồi.
Yunho nói và vờ rùn vai làm Jaejoong bật cười khanh khách:
- Ha... Xem ra thầy Jung cũng biết sợ học trò quậy đấy nhỉ??? Hm! ... Nể tình thầy mời em uống nước em hứa sẽ không hề chọc phá gì trong giờ của thầy. Ok???
Yunho tinh ranh:
- Ủa??? tôi đâu có bảo mời em đâu??? Uống xong phải trả tiền lại cho tôi đấy.
- Thầy...
Mặt Jaejoong xịu xuống làm anh bật cười:
- Đùa thôi. Keo kiệt thấy sợ.
Jaejoong cũng cười rồi tiếp tục uống nước. Yunho ngó gương mặt bầu bỉnh trắng hồng của cậu mà thấy lâng lâng một cảm xúc rất khó diễn tả... Trông cậu thật dễ thương với đôi mắt to tròn và đôi môi hồng còn hơn cả tô son. Nếu cậu còn để tóc màu đen như lúc trước thì có lẻ ai cũng sẽ nhầm cậu là con gái hết cho xem...
Anh bỗng nheo mắt nhìn cậu hỏi:
- Jaejoong này!... Valentine năm nay em có hẹn hò với ai không???
- Hẹn hò huh??? Em không có khái niệm về nó trong đầu bao giờ.
- Sao thế??? Tôi thấy em cũng rất được hâm mộ mà?
- Đành thế! Nhưng biết em bao lâu thầy cũng hiểu mà... Bây giờ việc kiếm tiền đối với em là quan trọng nhất... nhà em mấy năm nay rất khó khăn ... Cha mẹ dưới quê lo cho ba đứa em nhỏ cũng đã đuối sức lắm rồi. Em muốn tự lập sớm để còn phụ cha mẹ nuôi em của em nữa... Cho nên em không muốn quen bạn gái thầy à...
- Xin lỗi. Tôi lại vô tình nhắc đến chuyện buồn của em rồi.
- chẳng sao đâu ạ!!!Jaejoong mỉm cười lắc đầu.
- Thế năm nay vẫn bán hoa hồng như mọi năm chứ???
- Tất nhiên rồi. Có mấy dịp kiếm tiền nhiều như thế đâu... năm nay em bán gấp đôi.
- Là bao nhiêu bông???
- 1000 bông!
- Nhiều thế à??? Liệu có bán hết không đấy?
- Em có khách quen mà. Họ dặn gói trước cho họ gần 700 bông rồi đấy. Thầy khéo lo... Hì hì...
Yunho nhướng mày khi thấy Jaejoong nhìn anh cười cầu tài và xoa xoa hai tay vào nhau. Anh bảo:
- Gì mà "Hì hì"... huh???
- Thầy Jung à! Số khách quen của em vẫn còn thiếu thầy đấy... Năm nay mua hoa của em nữa nhá... Em sẽ gói thật đẹp cho thầy. Nhá???
Yunho phì cười cốc nhẹ vào đầu của Jaejoong:
- Dụ dỗ hả???
- Aish!!! "Hoa nào cũng tặng cũng mua. Mua đâu cũng vậy mua cho em nhờ" mà!!! Nha thầy... Em đảm bảo "cô" khi thấy hoa của em gói năm nay sẽ thích mê luôn cho xem. Lúc đó, thầy chắc chắn sẽ được thưởng thật nhiều nụ hôn ngọt ngào...
- Nhiều... là bao nhiêu?
- 100 nụ!!!
- Xạo!!! năm trước em nói tôi sẽ nhận được 10, năm rồi là 50 thế mà hai năm nay, hai ngày Valentine rồi mà tôi có nhận được nụ hôn nào đâu??? Huh???
- Ya! Đó là do thầy chứ làm sao em biết được? "cô" chịu nhận hoa của thầy tức là chấp nhận thầy rồi... Là do thầy cả thôi. Trông thầy cứng nhắc như thế kia, em nếu không biết thầy lâu ngày chắc có cho vàng em cũng không dám bước tới gần... chứ đừng nói là...
- Bộ tôi trông dữ lắm sao?
- chứ gì nữa? Mặt lúc nào cũng khó đăm đăm, mày nhíu lại như sắp uýnh người ta vậy. Nhìn thấy thầy là liên tưởng ngay 5 chữ...
- Chữ gì? Yunho tò mò.
- " Lại gần đi rồi chết" đó!!! Thầy à... Phải cười nhiều vào chứ.
- Thì nãy giờ tôi cười nhiều lắm chứ bộ!!!
Jaejoong bỗng nhíu mày lại nghĩ ngợi... "Ừ nhỉ??? Nãy giờ thầy ấy luôn tươi cười mà???... Kỳ thế???"... Jaejoong chợt liếc nhìn yunho kỹ hơn rồi lại lẫm nhẩm tiếp tục. " Cái mặt tươi roi rói như mùa xuân này là sao??? Vậy cái gương mặt cau có lầm lì mình thấy trên đường và trên lớp đâu nhỉ??? Qiáu thiệt. Ổng là người đa nhân cách à???... Hm!!! Vẻ mặt của ổng lúc này khác quá... trông... trông... Ứ ừ... đẹp trai thật!!!" 1s 2s 3s... PHỪNG!!! Jaejoong đột nhiên cảm thấy mặt mình nóng ran lên một cách bất thường. Quỷ quái gì thế này? Sao tim mình lại đập nhanh thế nhỉ???... Phù phù... AAA... mày điên hả Kim Jaejoong??? Mày và thầy ấy là con trai cả đấy... AAA....
- Sao thế Jaejoong? Sốt à? Mặt đỏ lựng cả lên rồi kìa...
Jaejoong nghiêng người để né ra xa bàn tay của Yunho khi anh có dự định đặt nó lên trán cậu. Cậu khoả lấp:
- A... không... không có mà! Thầy bị bệnh nghề nghiệp hay sao mà nhìn đâu cũng ra bệnh thế hả??? Em đâu có gì mà sốt chứ???
- Không thì tốt. Tôi lo lắm đấy...
BỊCH BỊCH... Ya! Trái tim khốn kiếp kia!!! Mày đập như nện chuông thế kia thầy ấy nghe thấy thì sao??? A... mình lại điên nữa rồi!!!...
Jaejoong cố vắt óc để tìm lối thoát tránh sự nghi ngờ của Yunho vì lúc này anh cứ dán mắt vào cậu đầy nghi hoặc. Cậu liền đánh trống lãng:
- Thầy! Mua hoa giúp em nhé?... Đảm bảo năm nay sẽ được hôn mà... nha???
Yunho lại phì cười:
- Thôi được rồi. Mua giúp thì mua giúp. Chịu chưa???
- Hoan hô!!!... Năm nay bao nhiêu bông hở thấy??? Có phải nhiều hơn năm rồi 10 bông không?
- Ủa??? Sao biết hay vậy?
Jaejoong vỗ ngực:
- Xời. Năm trước thầy mua 15 bông. Năm rồi lên 25 bông. Năm nay hẳn tăng 35 rồi. Dễ đoán thôi mà.
- Ừ!!... Nhưng năm nay gói cho tôi 2 bó nhé. Một bó 35 bông và một bó 100 bông.
- Woa!!! Sao sộp vậy ta??? Thầy lãnh lương đúng lúc quá nhỉ???
Yunho phẩy tay cười:
- Lương gì? Năm nay đặc biệt hơn thì phải phải khác hơn một chút chứ. Ô... Thôi vào tiết rồi. Tôi đi trước nhé.
- Vâng! Mà thầy ơi. Vẫn đưa cho thầy ở đó như mọi năm huh???
- Ừ. giờ cũng thế nhé!!!
...
Yunho đi khuất rồi... Jaejoong chợt thấy có gì đó trống vắng quá đỗi. Vậy là số hoa đặt trước đã tăng lên hơn 800 bông, Số còn lại tệ lắm cũng chỉ bán nửa ngày là hết... Bán hêt rồi mình sẽ có rất nhiều tiền... Nhưng sao mình lại chẳng thấy vui nữa nhỉ??? Mình buồn vì cái gì chứ???... 135 bông hồng!!! Cô gái ấy thật hạnh phúc ghê!!!... Haishhh... Jaejoong!!! Mày lại nghĩ điên gì nữa rồi?... Nhưng mà buồn quá... buồn thật đấy... Muốn khóc rồi đây này... Hức! mình bệnh thật rồi à??? Thầy Jung khốn kiếp!!!... hức...
.............................
Đêm 14/2...
Jaejoong lặng lẽ cầm hai bó hoa ngồi trên ghế đá tại công viên O – Nơi cậu bán hoa và cũng chính là nơi để giao hoa cho Yunho!... Cậu khẽ nhìn vào đồng hồ... Còn 10 phút nữa là 9h, giờ giao hoa !!! Giao xong cậu có thể đi ăn một một bửa no nê rồi trở về gác trọ chui vào chăn ấm mà ngủ một giấc tới sáng. Năm nào cũng vậy, nó đã trở thành lệ của cậu vào ngày Valentine rồi. Cậu cũng muốn đi chơi cho biết không khí của ngày này lắm, nhưng không có couple như cậu mà ra đường vào ngày này chỉ tổ làm trò cười cho người khác thôi!!! Haishhh......
Nhưng năm nay có lẽ đã có thay đổi chút ít rồi. Năm nay cậu có một nỗi buồn!... Và có lẽ cậu sẽ chẳng yên thân mà ngủ với nó được. Nhìn xuống hai bó hoa, mắt jaejoong bỗng rơm rớm nước... Ba năm rồi. Cậu quen người đó đã ba năm rồi!!! Người ấy mới gặp đã vo cùng tốt với cậu, giúp cậu vượt khó, dạy cậu đủ diều hay lẽ phải để cậu phấn đấu trong cuộc sống này... Jaejoong chợt nhớ lại... Lần gặp gỡ đầu tiên của cậu và người ấy là tại công viên này, cũng đêm 14/2 này và cậu cũng bán hoa như thế này đây...
Lần đầu gặp y, Jaejoong cứ ngỡ là mình sắp đụng phải côn đồ không thôi! Người gì mặt mày bậm trợn phát ớn. còn để râu nữa chứ? Có râu trông xấu muốn chết mà lười không chịu cạo, ăn mặc thì cứ như mấy ông thợ điện lúa không thể tả luôn!!! Thiết nghĩ mình là dân quê mà lúa không bằng một góc của ổng nữa... Nhưng khi tiếp xúc rồi mới biết ổng tốt bụng và vui tính ... Mỗi lần nhớ đến đó lại thấy tức cười ghê đi... hà hà... Hic!!! Nhưng người ta có người yêu rồi!!! Quen đã ba năm rồi và cũng chẳng nghe người ta phàn nàn gì hết!... Người ta đang hạnh phúc lắm đấy! Lát nữa người ta sẽ đến đây lấy hoa để mà đi hẹn hò nồng thắm đó... Người ta hổng có biết mày buồn đâu, Jaejoong!!! Mày khóc làm gì cho hao nước mắt vậy chứ???... Hức hức... Thừa nhận rồi đó... Yêu rồi đó... Con gái bu không chịu lại đi yêu một "ông già" đã có người yêu!!!... Thầy Jung chết toi chết tiệt!!! Hức... Có kết quả gì đâu hả? Người ta thích con gái kìa! Con trai như mầy có quái gì đâu mà làm người ta thích ??? Đáng ghét mà hu hu hu ...
- Ai da!!! Con nhà ai đi lạc mà khóc thế này huh???
Jaejoong ngẩng lên với đôi mắt đầy lệ. Yunho đang đứng chống tay trước mặt cậu và miệng thì ngoác ra cười rộng tới mang tai!!! Hức... Đồ Monster! Cười trên nỗi đau của người hác thế dó hả??? Hạnh phúc quá mà!!!... Còn mặc vest thắt cravat đỏm dáng nữa chứ??? Đồ đáng ghét... đồ hai lúa!!!
Jaejoong quạu vọ quay lưng đi, Yunho cố nhịn cười nghiêng đầu theo trêu:
- Er... sao thế? Bé con à! Ai ăn **** bé thế??? Nói chú nghe để chú đánh nó dùm bé nghe???
- Ya!!! Jung Yunho!... Ai bé? Ai chú hả???
Jaejoong quay lại quát ầm lên, Yunho vôi ngồi xuống bên cạnh thỏ thẻ hỏi:
- Hà... Giận ai mà ghê thế???
- Giận ai kệ tui!!!
- Hỗn! Dù gì người ta cũng là thầy đấy.
- Trong trường thôi. Ngoài này hả?... như nhau!
- Ok! Ok!... hì hì...
- Ya!!! cười gì? Có gì đáng cười??? Người nữa tui đánh gãy răng đó.
- Ô... Côn đồ thế tự bao giờ??? Công viên này không tốt cho bé rồi!!! Aish!!!
- Ya!!! Jaejoong lại hét lên. Ai bé hả??? Tui 22 tuổi rồi đấy!
- Rồi rồi!!!... Không ghẹo bé nữa. Hoa của chú đâu???
Jaejoong quay đi:
- Không bán nữa!
- Hả?... Kỳ vậy? Hợp đồng trước rồi, tiền cũng đã đưa. Giờ bảo không bán là thế nào??? Uy tín để đâu huh???
- Kệ tui! Tui sẽ trả tiền lại, tui không bán cho người mang tên Jung Yunho!
Yunho vờ ngó dáo dát xung quanh, rồi quay lại nhìn Jaejoong bảo:
- Ơ... Đâu có thấy bảng đề cấm bán cho Jung Yunho đâu???... Aish!!! Được rồi... không đùa nữa... Nói tôi biết đi, sao lại nổi giận khóc lóc thế hả??? Ai ăn **** gì cậu???
Jaejoong bật khóc giúi hoa vào tay của Yunho rồi đứng lên bỏ đi... "Mày là đồ ngốc, Kim Jaejoong!!! Tự nhiên nổi giận với người ta, người ta có làm gì mày đâu mà mày quát người ta như vậy hả???... Người ta sẽ ghét mày... người ta sẽ không làm bạn... sẽ không thèm nói chuyện với mày nữa... đáng đời mày chưa??? Hu hu...
- Jaejoong ah!
Jaejoong đưa tay lên gạt nước mắt ngạc nhiên khi nghe tiếng Yunho gọi cậu. Và càng ngạc nhiên hơn nữa khi anh nắm tay cậu kéo lại... Cậu vừa hồi hộp nhưng cũng vừa nổi nóng bảo:
- Gì nữa chứ???
- À... Còn... một bó 35 bông mà em chưa đưa kìa!!!
- Này thì hoa này...
Jaejoong tức tối cầm bó hoa ném thẳng vào mặt Yunho rồi chạy đi khóc thét lên. Nhờ Yunho may mắn né ngang và chụp kịp nếu không thì lãnh nguyên trọn một bó ê mặt rồi... Anh đuổi theo và chộp nhanh lấy tay cậu kéo lại... Jaejoong nức nở:
- Thầy còn muốn gì nữa??? Muốn đánh tui à??? Đánh đi... Là tui hỗn trước... Nè... Thầy đánh đi...hu hu ...
Yunho cười thầm khi Jaejoong nhắm mắt mím môi đưa mặt ra cho anh để chờ anh đánh lại. Trông thật dễ thương làm sao!!! Nhưng trong lúc cố trân mình chờ đợi thì Jaejoong đâu hay con người trước mặt cậu đã dần dần mọc thêm một cặp sừng và một cái đuôi ngoe nguẩy ở sau lưng !... Trời giúp jung Yunho rồi... Khà khà khà...
Yunho nhìn Jaejoong đáng yêu như thế thì không kềm lòng được nữa bèn kéo mạnh cậu vào lòng, đặt môi mình lên đôi mắt đẫm lệ của cậu... Nụ hôn trượt dần xuống sóng mũi rồi dừng lại nhẹ nhàng trên đôi môi mềm mại đang thổn thức kia...
Thời gian như ngừng trôi nhưng bánh xe thời gian thì vẫn cứ quay điều đặn... Jaejoong hoảng hốt với những gì xảy ra thật đột ngột, khoé môi cậu hơi hé mở kinh ngạc thì ngay lập tức phải đón nhận một "vị khách không mời mà đến" của Yunho!!! chiếc lưỡi của anh ma mãnh luồn sâu vào khoang miệng nhỏ của cậu để mà khám phá, trêu chọc một cách đầy phấn khích. Đôi mắt Jaejoong mở to nhưng rồi cũng nhanh chóng khép lại để cảm nhận được một sự ngọt ngào nơi đầu lưỡi của mình... Nó thật sự rất là ngọt ngào... Hơi thở của cậu và Yunho đột nhiên trở nên gấp gáp hơn, hoà quyện vào nhau hơn bởi sự cuồng nhiệt và chân thành... Jaejoong như muốn nghẹt thở khi anh dần lấy đi hết dưỡng khí trong phổi của cậu, nhưng bên cạnh đó một sự êm dịu bỗng lan toả ra thật nhẹ nhàng... Jaejoong cảm thấy xấu hổ thú nhận rằng mình thật sự chẳng biết hôn là gì ... Cậu lung túng trao nụ hôn đầu của mình cho anh, không biết anh nghĩ gì nhưng đối với cậu nó là tuyệt đỉnh nhất của hạnh phúc...
Yunho dịu dàng buông tha cho đôi môi bé nhỏ đang dần đỏ ửng lên bởi nụ hôn của mình... Jaejoong ngượng ngùng cúi đầu không dám ngẩng lên càng làm anh khao khát điên lên vì muốn chiếm lại đôi môi tuyệt vời đó một lần nữa... Anh mỉm cười nghiêng đầu nhìn ngắm tạo vật xinh đẹp trước mắt mình mà không nói một tiếng nào... Điều đó làm Jaejoong vô cùng hụt hẫng... Cậu từ từ ngẩng lên rồi dần mếu đi một cách đáng thương, những giọt nước mắt lại thi nhau mà rơi xuống... Yunho đâm hoảng ôm chầm lấy Jaejoong mà vỗ về:
- Sao thế??? Sao lại khóc nữa rồi... Ngoan đi mà đừng khóc.
- Thầy là đồ quậy, đồ quỷ tha, đồ ác bá, đồ ngu ngốc... thấy cút đi!!! Hu hu...
- Aish!!! Thầy xin lỗi mà bé cưng!!! Đừng khóc nữa... thầy thương!
- Thương cái đầu của thầy. Tui không phải là con nít. Thầy có người yêu rồi mà còn cướp đi first kiss của tui nữa... thầy quá đáng lắm... hu...
- Ha ha... ghen lên trông dễ thương ghê!!!
- Ya!!! Ai ghen hả??? Nói mà không biết ngượng miệng. Tui thèm vào mà đi ghen với một người vừa già vừa xấu như thầy hả??? Cút về mà đi hẹn hò với người yêu của thầy... Và từ nay đừng có nhìn mặt của tui nữa...
Jaejoong cố đẩy Yunho ra nhưng anh càng ôm cậu chặt lại hơn bao giờ hết. Anh mỉm cười dụi mặt mình vào tóc cậu thủ thỉ:
- Thôi mà. Nói như thế ai mà bỏ đi cho được. Nghe cứ như thầy phải chọn một là em hay là cô ấy vậy!!! hì hì... bình tĩnh bào bé cưng! Chẳng lẽ người ta hành động như vậy rồi mà còn vờ không chịu hiểu ư? suốt ba năm rồi có thấy người ta đi riêng với cô gái nào không mà bảo người ta có bạn gái hả??? Không thấy chổ làm thêm nào người ta cũng đến làm khách hay sao???... Jaejoong ah! Người mà thầy luôn muốn hẹn hò suốt ba năm qua chính là con người mít ướt này nè... Chính là em đó, em có biết không hả???
Jaejoong khóc to hơn:
- Không nói ra thì làm sao người ta biết chứ ??? Không có bạn gái mà năm nào cũng nói xạo là có, rồi trưng cái mặt hạnh phúc đáng ghét đặt mua hoa của người ta bảo là đi hẹn hò... Làm người ta đau lòng vậy đó...
- Thầy xin lỗi mà! Cũng tại em hết chứ bộ... ép thầy ủng hộ mà còn kêu khóc gì???
- Giờ bắt lỗi phải không???
- Aish! Đâu có... Nín đi! Khóc một hồi mắt sưng lên sẽ xấu lắm...
Jaejoong nghe đến chữ xấu thì ngoan ngoãn đưa tay lau nước mắt. Yunho mỉm cười hài lòng nhặt hai bó hoa lên rồi giúi lại cho Jaejoong làm cậu ngượng ngùng nhưng cũng cầm lấy cười tủm tỉm. Yunho huých nhẹ vào vai cậu nheo mắt:
- Nhận hoa là chịu người ta rồi phải không???
- Hứ!!!...
Jaejoong trề môi rồi quay mặt đi, Yunho không buông tha:
- Hm!!! Môi đã đóng dấu, hoa cũng đã nhận thì không được trả lại. Kim Jaejoong từ đây là hoa đã có chủ cấm léng phén với người khác đấy. Tui mà thấy thì đừng trách sao tui cũng đi lăng nhăng à nha.
- Thầy dám??? Jaejoong chu môi.
Yunho kiss nhanh một cái trên đôi môi đó rồi ôm eo cậu lại đưa đẩy:
- Cái đó chờ phản ứng của ai kia thôi. Chứ người ta rất chung tình đấy...
- Mèo khen mèo dài đuôi!
Jaejoong thè lưỡi trêu rồi cũng vòng tay ôm lấy cổ Yunho nũng nịu:
- Thầy Jung à!...
- Suỵt! Trong trường thôi. Gọi sai rồi...
- Ư... Gọi gì bây giờ???
- " anh" hay Yunnie cũng được mà. Yunho nháy mắt.
- Uh?... Yunnie à! Có thể nói em biết Sao năm nay Yunnie mua tới hai bó hoa không??? Lại còn mỗi năm tăng lên mười bông là sao???
- Mỗi năm tăng mười bông là để nói cho "người ta" biết quen nhau được mấy năm rồi mà "người ta" có chịu hiểu đâu???... 15 nghĩa là một năm, 25 là hai năm, năm nay 35 tức là được 3 năm rồi còn gì... bó 100 bông kia là quyết định tỏ tình với "người ta" đấy. Bây giờ "người ta" đã hiểu chưa???
Jaejoong tủm tỉm cười:
- Hiểu rồi!
- Tốt!... Thế "người ta" có nhớ nói gì lúc tiếp thị bông không nhỉ???
Jaejoong tròn mắt vẻ không hiểu. Yunho tinh ranh:
- Ai nói năm nay khi anh tặng hoa sẽ được nhận 100 nụ hôn nồng thắm vậy ta??? Bây giờ nhận hoa của anh rồi vậy 100 nụ hôn đâu? trả nhanh đi nào...
- Ư... Hôn thì được!... Nhưng bớt đi, 100 nụ nhiều quá hà...
- No!!! Yunho lắc đầu quả quyết. 100 là 100 không trả giá.
Jaejoong bậm môi:
- Ghét. Chưa gì đã ăn **** người ta. 100 thì 100... Ai sợ!!! Nè... hôn cho chết người ta luôn đi!
Jaejoong đưa mặt ra, yunho lại lắc đầu:
- Môi kia! Như lúc nãy ấy.
- Ya!!... Vậy làm sao thở??? Không chịu!
- Được rồi. Vậy chỉ hôn 3 cái thôi!!! Lấy đủ 3 năm, OK???
Jaejoong ngẫm nghĩ thấy vậy cũng hời nên gật đồng ý. Cậu khẽ liếm môi rồi ngẩng lên nhắm mắt lại chờ đợi... Yunho siết chặt chiếc eo nhỏ trong tay kéo cậu loại gần hơn rồi cúi sát xuống gương mặt yêu kiều, anh có thể cảm thấy cậu đang thở gấp trong vòng tay mình và cơ thể khe khẽ run rẩy... Đáng yêu quá... Nó làm anh muốn tìm lại dư vị củ nụ hôn lúc nãy ngay lập tức... Khoảng cách thu hẹp dần... Anh nuốt nước bọt khi chạm nhẹ vào bờ môi mềm mại của cậu... Khoảng khắc đáng ghi nhớ ấy... Sẽ rất tuyệt diệu... Nếu như không có một âm thanh "ỌC ỌC..." vô duyên vang lên rõ to...
- Âm thanh thế là sao??? Chưa ăn gì hả???
Yunho trợn mắt còn Jaejoong thì đỏ mặt lí nhí:
- Chiều có ăn đỡ một miếng bánh mì để lót dạ. Định giao hoa cho yunnie xong thì sẽ đi ăn mà quên...nên ...nên...
- Aish!!! Ăn uống thất thường vậy đau bao tử thì sao??? Không biết lo cho thân gì cả... Đi thôi...
- Đi đâu?
Jaejoong hỏi khi Yunho kéo tay cậu kéo đi ra khỏi công viên, về phía xe của anh. Gắt nhẹ:
- Kiếm gì cho em ăn chứ đi đâu??? Thiệt là... con người chẳng biết lãng mạn...
Mặc cho yunho cứ láp giáp lãi nhãi mãi trên xe. Jaejoong chỉ ngồi im lặng ôm hai bó hoa vào lòng mà mỉm cười thật hạnh phúc... Yaeh! Valentine tuyệt vời thật!!!
......................TBC......................
Warning : Cảnh nóng cấm những ai dị ứng với yaoi ...
Sau khi ăn uống xong. Yunho chở Jaejoong dạo khắp thành phố, càng về khuya trời càng lạnh, thế nhưng lại có rất nhiều cặp đôi chưa muốn xa nhau để trở về... Yunho nhìn đồng hồ chỉ ở số 12 rồi quay sang hỏi Jaejoong:
- Trễ quá rồi. Nhà trọ em đóng cửa lúc mấy giờ???
Jaejoong mân mê vài bông hoa trên tay:
- hôm nay đặc biệt nên bà chủ để cửa suốt đêm!...
- Ta về nhé?
- Huh?... Vâng!!!
Yunho định rẽ hướng về nhà trọ Jaejoong thì bị Jaejoong cản lại, anh tròn mắt ngạc nhiên. Cậu bối rối nói:
- Yunie à!!! Em... em sắp có bài báo cáo về bệnh tim mạch... anh cho em mượn tài liệu nhé???
- Được thôi, bé cưng! Mai anh đem đến cho em.
- Em cần làm ngay lúc này cơ... anh... chở em về nhà anh lấy liền được không???
Yunho mỉm cười:
- Tuân lệnh, bé cưng của anh à!!!
................
Yunho dắt tay Jaejoong lên căn hộ cao cấp của anh tại khu chung cư nổi tếng nhất ở trung tâm Seoul. Jaejoong vô cùng choáng ngợpbởi vẻ sang trọng của nó và có hơi tủi tủi về mình... Yunho dường như hiểu được điều đó nên tay anh nắm chặt tay cậu hơn.
Cửa phòng mở ra. Yunho để Jaejoong ngồi đợi ở salon còn mình thì chúi đầu vào giá sách để tìm kiếm. Anh đâu biết rằng Jaejoong đang nhìn anh với cái nhìn thật dịu dàng và nụ cười trên môi... Có nằm mơ cậu cũng không nghĩ mình lại được hạnh phúc ở gần anh như thế này nữa... Cậu đứng lên ngó xung quanh rồi mím môi bước đến một cánh cẳ mà cho rằng đó là một căn phòng khác...
- Yunnie! Này là phòng gì vậy???
Yunho ngẩng lên nhướng mày:
- Phòng tắm đấy. Em muốn đi toilet huh???
- Ơ... Không!!! Em... chỉ tò mò thôi.
Yunho cầm một quyển sách bước đến bên Jaejoong rồi cười nụ bảo:
- Thế có muốn tò mò về phòng ngủ của anh không???
Jaejoong đỏ mặt quay đi:
- Yunnie!!!... anh nói gì thế??? Tài liệu cho em đâu?
- Đây nè!!!
Jaejoong háo hức đón lấy quyển sách của Yunho đưa cho... Mặt cậu đỏ hơn khi đọc nhan đề của nó... " Bí quyết chuyện phòng the"!!!
- Ya!!! Anh tìm cái gì vậy??? Em cần tài liệu về bệnh tim mạch mà...
Yunho cúi xuống bế xốc Jaejoong lên mặc cho cậu vũng vẫy... Anh nhăn răng cười bảo:
- Yên nào, bé cưng!!! Em cần đọc nhiều sách như thế này vào một khi đã nhận hoa của anh đấy. Nhưng... chuyện đọc đó để nghiên cứu sau đi... bây giờ anh sẽ chỉ cho em trước một vài bí quyết nhé...
- Không mà! Em chưa sẵn sàng đâu... Thả em xuống... Yunnie!!!...
Yunho bế Jaejoong lên giường rồi ngã nhoài lên trên cậu, cướp lấy đôi môi đang cố né tránh anh liên hồi... Mãi cho đến khi Jaejoong gần đứt hơi, Yunho mới chịu buông môi cậu ra, Jaejoong hổn hển thở:
- Y...Yunnie!!! Làm ơn thả em về đi mà!!!
- Em đòi đến mà!!!
- Em chỉ muốn mượn tài liệu mà!... A... Đừng... dừng tay lại đi...
- Anh định tha cho em rồi. Ai bảo em tự đến nộp mạng làm chi??? Bé cưng à!!! Anh chờ giây phút này đã ba năm rồi đấy... Anh thật sự yêu em lắm, em biết không???
- Em biết nhưng... A... đừng sờ nó mạnh vậy chứ???...
Jaejoong rên lên khi tay của Yunho chà xát lớp vãi kaki bên trên cái của cậu. yunho phì cười rồi như không thể kìm được nữa sự đụng chạm giữa hai cơ thể nóng hổi... anh nghiến lấy đôi môi cậu một lần nữa... nụ hôn điên cuồng đầy khao kkhát và hạnh phúc khi nhận ra cậu cũng đang nhiệt tình đáp trả lại không kém...
Hơi thở Yunho nóng bỏng làm Jaejoong cũng phải nóng theo thứ cảm xúc đang rạo rực mà cậu chưa từng có được trong đời mình... cảm xúc muốn được chiếm hữu!!!
Jaejoong chợt cảm thấy trong lòng bỗng nảy sinh một sự bất an và lòng độc chiếm, cảm thấy mình thực sự yêu người đàn ông này đến mức điên cuồng... dẫu chỉ cho em một nụ cười thôi em cũng đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi... Nụ hôn chậm dần và du dương như tiếng nhạc... Cả hai rời môi nhau ra để nhìn vào mắt nhau... để một lần nữa nhìn thấy được sự chân thành từ hai phía...
- em yêu anh, Yunnie!!!
- Ừm... còn anh thì cần em suốt cuộc đời này. Joongie của anh!!!
Jaejoong mỉm cười lật người nằm lên trên yunho... môi lại tìm đến môi, những chiếc lưỡi sờ soạng lấy nhau không ngừng để hai con người yêu nhau cảm nhận được trọn vẹn tình yêu ngọt ngào đầy mê đắm... tay cậu vuốt ve lên bờ ngực săn chắc của anh và tháo dần những chiếc cúc vướng víu... yunho cũng ranh mãnh luồn tay vào lớp áo mà cảm nhận làn da mịn màng của người tình bé bỏng...
Lật Jaejoong trở lại như cũ, yunho hài lòng khi cảm nhận cơ thể mềm mại của Jaejoong bên dưới mình. Nụ hôn của anh di chuyển từ tốn xuống chiếc cổ trắng nõn của cậu làm jaejoong khẽ rùn mình... Cậu kìm tiếng rên và nhắm nghiền mắt lại, đầu nghiêng sang một bên để nụ hôn của anh trãi ra rộng hơn, sâu hơn... chiếc lưỡi di chuyển đến đâu, bàn tay anh cũng di chuyển theo dọc cơ thể cậu, không ngừng ve vuốt... chiếc áo thun của cậu bị anh kéo tuột đi một cách dễ dàng và nằm yên vị dưới chân guờng... hơi thở Jaejoong gấp gáp hơn theo từng cái cắn nhẹ của anh trên da thịt... Cậu cắn môi nhưng âm thanh rên rĩ vẫn thoát ra được đầy mời gọi khiến cho sự khao khát của Yunho càng tăng lên tột bật hơn...
Đôi đầu nhủ căng cứng hết mức chửng tỏ khoái cảm mà Yunho mang đến cho cậu là rất tuyệt vời... Jaejoong bám vào cổ yunho khi cậu cảm giác được anh sẽ nhổm người dậy... Cơ thể cậu được nâg lên bởi sức mạnh của anh, anh mỉm cười tiếp tục chiếm lấy vùng da thịt nơi cổ của người yêu giờ đã chi chit những dấu hôn hồng tươi của mình... Bàn tay ma mãnh kéo dần những chiếc quần của cậu xuống cho đến khi hài lòng nhìn thấy trọn vẹn một cơ thể xinh đẹp, một khuôn ngực trắng hồng thơm ngát hương vị ban sơ...
Yunho vòng tay ôm lấy lưng của Jaejoong kéo sát vào mình, anh áp mặt lên vùng da thịt tuyệt vời ấy mà nghe lâng lâng mê mẫn...
Dạo chơi chán chê trên nửa san hà... chiếc lưỡi của Yunho dần di chuyển đến ranh giới của nhục dục làm Jaejoong dầu cố kềm chế vẫn bật ra khỏi hàm ngọc một âm thanh hết sực gợi tình... Yunho thả Jaejoong nằm lại rồi hôn lên gương mặt đỏ gấc, loáng thoáng vài giọt mồ hôi vã ra ở hai bên thái dương... hình như anh quên bật điều hoà rồi nhỉ???...
Yunho mỉm cười ranh ma cúi xuống phía dưới, chiếc quần lót cuối cùng trôi tuột theo những cơn sóng ham muốn đang dâng trào thật mãnh liệt!!! Người Jaejoong run lên bần bật... dương vật bé nhỏ xinh xắn cương cứng lên ...
- ... Arhh ...Yunho ah...
Yunho hạnh phúc chiếm trọn lấy nó của cậu bằng môi của mình, chỉ một vài chuyển động thôi cũng đã làm cậu bắn vọt ra thứ chất dịch trắng đục... Nhạy cảm thật!... anh mỉm cười thu dọn sạch sẽ những vết tích yêu thương đó vào trong mình... Và bản thân dường như cũng không chịu nỗi thứ đang đè nén không được nữa của anh... Yunho rà soát chiếc lưỡi quanh cánh cổng nhỏ bé của cậu... một cảm giác co giật làm cậu thót mình khi chiếc lưỡi gai góc đó tiến vào một cách thật khiêm tốn và bạo dạn... Yunho kéo nhẹ cánh cửa ra rộng hơn để chiếc lưỡi mở rộng phạm vi hành động hơn , và thả vào đó đầy ắp thứ nước dãi nhớp nháp...
Jaejoong thổn thức nước mắt trào ra khi Yunho tiến mạnh một ngón tay vào...
- Yun à...
- Không sao đâu em yêu!!!... chịu đựng một tí thôi...
Jaejoong cắn răng nằm im để cho anh xâm nhập tiếp tục... Hai ngón tay được đút vào! Đau!!!... Cậu nấc lên rồi khóc ngất... Yunho nhói lòng trườn người lên hôn nhẹ vào má cậu thủ thỉ:
- Ngoan...
Jaejoong vật vã khi yunho đút tiếp ngón tay thứ ba của mình và không ngừng nới rộng nơi sâu kín của cậu... Hơi thở dần nhẹ đi... Jaejoong dường như cảm thấy nỗi đau thể xác giờ đã vơi đi thay vào đó là một cảm giác thật thoã mãn... Cậu thiều thào:
- Yunho!... Chiếm lấy em...
Yunho như sướng điên lên b ởi lời mời gọi đó của Jaejoong... Không hề gấp gáp, anh nâng chân cậu lên ngang hông mình và đẩy nó của anh tiến vào sâu trong cậu... Jaejoong nhổm người theo nhịp đẩy của Yunho, nước mắt tuôn ra lã chã... Đau quá!! Cậu không thể tượng tượng ra nó lại đau hơn lúc nãy như vậy... Cậu đưa tay bụm miệng lại để ngăn tiếng nấc đau đớn, tay còn lại không chủ ý đặt lên nơi mà yunho đang không ngừng thọc mạnh dương vật của anh vào làm cậu phải hét lên...
- ... Đau... Đau quá... Yunho à!!!... Arhh....
Yunho hạ người ôm lấy cơ thể bé bỏng của của cậu và điều chỉnh nhịp dập của mình nhẹ nhàng hơn... Jaejoong ôm lấy cổ anh thở một cách khó nhọc... Vừa đau nhưng cũng vừa hạnh phúc... cậu rên rĩ khi từng làn sóng khoái cảm đang lớn dần trong thân thể mình cùng những nhịp dập điều đặn... Rồi thật đột ngột... Jaejoong nhích phần thân đưới của mình lên để anh có thể tiến sâu hơn... Và cắn môi rên lớn:
- Arhhhhhhhhh....
Yunho thoãn mãn biết rằng cậu đang chấp nhận dần chuyện ái ân... anh điên cuồng chọc sâu vào cậu thật nhanh và mạnh đến nỗi tưởng chừng cậu muốn hét lên vì kiệt quệ sức lực bởi dục vọng quá lớn của mình... Nhiều lúc cậu muốn gục đi nhưng anh lại vực cậu dậy bằng những câu "anh yêu em" đầy tình tứ mà đẫu cho kiệt sức cậu cũng phải ráng gượng dậy để cho anh chiếm đoạt ...
- Yunho à!!! Em... Arhhha... đang... AhUrg... đến...Arg...
- ... Urh... Thật tuyệt khi chúng ta cùng đến em yêu à!!!... Arhgg...
Yunho gồng lưng đâm sâu dương vật của mình vào cửa của Jaejoong lần cuối rồi giải phóng tất cả dòng chất lỏng nóng ẩm bên trong cậu... Jaejoong cắn chặt răng lại để khỏi phải thét lên, cậu mệt nhoài buông anh ra và rũ rượi ngã xuống giường, mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm hết cơ thể... Cậu không còn sức để có thể mở mắt được nữa... Yunho mò mẫm tìm bộ điều khiển mở máy điều hoà lên rồi nằm xuống kéo Jaejoong lại gần mình...
Anh vuốt ve đôi má đỏ hồng nhìn cậu thở hổn hển bên dưới mình mà hạnh phúc hiển hiện qua đôi mắt... Cậu thật bé bỏng và đáng yêu làm sao...
- Yun... Yunho...
- Anh đây!!!
- Yunho ah...
- Ừm... ...ngủ ngoan nhé Joongie của anh!!! Anh yêu em!!!
- Yunho!!!... saranghae...
Jaejoong ú ớ nói rồi ngủ thiếp đi... Anh hôn lên môi cậu rồi cũng mỉm cười chìm dần vào giấc ngủ... Ngày valentine thứ 3 này thật tuyệt vời....
END.....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro