Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

88

**Khi người Anh "xuống tay kéo phe"**, cuộc chiến trở nên khó lường. Liệu túi tiền của Sa hoàng sẽ cạn trước, hay quân đội Phổ sẽ kiệt sức trên chiến trường? Không ai có câu trả lời.

Mất quyền kiểm soát đường biển, kế hoạch tập trung binh lực nhanh chóng đánh bại Phổ của Nga đã phá sản.

Sau khi mất Ba Lan, giá lương thực ở Saint Petersburg tăng vọt 30% so với trước chiến tranh – dù Alexander II đã ra sức kiểm soát.

Nguyên nhân chính là hệ thống giao thông tồi tệ. Vận chuyển lương thực từ Ukraine và Moscow đến Saint Petersburg khiến giá cả tăng là điều tất yếu.

**Trong cuộc họp quân sự tại Cung điện Mùa Đông**, Bộ trưởng Lục quân Heramed phân tích: "Với năng lực vận chuyển hiện tại, chúng ta chỉ có thể đưa tối đa 400.000 quân ra tiền tuyến.

Với số quân này, thắng lợi gần như không thể. Kế hoạch cũ đã lỗi thời. Bộ Lục quân quyết định chuyển sang phòng thủ chiến lược ở Baltic và Belarus, tập trung chủ lực vào Ukraine để tấn công Ba Lan dọc biên giới Áo.

Nhờ vậy, quân đội có thể tiếp tế trực tiếp từ Áo, giảm áp lực hậu cần."

Kế hoạch này giải quyết được vấn đề tiếp tế, nhưng khiến Alexander II khó chịu: nó đồng nghĩa với việc phải dựa vào Áo.

"Không có bữa trưa miễn phí", chiến tranh đòi hỏi phải trả giá. Alexander II không muốn thấy lợi ích rơi vào tay đồng minh, dù là Áo.

Bộ trưởng Tài chính Kristanval phản đối: "Kế hoạch này hay, nhưng Áo sẽ không dễ hợp tác. Không chỉ là tiền, mà còn là chính trị.

Vienna muốn Phổ và Nga "hai bên cùng yếu". Điều này vừa tạo điều kiện thống nhất Đức, vừa bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ vùng Đức."

**Tại Vienna**, Franz hạ cuốn tài liệu xuống, tiếp tục làm khán giả "ăn dưa bở", lặng lẽ theo dõi Nga-Phổ "thi triển võ công".

Thế kỷ 19 là thời khắc cuối cùng của chế độ quân chủ. Thời thế tạo anh hùng – đây là thời kỳ bùng nổ của các vị quân chủ lẫy lừng:

- Wilhelm I của Phổ

- Alexander II của Nga

- Napoleon III của Pháp

- Hoàng đế Minh Trị của Nhật

- Nữ hoàng Victoria của Anh

- Và chính Franz... không một ai "dễ chịu".

Những nhân vật thấp thoáng như:

- Vua Rama IV và Rama V của Thái Lan – sống sót giữa thời loạn lạc.

- Sultan Abdulmejid I của Ottoman – cải cách hiện đại hóa để kéo dài sự tồn vong.

- Karl XV của Thụy Điển, Leopold II của Bỉ, Nikola I của Montenegro, Luxembourg...

Nếu sinh vào thời khác, họ có thể khuấy động cả một thời đại. Tiếc rằng, họ cùng xuất hiện một lúc.

Vua nhỏ không có đất diễn, sống sót giữa các cường quốc đã là bản lĩnh. Điều này đòi hỏi nghệ thuật chính trị cao siêu, không phải kẻ "ăn không ngồi rồi".

Giờ là lúc Alexander II và Wilhelm I đối đầu. Người thắng tiếp tục con đường "anh hùng", kẻ bại sẽ bị đào thải, trở thành "kẻ tầm thường".

Vua Sardinia đã trở thành "lễ vật" đầu tiên của thời đại, bị trục xuất sang London.

Nhưng yên ổn chẳng được bao lâu...

Bộ trưởng Ngoại giao Wertheimberg báo cáo: "Bệ hạ, Vua Francis II của Hai Sicilia vừa gửi điện cầu cứu. Quân nổi dậy do Garibaldi lãnh đạo đã vượt eo biển Messina tiến lên phía Bắc, đánh bại quân chính phủ.

Tình hình trong nước đã mất kiểm soát. 13 nhóm nổi dậy lớn nhỏ xuất hiện khắp nơi.

Cách đây ba ngày, Garibaldi triệu tập các nhóm nổi dậy đến Naples. Thủ đô Hai Sicilia có nguy cơ thất thủ.

Điều tồi tệ nhất là Francis II – kẻ ngu ngốc – đã đồng thời cầu cứu Napoleon III, khiến mọi chuyện càng phức tạp."

Franz xoa trán, nhận ra sự rắc rối. Nếu chỉ cầu cứu Áo, ông đã lập tức cử quân trấn áp.

Nhưng giờ đây, Francis II mời cả Pháp vào cuộc – tự mở cửa rước sói vào nhà.

Nếu Pháp nắm lấy cơ hội, họ sẽ "cắm rễ" sâu ở Ý. Dù muốn cân bằng quyền lực, Áo cũng không thể để Pháp thống nhất Ý.

Franz lạnh lùng nói: "Hãy bán Francis II cho Pháp, đổi lấy nhượng bộ ở khu vực khác. Dù sao, Hai Sicilia không phải lợi ích cốt lõi của Áo."

Dù Napoleon III có ý định thống nhất Ý, nhưng Franz sẵn sàng "chia cắt" lợi ích: lấy đảo Sicilia làm ranh giới, cùng Pháp kiểm soát Địa Trung Hải và đẩy Anh ra rìa.

Hiện tại, Pháp-Áo vẫn hợp tác vui vẻ. Anh bị dồn ép tại Địa Trung Hải, "vòi vĩnh" Ai Cập cũng bị hai nước chặn đứng.

---

**Kết luận**:

Franz hiểu rõ: trong trò chơi quyền lực châu Âu, không có đồng minh vĩnh cửu, chỉ có lợi ích. Dù là Pháp hay Anh, tất cả đều có thể trở thành quân cờ trong tay ông.

Vấn đề Hai Sicilia chỉ là "phiền phức nhỏ". Với kinh nghiệm từ việc "xử lý" Sardinia, Franz không ngại thêm một lần "dọn dẹp" nữa.

Chiến tranh Nga-Phổ vẫn là trọng tâm. Trong khi các cường quốc châu Âu đang mải mê đấu đá, Áo âm thầm xây dựng cơ đồ ở châu Phi và Địa Trung Hải – nơi không ai ngờ tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #lichsu