Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bệnh chiếm hữu (4)

Eddie tỉnh dậy sau một đêm cuồng nhiệt, toàn thân cậu đau nhức khi cậu chuyển động cơ thể một chút. Mẹ nó, là ai đã đánh lén và bắt cóc cậu. Cho đến khi có lại ý thức, lúc này cậu mới nhận ra chuyện gì đã xảy ra với bản thân ngày hôm qua.

Trần Nghị không thể coi cậu là người thay thế, nếu anh ta dám coi cậu là người thay thế, tôi sẽ đánh chết anh ta.

"Trần Nghị, Trần Nghị, để tôi rời khỏi đây."

Cổ họng cũng đau

"Nằm thêm chút nữa"

"Sao tôi phải nằm? Mau tránh ra, tôi phải đi tìm Bạch Tông Dịch."

Trần Nghị đang tận hưởng niềm hạnh phúc khi ôm được Eddie trong vòng tay mình, thì nghe thấy cái tên Bạch Tông Dịch phát ra từ miệng của Eddie, sắc mặt của anh nhanh chóng thay đổi lập tức trở nên u ám, nghiến răng nói: "Hiện tại em nhất định phải nhắc đến hắn sao? Hắn với với em rốt cuộc là có quan hệ gì, từ hôm qua em đã luôn muốn tìm hắn."

"Tôi với anh ấy là anh em, anh ấy còn bị thương ở đầu, tôi phải đi gặp anh ấy mới yên tâm được."

"Anh sẽ để Tiểu Kiệt đi"

"Không được"

"Tại sao lại không được, anh ta còn có Phạm Triệt Duệ. Còn em nên ở cùng tôi"

"Trần Nghị, anh làm cái gì? Tôi muốn đi gặp anh ấy ngay bây giờ, muốn chắc chắn rằng anh ấy an toàn, tôi còn muốn gặp A Duệ và gặp các anh em ở bang."

"Eddie!" Trần nghị đau đớn gào lên

"Em bảo vệ Bạch Tông Dịch bốn năm, bốn năm nay em và hắn ngày đêm ở cạnh nhau còn chưa đủ sao? Trong bốn năm này, Phạm Triết Duệ có thể gặp em, Lão Đại có thể gặp em, Tiểu Kiệt cũng có thể gặp em, em có thể gặp tất cả mọi người ở trong bang, nhưng chỉ tôi là em không nhìn đến, nhìn thấy tôi em liền quay lưng bỏ đi. Hiện tại ra ngoài rồi, em còn nghĩ đến bọn họ, tại sao em nhất định phải ép tôi như vậy sao?"

Eddie cảm nhận được sự đau đớn của Trần Nghị qua từng lời nói, trái tim của cậu cũng đau đớn theo những lời buộc tội đầy đau đớn của của Trần Nghị, dù khi nào, dù có chuẩn bị bao nhiêu, cậu cũng đều cảm thấy có lỗi mới anh, trong mối quan hệ này, cậu đúng, cậu đã đúng. Cậu cũng biết lúc đó là mộng tưởng của mình chỉ là mộng tưởng của mình, mỗi lần trêu chọc anh cậu đều không ngừng nhắc nhở bản thân. Giống như Trần Nghị không cảm thấy có lỗi với ông chủ trong cuộc rượt đuổi đó, cậu cũng không cảm thấy Trần Nghị có lỗi, cậu không có lý do để thích ai đó mà người được thích nhất định phải chịu trách nhiệm về tình cảm từ phía cậu.

Đối với tình cảm của bản thân mình không có lý do gì phải cảm thấy áy náy, điều này chưa bao giờ là lý do khiến cậu hận Trần Nghị nhiều năm như vậy. Cái cậu hận là sự quan tâm, chăm sóc của Trần Nghị dành cho cậu vượt qua ranh giới anh em, gia đình và cách cư xử không phù hợp của anh khiến cậu không thể phân biệt được giữa tình cảm gia đình và tình yêu. Anh ấy chăm sóc cậu nhiều hơn cả anh em chăm sóc lẫn nhau, anh ấy dành cho cậu sự chăm sóc đặc biệt mà không ai dành sự chăm sóc này cho bất kì ai khác, và những điều anh ấy quan tâm đến cậu lúc đó đã vượt qua mức độ mà anh ấy dùng để quan tâm người thân của mình. Vì vậy khiến cậu đã tự ảo tưởng rằng bản thân là người đặc biệt đối với Trần Nghị.

Cậu đã để bản thân mất bốn năm để chạy theo sau anh và cũng mất bốn năm để chạy trốn anh. Cuối cùng cũng cố gắng thuyết phục bản thân rằng anh ấy là một trong số những anh em của mình, sự tồn tại của anh không phải điều đặc biệt với cậu, nhưng hiện tại anh ấy là như thế nào? Cậu đang tự nhủ rằng đây không phải là ảo ảnh, đây là sự thật.

Nhưng bốn năm tự nhắc nhở bản thân khiến cậu trong tiềm thức nhận ra đây không phải sự thật, hiện tại là giả, mặc dù tình yêu của cậu với Trần Nghị vẫn còn tồn tại, nhưng cậu thật sự không thể nào hoàn toàn chấp nhận nó, ít nhất không là lúc này.

"Trần Nghị, anh để tôi suy nghĩ một chút, anh để tôi đi, cho tôi thời gian suy nghĩ có được không?"

"Đi? Đi đâu? Đi tìm Phạm Triết Duệ, hay Bạch Tông dịch? Dù là đi đâu em cũng không được phép đi."

"Trần Nghị......". Eddie muốn nói thêm, nhưng khi nghe được tiếng nức nở phát ra từ người đang ôm chặt cậu từ phía sau, cậu lại nuốt lại tất cả những lời muốn rời đi.

"Trần Nghị tôi nói thật đấy, Bạch Tông Dịch vừa mới ra tù, lại bị thương ở đầu. Chúng tôi hiện tại là anh em tốt, tôi muốn đi xác nhận tình trạng của anh ấy."

"Vậy để Tiểu Kiệt đi....."

"Tôi muốn tự mình đi"

Eddie trực tiếp cắt ngang lời của Trần Nghị muốn nói. Trần Nghị im lặng một lúc và ngay khi thấy Eddie không tức giận, cuối cùng anh cũng thả lỏng.

"Vậy anh đi với em, em không thể ở một mình với hắn được"

"Được được được, mau buông tôi ra, tôi đói rồi"

Cậu không khách khí ra lệnh cho Trần Nghị, cảm thấy hơi khó chịu thì nghẹn ngào vài câu, anh cũng không từ chối bất kì yêu cầu nào của cậu.Mọi việc đều ngoan ngoãn làm theo chỉ có 1 điều duy nhất khiến cậu không hài lòng là Trần Nghị vẫn luôn ôm chặt lấy cậu.

Cuối cùng cả hai cũng thu dọn đồ đạc lên đường đến nhà Bạch Tông Dịch. Bạch Tông Dịch hiện tại chỉ ở nhà một mình. Eddie vừa thấy Bạch Tông dịch liền vui vẻ chào và chạy tới chỗ Bạch Tông Dịch. Khi cậu định ôm Bạch Tông Dịch thì Trần Nghị đã nhanh chóng tóm lấy eo của cậu và kéo về phía mình. Bạch Tông Dịch nhìn thấy điều này liền mỉm cười, cũng nhận ra Eddie không hề yêu đơn phương, mặc dù kí ức có mơ hồ nhưng nhìn vào tình cảnh hiện giờ, người này có lẽ đã thích Eddie từ rất lâu.

Bạch Tông Dịch mời hai người ngồi xuống, nhưng Eddie đã nhanh chóng lên tiếng trước:

"Tông Dịch, trước đây anh nói muốn mở một tiệm bánh, hiện tại vẫn muốn chứ?"

"Ừ, đúng rồi, tôi vẫn muốn học cái này. Tôi vẫn thích làm bánh."

"Vậy chúng ta cùng làm đi, tôi cũng không có gì làm."

"Không, tôi sẽ làm và học trước, sau đó mới nói tiếp."

"Ây ya, anh mở một cửa hàng, tôi sẽ hỗ trợ tiền chúng ta cùng hợp tác a~!"

"Thật sự không...."

"Không sao, anh có thể làm cho tôi một chiếc bánh vị ớt. Trước đây chúng ta đã nói muốn làm cùng nhau, bây giờ anh lại nuốt lời ư......"

Bạch Tông Dịch bất lực, anh biết Eddie làm vậy vì lợi ích của bản thân mình, kì thật hai người đã thảo luận chuyện này trước đó. Lúc đầu Eddie muốn trực tiếp mở cửa hàng cho anh, cậu nhiều lần thuyết phục anh, thậm chí còn chơi khăm anh một vố để anh chấp nhận hợp tác với mình. Eddie dùng cách này để vào vệ anh và tạo cơ hội cho anh và Phạm Triết Duệ. Kì thực cách bảo vệ bản thân tốt nhất là anh và Phạm Triết Duệ hoàn toàn cắt đứt mọi liên quan đến nhau. Nhưng anh không thể buông tay Phạm Triết Duệ, nhưng cũng không muốn phụ lòng tốt của Eddie.

Trong lúc Bạch Tông dịch còn đang do dự, Eddie đã đơn phương quyết định mở cửa hàng trước rồi bắt có người sau.

"Được rồi, Eddie caca của anh nhất định sẽ làm được". Nhìn Eddie bị Trần Nghị vây quanh, cậu vẫn hưng phần bày tỏ ý kiến của mình, Bạch Tông Dịch chỉ mỉm cười và ngồi nghe những ý kiến của Eddie.

"Tôi vẫn chưa gặp anh ấy Trần Nghị, anh có biết tình hình của A Duệ không, cho tôi biết đi."

"Không biết"

"Anh làm cái gì a, sao lại không biết được?"

"Anh ta trở về nhà họ Phạm, chúng tôi hiếm khi liên lạc.". Eddie còn muốn nói gì đó, nhưng cậu cảm nhận được có chuyện gì đó đã xảy ra giữa A Duệ và Trần Nghị nên cậu không hỏi thêm gì nữa mà quay sang nói với Bạch Tông Dịch đợi cậu liên hệ được với Phạm Triết Duệ thì sẽ báo lại.

Trên đường trở về, Eddie lại suy nghĩ một lần nữa hỏi Trần Nghị:

"Trần Nghị, anh tại sao lại không liên lạc với A Duệ."

"Có thể là bởi vì em không có ở đây."

"Anh trách tôi."

"Anh không có!" Trần Nghị vội vàng muốn giải thích

"Nhìn đường đi, anh có nhớ là mình đang lái xe không."

"Anh thật sự không làm vậy, Anh chỉ không chấp nhận được việc em rời khỏi anh ngay khi anh vừa hiểu được cảm xúc của mình. Nên anh đã không kiềm chế đượcmà chọc tức Phạm Triết Duệ và ba của chúng ta."

"Ba? Anh bây giờ lại gọi Lão Đại là ba, tôi cũng nên đi gặp Lão Đại của chúng ta a."

"Em muốn đi?"

"Không phải trước đây anh nhất quyết muốn đưa tôi đi cùng sao?"

"Em không thích thì không cần đi."

"Đương nhiên là muốn đi, tôi cũng đã lâu rồi chưa gặp Lão Đại."

"Nhưng Lão Đại có đến thăm em mà."

"Đúng đúng, tôi chỉ không muốn gặp mặt anh thôi."

-------------------------------------------------------------

Hiu hiu vốn muốn đăng chap này tôi hôm qua để mừng năm mới mọi người như tui bận quá à.

Thuii cho tui chúc muộn nhen mọi người

Chúc mọi người năm mới vui vẻ, đạt được tất các mọi thứ mong muốn nhé. 

HAPPY NEW YEAR 2024

Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn ạaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro