Giới thiệu
* Để chắc chắn vào đúng nhà , xin phép bạn đọc nhìn lại tên fic một lần nữa !!!
* fanfic tự yy xin vui lòng đội mũ chắc chắn trước khi nhảy hố !!!
* Đặt là shortfic nhưng au cũng chưa biết nó có phải shortfic không...
* Truyện thuộc thể loại cưới trước yêu sau, hài hước , trọng sinh , không ngược ( tin đi ) , ít khúc cua nhưng au vẫn đi lạc...
* Được rồi , nghiêm túc vẫn là Cảm ơn mọi người đã ghé thăm...
Góc pr một chút : Mấy câu thôi ...
Người phía Bắc , người phía Nam đang xả thân đánh trận thì bị bắt về thành hôn ? Không những thế đấy là hôn ước từ nhỏ ? Còn là nam nhân ?
Vương Nhất Bác- dịch dung mặt đầy sẹo an nhàn trở về : " Được thôi , ta trở về xem mặt cái vị lang quân như ý đó một chút , nếu không hợp liền từ hôn là được "
Tiêu Chiến- vừa nhìn thấy mặt hôn phu : " Ta không đồng ý !! Ta nhất định phải hủy bỏ cái hôn ước này ?!!!! "
Nghe Tiêu Chiến từ chối thẳng thừng, Vương Nhất Bác nổi tính chấp nhặt liền cố ý không nói gì.
Cuối cùng dưới sự im lặng là vàng của Vương Nhất Bác và sự nóng vội của hai vị mẫu thân . Vương Nhất Bác bước lên kiệu hoa gả vào phủ của Tiêu Chiến .
Vốn nghĩ mang cái danh Vương phi này chỉ để trưng cho đẹp nhưng Tiêu Chiến lại hết lần này tới lần khác muốn khiêu khích y. Cuối cùng y bị nhốt tại phủ của Tiêu Chiến không thể ra chiến trường nữa. Đám oanh oanh yến yến của Tiêu Chiến mà y vốn nghĩ rằng chân yếu tay mềm kia lại suốt ngày lượn lờ trước mặt y, cuối cùng nhân lúc y lơ là cảnh giác liền hạ độc y.
Trước khi nhắm mắt buông xuôi, Vương Nhất Bác đã nghĩ : " Thôi vậy, kiếp sau đừng lấy vợ gả chồng nữa, an nhàn cầm thương đánh trận đi thôi " .
Ai mà ngờ, một lần nữa mở mắt ra, lại trúng vào ngày y bị gọi trở lại kinh thành xem mắt vị hôn phu bàn ngày thành thân ?
Tốt, tốt, lần này nhất định không được lặp lại lịch sử, nhất quyết phải từ hôn.
......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro