ba mươi
park jimin nhận được một tấm thiệp mời. là thiệp cưới.
thiệp cưới của kang seulgi
ừ nhỉ, em đã hai bảy rồi mà
park jimin ghen tị. ghen tị với kim namjoon.
ghen tị khi cậu ta có thể khoác lấy vòng eo của em mà hắn không thể.
ghen tị khi cậu ta hôn lên đôi môi em mà hắn không thể
ghen tị khi cậu ta có thể khiến em cười hạnh phúc mà hắn, chắc chắn không thể. em với hắn chỉ có khổ đau mà thôi
cuối cùng, ghen tị vì cậu ta là chú rể của em mà không phải hắn
jimin biết mình chẳng có quyền gì mà trách cứ ở đây. hắn là người bỏ rơi em trước. hắn là người để em đợi chờ cả mười năm.
hắn có quyền gì mà ghen tị chứ?
là hắn ngu ngốc không chấp nhận em.
hối hận? muộn quá rồi
xin lỗi, tôi yêu người
cũng đã tới lúc, hắn phải buông tha cho em đi thôi
chúc em một cuộc đời hạnh phúc, công chúa nhỏ của tôi
chúc em một cuộc đời hạnh phúc, người mà tôi sẽ yêu cho tới khi lìa đời
kiếp sau hãy để tôi theo đuổi em nhé?
toàn văn hoàn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro