Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11

Lời nói của Đế Tử Nguyên như sấm động bên tai mọi người, trên gương mặt mỗi người hiện lên vẻ tràn đầy nghi hoặc, mọi người liếc nhìn nhau, đây là có ý gì? Quận chúa của bọn họ càng ngày càng lạ, không phải người nàng ghét nhất là bà nhũ mẫu sao? Sao bây giờ nàng lại ôn nhu dịu dàng, còn gọi bà ấy là Lý ma ma.

Lý ma ma ngây người, bà không biết nói gì, chỉ nhìn quận chúa không chớp mắt.

Đế Tử Nguyên là đứa nhỏ do một tay bà nuôi lớn khi mẫu thân và phụ thân nàng không có thời gian chăm sóc. Tuy nàng thân phận cao quý, nhưng vẫn tính tình nàng lương thiện, thế nhưng trước đây bà bị người khác vu khống trộm đồ của quận chúa, bị nàng đuổi đi nơi xa, mấy năm nay nàng chịu bao nhiêu khổ, trong lòng không phải không có oán hận, nhất là đứa con duy nhất của nàng cũng bị đuổi đến thôn trang bị người khác khi dễ, bà sao có thể không oán? Nhưng chỉ cần nhớ tới tiểu quận chúa xinh đẹp, đáng yêu dịu dàng trước đây, bà không hận được.

Nhưng mà hôm nay quận chúa lại muốn làm gì đây? Bỗng nhiên, Lý ma ma cảm thấy chân tay lạnh toát.

Đế Tử Nguyên nhẹ nhàng kéo tay bà vỗ vỗ: "Lý ma ma, có phải vì quá lâu người không nhìn thấy ta, cho nên mới kích động vội vàng như vậy?"

Đế Tử Nguyên vừa nói xong, Lý ma ma lập tức thanh tỉnh, nhanh chóng gật đầu.

"Đã ba năm trôi qua, nô tì không có gặp quận chúa, cho nên mới vội vàng thất lễ như vậy, thỉnh quận chúa trách phạt."

Đế Tử Nguyên cười nói: "Sao ta lại phải trách phạt người được chứ? Người là nhũ mẫu của ta luôn luôn yêu thương ta, nhất thời không để ý đến lễ nghĩa không sao cả."

Nàng nói xong nâng mắt nhìn lại phía sau, nàng thấy được biểu cảm của hai tỷ muội Đế Tạ Hàm và Đế Tần Diêu đang hóa đá, đây là có chuyện gì?

Gương mặt Đế Tạ Hàm và Đế Tần Diêu có chút ngơ ra, không biết trước mắt là tình huống gì, đây thật sự là Đế Tử Nguyên sao? Tại sao nàng không tức giận, không xúc động đánh người? Nàng không phải rất ghét Lý ma ma sao? Đến cùng là xảy ra chuyện gì?

Giọng nói êm tai của Đế Tử Nguyên lại vang lên: "Mẫu thân, người có thể để Lý ma ma đến chỗ con không?"

Hiện tại Lý ma ma chỉ là hạ đẳng nô bộc ở vương phủ, chuyên làm những việc nặng nhọc, ít khi xuất hiện trước mặt mọi người, hôm nay sở dĩ bà tới là vì Đế Thịnh Thiên có lệnh, Vương gia cùng nữ nhi của nàng hồi phủ, tất cả mọi người đều phải có mặt.

Lúc này Đế Tạ Hàm và Đế Tần Diêu đã hồi phục lại tinh thần, liếc mắt nhìn nhau như đang tính toán chuyện gì đó.

Đế Tạ Hàm xúc động mở miệng trước: "Đại tỷ tỷ, tỷ cần nô tài này làm gì? Nếu tỷ muốn đánh muốn mắng thì động thủ ngay tại đây là được rồi, mang nô tài này về sẽ làm bẩn sân viện của tỷ."

Đế Tạ Hàm vừa nói xong, tất cả mọi người có mặt ở đây đều giật mình, bấy giờ tất cả mọi người mới hiểu ra nguyên lai là quận chúa muốn mang Lý ma ma về viện để trừng phạt, dùng cách này có thể che mắt người khác, không nghĩ tới ba năm ở An Lạc Trại, quận chúa lại thông minh lên.

Ánh mắt Đế Tử Nguyên trầm xuống, khóe môi nàng nén nụ cười, tuy rằng Đế Tạ Hàm dễ xúc động nhưng cũng không phải loại ngu ngốc, một câu liền làm người khác hiểu sai ý của nàng, tốt, thật sự là rất tốt.

"Nhị muội, câu nói này của muội cứ như đi guốc trong bụng ta. Sao muội không nghĩ rằng ta nhớ Lý ma ma muốn cùng bà ôn lại chuyện cũ, mà muội lại nghĩ ta muốn trừng phạt bà?"

Đế Tạ Hàm lập tức á khẩu không trả lời được, trong lòng có lửa mà không có chỗ phát tác, tiểu tiện nhân Đế Tử Nguyên này thật khó chơi hơn so với lúc trước!

Hạ nhân vương phủ cũng nghi hoặc, không đoán được nàng muốn làm gì.

Ánh mắt Đế Tần Diêu lóe lên, trong lòng vẫn nhận định Đế Tử Nguyên sẽ trừng phạt Lý ma ma. Chẳng qua hiện tại nàng ta thông minh hơn trước kia, không có lỗ mãng, bọn nàng vốn là muốn Đế Tử Nguyên trừng phạt Lý ma ma trước mặt mọi người, cứ như vậy sáng sớm mai mọi người trong kinh thành sẽ đều biết nàng ta trở về cũng không thay đổi gì so với lúc trước.

Bất quá, tính toán hiện tại thất bại, nhưng chỉ cần Đế Tử Nguyên trừng phạt Lý ma ma, nàng sẽ có biện pháp làm cho những chuyện đó truyền ra bên ngoài.

Đế Tần Diêu cười âm hiểm, mở miệng: "Nếu tỷ đã muốn Lý ma ma, vậy thì hãy để mẫu phi cho bà ta đến hầu hạ Đại tỷ tỷ là được."

Đế Tử Nguyên thấy được âm mưu của Đế Tần Diêu, hai tỷ muội này muốn đấu với nàng sao? Được thôi, bọn họ muốn đấu thì nàng chiều tới cùng!

"Tam muội ta đang hỏi mẫu phi, muội chen vào làm gì?" Giọng nói của Đế Tử Nguyên vang lên, nhưng lại khiến cho Đế Tần Diêu lạnh sống lưng.

Trong lòng Đế Tần Diêu run sợ, quay sang Đế Thịnh Thiên nói: "Mẫu phi, người nhìn Đại tỷ xem."

Đế Thịnh Thiên thở dài lắc đầu: "Được rồi, hai đứa đừng nói châm chọc nhau nữa." Sau đó nhìn về phía Lý ma ma: "Nếu quận chúa đã đồng ý cho ngươi đến bên hầu hạ, về sau ngươi nhớ tận tâm chăm sóc, đừng làm ra chuyện gì xấu xa, nếu không ta không tha cho ngươi, đã nghe rõ chưa?"

Lý ma ma trong lòng bất an, không biết ý quận chúa muốn thế nào, nhưng vẫn nhận mệnh.

"Vâng, nô tì đã rõ."

Mọi người một đường tiến vào phủ, hạ nhân đều giải tán đi làm việc, rất nhều người đều bán tán quận chúa hiện tại thật khó nắm bắt, vẫn là nên cẩn thận đừng đi trêu chọc nàng, cảm giác bây giờ nàng còn đáng sợ hơn so với lúc trước. Bởi không ai biết nàng đang suy nghĩ gì muốn làm cái gì.

Đế Tạ Hàm và Đế Tần Diêu cực kì căm tức trong lòng, cố gắng trưng ra vẻ mặt tươi cười, cùng Đế Tử Nguyên nói vài câu quan tâm, phân phó Lý ma ma dẫn Đế Tử Nguyên về sân viện trước kia, sau đó mới rời khỏi.

Đợi Đế Tử Nguyên rời đi, Đế Tần Diêu nổi giận: "Nhị tỷ, tỷ đoán xem tiểu tiện nhân này là có ý gì? Vì sao nó không có đánh Lý ma ma cơ chứ."

Nếu Đế Tử Nguyên hành động, thanh danh của nàng chỉ sợ càng xấu hơn so với lúc trước vì hiện tại nàng đã trưởng thành, nếu vẫn giống như tiểu hài tử, Hàn vương phủ còn muốn cưới nàng sao? Mà Hàn vương phủ từ hôn nàng, thì nhà nào còn dám cưới nàng nữa? Cuối cùng nàng chỉ có thể gả thấp, đến lúc đó có thể tùy tiện cưỡi trên đầu nàng, không nghĩ tới hiện tại lại không xảy ra như dự tính.

Ánh mắt Đế Tạ Hàm u ám, nàng nhíu mày, lúc này ngay cả nàng cũng cảm thấy Đế Tử Nguyên rất khó điều khiển, ba năm ở An Lạc Trại đã xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì lại có thể thay đổi lớn như vậy? Từ một nha đầu lỗ mãng, xúc động thô bạo lại trở nên cẩn trong, sắc xảo, thông minh làm cho người khác không nắm bắt được.

Bất quá Đế Tạ Hàm vẫn tin tưởng, tâm tính của một người sao có thể thay đổi trong một sáng một chiều, mặc dù có chút thông minh, nhưng Đế Tử Nguyên vẫn là Đế Tử Nguyên. Tuy rằng hôm nay Đế Tử Nguyên không có trực tiếp đánh Lý ma ma, nhưng không có nghĩa là nàng ta sẽ không trừng phạt bà, cho nên các nàng chỉ cần chờ cơ hội đến để hành động.

"Được rồi, bây giờ chúng ta đoán mò cũng vô dụng, về sau Tam muội cẩn thận một chút, nha đầu này giờ thông minh hơn so với lúc trước, muội nhớ đừng có đứng trước mặt nàng ta hô to gọi nhỏ." Đế Tạ Hàm nhìn Đế Tần Diêu bất mãn nói.

Đế Tần Diêu: "Nhị tỷ, lần này nàng ta trở về thay đổi quá lớn, trước tiên chúng ta không nên có bất cứ hành động gì."

"Chuyện này sao có thể? Giờ nàng ta đã mười bảy, dựa theo ý chỉ, nàng ta nên gả đến phủ Hàn vương, chẳng lẽ muội muốn chúng ta trơ mắt nhìn nàng thành Hàn vương phi sao?"

Phủ Hàn vương cũng không kém phủ Tỉnh An Hầu, nếu nữ nhân này tiến đến phủ Hàn vương, lúc về thăm nhà không phải nàng sẽ diễu võ dương oai đè đầu các nàng sao? Đế Tạ Hàm càng nghĩ càng không cam lòng.

Đương nhiên là Đế Tần Diêu cũng không cam tâm, nha đầu kia chính là vết nhơ trong lòng các nàng, nàng ta khiến nàng nhớ tới mình chỉ là nữ nhi bình thường của Đế Thịnh Thiên, không có phong hào quận chúa. Vậy mà nàng ta lại được Tiên hoàng sắc phong hào là quận chúa.

Quan trọng là phụ thân và mẫu thân còn rất yêu thương nàng ta, che chở nàng ta, làm cho các nàng càng thêm hận. Bất quá các nàng biết bọn họ sủng nàng ta, nên các nàng liền đưa nàng ta lên cao để nàng ta tự tung tự tác, tự làm hỏng thanh danh của chính mình.

Đế Tạ Hàm lạnh lùng lên tiếng: "Tam muội, muội yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không để cho nàng ta thuận lợi tiến vào phủ Hàn vương!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro