Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16

Word count: 1k5+
—————————————————————————

Riki không ngờ Santa sẽ trực tiếp đến ôm mình. Thấy máy quay từ từ đưa ống kính về phía hai người, anh không còn cách nào khác đành phải đẩy Santa ra và lùi lại một bước.

Hành động này chắc chắn là sự tổn thương thứ hai đối với Santa. Cảm xúc đè nén trong lồng ngực khiến cậu gần như không thở được, cậu không có ý định rời đi, mà tiến thêm một bước rồi nói. "Cậu ta chạm môi vào anh chưa?"

Santa luôn không thể che giấu được cảm xúc của mình khi đối mặt với anh, trông như một chú chó lớn tội nghiệp với khuôn mặt đầy vết thương.

"Vẫn chưa, nói sau đi" . Khi Riki đi ngang qua Santa, anh đột nhiên cảm thấy bản thân hơi thờ ơ. Anh muốn xoa dịu đối phương nhưng bây giờ đây thực sự không phải là lúc để nói chuyện.

Bất kể mối quan hệ hiện tại giữa anh và Santa như thế nào, họ đã bị mắc kẹt trong cái lồng do Long Danni dựng lên. Ở nơi có nhiều người như thế này họ không được tự do bày tỏ.

Riki cũng đã rất sợ. Nếu phản ứng chậm hơn một chút, đồng đội chắc chắn sẽ đụng trúng anh. Anh lặng lẽ trở về chỗ ngồi và đợi tiếp tục ghi hình, nhưng ánh mắt anh vẫn nhìn cậu, thấy Santa đang đi về phía nhân viên và nói điều gì đó, rồi lại nhìn Santa đi thẳng về phía mình.

Khi bị kéo vào phòng, Riki trông có vẻ bối rối, không ngờ Santa lại phản ứng chuyện này lớn đến vậy, trong lòng lo lắng khi nghĩ rằng chuyện này chắc chắn sẽ đến tai Long Danni.

"Vừa nãy không phải đã bảo đợi tới lúc kết thúc ghi hình sẽ nói sao!" Riki có chút tức giận.

"Phải, đợi tới lúc kết thúc sẽ nói nhưng tôi không đợi được lâu như vậy."

Santa mắt đỏ bừng, vòng tay qua eo Riki, trực tiếp hôn anh.

Santa hôn anh loạn xạ cả lên, không chỉ ở môi mà tất cả các bộ phận trên khuôn mặt của anh, như thể cậu đang đánh dấu chủ quyền, khẩn trương để cho đối phương được hơi thở của chính mình bao phủ, không cho người khác xâm phạm.

" Đợi 1 chúttt......"

Riki bị liên tiếp những nụ hôn làm cho đầu óc mụ mị. Santa thực sự đã chịu đựng quá lâu, cậu không thể để anh từ chối một chút nào, cuối cùng tức giận cắn vào má anh. Khuôn mặt của Riki ướt đẫm sau khi bị hôn và có một dấu răng mờ trên má, trông hơi buồn cười.

" UNO SANTA! " Riki vừa xấu hổ vừa tức giận, bây giờ làm sao anh có thể ra ngoài!

Santa hôn đủ kiểu nhưng cơn giận của cậu dường như vẫn chưa nguôi ngoai, định ra mở cửa nhưng sau một hồi đặt tay lên nắm cửa, cậu không kìm lòng được, quay lại ôm chặt lấy Riki và ấm ức nói: "Sau này chỉ có thể ở cùng em."

Riki sững sờ, bất lực vỗ nhẹ vào lưng cậu sau đó hôn lên tai cậu và nói: "Được."

Đầu tiên Riki đẩy Santa ra ngoài, sau đó anh vào nhà vệ sinh rửa mặt. Vết răng trên mặt vẫn còn hằn rõ nên anh phải tránh máy quay, sau khi ngồi xuống anh lấy một cái gối để bí mật che đi.

Sau khi kết thúc phần chơi trò chơi, Santa không mấy quan tâm đến thời gian còn lại trong ngày. Trong lúc ghi hình cậu cố gắng hoàn thành tất cả nhiệm vụ, nhưng sau khi nghỉ giải lao, khóe miệng cậu lại chẳng bao giờ nhếch lên.

Vì buổi ghi hình hôm đó là ở homestay nên cả hai không có thời gian ở riêng. Santa mặc dù rất tức giận nhưng cậu vẫn chưa quên điều quan trọng đó.

Sau bữa tối, Santa tìm thấy đồng đội ở cùng với Riki và bàn bạc về việc thay đổi phòng. Hai người rất ăn ý, sau khi trò chuyện xong Santa lên lầu để chuyển hành lý của Riki xuống.

Riki phụ trách rửa bát vào buổi tối,tuy nhiên đầu óc chỉ toàn là Santa, thậm chí còn không nghe thấy những thành viên khác đang nói gì với mình.

Cuối cùng, khi định thần lại thì những người phụ trách rửa bát kia đã biến mất từ ​​lâu, lúc này Riki mới nhớ ra hình như họ đang chơi game. Anh không còn cách nào khác đành phải tự mình dọn dẹp và đổ rác. Khi Riki đi ra ngoài, quá trình ghi hình đã kết thúc. Một số thành viên tập trung quanh phòng khách để chơi game *console, trong khi những người khác trở về phòng của mình. Riki nhìn quanh không thấy Santa đâu.

*console: Máy chơi trò chơi điện tử video là thiết bị điện tử hoặc máy tính có đầu ra dùng để xuất ra tín hiệu video hoặc hình ảnh trực quan để hiển thị trò chơi điện tử mà một hoặc nhiều người có thể chơi thông qua một số loại tay cầm điều khiển trò chơi.

Riki đột nhiên nhớ tới phản ứng ngây ngô của Santa hôm nay, thấy hơi buồn cười. Trong suốt quãng thời gian dài bên nhau, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Santa ghen rõ ràng như vậy.

Quá trình quan hệ của họ thực ra không hề trắc trở. Sau khi trở thành bạn bè thì ngày càng thân thiết chuyện tất nhiên. Sau này ở bên nhau, anh chưa gặp bất cứ vấn đề gì về tình cảm, có lẽ do quá khứ trải qua quá suôn sẻ nên bây giờ anh mới gặp phải nhiều chuyện như vậy.

Riki không khỏi cảm thấy chán nản, anh ủ rũ bước về phòng nhưng đột nhiên một bóng người chặn đường anh.

" Bây giờ có thời gian rồi chứ " . Santa véo má Riki rồi kéo anh vào phòng.

Riki nhìn thấy vali của mình ở giữa ngay khi anh ấy bước vào cửa. Santa giơ tay lên và nói. "Em đã yêu cầu đồng đội của anh chuyển đến phòng ngủ của anh, em không thể đợi đến khi anh chuyển đến đây, xin lỗi."

"Không sao" . Riki không quan tâm đến điều đó: "Cậu ấy không nói gì chứ?"

"Không có" . Santa bước đến gần Riki, đặt tay lên vai anh, nghiêm túc nói. "Bây giờ nên xử lý chuyện của chúng ta"

"Đã nói là không hôn trúng rồi, Uno tiên sinh còn gì muốn hỏi?" Biểu cảm của Santa khiến anh muốn trêu chọc một chút.

"Sau này có thể đừng tránh em nữa được không?" . So với trò chơi ngớ ngẩn hôm nay, Santa thực sự để tâm đến việc Riki hất tay mình ra hơn.

Đây không phải là lần đầu tiên, điều này đã xảy ra trước đó trong quá trình ghi hình. Rõ ràng là họ có thể thực hiện những hành động thân mật hơn khi ở riêng, nhưng khi có ai đó khác thì Riki sẽ trốn tránh cậu.

Riki sững sờ, ánh mắt cụp xuống. Việc anh tránh Santa trước ống kính dường như đã khắc sâu vào phản ứng cơ thể của anh. Anh cũng muốn đối mặt với Santa một cách bình thường như cách anh tương tác với các thành viên khác nhưng anh không thể.

Anh và Santa ở nước ngoài không dễ dàng gì. Giờ anh đang mang thai và đối phương bị mất trí nhớ, tất cả những gì anh có thể làm là cố gắng che giấu mối quan hệ giữa hai người. Nhưng điều này vô tình lại bỏ qua tình cảm của Santa.

"Được" . Riki áp trán vào ngực Santa, sự giấu diếm bấy lâu nay khiến anh kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng may mắn thay đối phương vẫn luôn ở bên cạnh anh.

Santa, người nhận được sự đáp trả, siết chặt vòng tay của mình, một thứ gọi là chiếm hữu dần dần dâng lên trong lòng cậu. Cậu rất háo hức muốn khẳng định vị trí của mình trong lòng Riki nhưng cậu lại sợ rằng mình không phải là người đầu tiên anh muốn.

Muốn sở hữu anh ấy.

Ý nghĩ vừa nảy ra trong đầu, cậu hoàn toàn không thể rút lại. Santa đột nhiên ôm Riki đè anh xuống giường.

" Muốn làm gì? " Riki giật mình, hoảng sợ đặt tay lên ngực mình.

".........Có thể không? " Santa mím môi, đầu nóng đến bốc hỏa.

Lời mời hơi đột ngột, Riki cũng hơi ngượng ngùng khi được hỏi. Lúc nãy cũng không nghĩ tới việc này, lại không mang theo đồ gì. Anh ngập ngừng nói: " Anh không chuẩn bị g......."

" Em có "

"Ừm" Khuôn mặt của Riki đầy ngạc nhiên, má anh ửng đỏ, hơi ngượng ngùng thì thầm: " Santa...... được ưm~~"

____________________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro