Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11


Word count: 1k4+

Vào buổi chiều ngày sinh nhật của mình, Riki được thông báo đến công ty để livestream sinh nhật.

Sau khi đến công ty, Riki không tránh khỏi có chút lo lắng, anh vẫn nhớ mình đã tham gia một số buổi livestream trong thời gian ở Sáng Tạo Doanh để giao lưu nhiều hơn với người hâm mộ. Nghĩ đến phản ứng lúc đó, anh vẫn có chút không rõ về khả năng thích ứng với hoàn cảnh của mình.

Anh cẩn thận bàn bạc thủ tục với nhân viên, sau khi hiểu gần hết những việc cần làm, trợ lý đưa anh sang phòng khác và lấy ra một tờ giấy đặt lên bàn.

"Long tổng nhắc tôi đến giải thích cho cậu, cậu tuyệt đối không được đề cập đến Santa trong khi phát sóng trực tiếp, hiểu không?". Người trợ lý nghiêm túc, có vẻ đây là một vấn đề rất quan trọng.

Nói đến Long Danni, sống lưng Riki có chút lạnh, từ lần trước ở cùng Santa bị chụp ảnh, Long Danni chú ý tới bọn họ càng ngày càng trắng trợn. Nhưng anh không ngờ rằng ngay cả phát sóng trực tiếp như vậy cũng cần phải quản chế anh chặt chẽ như vậy.

"Còn nữa, mấy người này." Người trợ lý cầm bút lên và đánh dấu vài cái tên trên giấy: "Cậu có thể đề cập tới họ nhiều hơn."

Riki liếc nhìn những cái tên liền quay lại hỏi: "Muốn tôi nói cái gì?"

"Nói bất cứ điều gì cậu muốn, bình thường cùng nhau chơi những cái gì? Hoặc một số chuyện thú vị."

Riki suy nghĩ một hồi, vẻ mặt hơi xấu hổ: "Tôi cùng họ không có quá nhiều chuyện để nói."

Riki dành phần lớn thời gian trong phòng, không chơi game nhiều và cũng không có nhiều điểm chung với họ, ngoại trừ những lúc làm việc và trong giờ ăn, về cơ bản anh ấy không giao tiếp nhiều.

"Các cậu sống với nhau mỗi ngày, làm thế nào có thể không có gì để nói." Người trợ lý cau mày: "Bất quá cậu suy nghĩ cho tốt, nhất định phải nói trong lúc phát sóng trực tiếp."

"Tôi sẽ cố gắng...."

Ban đầu nghĩ rằng buổi phát sóng trực tiếp này sẽ bình thường như trước, nhưng Riki không ngờ rằng ngay cả những gì cần nói cũng sẽ được sắp xếp rõ ràng. Anh đang bận tâm đến việc trang điểm của mình. Khi anh ngồi trong phòng phát sóng trực tiếp và chứng kiến ​​sự cuồng nhiệt dâng trào của người hâm mộ trên màn hình, sương mù trong lòng anh cũng dần dần tan biến.

Buổi livestream diễn ra suôn sẻ và vì đã thông báo trước nên quá trình này cũng tiến triển ổn định. Riki không quên hướng dẫn của trợ lý, khi trả lời câu hỏi, mặc dù câu trả lời của nhiều câu hỏi liên quan đến Santa, anh vẫn khéo léo đánh lạc hướng.

Kết thúc livestream, Riki quay lại sau khi thay xong quần áo, nhưng tình cờ thấy miếng bánh lớn trên bàn lúc livestream còn chưa kịp ăn đã bị nhân viên lấy đi, anh đành lên xe đi về với sự hối hận.

Xe từ từ dừng lại trước cửa biệt thự, nhưng đèn bên trong không sáng rực rỡ như Riki nghĩ. Đèn ở cả hai toà nhà đều tắt, và dường như không có đồng đội nào ở đó.

"Hôm nay những người khác có lịch trình sao?" Sau khi xuống xe, Riki quay lại hỏi trợ lý.

"Hôm nay cũng là sinh nhật Long tổng, mọi người đều đã tới dự sinh nhật." Trợ lý liếc nhìn điện thoại và thúc giục: "Tôi cũng nên qua đó rồi, cậu nghỉ ngơi sớm đi."

Chiếc xe lao về phía trước, bỏ lại Riki một mình tại chỗ, anh đứng một lúc nhìn căn nhà tối om, đến khi không thể chịu được sự lạnh lẽo nữa mới rút chìa khóa mở cửa bước vào.

Căn biệt thự vắng lặng và trống trải, trong phòng khách trống rỗng vang lên rất nhiều tiếng bước chân. Phản ứng của não Riki hơi chậm, hoàn cảnh hiện tại và màn ăn mừng cùng fan vừa rồi quá khác biệt rồi, tuy rằng anh cho rằng bản thân đã là người có thể chịu được cô đơn, nhưng hiện tại vẫn có chút cô đơn.

Santa hiện tại đang làm cái gì?

Riki chậm rãi đi lên cầu thang, vẻ mặt đầy khó chịu, sao lại diễn ra cùng ngày, cậu cũng muốn cùng Santa tổ chức sinh nhật.

"Mình cũng muốn cùng em ấy trải qua sinh nhật....." Riki nghĩ vậy và nói điều đó trong tiềm thức.

"Còn muốn ở cùng ai?"

Riki đột nhiên ngẩng đầu lên và nhìn thấy Santa đang đứng ở lối vào cầu thang, dựa vào tường và khoanh tay nhìn anh.

"SANTA!!!". Riki mở to mắt, như thể anh không thể tin được người trước mặt mình là thật.

Santa giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ và hỏi: "Livestream không phải đã kết thúc từ sớm sao? Tại sao muộn như vậy mới trở về?"

"Lúc trở về có chút tắc đường..." . Riki ngạc nhiên và vui mừng, vội vàng hỏi: "Các cậu không phải ở bên chỗ Long tổng sao? Như thế nào bây giờ vẫn còn ở nhà?"

"Tôi không đi, tôi đã nói rằng tôi bận việc riêng."

Giọng điệu của Santa rất thản nhiên, nhưng nụ cười trên mặt Riki dần trở nên sâu hơn, anh nhìn đối phương một lúc rồi đột nhiên chạy lên cầu thang thật nhanh và nhào vào vòng tay của Santa.

"Cho nên.....có phải vì tôi không? "

Phạm quy rồi.

Đại não của Santa lập tức hoảng hốt, Riki nhìn từ góc độ này quá đáng yêu, đôi mắt đẹp đó nhìn chằm chằm cậu. Hai tay thậm chí không còn sức để đẩy anh ra, vì vậy cậu lập tức quay đầu đi khỏi tầm mắt của anh.

"Làm gì có chuyện đó chứ." Santa giả vờ thiếu kiên nhẫn: "Đi đây."

"Đợi 1 chút ....." Riki tưởng rằng Santa đang trở về phòng, định ôm chặt hơn để giữ cậu lại, nhưng không ngờ người kia thực sự lại đi về hướng phòng mình.

Hai người đứng ở cửa, Santa nhướng mắt ra hiệu mở cửa, Riki đột nhiên hơi chột dạ thận trọng mở cửa ra thì thấy bên trong có một ngọn đèn vàng ấm áp và một chiếc bánh nhỏ xinh trên bàn, anh bước nhanh vào phòng và nhìn kỹ hơn, rồi quay lại nhìn Santa với vẻ mặt vui mừng.

"Có Po-chan và Hana-chan."

"Anh mau ăn đi, vừa nãy cũng không ăn được bao nhiêu." Trước sự vui mừng của Riki, Santa trên mặt lộ ra vẻ thờ ơ.

Riki dừng lại, cậu đã nắm bắt được cái gì rồi? "Cậu xem live của tôi?"

Bất quá, Santa cuối cùng cũng lộ ra một chút bối rối và nói một cách ngập ngừng. "Tuỳ tiện xem một chút mà thôi."

Có sự khác biệt rất lớn so với Santa trước đây và Santa sau khi mất ký ức, mặc dù Riki đã quen với một Santa thẳng thắn thành khẩn. Nhưng bây giờ nhìn bên kia khẩu thị tâm phi vẫn cảm thấy rất dễ thương.

"Cảm ơn." Riki không tiếp tục trêu chọc cậu nữa thay vào đó nói một cách nghiêm túc.

Không ngờ Riki lại nghiêm túc cảm ơn cậu, tai của Santa có chút nóng lên.

Riki cắt một miếng bánh kem, kem lạnh tan chảy trong miệng. Cuối cùng anh cũng nguôi ngoai cơn tham lam trong miệng mình. Santa chống cằm nhìn anh ăn một cách vui vẻ như vậy. Câu hỏi mà cậu trăn trở trong lòng đã nung nấu một lúc, cậu quyết định hỏi nó.

"Vừa nãy hỏi anh, ở trong INTO1 anh cùng ai nói chuyện nhiều nhất? Tại sao không phải là tôi?" Santa rõ ràng là không vui, cho dù anh có suy nghĩ như thế nào về vấn đề này, thì cũng nên là cậu mới đúng.

Riki liếm khóe miệng và bắt đầu ậm ừ. "Cậu hy vọng tôi nói là cậu sao?"

"Cũng không phải ......chỉ là nên trả lời câu hỏi thành thật một chú."

"Nhưng mà Santa cũng không thành thật."

Riki đặt nĩa xuống, sau đó đứng dậy và dừng lại trước mặt Santa: "Tôi có thể lấy một chút phần quà sinh nhật của mình không ? "

Santa sửng sốt: "Em không chuẩn bị."

Tuy nhiên, Riki dường như đã đặt mục tiêu từ lâu, anh nhắm mắt, phủ môi xuống hôn lên môi của Santa.




Thiết nghĩ chúng ta có nên lập hẳn 1 album để phốt bà Jas không 😃😃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro