Chap 05 🔞
Word count: 1.4k+
Khi Riki xuống cầu thang, anh tình cờ nhìn thấy Santa đang đứng trong phòng khách hỏi các đồng đội khác xem họ có muốn đi mua sắm hay không. Anh khéo léo liếc nhìn sang, sau đó ngồi xuống bàn ăn dùng bữa sáng, giả vờ như không có chuyện gì.
Chiều nay có cảnh quay chụp, có một vài thành viên tinh thần không tốt nằm dài trên ghế sô pha miễn cưỡng không muốn di chuyển. Cả quãng thời gian, Santa đều giả vờ như không nhìn thấy Riki, đến một câu tượng trưng cậu cũng không muốn hỏi.
Riki để đũa trên tay xuống, trong lòng tự nhiên cảm thấy có chút buồn cười. Đúng rồi, Santa làm sao có thể tới hỏi anh, nếu thật sự hỏi anh nhất định sẽ đồng ý, cuối cùng chỉ khiến cho cả hai thêm xấu hổ mà thôi.
Ăn được hai miếng Riki không ăn nữa, mắt thấy còn một lúc nữa mới đến thời gian chụp hình vào chiều nay, anh không đắn đo liền quyết định đến phòng tập nhảy chỉ có nơi đó mới có thể ngăn cản lý trí của anh không còn nghĩ linh tinh nữa.
Kể từ khi trở về Riki đã quen với việc ở một mình, trong khoảng thời gian anh không hiện diện, có quá nhiều sự thay đổi diễn ra. Riki không thường xuyên liên lạc sau khi chia tay nên mối quan hệ của anh với các thành viên cũng nhạt đi rất nhiều.
Sau khi bài hát kết thúc, âm nhạc phát trên điện thoại di động vẫn chưa dừng lại, Riki ngồi trên sàn nhà nhìn mình trong gương, không khỏi thở dài.
Những điều đó làm sao anh có thể không nghĩ tới, làm sao mối quan hệ của anh và Santa lại có thể từ bỏ một cách dễ dàng như vậy.
Riki đưa tay sờ bụng, mang thai được hơn hai tháng, không biết có phải do ảnh hưởng tâm lý không, hình như bụng hơi chướng lên, cảm giác có thai thực sự là như vậy, ngày càng rõ ràng hơn.
Hơn hai tháng trước, nếu tính thời gian, là khoảng vài ngày trước khi Riki phẫu thuật.
Thực ra khoảng thời gian ấy, trạng thái của hai người không tốt lắm, vết thương ở thắt lưng của Riki càng thêm trầm trọng nhưng anh vẫn bị công ty yêu cầu làm rất nhiều việc không cần thiết, coi như bòn rút giá trị sử dụng cuối cùng của mình.
.....
Tối hôm đó quay quảng cáo xong, trở về biệt thự cũng đã muộn rồi, Santa tắm xong liền đi thẳng vào phòng ngủ của Riki.
"Làm anh tỉnh rồi sao?". Santa bước đến giường ngồi xuống, khéo léo vén chăn bông lên giúp Riki xoa bóp phần lưng dưới.
"Anh ngủ không được." Riki lắc đầu, buổi chụp hình hôm nay không cần di chuyển nhiều nên anh chưa cảm thấy cơ thể mình mệt mỏi như vậy.
"Anh đã mát xa bằng máy mát xa rồi." Riki từ từ trở mình, vươn tay nắm lấy cổ tay Santa sau đó trượt xuống và nhẹ nhàng đan vào tay cậu. "Hôm nay em cũng vất vả rồi, nghỉ ngơi sớm 1 chút."
Santa cúi xuống và hôn lên môi Riki, chỉ chạm nhẹ vài giây ngắn ngủi rồi rút lui. Gần đây, cậu đối xử với Riki như một món đồ quý giá dễ vỡ. Dường như một chút gượng ép bản thân cũng có thể khiến nỗi đau của người kia trở nên tồi tệ hơn.
"Vậy em về phòng nh......". Ngay khi giọng nói của Santa vang lên, cậu cảm thấy bàn tay của Riki đang nắm lấy mình.
"Santa, anh muốn."
Lời mời trần trụi như vậy khiến Santa không thể từ chối, dù trong lòng có lo lắng về vết thương ở eo của Riki, nhưng cậu vẫn đắm chìm trong nụ hôn chủ động của đối phương, thân dưới cứng ngắc không chút thoải mái.
"Santa, cả 1 đêm thật nhiều sinh lực a~" Riki đang nằm trên người của Santa, bàn tay mềm mại thò vào trong quần pyjama của cậu, sự đụng chạm cứng rắn và nóng bỏng khiến âm hộ nhỏ của anh mở ra.
Thật sự là lâu rồi mới làm. Hai người rất nhanh liền cởi sạch quần áo, sau đó Riki nằm xuống gập chân để Santa đối mặt với lỗ nhỏ ướt át.
Anh nhớ rằng lần đầu tiên làm chuyện đó, Santa đã dỗ dành anh rất lâu sau đó anh mới dám cho đối phương thấy cơ thể đặc biệt của mình, hoàn toàn khác với vẻ đói khát chủ động lúc này.
Santa hôn lên đùi trong mềm mại của Riki, hít thở có chủ ý trên âm hộ của anh, cậu có thể cảm nhận được cơ thể người kia thỉnh thoảng run lên, cho đến khi được liếm sạch chỗ gây nghiện Riki mới thở dài thoả mãn.
Mục đích của Santa là làm cho Riki thoải mái nên cậu chậm rãi dùng răng chà xát nhẹ nhàng lên da thịt mềm mại của anh, đưa lưỡi liếm vào trong lỗ nhỏ đang phun tinh khí như không thể ngừng lại được. Vào lúc Riki đạt đến cao trào, quy đầu của Santa bị kẹp chặt giữa hai chân anh, âm hộ nhỏ giật giật khi được chiếc lưỡi mềm mại liếm láp, quần áo dưới mông đã ướt đẫm rồi.
Santa đợi Riki kiệt sức rồi mới chồm người lên hôn anh, ép buộc anh phải ngậm thứ nước của mình với vẻ mặt có chút ngượng ngùng. Anh đẩy vai Santa muốn tách ra, nhưng bên kia hôn sâu hơn. Đầu lưỡi của Riki tê dại vì bị mút, hàm trên mẫn cảm bị liếm liên tục, thân thể chưa được thoả mãn càng ngày càng cảm thấy trống rỗng.
"Để anh". Riki yêu cầu Santa nằm xuống, còn mình thì ngồi trên người cậu. Anh mở rộng chân, cọ xát âm hộ đang rỉ nước của mình trên thân dương vật của cậu.
Santa vươn tay chơi đùa hai đầu vú của Riki, bộ ngực trắng nõn ngoan ngoãn dựng đứng lên khi bị cậu chạm vào, thành công khơi gợi dục vọng. Anh cúi đầu nhìn Santa phía dưới người, chỉ muốn ngay lập tức để hai thân thể dung hợp với nhau.
Riki một tay chống lên bụng của Santa, tay kia cầm nam căn thô to đưa đến lỗ nhỏ của mình rồi từ từ ngồi xuống. Anh cảm nhận được rõ ràng Santa đang tiến vào cơ thể anh, tách mở đường hầm nhỏ của anh và cuối cùng chạm đến tử cung của anh.
Tư thế như vậy sẽ rất sâu, Riki cắn ngón tay không nhịn được phát ra tiếng động, toàn thân run rẩy, Santa ở bên trong to đến mức dù muốn trốn cũng không thể trốn được.
Cứ như thể Riki bị dính vào dương vật của Santa, không kìm được mà nằm đè lên người nhau, hai người ôm nhau hôn đắm đuối, tình yêu của họ tan biến hết trong cuộc ân ái này.
Đứa con thuộc về họ cũng đến trong đêm đó.
.....
"Riki, đến lúc đưa ra thông báo rồi."
Khi Riki đứng dậy khỏi mặt đất, sắc hồng trên khuôn mặt anh vẫn chưa phai. Anh không ngờ rằng mình lại nhớ đến cảnh tượng đêm đó cùng Santa, lại còn nghiêm trọng đến mức cơ thể anh gần như phản ứng lại.
Riki bước ra khỏi phòng tập, cúi đầu xuống xe nhanh chóng, nhưng ngay khi xe nổ máy, anh cảm thấy có một vật ấm áp chạm vào má mình.
Riki quay đầu lại nhìn, là một cốc Americano nóng hổi, người đứng sau chính là nhân vật chính mà anh vừa nhớ đến.
"Tại sao cậu lại ở trong xe?" Ngay khi nhìn thấy Santa, Riki liền cảm thấy có lỗi, ngượng ngùng nhận lấy cốc Cafe trong tay Santa.
"Tôi chỉ đang đi mua sắm ở gần đây, trợ lý nói thuận đường ghé qua."
"Ừm..." Khuôn mặt của Riki càng lúc càng nóng lên, đôi tai đỏ bừng của anh đã thu hút sự chú ý của Santa.
"Anh không thoải mái sao?"
"Không có." Riki lắc đầu, nhấp một ngụm cà phê rồi mới nhớ ra và nói: "À... Cafe, cảm ơn cậu nhé!"
"Không cẩn thận mua nhiều thêm 1 chút mà thôi ."
Riki quay lại, nằm trên lưng ghế và mỉm cười với cậu: "Cho dù thế nào, vẫn muốn cảm ơn cậu."
"Cái gì chứ?"
Santa nhìn chằm chằm phía sau cái đầu tròn trịa, ánh mắt rơi vào hình ảnh phản chiếu qua cửa kính xe, nhìn thấy Riki cắn ống hút, trên mặt không ngừng nở nụ cười.
Vị gia hoả này đang phát ngốc cái gì chứ.
Santa nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng chuyến đi này cũng không vô ích, phải không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro