Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 03


Word count: 1k4+

Riki bắt đầu bị mất ngủ.

Vốn dĩ anh nghĩ mình có thể giải quyết mối quan hệ hiện tại với Santa, nhưng anh đã nhầm biểu hiện thờ ơ của cậu như một mũi kim đâm vào tim anh.

Santa đã quên anh!! Tất cả những khó khăn đã cùng nhau trải qua, ký ức về sân khấu, về những vũ đạo chung và cả tình yêu sâu đậm giữa họ đều bị lãng quên.

Riki đã nhiều lần muốn nói ra quá khứ của họ trong vô vọng, nhưng khi nghĩ đến những lời dặn dò của Long Danni đối với mình anh chỉ biết nuốt nước mắt uất ức vào bụng.

Ở Bắc Kinh lúc này đã là cuối thu, Riki tỉnh lại khi sắc trời còn chưa tối, vừa mở cửa chính liền gặp Santa từ trong phòng tắm đi ra.

"Chào." Riki nắm lấy khung cửa và gật đầu với Santa .

Santa nhìn vào quầng thâm dưới mắt Riki, sau đó liếc nhìn màn hình điện thoại và nói: "Còn chưa tới lượt anh dậy, chút nữa đồng đội sẽ tới gọi anh sau."

Riki lắc đầu, mấy tiếng rồi cũng không ngủ, bây giờ tỉnh lại cũng khó mà ngủ lại được.

" Cậu có đến phòng tập nhảy không?"

"Ừm."

"Tôi..... tôi có thể đi cùng cậu không?"

Cùng nhau, đồng nghĩa với việc không phải ở một mình, Santa không biết tại sao lại đột nhiên cảm thấy khó chịu, hiếm khi cậu và Riki chỉ có hai người. Một thời gian ngắn thì được, nếu cạnh nhau càng lâu, cậu cảm thấy mình không biết phải giải quyết như thế nào.

Thấy Santa không lên tiếng Riki cho rằng đối phương không muốn nên lập tức phá bỏ ngượng ngùng. "Vậy cậu đi trước, tôi sẽ đến muộn một chút."

Santa không hiểu tại sao Riki luôn tỏ ra thận trọng với mình và đối phương thường xuyên căng thẳng dù chỉ là những cuộc trò chuyện bình thường, giống như bây giờ.

"Anh thay quần áo rồi xuống ăn sáng trước đi."

Santa bước xuống cầu thang, cậu định quay lại xem Riki thế nào nhưng phát hiện ra Riki đầu tóc bù xù trong bộ đồ ngủ đang đứng ở cửa nhìn về hướng cậu mà không hề động.

Không ngờ Santa đột ngột quay lại nhìn như vậy, Riki sợ tới mức chạy nhanh vào phòng tắm suýt nữa thì vấp ngã khi vừa mở cửa.

Thật kỳ lạ!!!

Sau khi ăn sáng, hai người lên xe cùng nhau đến phòng tập nhảy, đây là lần đầu tiên Riki gặp gỡ người hâm mộ ở cự ly gần như vậy từ sau khi trở về.

Lối vào buổi sáng rất đông đúc. Vừa thấy Santa ra khỏi xe đầu tiên, người hâm mộ liền muốn chen vào. Điều này nhắc nhở Santa rằng từ khi mới ra mắt, mỗi ngày đều có rất nhiều người quan tâm cậu. Nghĩ đến đây, tay cậu vô thức duỗi ra sau, phản ứng dường như đang cố gắng giữ lấy người phía sau.

Santa chợt bừng tỉnh, cậu lập tức thu tay về bước nhanh qua cổng.

Riki đã lâu không gặp fan, biểu tình có chút nhợt nhạt khoát tay áo vẫy chào mọi người, sau khi vào phòng tập liền vỗ ngực thở dài một hơi.

INTO1 sẽ đi dự sự kiện trong vài ngày tới và trách nhiệm biên đạo đương nhiên sẽ thuộc về Riki và Santa .

Hai người họ đang ngồi ở hai góc của phòng tập. Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi hồi phục, tiếng Trung của Riki đã trở nên dày dặn, anh trải lời bài hát lên đùi và kiểm tra nghĩa của từng từ một bằng điện thoại di động.

Không biết tra qua bao lâu, đáy mắt riki có chút hoa, lúc này một mảnh giấy mỏng dính trên má.

"Tôi không tới, thì anh cũng không định tới kiếm tôi?". Santa ngồi cạnh Riki, rồi đưa cho anh tờ giấy trên tay.

Riki cầm lấy nó phát hiện ra rằng đó là bản dịch hoàn chỉnh của lời bài hát bằng tiếng Nhật, thậm chí một số từ không hiểu nghĩa cũng được đánh dấu ghi chú rõ ràng.

"Không biết mất bao lâu để đợi anh tra xong nữa". Santa đặt hai tay lên đầu gối, giọng điệu đều đều, "Biên đạo sắp đến rồi, tôi sẽ cùng anh ấy thảo luận nội dung chung sau. Anh nên đọc những thứ này trước."

Sự tương phản giữa Santa trước và sau sân khấu hơi lớn. Cậu ấy không phải là người quá năng động, đặc biệt là khi làm việc ở hậu trường, mọi cử động đều cực kỳ bình tĩnh, trật tự.

"Cảm ơn."

Lại được quan tâm, Riki không khỏi suy nghĩ, trước mặt Santa anh thật là tham lam, anh biết rõ lòng tốt của người kia và tình trạng hiện tại của hai người. Nhưng khi Santa đối với anh như xa lạ, anh vẫn cảm thấy khó chịu. Vậy nên Riki rất trân trọng những cử chỉ quan tâm nhỏ nhặt này.

Riki liếc nhìn Santa người đang cúi đầu xem điện thoại một cách nghiêm túc.

Vũ đạo lần này có chút khó hơn so với trước, điều này rõ ràng là nan giải đối với những người đồng đội không nghiêm túc tập luyện trong vài tháng qua. Mấy ngày nay ai cũng toát mồ hôi hột, nhưng kết quả một lần cũng không được như ý. Nhìn thấy ngày tổ chức sự kiện càng đến gần, trong lòng ai cũng dần khắc khoải.

"Vị trí này quan trọng như vậy sao? Có thể làm cho đơn giản hơn được không lão sư, chúng ta nhiều người như vậy thật sự nhớ không nổi!"

Trong vài giây tạm dừng, vị trí của 11 người đều cần phải thay đổi, nhưng mỗi lúc di chuyển luôn có người vô tình va vào người khác. Các thành viên lúc đầu còn có thể cố gắng được một lúc, nhưng sau đó họ dần có chút bất đồng.

"Đoạn này không phải tôi biên đạo". Tâm trạng của người biên đạo cũng không được tốt lắm, mấy ngày nay anh ấy và Riki đã bị choáng vì vũ đạo không biết bao nhiêu lần.

"Cùng thử lại mấy lần nữa được không? So với lúc trước đã tốt hơn rất nhiều rồi!". Riki vỗ tay sẵn sàng động viên đồng đội.

"Mọi người thực sự rất mệt. Chúng tôi không nhảy tốt được như anh. Không cần phải làm cho phức tạp như vậy."

Riki có chút bối rối, từ đầu đến giờ vũ đạo này quả thực đã được đơn giản hóa đi rất nhiều, anh đột nhiên cảm thấy sự cố chấp của mình thật vô nghĩa, bởi vì sẽ không còn ai có thể hiểu được anh nữa.

Anh đã từng trải qua chuyện như thế này một lần nhưng hành động cố chấp của anh đã bị từ chối trực tiếp. Biên đạo cho biết sự kiện kia không phải là buổi ghi hình thông thường, mà là truyền hình trực tiếp với lượng người xem rất lớn nên không thể để xảy ra sai sót.

Việc này anh hiểu, nhưng nhìn thấy điệu nhảy mà anh thực hiện đã bị thay đổi đến không thể nhận ra, riki vẫn cảm thấy tức giận.

Tuy nhiên vào thời điểm đó anh có Santa, người duy nhất anh biết sẽ đứng về phía mình, sẽ kết nối những vũ đạo rời rạc một cách nhẹ nhàng hơn và sẽ dịu dàng nói với anh rằng không có gì sai cả.

Thực ra đổi vị trí không khó, dễ hơn nhiều so với đổi động tác, nhưng Riki lần này không muốn nhượng bộ, mọi người đều rơi vào bế tắc như thể đang chờ người kia buông tay.

Riki không dám tin nhìn Santa, anh biết mình hiện tại hơi cứng đầu, nhưng trong lòng vẫn mơ hồ mong đợi người kia có thể đứng về phía anh như trước.

"Đây không phải là cách, Riki lão sư. Anh có thể thay đổi vị trí của hàng sau không?" Tuy nhiên, thấy tình hình không có gì tiến triển, cuối cùng, biên đạo kia lên tiếng.

Dũng khí chống đỡ của Riki rốt cuộc cũng cạn kiệt, anh còn mong đợi cái quái gì nữa. Anh đã sớm biết mình không còn là người được Santa thiên vị nữa rồi.

———————————————————————————

Tớ đã quay lại rồi đây 🥺🥺 sau những ngày vậy vã cùng anh F0 thì hôm nay ảnh cũng nương tay với mình nên chúng mình quyết định chia tay sau 10 ngày gắn bó 🤣🤣🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro