Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 02

Word count: 1k4+

Vào ngày bắt chuyến bay về Nhật Bản, Riki không ngờ rằng mọi chuyện lại trở thành như hôm nay.

Thời điểm đó, anh dự định tạm thời trở về quê nhà để điều trị chấn thương ở lưng, nhưng công ty đã nhân cơ hội này để cấm tất cả các tài khoản mạng xã hội của anh, không cho anh liên lạc với người hâm mộ hoặc tiết lộ bất kỳ thông tin nào về bản thân.

Lúc đầu, Riki cố gắng trao đổi với công ty nhưng chỉ nhận được phản hồi là anh ấy nên nghỉ ngơi thật tốt sau khi trở về, không cần đăng bài gì nữa. Kể từ đó, Riki cũng từ bỏ ý định đối địch với công ty, nhưng may mắn thay là Santa luôn ở bên anh. Riki ngày nào cũng nghỉ ngơi thật tốt, chờ ngày sớm tái ngộ với Santa, nhưng bất ngờ và ngoài ý muốn cũng ập đến vào lúc này.

Riki phát hiện bản thân mình mang thai.

Hai ngày nay anh có chút không khỏe nên đến bệnh viện thăm khám lại vết thương ở thắt lưng, nhân tiện kiểm tra thân thể, không ngờ lại nhận được tin này.

Riki còn mông lung cầm tờ xét nghiệm, tay vô thức sờ sờ bụng dưới bằng phẳng phi thường, hoàn toàn không thể tưởng được bên trong đang sinh sôi một sinh mệnh nhỏ.

Anh muốn nhanh chóng báo tin này cho Santa biết, nhưng khi kết nối video người đối diện lại là Long Danni. Riki còn chưa kịp lên tiếng thì người bên kia đã nhẫn tâm nói: "Hôm qua Santa bị thương. Không được sự cho phép của tôi cậu không được liên lạc với cậu ấy."

"Xảy ra chuyện gì vậy? Bây giờ cậu ấy ổn chứ?" Chuyện xảy đến khiến Riki không lường trước được, trên mặt không giấu nổi vẻ lo lắng, ước gì có thể bay về Trung Quốc ngay lập tức.

Nhưng vẻ mặt của Long Danni vẫn không hề thay đổi, như thể cô chẳng nghe thấy anh nói gì, tiếp tục thao thao: "Thời gian tôi định sẵn để cậu trở lại phải lùi lại, nên nghỉ ngơi cho tốt, tôi sẽ thông báo cho cậu sau khi kế hoạch được bàn bạc lại."

"Nhưng........" Riki có chút bối rối, anh nói ra những tin tức chưa kể mà không hề suy nghĩ, "Long Tổng , tôi đang mang thai tôi không thể không liên lạc với Santa."

"Cái gì!!? Các cậu điên rồi sao!????"

Long Danni cực kỳ tức giận, chuyện Riki và Santa yêu nhau dưới mí mắt bà cũng thôi đi, bây giờ họ lại còn tiến triển đến mức này, mọi kế hoạch bà sắp xếp đã hoàn toàn bị phá vỡ.

"Cậu rốt cuộc còn muốn tiếp tục làm idol nữa hay không?" Long Đan Ni tức giận đến choáng váng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn muốn tiếp tục thì bỏ đứa bé đi."

"Tôi không thể bỏ nó!" Riki cũng hoảng sợ, lúc này bụng dưới của anh chợt nhói lên.

Nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của Riki, Long Danni liếc mắt xem thường: "Tôi tìm cậu giải quyết sau!" Nói xong liền cúp điện thoại.

"Thế nào rồi?" Long Danni trở lại phòng và thấy bác sĩ đang gỡ miếng dán trên đầu Santa .

"Rất thành công. Khi tỉnh dậy thì cậu ấy sẽ quên nó."

Long Danni hài lòng gật đầu, bây giờ Riki mang thai cũng không thành vấn đề, hai người lúc trước khiến bọn họ phiền phức như vậy, giờ cuối cùng rơi vào tay bà mặc bà khống chế.

Kế hoạch ban đầu của Long Danni thực sự là đưa Riki trở về vạch xuất phát, cắt đứt mối quan hệ của Riki với nhóm, vậy nên thời hạn quay lại của anh vẫn chưa được xác nhận. Trong lúc đó, bà có thể tận dụng sự nổi tiếng Santa, cho phép những người khác trong nhóm hưởng dụng nhiều tài nguyên hơn, đồng thời xóa ký ức về cậu và Riki cũng có thể khiến Santa nghe lời bà hơn.

Đối với Long Danni, Riki  như cái gai trong mắt, bà đã giảm thiểu tối đa công việc của Riki, nhưng độ nổi tiếng của anh vẫn cao hơn các thành viên khác trong đội gấp mấy lần. Chưa kể đến sự kết hợp của Riki và Santa. Nó thậm chí còn khiến cô mất hết tiền mỗi lần đầu tư tiếp thị cho người khác.

Riki và Santa sớm muộn cũng phải bị tách ra, hiện tại để 2 người có cuộc sống tốt hơn thì sau này người không sống tốt sẽ là bà, Long Danni sẽ không làm bất cứ điều gì để tạo ra lợi ích cho các công ty khác.

Chấn thương thắt lưng của Riki chắc chắn đã thúc đẩy kế hoạch của Long Danni, nhưng không ngờ rằng ngay khi mới bắt đầu, đối phương lại tự chuốc vạ vào thân. Để tránh cho Riki gặp thêm tai họa, Long Danni cuối cùng cũng quyết định để anh ấy trở lại sớm.

Sau khi trở lại, Riki bắt đầu làm việc liên tục không cần nghỉ ngơi vài ngày, vết thương ở thắt lưng của anh ấy thực sự vẫn đang trong giai đoạn tập luyện, thêm cả việc mang thai khiến anh ấy vẫn chưa thể hoàn thành các động tác khó hơn.

"Xin lỗi. Tôi sẽ làm lại lần nữa."

Động tác chụp tạp chí hơi gượng gạo, Riki không dám cúi người quá mạnh nên không thể đáp ứng được yêu cầu của nhiếp ảnh gia.

Santa đã quay xong một đoạn video ở phòng bên cạnh, khi trở về trường quay cậu ấy thấy một vài đồng đội đang ngồi xung quanh. Họ nhìn theo hướng Riki như thể đang thảo luận về anh ấy.

"Các cậu vẫn chưa chụp xong à?" Santa bước đến gần họ, giả vờ như không cẩn thận hỏi.

"Tôi còn chưa chụp. Anh ấy chụp ảnh gần nửa tiếng rồi. Không phải chỉ là vài tấm hình thôi sao? Không biết muộn thế nào mới được nghỉ làm." Các đồng đội chơi đùa với những quả bóng giấy nhặt được trên tay và đập chúng xuống đất như để trút giận.

Santa liếc nhìn thời gian đã là mười giờ tối, nhóm của bọn họ có quá nhiều người, muốn chụp ảnh toàn bộ mười một người cũng phải mất rất nhiều thời gian, lúc này Riki đã trì hoãn tiến độ, không thể tránh bị các đồng đội khác phàn nàn.

"Ngày mai tôi phải dậy sớm. Tôi không muốn chơi rút thăm để dậy." Một đồng đội khác bực bội xoa đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn Santa và nói: "Hồi trước anh là người dậy sớm nhất. Lần này anh giúp mọi người dậy sớm nhé, một lần thôi."

Santa là người không biết từ chối người khác, đồng đội của cậu đang nhìn cậu một cách đáng thương, cậu chỉ có thể mỉm cười.

Sau một hồi quay chụp, Riki cuối cùng cũng hoàn thành cảnh quay, anh ấy cúi đầu xin lỗi nhân viên một chút rồi đi về phía đồng đội của mình.

Riki mang theo bình nước, một mình ngồi ở trên ghế uống một hớp, Santa từ bên lề lén lút nhìn anh một cái cũng không có ý định tới gần anh.

Sau vài ngày làm thân, Santa nhận thấy Riki không phải là người ít nói, lại có rất ít đồng đội chủ động giao tiếp nên hầu như mọi trường hợp tầm mắt Riki chỉ có một mình Santa.

Rõ ràng mọi người đều là đồng đội, sao có thể thận trọng như vậy. Santa không biết nhiều, hơn nữa cũng không hiểu được quá nhiều chuyện.

"Santa! Đến......để chúng tôi dạy cậu chơi một trò chơi.......Santa?"

"À...... được! Trò chơi gì? " Santa bước qua, đem câu chuyện vừa nãy bỏ lại sau đầu.

Chơi được một lúc thì các đồng đội được gọi lên chụp ảnh cho nhóm khác. Santa đang định bước tới, vẫn không kìm được mà nhìn về phía Riki.

Tuy nhiên, sau đó Santa nhận thấy có điều gì không ổn với Riki, anh đặt tay lên bụng và cúi đầu xuống bất động.

Không lâu sau Riki cảm thấy bụng dưới khó chịu, tuy rằng hiện giờ cơn đau đã giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn khiến đầu óc có chút không tỉnh táo.

"Mau đi trang điểm lại. Chuẩn bị quay chụp."

Riki đột ngột ngẩng đầu lên, đôi mắt xinh đẹp kia dường như chớp động sau khi nhìn thấy đó là Santa, biểu cảm không tự chủ được liền trở nên vui vẻ.

Nhưng giây tiếp theo, anh nghe thấy Santa nói: "Hôm nay anh đã trì hoãn mọi người rất lâu rồi đấy."

Riki đứng dậy, nhưng Santa đã quay lại và bỏ đi mà không đợi anh.

"Xin lỗi......." Nhìn theo bóng lưng của Santa, Riki lẩm bẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro