Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 01


Word count: 1.5k+

"Anh biết gì chưa, Riki sắp trở lại rồi."

Các thành viên trong nhóm đi một vòng, vừa nhìn thấy Santa đang ngồi trên ghế sô pha trong góc phòng khách liền im lặng, sau đó liếc nhìn mấy người khác trên bàn ăn rồi bước nhanh tới.

Vài người đang thảo luận, thanh âm rất nhanh, cũng không quá rõ ràng, nhưng Santa có thể nhận ra họ thỉnh thoảng lại nhìn trộm mình.

Riki, Chikada Rikimaru một trong những thành viên của INTO1. Santa chắc chắn biết anh ấy, nhưng trong ký ức của cậu, tình bạn giữa họ không sâu đậm như trước đây.

Hơn một tháng trước, Riki trở lại Nhật Bản vì chấn thương lưng, điều này khiến ấn tượng của Santa về anh càng trở nên kém hơn. Trong khoảng thời gian này, cậu đã quen với INTO1 chỉ có mười thành viên, việc đối phương không quay lại cũng không ảnh hưởng nhiều đến cậu nên cậu chẳng muốn tham gia thảo luận với đồng đội mà đứng dậy chào hỏi và quay trở lại phòng.

"Thật sự không để ý một chút nào?"

"Như vậy không tốt sao?"

Cuộc nói chuyện giữa các thành viên còn lại càng trở nên suồng sã hơn.

Công ty cố tình liên lạc với các thành viên vào ngày hôm trước khi Riki về. 5 giờ chiều hôm sau anh ấy về, mọi người buộc phải đến biệt thự và không được vắng mặt.

"Nhưng vào thời điểm đó tôi đang quay phim." Một thành viên nói.

"Các cậu có hai tiếng để nghỉ ngơi. Ngày mai rất quan trọng. Long tổng đích thân ra lệnh, các bạn phải dành thời gian để quay cảnh Riki trở lại."

"Chính là vì để quay vlog Riki trở về."

"Đúng, tôi nói thẳng, vlog này mang lại không ít lợi ích cho các cậu. Điều quan trọng nhất của nhóm bây giờ là đoàn hồn. Ngày mai hãy phát huy nó cho tốt." Người đại diện dừng lại và nói: "Một điều nữa muốn nói với các cậu là, Riki bây giờ đang mang thai."

"Cái gì????"

Mọi người đồng loạt thốt lên, ngay cả Uno Santa cũng trợn tròn mắt, ai mà ngờ được tin động trời như một thành viên nhóm nam thần tượng đang mang thai lại có thật.

"Anh ấy kết hôn rồi sao?"

"Vẫn chưa, không được ra ngoài nói lung tung, cũng không được hỏi gì khác, trong lòng chỉ cần biết như vậy là được." Khi mọi người bình tĩnh trở lại, người đại diện lại nhắc nhở, "Năm giờ chiều ngày mai, các cậu không được đến muộn, có biết không?"

"Chúng tôi biết rồi."

Trên bàn hội nghị, rất nhiều người mang vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng Santa ngơ ngác nhìn vô định, hắn vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ về việc Riki mang thai.

Kể từ khi Santa quyết định khởi nghiệp, cậu luôn tuân thủ đạo đức nghề nghiệp bản thân là thần tượng thì việc yêu đương tất nhiên bị nghiêm cấm. Tuy nhiên, Riki đã bí mật mang thai và lại còn chưa kết hôn, điều này khiến Santa thật khó để chấp nhận trở thành đồng đội với một người như vậy.

Cho nên vào buổi chiều ngày hôm sau, sắc mặt Santa khi trở về biệt thự không được tốt lắm, dù sao việc Riki quay lại cũng không có tác dụng tích cực nào đối với sự phát triển sau này của INTO1.

"Santa cậu chỉ cần đứng ở cửa kéo cái này là được." Đồng đội đưa cho Uno Santa một ít bánh quy nhỏ. Mười người không có nhiều thời gian để sắp xếp . Sau khi phân công nhiệm vụ, bọn họ đứng đợi Riki mở cửa bước vào.

"Mệt chết rồi, lát nữa tôi phải quay về địa điểm quay phim."

"Tôi cũng rất mệt, thật sự phiền quá."

Đồng đội than thở, Santa tựa vào tường không nói, buổi tối cậu không có lịch trình làm việc, cũng không có hứng thú, dù sao đón gió cũng coi như nhiệm vụ, thật sự rất khó làm người khác vui mừng.

Đợi tới 5 giờ 30 phút, Cửa lớn biệt thự cuối cùng cũng bị đẩy ra.

Màu đỏ của máy ảnh sáng lên, biểu cảm của mọi người ngay lập tức chuyển thành nụ cười. Tiếng hò reo và những dải ruy băng bay lơ lửng trên bầu trời hoàn toàn khiến người ta không ngờ tới không khí trầm lặng 1 phút trước đó.

Chỉ có Santa là bắt đầu cảm thấy hơi khó xử khi Riki bước vào cửa, thậm chí còn quên sử dụng chiếc bánh quy giòn trên tay, không phản ứng kịp cho đến khi bị người bên cạnh dùng cùi chỏ đẩy vào người.

Riki mặc một chiếc áo len mỏng màu trắng bên trong và một chiếc áo khoác giản dị màu be bên ngoài. Cả người nhìn khẽ xuýt xoa, anh có vẻ thực sự kinh ngạc khi đối mặt với màn chào đón như vậy, hai mắt sáng ngời ngơ ngác dùng tay giật lấy dải băng và giấy trong tay của đồng đội.

Đúng lúc đó, Santa kéo chiếc bánh quy xuống và âm thanh đó dội thẳng vào tai Riki, khiến anh sợ hãi co người lại, hai người họ bắt gặp tầm mắt của nhau.

Không biết tại sao lại có chút xấu hổ, nhưng Santa thu lại ánh mắt không chút lưu tình và nói 1 câu. " Hoan nghênh trở về."

"Cảm ơn". Riki trả lời rất nhẹ nhàng, Santa gần như không thể nghe thấy.

Buổi lễ chào đón diễn ra không được bao lâu, dù lần này Riki là nhân vật chính nhưng anh đã bị gạt sang một bên trong phần chụp ảnh cuối cùng. Mười một người dưới khung máy quay đều nở nụ cười gượng gạo ở giây cuối cùng của vlog, sau đó chấm đỏ vụt tắt, mọi người nhanh chóng giải tán, người đại diện cũng vội vàng rời khỏi biệt thự cùng mấy người đang làm việc.

Ngay từ khi bước vào được đồng đội ôm hôn chào hỏi, lúc này mới bình ổn trở lại, Riki có vẻ cảm thấy mệt mỏi định ngồi trên sô pha một lúc, nhưng lại thấy dải ruy băng giấy rơi tung tóe trong phòng khách.

Anh không nghe thấy những lời than thở của đồng đội trước khi đến, cũng không biết ai đó đã miễn cưỡng như thế nào đối với tập này. Tất cả những gì anh nhìn thấy là những khuôn mặt tươi cười nhiệt tình của đồng đội nên anh cúi xuống nhặt một tờ giấy lên để nâng niu.

"Đợi 1 lát sẽ có người đến dọn dẹp."

Lúc này, sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc, Riki nhất thời trở nên lúng túng cầm tờ giấy trong lòng bàn tay, đứng dậy gật đầu với người phía sau.

"Có cần em giúp anh xách hành lý không?"

"Không cần đâu. Anh có thể tự làm."

Uno Santa liếc nhìn chiếc vali ngang thắt lưng không nói gì, xoay người chuẩn bị lên lầu.

"Santa." Nhìn bóng lưng của Santa , Riki không ngăn được mình muốn gọi cậu.

Santa dừng lại, nghi ngờ quay đầu nhìn anh, lúc này không khí như đông cứng lại, trầm mặc đến mức Riki không thở nổi.

Không còn nữa, tình yêu và sự dịu dàng duy nhất trong mắt Santa không còn nữa.

Long tổng không nói dối anh, Santa hoàn toàn quên mất anh rồi.

Santa trở lại phòng, cậu nghe thấy tiếng va chạm của hành lý từ cầu thang ngay sau khi ngồi xuống, điều này nằm trong dự đoán của cậu.

Santa không biết Riki đang làm cái gì, cái vali to như thế còn anh thì nhỏ như vậy làm sao có thể mang nó lên. Anh còn nhớ rõ mình đang mang thai không?

Santa cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu khi nghĩ đến đứa con trong bụng Riki, ý nghĩ trong đầu muốn đứng dậy giúp đỡ đã không còn nữa. Vì vậy, cậu nhìn xuống lướt điện thoại như thể không nghe thấy gì.

Sau vài phút âm thanh đó cuối cùng cũng dừng lại, Santa ấn vào nút khóa màn hình. Trong khoảng thời gian vừa rồi, suy nghĩ của cậu hoàn toàn không thể tập trung được, cuộc sống yên bình ban đầu bị gián đoạn bởi sự trở lại của Riki, điều này khiến cậu không có cách gì khiến bản thân không quan tâm tới.

Cửa phòng Riki đang mở, Santa nhìn thấy anh ngồi trên thảm quay lưng ra cửa, nghiêm túc lấy quần áo ra khỏi vali.

"Anh sẽ công khai sao".Santa đột nhiên hỏi.

Riki sợ hãi co vai lại, quay đầu lại và nói: "Chuyện gì??"

"Chuyện anh mang thai."

Riki sửng sốt một chút, sau đó quay đầu lại nhẹ giọng nói: "Anh chưa có dự định."

"Anh có từng nghĩ tới INTO1 không? Trước sau vẫn còn rất nhiều hoạt động và công việc, nếu không muốn công khai tại sao lại quay lại nơi này." Giọng điệu của Santa dần trở nên hung hăng, thậm chí có dấu hiệu tức giận, hoàn toàn khác với vẻ dịu dàng và lịch thiệp thường ngày.

"Anh....... Anh không thể không trở lại."

tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro