Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Preview chương 8

" Nhất Bác..Nhất Bác nghe máy đi mà"

" Nhất Bác anh nghe máy đi làm ơn.."

" Buông em ra Trác Thành!"

" Bỏ em ra"

" Uông Trác Thành anh say rồi! Đừng động vào em "

" Trác Thành..anh mà làm chuyện đấy với em , chúng ta không còn quan hệ gì nữa"

" Trác Thành !"

" Buông em ra xin anh..ưm"

" Nhất..Nhất Bác cứu em..."

" Em không muốn , Trác Thành đừng..."

" Trác Thành...em hận anh"

_____________________________________

" Chiến Chiến "

" Ưm..sâu quá rồi..Nhất Bác ca ca..ưm"

" Chiến Chiến..anh yêu em"

" Nhất Bác ..nhanh nữa đi a , ưm..đúng a "

" Điện thoại reo..đợi anh nghe đã"

" Phiền phức , ca ca cho em thêm đi mà "

" Bảo bối em dâm dãng hơn anh nghĩ rồi"

" Ân..đừng cắn chỗ đó ân..ưm..nhẹ ..nhẹ thôi a"

" Anh yêu em Chiến Chiến "

Đại não tưởng người dưới thân là Tiêu Chiến , điên cuồng chiếm lấy cơ thể y , nhưng ai đó làm ơn nhắc rằng người bên dưới là Lâm Cẩm Nghiên không phải y , y đang cầu cứu hắn ở một nơi khác , vậy mà hiện tại hắn ở chỗ này loạn dục với ả ta .

Rốt cuộc , mọi chuyện vẫn rối tung lên như vậy , loạn như vậy , đến kết cục vẫn bi thương sao?

Uông Trác Thành thật ra không sai , anh ta chỉ là một kẻ si tình đơn giản , tâm tư đơn giản đến nỗi chỉ muốn chiếm lấy người mình yêu , nhưng hành động này lại quá mức cho phép , anh ta không hề biết người trước mắt dễ tổn thương đến mức nào , anh ta chỉ muốn có được vị trí trong lòng của đối phương mà thôi.

Hay cho một kẻ si tình đáng thương.

Anh ta đâu biết sau đêm nay , anh ta cùng đối phương sẽ chẳng còn quan hệ , bị dục vọng che mất tầm mắt , anh ta chỉ biết có được cơ thể y là được .

Và kẻ si tình ấy cũng đâu biết , có được cơ thể y thì mãi mãi...

Mất đi trái tim của y

....

Tiêu Chiến , em đã chịu khổ quá nhiều rồi , ở thế giới này , em đã đủ đau lòng chưa ?

Em đến thế giới này cùng với hi vọng được hạnh phúc như bao người khác.

Ấy vậy mà..từng chuyện đau thương đến với em.

Tiêu Chiến , em cũng chỉ nên là người đi uống trà

Uống cạn rồi , đã đến lúc rời đi thôi.

Đi đến một nơi em cảm thấy yên bình , Tiêu Chiến.

Còn Vương Nhất Bác , anh đối với Tiêu Chiến , thật lòng ở chỗ nào ?

Đến người dưới thân còn không phân biệt được , thì buông đi ?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro