Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4

Khoảnh khắc khi Tiêu Chiến thấy Vương Nhất bác, cả người anh cảm thấy choáng váng không tin là mắt mình nữa, mặc dù anh đã gặp qua Vương Nhất Bác vài lần. 

Tuy nhiên, anh chưa bao giờ nghĩ sẽ gặp cậu ấy, tại sân bay ngoại trừ với thân phận là một fans hâm mộ thần tượng của mình.

Nhưng bây giờ anh biết rõ rằng lần này anh dùng thân phận của chính bản thân mình mà đường đường chính chính gặp cậu ấy.

Người con trai trên trang bìa của tạp chí chất đống trong phòng của anh, người phát ngôn cho tất cả các sản phẩm của cậu ấy trong cửa hàng chính thức và cũng là người trong hình nền điện thoại di động của anh.

Anh đã từng tưởng tượng cảnh anh gặp Vương Nhất Bác vô số lần, và chắc chắn không phải cảnh Mary Su trong phim truyền hình, bởi vì sau tất cả, đó là hai chàng trai, và anh hơn câụ ta vài tuổi.  Nếu anh có những suy nghĩ như vậy, não anh chắc chắn là có vấn đề rồi.

Vương Nhất Bác bước vào từ cửa và mặc y phục của riêng mình, áo sơ mi trắng và quần jean đen để phác thảo h chân dung của cậu ấy.

Ể, vẫn gầy như vậy.  Nó thực sự trẻ trung để phù hợp với một mái tóc xoắn ngẫu nhiên.

Vương Nhất Bác đi đến trước mặt và khẽ liếc anh một cái, khẽ gật đầu với một nụ cười và bước đến chỗ ngồi của mình.

  Thực tế, Vương Nhất Bác không nghĩ đó là Tiêu Chiến. Lúc đó, cậu ta chỉ muốn đến đây và gặp anh .

Theo sau Vương Nhất Bác là trợ lý của anh, cầm một cái túi trên tay, một cô gái có kích thước trông có vẻ gần giống như một cô gái. Ngoại hình trông cũng không tệ.

"Uhm, không sai, nhìn rất xứng với idol của tôi" Tiêu Chiến nghĩ, bất giác một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt anh một cách vô thức. Vương Nhất Bác nhìn vào nụ cười của anh mà khuôn mặt anh trở nên dịu dàng hơn.

Nửa phút trôi qua, Tiêu Chiến mới thoát khỏi suy nghỉ của mình và nhanh chóng đứng dậy, đứng về phía Vương Nhất Bác. Lúc này, Vương Nhất Bác đã cúi đầu và đang lướt điện thoại di động. 

Anh đi vài bước về phía Vương Nhất Bác và trợ lý, nhưng vẫn giữ khoảng cách. Anh vẫn vô thức duy trì thân phận là một fans hâm mộ với một người thần tượng.

Anh lễ phép cúi đầu với trợ lý của Vương Nhất Bác, "Xin chào, tôi là trợ lý trang điểm, tôi tên là Tiêu Chiến, chỉ cần gọi tôi là Tiểu Chiến là được. Thường ngày nếu có việc gì cứ việc gọi tôi giúp đỡ."

"Xin chào, tôi là Trợ lý của Nhất Bác, có lẻ là tôi lớn hơn cậu vài tuổi. Tôi tên là Trần Hân. Chúng ta có lẻ sẽ gặp nhau thường xuyên trong vài tháng. Đừng quá gò bó, hãy coi tôi như một người bạn.

Vâng, Chị Hân, một lát nữa chuyên gia trang điểm sẽ có mặt, chị ấy đang  chuẩn bị một vài thứ. Vẫn còn khoảng thời gian nữa mớ ghi hình. Hãy để anh Ông Nhất Bác đi chuẩn bị trước. "

Vậy thì, chúng ta nên liên hệ với nhau, kết bạn WeChat đi như vậy sẽ tiện hơn đó.  "

Tiêu Chiến cảm thấy điều này quá là bình thường, vì vậy anh lấy điện thoại di động ra và mở WeChat, và trả lời "ok".

Trần Hân đặt mã QR của mình trước điện thoại di động của Tiêu Chiến, "cậu quét giúp tôi. Khi Tiêu Chiến chuẩn bị quét, nhưng  sau khi thấy hai mã QR, chủ sở hữu của wechat này, Đó là Wang Yibo ~

"Hả?  "Tiêu Chiến cảm thấy hơi bị sốc."

Điều đó, tiện cho việc liên lạc.  "Vương Nhất Bác vẫn là một giọng nói lạnh lùng, như thể anh ta không quan tâm, nhưng người trợ lý xác định có gì đó không ổn.

"À, cứ gọi là Nhất Bác cho thân thiết hơn." Trần Hân cảm thấy cần phải giải vây giúp sếp của mình. 


Ban đầu, Tiêu Chiến cảm thấy rằng với thân phận là một fans hâm mộ, nếu thêm cậu ấy vào wechat  như vậy thật sự không ổn chút nào, nhưng sau khi nghe Trần Hân nói, bây giờ có thể xem Chị ấy như một đồng nghiệp, và cứ thế chị ấy đã thêm vào WeChat. 

Và đặt cho cậu ta một cái tên biệt danh là: idol Nhất Bác siêu đẹp trai bất khả chiến bại, Tiêu Chiến bí mật gõ những từ này, và rồi anh không thể nhịn được cười, Vương Nhất Bác dường như không biết tại sao, người trợ lý bên cạnh, chị ta có lẽ đã đoán ra được phàn nào đó. Chị ta biết rằng Tiêu Chiến là một fan hâm mộ của Vương Nhất Bác. 

Chị ta khẽ mỉm cười bên cạnh, và không nói gì thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro