💙OG - Lời tỏ tình dài lâu
Ưu năm 【 dài lâu thông báo 】
lofter@日重光行
https://baibaibailang.lofter.com/post/1f2024ca_2ba49bcfb
* người chết đi trở thành những mảnh ghép, trở thành máu thịt của người sống
(because life goes on. có YutaRika và GeGo. một chiếc fic văn nghệ hoa mỹ, giống xem phim indie thật :))))))
/
Kỳ thật cẩn thận tính tính, kể từ khi tôi đi vào chú thuật cao chuyên, thời gian cũng đã qua đi thật lâu, cùng thầy và bạn học cũng ở chung hòa hợp. Quá khứ, cuộc sống ở trường cấp 2 phảng phất trở thành một quả cầu sắt màu xám, bị thầy Gojo đá văng, ục ục mà lăn xa
Các bạn học đối với tôi rất tốt, mỗi người đều tràn đầy sức sống. Tập thể này ấm áp, sáng ngời, như là thái dương. Ban ngày Panda học nghệ sĩ trên sân khấu biểu diễn manga stage play, Inumaki-kun tắc cùng cậu ấy cùng nhau hồ nháo, chỉ dùng tên đồ ăn tiến hành phun tào, nghe tới rất là buồn cười. Có đôi khi Maki thật sự nhẫn không đi xuống, liền dùng nắm đấm cùng chú cụ hầu hạ bọn họ, tôi liền làm không biết mệt mà làm mỗi ngày trò khôi hài trung thực người xem. Nhưng mà ban đêm thời điểm tôi lại biến cô độc, một mình cuộn tròn trên giường, bắt chước một con thuyền lung lay sắp đổ
Quá khứ gặp qua ác ý từ bốn phương tám hướng đánh úp lại, đem tôi bao bọc lấy, tôi liền ở thủy triều cảm xúc mãnh liệt phập phồng, ảo tưởng miệng vết thương có thể chảy ra chút càng sâu trình tự đồ vật đem bản thân nuốt hết, tốt nhất là nghẹt thở cùng tuyệt vọng, tựa hồ cứ như vậy cảm giác áy náy trong long liền có thể giảm bớt chút, đến nỗi áy náy nguyên nhân, tôi lại không có manh mối
Mỗi khi lúc này tôi lại hồi tưởng về Rika: Ngày còn bé chúng tôi đã cùng nhau đi khắp chốn. Ở hội chùa em giống như loài mèo ưu nhã mà liếm láp kẹo táo trong tay, khi chạm mắt em hồi trả tôi một nụ cười điềm mỹ, ngũ thải tân phân pháo hoa cùng ánh đèn dừng ở ánh mắt em, sáng lấp lánh mà biến thành vì sao lóa mắt cuối chân trời. Giây tiếp theo, hội chùa xinh đẹp đèn lồng màu đỏ ầm ầm rơi xuống đất, bị bay tới xe tải nghiền thành một bãi bùn lầy huyết nhục mơ hồ, rỉ sắt vị đổ ập xuống mà tưới lại đây, như là hạ tràng hồng vũ
Tôi từ giữa ác mộng đột nhiên bừng tỉnh, thấy bóng ma trong phòng
Bên trong truyền đến cự vật thở dốc —— Rika sau khi trở thành chú linh ngủ đông trong tối đen bóng ma, như là Sphinx bị tôi đeo lên lục lạc, khi có người tới gần tôi em sẽ học dã thú thử khởi răng nanh, khi tôi tới gần người khác em cũng sẽ hung thần ác sát như thế. Bạn xem, kể từ đó em liền thành nhà giam đời này của tôi, tôi rời xa đám đông, lừa mình dối người, sau đó theo lý thường hẳn là mà cảm thấy sợ hãi cùng nhút nhát, công khai lợi dụng tình yêu của em. Nhưng chờ đến khi tôi chân chính có dũng khí vạch trần vết sẹo xem thử, lại phát hiện bên trong huyết nhục mơ hồ tất cả đều là phiên bản hèn hạ của chính mình
—— người nguyền rủa em là tôi, tôi nhát gan, đê tiện
Okkotsu Yuuta là quái vật cấu thành từ nguyền rủa cùng tình yêu, tôi bừng tỉnh ngộ, nếu không yêu gì đó tôi sống không nổi
Rồi sau đó, Rika giải chú, em giải thoát làm tôi nhẹ nhàng lại hư không, này hết thảy quá mức vừa khéo cùng hấp tấp, vô số chưa giải đáp nghi vấn còn ở đỉnh đầu tôi xoay quanh, thí dụ như nguyền rủa cùng ái. Vì thế giữa ác mộng tôi lại không thể lợi dụng hồi ức đi phong phú tái nhợt cảnh mơ, chỉ có thể cuộn tròn đến càng khẩn, nửa mộng nửa tỉnh có người dùng bàn tay bao trùm lấy tay tôi, lạnh lẽo, không mang theo bất cứ cảm tình sắc thái nào. Tôi mơ mơ màng màng mà mở to mắt, đâm tiến mông lung màu lam
Từ đó về sau, thầy Gojo thường xuyên kêu tôi cùng đi ra ngoài ăn cơm, cho tôi giảng chú thuật, hoặc là thú vị kỳ văn dật sự, có đôi khi thầy cũng nghe tôi kể chuyện quá khứ của mình, cùng Rika vượt qua xuân hạ thu đông. Bất quá thầy thường xuyên bận rộn, thông thường chỉ cần một cuộc điện thoại là có thể bị người không quen biết nào đó lôi đi khỏi tôi. Thầy buông ăn một nửa điểm tâm ngọt, hồng nhạt môi đóng đóng mở mở phun ra mấy câu xin lỗi nhàm tai, tôi cho dù mất mát, cũng chỉ có thể làm ra tất cung tất kính nho nhã lễ độ tư thái. Sau một lúc lâu tôi hồi quá vị tới, bộ dáng này của mình giống như chó con bất mãn chủ nhân ra cửa công tác, khôi hài lại nực cười
Có lẽ là xuất phát từ đối cường giả cùng ân nhân nhụ mộ, tôi muốn thử đi tìm hiểu thầy
Tôi có thể là bị quỷ ám
Không đến một tháng, tôi cơ hồ nắm giữ đại bộ phận tin tức về thầy, thiên phú Lục Nhãn, Vô Hạ Hạn thuật thức người sở hữu, chú thuật giới hoàn toàn xứng đáng mạnh nhất. Phong cách hành sự không đàng hoàng cùng thái độ cà lơ phất phơ của thầy cũng cực kì trứ danh, vài phụ trợ giám sát cung cấp tin tức không thể nhịn được nữa, trực tiếp ở trước mặt tôi lên án đủ loại hành vi ác liệt của thầy
Maki nói, nếu cậu muốn biết chuyện của Satoru, không bằng trực tiếp đi hỏi cô Shoko. Tôi có chút chột dạ, luống cuống tay chân mà tỏ vẻ mình cũng không có riêng ở hiểu biết thầy, Maki mắt trợn trắng, xoay người rời đi
Đêm hôm khuya khoắt tôi trở về sau nhiệm vụ, thấy thầy Gojo khó được thanh nhàn, đang tưới nước vào một bình thủy tinh lớn, bên trong chôn một củ khoai lang đỏ còn dính mùi bùn, thầy thấy tôi đi tới, cười tủm tỉm mà hô thanh Yuuta. Thầy đây là đang làm gì, tôi hỏi. Rõ ràng, thầy đang ươm khoai lang đỏ, thầy hồi đáp. Thầy kia phó hết sức chuyên chú bộ dáng, làm tôi lầm tưởng bản thân đang xem một con mèo khảy thực vật, vì thế tôi đem viên kẹo chanh cuối cùng trong túi móc ra tới, toàn bộ thượng cống cho meo meo, dùng một cái vãn về đêm khuya đổi lấy một tuần hảo tâm tình
Thầy Gojo phảng phất có một loại ma lực hồn nhiên thiên thành, làm mọi người thói quen với tới gần thầy. Có đôi khi tôi nằm trên cỏ hóng mát, ảo tưởng đám mây trên bầu trời biến thành kẹo bông gòn, mềm mại, như tóc mai người nào đó
Tôi làm người cũng không cao nhã, nhìn chăm chú một người cũng bắt đầu từ bên ngoài, thầy Gojo xuyên kia thân cao lãnh cao chuyên giáo viên chế phục, kín mít mà đem bản thân bao vây đi vào, như đang che giấu cái gì
Thời điểm chúng tôi cùng huấn luyện, tôi nếm thử vòng đến mặt sau đánh lén thầy, sau đó thấy cổ áo bị gió mạnh thổi khai, phần gáy trắng nõn lưu trữ vài ngôi sao đỏ, hoảng hốt có thứ gì ở bên tai tôi ầm ầm nổ mạnh, chấn đến trước mắt tôi lúc sáng lúc tối
"Làm sao vậy, Yuuta?"
Thầy Gojo đã nhận ra tôi chần chờ, dừng động tác
"Không, không có gì. Xin đừng để ý."
Phảng phất rơi xuống với một lời nói dối thật lớn, tôi nuốt nuốt nước miếng, lộ ra nụ cười thoả đáng
Sự nhạy cảm và dịu dàng đằng sau nói cười chêm chọc, thái độ không ngừng né tránh, liên hoan đi không từ giã, hết thảy hết thảy đều ở trong khoảnh khắc này che trời lấp đất đánh úp về phía tôi. Lời nói dối mới tạo thành từ một lời nói dối, hóa thành vũng bùn. Tôi trơ mắt mà nhìn nhân quả bốn phương tám hướng mà đến hình thành sợi tơ hồng mảnh dài, ở phần gáy trắng nõn của thầy vờn quanh thành kết, không ngừng mà co chặt
Huấn luyện kết thúc, tôi thấy thầy Gojo như suy tư gì mà bưng kín sau cổ mình, vì thế như là kẻ trộm bị bắt quả tang, tựa bay mà bỏ chạy
Nếu ái là nguyền rủa vặn vẹo nhất trên đời, như vậy thầy cũng giống như tôi, là người bị nguyền rủa hoặc là nguyền rủa người khác. Nước mưa tí tách tí tách mà đánh vào cửa sổ ký túc xá, uốn lượn chảy xuống, mang theo một loại cảm xúc không biết tên rơi xuống, rơi đến mặt đất khi phát ra tiếng vang nặng nề. Thời điểm Dante yêu Beatrice, cậu bé ấy chỉ mới 9 tuổi, tôi cùng Rika yêu nhau cũng hơi sớm. Thứ em dạy cho tôi quá nhiều cũng quá ít: Em khiến tôi biết được mình là loại quái vật nào, lại làm sao đem ái trở thành cọng rơm cứu mạng; em bảo tôi sống sót, không được quá sớm đến tìm em, lại không có nói cho tôi làm sao để yêu ai khác ngoài em
Tôi ở trong mộng nhìn thấy một đôi mắt lam, nó đi qua mang đến một phen hừng hực thiêu đốt vượng hỏa, ninh ấm cảnh mơ lạnh lẽo chua xót, nhưng mà liền khi tôi sắp chết mà sống lại, ánh lửa kia lại chợt nguội lạnh, yên lặng ảm đạm, nói cho tôi nói, ngọn lửa này vốn thuộc về một kẻ khác, tôi bất quá đáng thương, được đến từ bi cùng thương hại, mới có thể phân thực này một ly canh
Panda cùng Inumaki-kun thấy tôi ngày gần đây buồn bực không vui, tưởng đồ ăn căn tin có vấn đề, tôi chống mặt hướng bọn họ miễn cưỡng cười, nói đồ ăn rất ngon, chỉ là tôi đại khái muốn từ bỏ một vài thứ, cả hai thấy tôi không chịu nói tỉ mỉ, chỉ phải vĩnh cửu trầm mặc. Maki nơi xa lại lần nữa liếc nhìn tôi với ánh mắt dò xét
Ngày 24 tháng 12 năm 2017 sau khi Bách quỷ dạ hành kết thúc, thầy Gojo không thể đúng hẹn tham gia tiệc mừng của chúng tôi, Maki tức muốn hộc máu mà dậm đôi chân vừa mới được cô Ieiri chữa trị, Panda và Inumaki-kun sợ cậu ấy giận ra cái tốt xấu, chạy nhanh tiến lên khuyên giải an ủi. Tôi nắm chặt thẻ học sinh trước đó không lâu vừa mới mất mà tìm lại được, trầm mặc mà nhìn chăm chú vào thầy Gojo một người đi xa bóng dáng, sống lưng thầy thẳng tắp kiên cố như vậy, thế gian hết thảy đều không đủ để đem nó áp cong
Bên trong không khí phảng phất có thứ gì vụn vỡ, phát ra tiếng giòn vang mơ hồ
Tôi bắt đầu theo đuổi thầy Gojo, không biết xuất phát từ tâm lý gì, thầy cũng không hề lui bước
Thầy có tư tâm của thầy, tôi cũng có tư tâm của tôi. Chúng tôi đi phố mua sắm sầm uất mua món đồ ngọt phiên bản giới hạn đắt tiền nhất, cùng nhau xem phim tình cảm sáo rỗng nhạt nhẽo, chơi game đối kháng đầy các khối pixel trên máy tính. Chúng tôi hôn nhau dưới hoàng hôn, lẫn nhau hiểu rõ mà không nói ra. Thời điểm kết thúc không trung đã hoàn toàn hắc ám, ánh trăng xuyên thấu qua song sa, nhỏ giọt trong mắt thầy, bên trong cực ngôn rét lạnh, lạnh băng một mảnh. Tôi nghĩ đến tranh khắc gỗ của Gustave Doré, bên trong Cựu Ước chân dung thiên sứ tráng lệ cũng đồng dạng mỹ lệ mà lạnh lẽo. Thầy rũ xuống mi mắt, màu bạc lông mi bị nước mắt thấm ướt đến ôn lương, tôi liền cúi đầu hôn lên đuôi mắt ướt dầm dề
Rạng sáng Rika lại lần nữa đến thăm cảnh mơ của tôi, em cười đến thực vui vẻ, vỗ tay nói với tôi
"Yuuta, chúc mừng cậu học xong ái nhân."
Tựa như sỏi thô tạp trụ yết hầu, tôi cảm thấy đau đớn hơn nữa gian nan, trong lồng ngực cũng không duyên cớ mà mọc ra viên khí cầu, bơm phồng muốn thoát ra bên ngoài
Nước mắt rốt cuộc rơi xuống, theo gò má nhỏ giọt đến quần áo. Tôi nói Rika cậu nhớ không, có một năm mùa xuân tới rất sớm, cải mizuna trên đồng ruộng nở rất nhiều hoa, đằng màu vàng. Tôi lúc ấy lần đầu tiên thấy, cảm thấy hiếm lạ, cảm thấy rau dưa nở hoa là chuyện đại sự, cuộc đời trước của tôi như ngừng lại ở năm 2001, trẻ mới sinh trần truồng mà đi qua 17 lần xuân thu
Về cải mizuna, về ái, về nguyền rủa, tôi đối với sở hữu hết thảy đều hoàn toàn không biết gì cả, như là dã thú mới sinh ra từ rừng cây, gào khóc đòi ăn, chỉ biết vâng theo bản năng liếm mút vú mẹ, hấp thu nhất nguyên thủy ôn nhu. Tôi nói không yêu ai liền không thể sống sót, vì bản thân tìm cái cớ tham sống sợ chết, lại đối nguồn gốc của ái cùng nguyền rủa dốt đặc cán mai. Tôi sẽ xé rách cùng chém giết chú linh, sẽ ngụy trang thành ôn hòa có lễ thân sĩ, lại cô đơn không rõ thế nào là nguyền rủa, thế nào là ái
Ngày hôm sau tỉnh lại bên cạnh tôi đã trống trơn, thậm chí liền một tấc dư ôn cũng chưa từng lưu lại. Tin nhắn của thầy Gojo nằm lẻ loi trong điện thoại tôi, cuối cùng còn để lại Kaomoji đáng yêu, nói đến nói đi đều là xin lỗi rời đi bởi vì nhiệm vụ. Tôi trở về cao chuyên đi học, đêm qua nóng bỏng cũng liền thành 419 trong tạp chí người lớn. *Tôi giống như bị chôn sống trong bùn đất, mỗi khi thầy Gojo nhàn rỗi khi liền tới gõ gõ huyệt mộ tôi, lại giúp tôi lau đi bụi đất trong mắt, còn tôi vĩnh cửu chờ đợi
Cô Ieiri hung hăng mà cắn đầu lọc thuốc lá, mắng câu fuckboy, sau đó tôi nghe cô ấy kể một câu chuyện dài, rất dài
Rika chết đi trở thành những mảnh ghép, dùng hài cốt rơi rớt tan tác của mình bổ lấp vào một tôi tàn khuyết, vì thế tôi đạp bùn lên bờ, ngửi thấy hải đường mùa xuân ướt dầm dề. Geto Suguru lại mang đi phần thiêu đốt trong thầy, gã nguội lạnh dưới huyệt mộ, thầy cũng trở nên ôn lương lướt nhẹ. Tôi ở giữa trời chiều hôn lên đôi mắt lam nhiệt liệt, mỏi mệt, chết đi. Chúng tôi như hai kẻ lưu lạc không biết đường về, giữa ngân hà vô biên vô hạn nước chảy bèo trôi, nuốt ăn tinh vân tản mát lót dạ, khi sắp tắt thở lại quay đầu lại hấp thu thân thể đối phương, học người bệnh lâu không khỏi uống rượu độc giải khát, lấy an ủi bệnh trầm kha
Sau khi nhiệm vụ kết thúc tôi ở ven đường chờ thầy Gojo, sau đó chúng tôi ở dưới tháp Tokyo ngũ quang thập sắc, ngựa xe như nước hôn môi, trao đổi hơi thở mang theo rỉ sắt. Thầy kéo xuống băng vải lôi kéo tôi chạy về phía trước, hưng phấn giống như học sinh trung học. Chúng tôi bắt đầu chạy trốn từ Tokyo, chạy qua công viên phồn hoa tựa cẩm, lại xuyên qua phố mua sắm dòng người tấp nập, ánh đèn lập loè như đoàn tàu vĩnh không ngừng nghỉ từ khóe mắt tôi cực nhanh lướt qua, lại sau đó, đèn nê ông dần dần từ trong tầm mắt đạm lui, thuận chi mà đến chính là một mảnh cánh đồng bát ngát. Chúng tôi trở thành hùng sư trên miền quê, đem bóng đêm cùng nhành cỏ cuồn cuộn sóng gió trở thành trân tu mỹ thực
Chúng tôi vẫn luôn chạy vẫn luôn chạy, chạy đến thoát lực sau đó mặt đối mặt mà cười to
Chờ thầy Gojo cười đủ rồi, tôi nghe thầy dùng ngôi thứ nhất kể về quá khứ của mình, kể về năm 1997 sinh hoạt không có gì để khen ở gia tộc Gojo, thầy nói đình viện chỉ có thể thấy mặt trời ở bầu trời hình vuông mọc đằng đông lặn đằng tây, một ngày duy nhất an ủi cũng chỉ có kẹo đường kết cấu như sỏi thô
Thầy nói thời điểm gặp được Suguru đúng là cái tuổi ngây thơ nhất cuồng vọng nhất trong đời, giống như là một đứa trẻ chỉ lo tự mình chơi đùa, khi nào đánh vỡ bình hoa thích nhất cũng không biết, đến khi vệt nước trên sàn nhà khô cạn, đóa hoa cũng đã chết héo mới hoàn toàn tỉnh ngộ, chính là lúc này nói lại nhiều nói cũng có vô dụng, bình hoa vỡ vụn sẽ không tự dính hợp, đóa hoa chết đi cũng sẽ không sống thêm; giống như tôi, Geto Suguru dạy cho thầy quá nhiều cũng quá ít, ít đến không thể lấp đầy một phòng học trống, ít đến thiếu một người tựa như hạt cát tan đi, nhiều lại nhiều đến suốt 10 năm cũng rửa không sạch
Tôi đồng cảm như bản thân cũng trải qua
Đêm đó chúng tôi không làm tình, mà là lẫn nhau chúc ngủ ngon rồi về ký túc xá từng người. Trước khi vào giấc ngủ tôi nhớ thầy, nhớ làn da trắng nõn cùng tóc mai mềm mại, càng nhiều người cảm thấy thầy Gojo giống như liệp báo giương nanh múa vuốt, tôi lại cảm thấy thầy tựa hoa hồng, hoa nhài, hoa cam. *Đóa hoa sẽ nói nhỏ, sẽ cười vui, chúng nó hư trương thanh thế, giả danh lừa bịp, sự mỹ lệ của thầy bao hàm thực lực, giấu giếm sát khí
Một đêm kia tôi ngủ rất khá, không có cuộn tròn cuối chân giường, Rika cũng chưa từng xuất nhập cảnh mơ của tôi
Ngày hôm sau gặp lại băng vải của thầy đổi thành bịt mắt thuần hắc. Đó lại là một ngày mưa. Tôi nhìn thầy cầm bó hoa xanh không biết tên muốn đi ra ngoài, thiên nhân giao chiến nửa ngày, lấy hết can đảm chuẩn bị quyết định ngăn lại thầy
Thầy dựng thẳng lên ngón trỏ đặt ở bên miệng tôi, nhẹ nhàng nói:
"Hư, Yuuta. Thầy muốn đi cùng *Campanella nói tạm biệt."
Giovanni cáo biệt Campanella đi tìm kiếm hạnh phúc chân chính, trước cửa ký túc xá hoa cúc dại nở lại tàn, chết héo lại tươi tốt. Vết sẹo máu thịt đầm đìa ban đầu rốt cuộc kết vảy, chúng tôi hôn từ giả ái nhân đã khuất, khước từ *hơi thở mờ mịt của họ sau đó đi nhanh về phía trước. Tôi coi quá khứ như thể món quà trời cao ban cho tôi, thỏa đáng mà đem hồi ức an trí trong hộp, giấu kín phần tiếng nấc cùng khóc thút thít. Mọi người khi bái phỏng trưởng bối luôn chuộng nói chúc ngài sống lâu trăm tuổi vạn thọ vô cương, phảng phất kể từ đó sinh mệnh liền có thể có thể kéo dài; tân sinh huyết nhục dưới sự che chở của mọi người lớn lên thành hình, tập tễnh học bước, vì thế tôi rốt cuộc có thể hiểu ái là chúc phúc, là tân sinh, là ướt dầm dề mùi hoa cùng năm tháng
Không lâu, khoai lang đỏ thầy trồng ở cửa sổ phòng học cũng đã nảy mầm non
Lại một lần, tôi cùng thầy đi phố mua sắm xem phim tình cảm, nam chính trên màn ảnh đang dùng hết toàn lực hướng cô gái bày tỏ tình yêu, tôi nghĩ ra tiếng lại sợ ảnh hưởng đến người khác, xem đến nửa phim mới nhớ tới hiện tại chỉ có tôi và thầy sẽ mua vé phim điện ảnh hạng B, vì thế tôi quay đầu xem thầy, nhìn quang ảnh trên màn ảnh lọt vào đôi mắt lam, phút chốc lóe ra tia lửa
Tôi ghé sát vào tai, cùng thầy nhẹ nhàng kề tai nói nhỏ
"Thầy Gojo, em không đồng ý với những gì thầy nói trước đây."
"A?"
Trên tay còn nâng bánh cupcake cắn dở, thầy tràn đầy nghi hoặc nhìn lại tôi: "Không đồng ý cái gì?"
Tôi nghiêm túc trả lời thầy: "Thầy đã từng nói qua, ái là nguyền rủa vặn vẹo nhất trên đời, em không đồng ý. Ái là nguyền rủa, nhưng nguyền rủa tuyệt đối không phải ái."
"Yuuta, em cũng tới tuổi thích chơi chữ sao?"
Thầy Gojo có vẻ càng thêm mê hoặc
"Không, em đang nói, xin cho phép em yêu thầy."
(end)
—
*1: Milan Kundera《Đời nhẹ khôn kham》lời Tereza nói với Tomas
*2: Xuất phát từ Sharman Apt Russell《Anatomy Of A Rose: Exploring The Secret Life Of Flowers》
*3: Xuất phát từ Miyazawa Kenji《Chuyến tàu đêm trên dải ngân hà》
Là quá trình hai người đối quá khứ tiến hành dài lâu cáo biệt sau đó tương ngộ
Mị sẽ dùng Dante và Beatrice tới đại biểu YutaRika, dùng Giovanni và Campanella tới đại biểu GeGo, hai cặp đều thực chọc mị www
Bất kể là Dante《Cuộc đời mới》, vẫn là Giovanni "Vì Campanella, mẹ và mọi người cũng muốn được đến hạnh phúc chân chính", đều cho người ta một cảm giác hướng về phía trước
Người chết đi trở thành những mảnh ghép, trở thành máu thịt của người sống
Hoàn toàn rất tốt đẹp ww
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro