
𝓚𝓪𝔃𝓾𝓱𝓪-𝓣𝓲𝓮̣̂𝓶 𝓗𝓸𝓪<𝓝𝓢𝓦𝓕>💐
-"ᴠᴀ̣̂ʏ ᴄʜɪ̣ ɴɢʜɪ̃ sᴀᴏ ɴᴇ̂́ᴜ ᴇᴍ "ᴆᴀ́ɴʜ ᴅᴀ̂́ᴜ" ᴄʜɪ̣?"
__________________
Trong một con hẻm nhỏ nằm khuất mình giữa lòng thành phố nọ. Nơi tụ tập của đám ăn chơi xã hội, những cuộc giao bán trái phép diễn ra khi đêm buông khiến ít ai thường lui tới.
Tưởng chừng như góc phố nọ là một nơi rẫy đầy nguy hiểm nhưng dường như có một tiệm hoa bé nhỏ đang cố gắng phủ nhận điều ấy.
__________________
Tiệm hoa nhỏ bé cũ kĩ nằm sâu trong góc hẻm, dường như nó trở thành điều rực rỡ và tích cực nhất ở nơi lãnh lẽo ẩm mốc này.
Y/N, cô chủ của cửa tiệm hoa "Vạn Sắc". Y/N là một cô gái mạnh mẽ, cô tràn đầy sự tích cực và lạc quan, điều ấy cũng được chứng minh vì sao một cô gái nhỏ nhắn lại có thể trụ vững được ở nơi đây suốt bao tháng năm.
...
_________________
-"Chào buổi sáng chị Y/N".
Giọng của một cậu trai vang lên cùng với tiếng chuông leng keng ở cửa tiệm hoa.
-"Ah- Kazuha! Chào em, dạo này ổn chứ?"
Cô gái tay cầm bó hoa hướng dương, cố nhoà người ra từ trong ngách đón chào cậu ta đầy hứng khởi.
-"Cảm ơn chị, em vẫn ổn. Mỗi lần ghé tiệm hoa là có cảm giác bình yên hẳn nhỉ".
Cậu trai ấy tháo chiếc túi chéo, rồi để nó dựa vào thành ghế sau đó cũng thả người xuống thở dài mệt nhoài.
Y/N từ trong tiệm bước ra, trên tay em là một bông hướng dương. Đưa cho cậu trai ấy rồi tiến đến ngồi kế bên.
-"chị Y/N thôi dùng hoa để nói ý nghĩa được không...em không có biết quá nhiều đâu..cơaf dù gì cũng cảm ơn chị".
Cậu trai vừa nói vừa cau có là vậy nhưng ngón tay vẫn cứ mân mê nhè nhẹ vuốt cánh hoa.
Y/N ngồi kế bên, em chống cằm vừa ngắm Kazuha cười tủm tỉm.
________________
Y/N và Kazuha tính tới nay đã quen nhau được gần 3 năm, Y/N luôn cảm thấy may mắn khi quen biết cậu ấy. Đối với em, Kazuha không chỉ là một người bạn mà còn là em trai thành ra lâu lâu lại thấy Y/N tỏ vẻ cưng chiều hết mực.
Thời điểm mà em và Kazuha quen nhau cũng khá thú vị, hồi ấy Em vô tình trông thấy cậu ấy trong con hẻm này và..bị bắt nạt chăng? Nơi đây khá nguy hiểm nên em đã nghĩ như vậy, dù sao thì đối với em, Kazuha vẫn là một người em dịu dàng. Cậu ấy nhiều lúc tinh tế và ấm áp lắm.

-"Tiệm hoa làm tâm trạng em tốt lên hẳn, mỗi lần trò chuyện với chị Y/N cũng vậy. Em yêu nơi này". /Kazuha/
-"Kazuha có thể đến đây bất cứ lúc nào mà haha, cơ mà em không nên ở đây quá muộn. Mấy con hẻm nguy hiểm lắm". /Y/N/
-"Em nghĩ nếu có chị thì nơi đây sẽ an toàn thôi" .Kazuha cười nhẹ nhàng, cậu đảo mắt qua bên phía Y/N.
-"Um...chị cũng mong là vậy...mặc dù dạo này có hơi nhiều việc sảy ra, có vẻ không ổn lắm"
Y/N vừa nói gương mặt em có chút buồn thoáng qua.
Kazuha cậu dường như ngờ ngợi ra được điều gì đó,
-"Chị cảm thấy rất hạnh phúc khi tiếp tục có thể giữ vững được tiệm hoa đến giờ, tiệm hoa này lưu giữ khá nhiều kí ức đối với mẹ của chị. Bà cũng là người yêu hoa, dù có như thế nào vẫn không chịu bỏ lại nơi này. Chị nghĩ dù có như thế nào thì vẫn phải giữ lại tiệm này coi như trách nhiệm- và cả em nữa Kazuha, nó lưu giữ thật nhiều kỉ niệm với em".
Kazuha nghe xong đồng tử cậu có phần hơi dãn ra, nắm lấy tay Y/N thật chặt cậu nhè nhẹ hôn lên bàn tay ấy trước sự bất ngờ kèm đỏ mặt của Y/N.
-"Vậy thì em nghĩ em cũng cần có một phần trách nhiệm giữ gìn cửa tiệm này rồi".
________________

Trong lúc không khí ấm áp vui vẻ ấy, tiếng đạp cửa "UỲNH" từ phía cửa tiệm kéo hai con người về phía thực tại.
Một đám to con từ đâu bước vào, hống hách. Y/N đứng phắt dậy, dường như em biết được sự có mắt của chúng. Nhanh chóng lao tới đám người thô lỗ ấy.
-"Không phải bây giờ nên xin mời về cho, nếu đến mua hoa thì có thể nhưng dừng lại việc phá phách tiệm tôi đi! Tôi đã nói nhiều lần rồi và không hề có nợ nần gì với các người mong về cho!!"
Y/N em bày ra vẻ mặt vô cùng căm ghét và tức giận, lần đầu tiên Kazuha thấy em như vậy có vẻ em khó chịu lắm với đám to xác này còn chúng thì vẫn giữ thái đổ dưng dửng.
-"Nếu không muốn thì sao không dọn đi đi? Cô em làm thế là mất duyên lắm đấy...đất này sắp thành địa bàn của bọn tao rồi".
Y/N ném cho bọn chúng cái nhìn khinh bỉ, em cười khẩy rồi đáp lại.
-"Cửa tiệm của tôi có giấy tờ đàng hoàng và hợp pháp nhé, đất của tôi là của tôi chứ không phải ba cái loại óc bã đậu ngu đần đi nhận địa bàn như mấy thằng trẻ trâu cấp 2 đâu, rút cục cũng chỉ là mấy thằng thảm hại cậy đông ăn hiếp yếu.."
Y/N nói xong, em chưa kịp phản ứng đã bị từ đâu một tên đấm thụi vào bụng. Đau đớn em ngã ra đất rồi ho sặc sụa.
Kazuha chạy đến gào to tên em, cậu đang cực kì hoảng hốt. Tay và giọng của cậu run lên cố đỡ em vào lòng.

-"Con ả đó xứng đáng bị như vậy, nếu như không cứng đầu mà chịu rời đi ngay từ đầu thì có phải không bị đánh hết lần này đến lần khác rồi, thứ đàn bà ngu đần".
Kazuha cậu nghe xong những câu ghê tởm ấy, đồng tử dần co lại, từ từ quay đầu ngước lên hỏi lại.
-"Đánh? Chị Y/N bị đánh ?"
-"Mày ở bên con khốn này mà không hề biết à? Con ả này còn không nói cho mày luôn sao hả nhãi con? Thay vì chuyển đi êm đẹp và không hề đụng chạm thì con ả này lại chọn cố cứng đầu mà níu lại cái tiệm tồi tàn này rồi để chịu ăn đòn, ngu ngốc"
Ngay cái khoảnh khắc ấy Kazuha nhớ lại những điều mà Y/N nói, điều mà em luôn trân trọng, và cả vì cậu.
Kazuha nhìn người con gái trong lòng đã lịm đi vì đau đớn lúc nào ( cái này hơi điêu tí nhma mn chấp nhận đi huhu TT tui k có cách nào nghĩ ra làm s để Y/N xĩu cả).
Đặt em lên chiếc ghế nằm ở trong cửa tiệm, sau đó cậu từ từ bước ra đối mặt với đám to xác đã đập phá tung lung khiến nơi đây như một bãi chiến trường với đất và hoa bị dày xéo dưới mũi giày của bọn chúng.
-" Tao đã hứa với chị Y/N sẽ cùng chị ấy bảo vệ cửa tiệm này...và tự hứa với bản thân sẽ không còn lầm đường lạc lối như trước khi gặp chị ấy nữa. Nhưng mà, có vẻ do tụi mày ... một lần nữa .."

__________________
Y/N tỉnh dậy, phần bụng của em nhoi nhói. Cố lết ra cửa tiệm thì đập vào mắt em là một cảnh tượng như hậu chiến trường, đất cát văng đầy, chậu hoa đổ vỡ cùng Kazuha đang đứng lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa, và máu...
Y/N hốt hoảng cố chạy về phía Kazuha, em lo lắng tột cùng khi trông thấy cậu hiện giờ nhưng cậu chỉ cười trừ rồi xoa xoa má em.
-"Không sao đâu chị, từ giờ bọn chúng không tới đây nữa đâu. Chị cứ ngồi nghỉ ngơi đi, em sẽ dọn dẹp đống này".
Y/N em hiện giờ đang hoảng cực độ, mọi thứ xung quanh dường như rối hết cả lên, Kazuha thì vẫn ấm áp và quan tâm nhưng điều gì đó làm cậu trở lên kì lạ...là máu..có máu tại sao? Và lũ du côn đâu rồi? Kazuha vẫn nguyên vẹn là điều em thấy ổn nhất, và...cậu ấy đang dọn dẹp giúp em.
Hàng vạn câu hỏi dường như đang quay trong đầu em vậy, tuy thế nhưng em cũng biết một điều rằng em không nên hỏi quá nhiều về việc đã diễn ra...
________________
Lúc Kazuha dọn dẹp xong đống đổ nát cũng là lúc trời đã quá muộn.
Dù bầu không khí cũng đỡ hơn lúc trước nhiều nhưng cuộc nói chuyện vẫn rất ngượng ngạo.
Y/N chủ động mời Kazuha ở lại ăn tối và nghỉ lại ở tiệm luôn vì có phòng. Và rồi cậu cũng đồng ý.
Mọi việc đã qua, Y/N thở phào nhẹ nhõm.
Bữa cơm hôm ấy có thể nói là khó nuốt trôi nhất đời em. Cả bữa cơm mặc dù Kazuha vẫn rất vui vẻ nhưng dường như vẫn có không khí ngượng ngịu sau vụ từ trước.
.
Xong xuôi tất cả mọi việc, Y/N dẫn Kazuha lên phòng cho khách, cậu có thể nghỉ ngơi qua đêm ở đây, sáng mai hẵng có thể về.
Sau đó em lết bước trở lại phòng, ném mình lên chiếc giường rồi thở dài từng hơi mệt mỏi.
Đôi mắt em từ từ nhắm lại rồi thiếp đi...
.
.
Điều gì khiến em thức dậy..
-"Kazuha..?"
Y/N dậy mình em ngồi dậy, hướng mắt lên đồng hồ đã là nữa đêm. Sao cậu lại ở đây, phòng của Y/N?
.
-"Kazuha?! Tại sao em lại ở đây..em nên quay trở lại phòng-"
Kazuha cậu đứng yên một lúc, không hề trả lời lại rồi bỗng cất tiếng.
-"Vậy, chị Y/N có muốn em "đánh dấu" chị không?"
_______________

-"Đánh dấu, là sao-?"
-"Chị sẽ biết ngay thôi".
Nói rồi Kazuha lao đến, cậu đẩy Y/N xuống giường vội vàng mà cướp lấy đôi môi

Y/N em không thể phản ứng chỉ có thể thuận theo sự điều khiển của Kazuha, đôi bàn tay của cậu cũng không hề lười biếng mà luồn lách từng ngóc ngách trên cơ thể em, mân mê từng đường nét và dừng lại trước âm đạo.
-"Ah- không chờ chút đã".
Mặc kệ cho tiếng kêu ngăn cản của em, những ngón tay của Kazuha đâm thẳng vào âm đạo, rút ra vào liên tục kích thích bên trong khiến âm vật nhạy cảm mà dịch thuỷ tuôn ra lênh láng.
Kazuha rút tay ra khỏi âm đạo kéo theo chất dịch , cậu đưa tay trước mặt nhìn ngắm một lúc rồi liếm nó.
Sau ấy bàn tay trở lại mân mê bộ ngực, chiếc lưỡi đi từ cổ, hôn tạo thành từng vết rồi dần liếm mút bộ ngực, chơi đùa khiến hai bên nhũ hoa đỏ ửng mà cứng lên.
-"Em nghĩ mình nên bỏ hết bộ đồ vướng víu".

-"Y/N, chị liếm nó được chứ?"
Kazuha không ngần ngại, cậu đưa gần dương vật trước mặt Y/N. Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy cái ấy của đàn ông.
-"Chị không có kinh nghiệm lắm Kazuha".
-"Để em dạy chị, từng thứ một.."
Nói rồi Kazuha đẩy đầu em xuống, nó to khiến em chật vật khá nhiều.
-"Sử dụng lưỡi của chị nữa đi".
-"Là như vậy, đúng rồi Y/N, ngoan lắm".
..
.
-"Nuốt nó đi".
_______________
Kazuha sau đó kéo em áp mình vào bức tường, dương vật cậu đâm rút mạnh mẽ, từng cú nhấp khiến Y/N nhận được khoái cảm, em vừa rên rỉ và gọi tên Kazuha.
Sau đó cậu bế Y/N lên để em ngồi lên người mình, tay hai người đan vào nhau.
Dương vật rút ra vào không ngừng nghỉ khiến em lên đỉnh hết lần này đến lần khác, Em ôm chặt lấy người đàn ông đang nằm phía trên cùng anh ta trao nhau nụ hôn thật sâu, chiếc lưỡi Kazuha không ngừng luồn lác trong khoang miệng em. Bên dưới vẫn tiếp túc nhấp từng đợt đều đều.
Cậu xoay người em lại, một cú thúc thật sâu khiến em rên toáng lên, sau đó từng đợt ra vào mạnh bạo, Kazuha hôn lên phía sau gáy em. Luồn tay qua phía trước đùa giỡn với hột le...
..
.
Kazuha bắt đầu đâm rút nhanh hơn, tiếng rên xen lẫn tiếng tình dục cùng hơi tình toả khắp căn phòng.
Em cảm nhận được thứ gì đó đang tới.
-"Em ra bên trong được chứ?"
Sau khi nhận được cái gật đầu đồng ý ấy, dương vật rút ra kéo theo một chất dịch màu trắng. Âm vật dường như đang run rẩy lên sau cao trào ấy..

-"Chị à, một lần nữa được không?"
-"Làm đi, đến khi em thoả mãn".
_________________
End.
P/S : mắ, cứ đến đoạn cuối là lãng xẹt k biết viết gì thêm 😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro