
ℂ𝕙ươ𝕟𝕘 𝟙𝟘: 𝔻ướ𝕚 Á𝕟𝕙 𝔹ì𝕟𝕙 𝕄𝕚𝕟𝕙 (𝔼ℕ𝔻)
Hiếu và Tú cùng với một đội ngũ thuộc hạ tinh nhuệ bí mật đột kích vào căn cứ của tổ chức sát thủ. Nơi này ẩn sâu trong một khu rừng hẻo lánh, được bảo vệ nghiêm ngặt bởi những tay súng chuyên nghiệp.
Tuy nhiên, với sự phối hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và mưu trí, họ đã vượt qua mọi lớp phòng thủ. Tú dẫn đầu đội đột kích, những động tác của anh nhanh nhẹn và chính xác như một con báo săn mồi. Kỹ năng chiến đấu cận chiến và khả năng sử dụng vũ khí của anh khiến những tên sát thủ được huấn luyện bài bản của tổ chức cũng phải kinh hãi.
Hiếu luôn ở bên cạnh Tú, vừa bảo vệ anh vừa chỉ huy thuộc hạ. Quyền lực và sự tàn nhẫn của một ông trùm mafia được thể hiện rõ ràng trong từng hành động của hắn. Bất kỳ kẻ nào dám cản đường họ đều phải trả giá bằng mạng sống.
Cuối cùng, họ đã tiến đến được trung tâm của căn cứ, nơi "Tony" đang ẩn náu. Đó là một lão già với gương mặt nhăn nheo và đôi mắt đầy mưu mô, ngồi trên một chiếc ghế bành bọc da cũ kỹ.
"Bùi Anh Tú..." Lão già lên tiếng, giọng khàn đặc khi nhìn thấy Tú. "Cuối cùng ngươi cũng quay lại."
"Tôi không bao giờ thuộc về nơi này." Tú đáp, giọng lạnh như băng. "Ông đã hủy hoại cuộc đời tôi, và giờ tôi đến để kết thúc tất cả."
"Ngươi không thể chống lại ta." Lão già cười khẩy. "Ngươi là sản phẩm của ta, là con chó mà ta đã huấn luyện."
"Tôi không còn là con chó của ông nữa." Tú nói, rút con dao găm ra. "Tôi là người tự do."
Một cuộc chiến một mất một còn đã diễn ra giữa anh và lão già. Lão ta cũng là một sát thủ lão luyện, nhưng tuổi tác và sự suy tàn đã khiến lão ta không còn nhanh nhẹn như trước. Anh với sự trẻ trung, kỹ năng vượt trội và lòng căm thù cháy bỏng đã áp đảo lão già.
Cuối cùng, lưỡi dao của Tú đã kết thúc cuộc đời tàn ác của "Tony". Tổ chức sát thủ khét tiếng đã bị xóa sổ hoàn toàn.
Sau trận chiến, Hiếu ôm chặt lấy Tú, vùi mặt vào mái tóc đẫm mồ hôi của anh: "Mọi thứ đã kết thúc rồi. Anh đã được tự do."
Tú tựa đầu vào vai Hiếu, cảm nhận được sự bình yên và an toàn trong vòng tay hắn. Những bóng ma từ quá khứ cuối cùng cũng đã bị đánh bại.
Họ rời khỏi căn cứ đổ nát dưới ánh bình minh đang dần ló dạng. Bầu trời rực rỡ sắc cam và hồng, tượng trưng cho một khởi đầu mới tươi sáng.
Trở về biệt thự, Hiếu và Tú ôm nhau thật chặt, trao nhau những nụ hôn ngọt ngào và say đắm. Họ đã cùng nhau vượt qua những thử thách nguy hiểm nhất, và tình yêu của họ đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Tú cuối cùng cũng tìm được sự bình yên trong vòng tay của Hiếu. Những ám ảnh từ quá khứ dần tan biến, nhường chỗ cho tình yêu và sự tin tưởng. Anh không còn là một sát thủ lạnh lùng nữa, mà là một người đàn ông được yêu thương và trân trọng.
Dưới ánh bình minh hạnh phúc, Hiếu và Tú trao nhau nụ cười rạng rỡ. Họ biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều điều bất ngờ, nhưng họ sẽ luôn có nhau, cùng nhau đối mặt với mọi khó khăn. Dáng vẻ của kẻ được cưng chiều không phải ai cũng có thể học được, nó là sự kết hợp giữa tình yêu, sự tin tưởng và cả sự chiếm hữu ngọt ngào mà Trần Minh Hiếu đã dành trọn cho Bùi Anh Tú. Và dưới sự cưng chiều ấy, một trái tim tưởng chừng như băng giá đã tìm được hơi ấm và hạnh phúc vĩnh cửu.
****
(HOÀN)
Ngày 30/04/2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro