Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 52

Cảnh báo ⚠️
Chương này chứa những cảnh lạm dụng cả về thể chất và tinh thần, nếu bạn nhạy cảm với điều này, hãy rút lại hoặc tự chịu rủi ro khi đọc.

Dây thần kinh chạy qua từng tế bào của cơ thể cậu cậu cảm thấy hoàn toàn lo lắng, hồi hộp, cậu cảm thấy tồi tệ, tất cả những gì cậu muốn là về nhà và coi mọi thứ là một trò đùa kinh khủng với mùi vị tồi tệ, tay cậu nắm chặt vô lăng trong khi cậu đổ mồ hôi, tay cậu họ đổ mồ hôi và tầm nhìn của họ mờ mịt, điều duy nhất hiện lên trong tâm trí họ là Omega của họ, đó là Yoongi, họ muốn về nhà và ôm cậu trong khi vuốt ve chiếc bụng phình to xinh đẹp của cậu, hắn muốn hôn cậu chiều chuộng. hắn ra ngoài vào lúc bình minh vì những cơn thèm khát liên tục của hắn làm tình với hắn hắn chỉ đơn giản là yêu Omega của mình và không thể tưởng tượng được cuộc sống thiếu hắn lúc đó má cậu ướt đẫm và tầm nhìn của cậu hoàn toàn bị che mờ bởi những giọt nước mắt tích tụ trong cậu mắt.

Về đến nhà, cậu loạng choạng chạy vào nhà, điều duy nhất cậu thấy là một Taehyung lo lắng trong khi sốt ruột cắn móng tay và quay từ bên này sang bên kia trong khi Jungkook nhìn anh từ ghế sofa.

-Taehyung, chuyện gì đã xảy ra vậy? – cậu đã chiến đấu để những tiếng nức nở mà cậu kìm nén từ sâu trong lồng ngực không bật ra.

– J-jimin, Yoongi biến mất, cậu… – Taehyung rơi những giọt nước mắt đang cố kìm nén khi ôm lấy chính mình. Jungkook chạy đến ôm chầm lấy đối tác của mình.

Jimin hít một hơi dài và sâu để cố gắng bình tĩnh lại, kéo nút cà vạt khó chịu và ngồi xuống chiếc ghế dài.

– Khi nào… Lần cuối cùng cậu nghe thấy hoặc nhìn thấy cậu là khi nào? – Jimin thở không đều trong khi cố gắng suy nghĩ, đôi mắt đẫm lệ và nỗi buồn ăn mòn con người cậu

– H- cậu gọi cho tôi và tôi trả lời ngay lập tức, không ai trả lời tôi cho đến khi-không có gì bị cắt, tôi đã quá lo lắng, tôi đã nói chuyện với Kookie và chúng tôi đã nói chuyện với cảnh sát b-nhưng họ nói rằng họ sẽ bắt đầu điều tra m- ngày mai... - Taehyung vừa khóc vừa kể lại những gì đã xảy ra.

Hơi thở của Jimin nặng nề, nỗi lo lắng ngày càng lớn dần trong cơ thể, điều đó không thể nào xảy ra được, cậu không thể chấp nhận rằng Yoongi, Yoongi của anh, con người xinh đẹp với nụ cười hở lợi đó, Omega xinh đẹp đó, Omega của anh đã biến mất, chỉ là không phải là Jimin tuyệt vọng kéo mái tóc vàng của mình sao.

- Chết tiệt! – cậu bất ngờ bật dậy khiến những người có mặt hoảng sợ. - Tôi sẽ đi tìm nó. – Jimin lau gò má ướt đẫm của mình trong khi nước mắt tuôn rơi nhiều hơn, tim cậu đập nhanh và cơ thể cậu ngày càng nặng nề, cậu cảm thấy đau bụng khó chịu và cổ cậu ngứa ngáy.

- Jimin, cậu bình tĩnh lại đi, đầu tiên chúng ta phải... - Jungkook tiến lại gần Jimin đang buồn bã cố gắng trấn an cậu, tuy nhiên Jimin đột ngột quay lại đối mặt với người đàn ông tóc đen.

- KHÔNG! No Jeon, đừng yêu cầu tôi bình tĩnh lại, đừng. Chúa! Tôi đã mất Omega, tình yêu của đời tôi, cha của con trai tôi và tình cờ là con trai tôi, cậu có muốn tôi bình tĩnh lại không? Không, tôi-tôi phải tra cứu nó. - Nước mắt lăn dài trên má Jimin, cậu đã bị hủy hoại và Jungkook sẽ nói dối nếu cậu nói rằng không đau lòng khi thấy cậu mình như vậy.

Jimin chộp lấy chìa khóa xe và điện thoại lao ra khỏi nhà, nước mắt lăn dài trên má và làm mờ tầm nhìn của cậu, cậu cảm thấy thật tồi tệ, Yoongi có ổn không? Ai sẽ làm thế? Họ đã làm gì đó với hắn? Câu hỏi đó và nhiều câu hỏi khác cứ lởn vởn trong đầu Alpha khi hắn đang lái xe.
hắn lái xe quanh nhà để cố tìm thứ gì đó, không có gì, chỉ là không có gì. Tuyệt vọng, hắn quay lại xe và lái đến trung tâm thành phố, anh đi bộ một lúc lâu để cố tìm Omega của mình và kết thúc ở một công viên, xa nhà, không có Yoongi và hoàn toàn suy sụp.

Tệ hơn nữa, chẳng bao lâu nữa trời đổ mưa và một Jimin ướt sũng nước đang khóc trên một trong những chiếc ghế dài trong công viên đó, hắn chỉ đơn giản là tự hỏi tại sao? Tại sao lại là Yoong? Tại sao không phải là hắn? Cậu chỉ cảm thấy thật tồi tệ, Alpha của hắn đã không giúp đỡ hắn hắn đã mệt mỏi với việc gào thét vài giờ trước và lúc đó hắn đang khóc thầm khiến ngực Jimin càng đau hơn.

- Em đâu Yoonie? – Nước mắt tuôn ra mà không có sự đồng ý của hắn mắt hắn sưng húp hoàn toàn, giọng nói của hắn nghe như bị xé nát hoàn toàn và quần áo thì ướt sũng, hắn lạnh và hắn không muốn về nhà, không phải không có Yoongi, không phải không có Omega xinh đẹp của hắn , không phải không có con trai hắn

Sau một giờ dài, Jimin quyết định rằng đã đến lúc phải quay lại, đôi mắt hắn thể hiện sự mệt mỏi và buồn bã, đôi mắt màu sô cô la kia đã không còn ở đó, ánh mắt hắn lạnh lùng và ngay lúc đó Park Jimin đã thề với chính mình rằng hắn sẽ tìm thấy Omega của mình. , hắn sẽ tìm thấy Yoongi cho dù thế nào đi chăng nữa.

Jimin lau đi giọt nước mắt cuối cùng mà hắn sẽ để người khác nhìn thấy, và thề với bản thân rằng cho đến khi tìm thấy Yoongi, hắn sẽ không bao giờ như trước nữa. hắn lên xe và lái đến ngôi nhà không còn thân yêu của mình.

Khi đến nơi, Taehyung và Jungkook đã chạy đến chỗ cậu và hỏi cậu cả nghìn lẻ một thứ.

-Jimin! cậu đã ở chỗ quái quỷ nào vậy? – Jungkook trách móc anh ta, tuy nhiên ánh mắt của hắn đã lạc đi, đôi mắt hắn có một màu đen rất tối, đủ để dọa hai người.

- anh ổn chứ? – Taehyung định vuốt ve vai cậu nhưng Jimin đã nhanh chóng tránh đi.

– Tôi sẽ gọi điện cho Nam và từ giờ phút này chúng ta sẽ bắt đầu cuộc điều tra về Yoongi. – Jimin ném chiếc áo khoác ướt sũng của mình đi đâu đó khi đi về phía cầu thang. – Tôi sẽ không dừng lại cho đến khi tìm thấy Yoongi. – là những lời cuối cùng của Park khi hắn biến mất xuống cầu thang.

Taehyung nhìn Jungkook và thở dài, Jimin sẽ không như trước hoặc ít nhất là cho đến khi hắn tìm thấy Yoongi.

– Nam – Jimin bước ra khỏi phòng tắm trong khi lau khô mái tóc vàng hoe đã sờn của mình.

-Jimin , có chuyện gì sao? Bây giờ là một giờ sáng. – Nam nghe ngái ngủ.

– Yoongi biến mất và tôi cần anh giúp tôi điều tra, tôi biết anh có liên lạc và tôi cần tìm cậu Namjoon. – chà, lạ thật, Nam bất ngờ không chỉ bởi tin tức đột ngột mà còn bởi việc Jimin gọi anh là “Namjoon”, điều chỉ xảy ra khi Jimin tức giận hoặc buồn khủng khiếp, trong trường hợp này là cả hai.

– Chà, tội nghiệp cho cậu anh Yoongi, ngày mai tôi sẽ cố gắng bằng mọi cách để tìm ra cậu. – Nam dụi một bên mắt rồi đứng dậy đặt lên trán Jin một nụ hôn.

- Cảm ơn và tạm biệt. – Jimin cúp máy rồi ngồi phịch xuống chiếc giường lạnh lẽo.

Một giọt nước mắt, một lần nữa, đôi mắt hắn đẫm lệ và hắn không kìm nén được nữa, hắn phủ tấm ga trải giường mềm mại lên người và lấy chiếc gối Omega của mình, mùi thơm của Yoongi ở đó, thấm đẫm ga trải giường, gối, quần áo, trong người Jimin ... Fatal cảm thấy đơn giản là chết tiệt, đó là lỗi của Hắn, hắn đã không quan tâm đến Yoongi, hắn không quan tâm đến cậu đủ nhiều, điều đó và hàng ngàn lời nói tấn công tâm trí hắn và hắn chỉ có thể khóc, hắn khóc như một Đứa trẻ sợ hãi khi mất mẹ Nhìn vào, hắn khóc vì hắn cần Yoongi, nó cần những nụ hôn của cậu, những cú đánh của cậu khi hắn đỏ mặt, nó cần vuốt ve cái bụng xinh xắn của cậu cậu chỉ đơn giản là cần Min Yoongi.

hắn co người lại trên giường, siết chặt chiếc gối hơn nữa khi những giọt nước mắt mặn chát của hắn làm ướt đẫm ga trải giường.

Đêm đó Jimin cảm thấy cô đơn, buồn bã, tội lỗi, bị hủy hoại và tan vỡ. Nhưng hắn đã hứa với cậu, dù thế nào hắn cũng sẽ tìm đến Yoongi.

Đôi mắt cậu mở to nặng nề, cơ thể nặng trĩu, cảm giác sợ hãi khủng khiếp gặm nhấm dạ dày cậu

Khi cậu mở hoàn toàn mí mắt, cậu cố gắng hình dung ra một nơi kinh tởm, những bức tường trông có vẻ cũ nát, mùi thơm tỏa ra từ nơi đó thật đáng ghét đến mức muốn nôn mửa vô cùng. cậu đang nằm trên sàn trên một tấm nệm (nhân tiện rất kinh tởm) và trên đầu cậu bị còng tay vào một sợi xích dày khổng lồ.

Ánh mắt cậu nhìn xuống bụng mình, nó đây rồi, Hobi vẫn ổn nhưng cậu không biết mình đang ở đâu, hay tại sao mình lại ở nơi kinh tởm đó, điều cuối cùng cậu nhớ là cuộc gọi với Taehyung và từ đó mọi thứ trở nên mờ mịt.

– Wow, wow~ cậu Min. – Tiếng giày cao gót hình như vang khắp nơi và giọng nói rất dễ nhận ra khiến anh cảnh giác gấp đôi.

"Chết tiệt..." từ duy nhất thoát ra khỏi miệng cậu khi cậu cảm thấy bàn tay lạnh giá của cô gái thô bạo nắm lấy cằm cậu để nhìn cậu

- Ngủ quá nhiều. – Một nụ cười giễu cợt xuất hiện trên khuôn mặt của cô gái khi cô ta nói xong. – Chắc anh bối rối lắm, tôi giải thích. – Mina nắm lấy cổ Omega trong tay khi mắt họ nhìn nhau, ánh mắt của Yoongi lạnh lùng và nghiêm túc trong khi Mina chỉ mỉm cười.

- Anh có thứ thuộc về tôi. – cô gái hát.

– Ủa, tôi tưởng cô bỏ cái váy gớm ghiếc của tôi đi, tôi xin lỗi, tôi vứt rồi, tôi còn mua được, nó bao nhiêu tiền? Có lẽ cô thấy nó được bán, nó không nên đắt như vậy. Yoongi nhếch mép.

- anh là một thằng ngốc! – Bàn tay của Omega giẫm lên má Yoongi, để lại một vết đỏ đáng chú ý. – Tôi không quan tâm đến cái váy chết tiệt đó, tôi quan tâm đến Jimin và hãy tin tôi khi tôi nói với anh rằng tôi sẽ có được Alpha đó! – cô bực bội hét lên.

Yoongi nuốt nước bọt, con khốn đó thật điên rồ.

– Kế hoạch của tôi rất đơn giản, thưa anh Min. – Cô gái bắt đầu vừa đi vừa chắp tay sau lưng khi nói. – Tao sẽ giết mày, mày và cục lông ghê tởm bên trong mày và mày nghĩ gì? Ngay khi Jimin phát hiện ra cái chết của anh, anh ấy sẽ không ngần ngại nương tựa vào vòng tay của tôi. – Cô gái làm điệu bộ ôm thứ gì đó và Yoongi gầm gừ khó chịu.

– cô sẽ không bao giờ ở với một con chó cái như cô. – cậu tức giận nhổ nước bọt.

- Tất nhiên, chỉ cần anh không ngáng đường, Jimin sẽ là của tôi – Cô gái quan sát Yoongi ở đó, nằm trên mặt đất, má đỏ bừng vì trận đòn vừa rồi và quần áo thì bẩn thỉu và xộc xệch – Hay là… Anh sẽ đi khỏi đây, rời xa Jimin, anh sẽ cưới người khác và anh sẽ quên Jimin. – cô gái mỉm cười.

– Điều gì khiến bạn nghĩ rằng tôi sẽ làm điều đó? – Yoongi nhíu mày, ngu ngốc, cậu nghĩ.

– Jimin sẽ rất đau khổ, Omega dễ thương của anh ấy đã bỏ anh ấy theo người khác và tôi sẽ ở đó để an ủi anh ấy, cộng với việc tất cả chúng ta đều chiến thắng, tôi sẽ không giết con trai anh và càng không muốn giết anh, hơn nữa tôi sẽ ở bên cạnh Jimin. – Nụ cười giễu cợt quay trở lại và Yoongi cảm thấy bụng mình quặn lại.

– Tôi sẽ cho anh thời gian, một tuần, không hơn không kém một ngày, anh biết đấy, anh ở với con trai, anh đi khỏi đây và tôi ở lại với Jimin. - Đó là điều cuối cùng cô gái nói trước khi rời khỏi đó, đóng chặt cửa lại.

Yoongi bối rối, cậu đang ở chỗ quái quỷ nào vậy? Và quan trọng nhất, cô sẽ làm gì? cậu sợ hãi, cô đơn và buồn bã, cậu muốn Jimin, cậu cần phải nương tựa vào cổ hắn trong khi hít hà hương thơm ngọt ngào mà Alpha của cậu tỏa ra, cậu chỉ muốn Jimin.

Tuy nhiên, tính mạng của cậu và của con trai cậu đang gặp rủi ro, Yoongi muốn điều tốt nhất cho con trai mình và rõ ràng điều cậu mơ ước nhất là được lớn lên cùng anh và Jimin, cậu không bao giờ tin rằng một con chó sẽ cản đường cậu làm cho cuộc sống không thể cho hắn

Tiếng nức nở của cậu nhanh chóng được nghe thấy khi cậu ôm chặt lấy bụng mình, cậu sẽ phải để Jimin đi mặc dù cậu rất ghét cậu, anh còn có thể làm gì nữa đây?

Tuy nhiên, hơn thế nữa, sâu thẳm trong lồng ngực, Yoongi biết rằng Jimin sẽ không bỏ cuộc, cậu biết rằng Alpha của cậu sẽ tìm kiếm cậu, cậu biết rằng Jimin sẽ tìm kiếm chú mèo tam thể của cậu bởi vì Jimin là điều may mắn của cậu và hắn là chú mèo tam thể của cậu

– Jimin đến sớm, chúng tôi sợ. - Một tiếng thở dài nặng nề rời khỏi môi cậu, cậu thực sự cần Jimin, cậu chỉ muốn ôm lấy cậu, hắn muốn nghe từ đôi môi cậu rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Bốn ngày, bốn ngày kể từ khi họ không biết gì về Omega dễ thương của hắn đêm nào Jimin cũng khóc vì nhớ Omega của mình quá nhiều, trong khi ban ngày nụ cười thường trực của hắn đã bị thay thế bằng một khuôn mặt nghiêm túc và vô tư. Những ngày đó, sự hài hước của cậu rất tệ, đến nỗi chính nhân viên của hắn ở công ty cũng sợ hắn

Lúc đó hắn đang ở cùng thám tử phụ trách vụ án Omega của hắn, Jimin sẽ làm bất cứ điều gì cho Omega của hắn, điều đó khiến hắn thuê được người giỏi nhất.

– Chà, chúng tôi đã tìm được điện thoại của cậu, có vẻ như kẻ bắt cóc cậu không thông minh lắm vì họ đã để điện thoại trong thùng rác của một cửa hàng, cũng chính là nơi mà chồng cậu được nhìn thấy lần cuối. – Thám tử Kai lên tiếng và Jimin gật đầu đáp lại.

– Họ có tìm thấy gì không? – Jimin ngồi dậy trên ghế văn phòng khi nhìn chiếc Alpha trước mặt.

– Cửa hàng có camera an ninh, tôi chỉ cần anh đi với tôi để giúp chúng tôi nhận dạng người có nó, vì nó cho tôi biết rằng nó không có bất kỳ loại kẻ thù nào có thể làm được điều này. Khải đã trả lời.

- Và rằng tôi chờ đợi? – Jimin đứng dậy thu dọn đồ nhanh chóng rời khỏi văn phòng.

– Jennie gọi cho Namjoon, tôi cần cô ấy phụ trách một lúc – Jimin nói khi bước vào thang máy cùng Alpha kia.

- Vâng thưa ngài. – Jennie vội gọi cho Kim.

Khi đến cửa hàng nơi chiếc Omega được nhìn thấy lần cuối, Kai và rõ ràng là Jimin bước vào, cùng với một số sĩ quan đi cùng với thám tử.

Quản lý cửa hàng nhanh chóng đi đến khu vực hệ thống, cho họ xem camera. Một trong những chàng trai đi cùng Kai đã nhanh chóng gõ vài thứ để tìm đoạn ghi âm về ngày chính xác mà Taehyung nói rằng hắn đã nói chuyện lần cuối với Yoongi.

Và hắn ở đó, Yoongi cầm vài chiếc túi trên tay khi hắn lấy điện thoại ra, có thể thấy rõ hai người đàn ông đang bịt miệng cậu khi cậu cố gắng tháo chiếc khăn quàng cổ trên miệng và một nhân vật nữ mà Alpha có thể nhận ra.

Jimin há hốc miệng kinh ngạc, Mina, hắn chắc chắn là cô ta.

- Chính là con đĩ đó. – Quai hàm của Jimin căng ra để lộ cơ hàm căng cứng.

Kai quay về phía hắn

- Đó là ai? – Vị thám tử vừa hỏi vừa lấy cuốn sổ ghi chép của mình.

– Đó là thư ký của chúng tôi, cô ta muốn chúng tôi đi chơi nhưng rõ ràng là tôi không và tôi không có hứng thú. – Jimin cảm thấy nhẹ nhõm một chút, có thể sẽ tìm được Omega của mình.

– Thưa anh Park, việc này cứ giao cho chúng tôi, chúng tôi sẽ bắt đầu hành quân tìm kiếm nhà của cô gái và những dấu vết có thể có của cô ta anh hãy nghỉ ngơi một chút, chúng tôi sẽ thông báo cho anh– Kai rời khỏi đó cùng với người của mình và Jimin sẽ không ngồi yên chờ họ làm gì đó

hắn nhanh chóng trở lại công ty, nhanh chóng đi lên chỗ thư ký của mình.

–Jennie. – Jimin chống khuỷu tay lên chiếc bàn ngăn cách giữa hắn và cô gái.

+

– anh Park về nhanh. – Cô gái mỉm cười với hắn và Jimin gật đầu.

– cô biết Mina từ đâu? – Jimin nói thẳng.

– À, cô ấy  là em họ của tôi, mấy ngày trước khi tôi đi dì tôi có nói với tôi là dì cần việc làm, mẹ tôi nói tình cờ tôi sẽ đi một thời gian nên dì mới đến, tuy nhiên tôi chưa bao giờ hỏi dì làm việc ở đây như thế nào là, anh Park. – Jennie trầm ngâm nói trong khi Jimin cố trấn tĩnh lại.

– cô có biết cô họ của cô có vấn đề gì với Alfas hoặc cảnh sát không? – Phải, Jimin đã tuyệt vọng.

– Anh Park, sao anh hỏi vậy? – Omega hỏi lại, lấp đầy sự kiên nhẫn của Jimin.

– Em họ của  cô đã bắt cóc Omega của tôi! Tôi cần cô trả lời tôi Jennie. Nước mắt chực trào ra và thay vào đó, Jennie đã nhảy lên.

– Đúng vậy, tôi và em họ chưa bao giờ hợp nhau, tuy nhiên tôi nghe mẹ tôi nói rằng cô ấy có vấn đề vì bắt cóc người ra nước ngoài nên phải quay về, tôi nghĩ đó là tin đồn… – Jennie lo lắng lên tiếng.
- cô có biết tôi có thể lấy nó ở đâu không? Jimin hỏi.

– Tôi không biết nhiều về cô ấy, nhưng rất có thể là ở khu ổ chuột mà cô ấy biết họ sẽ không bao giờ khám xét ở đó. – Có gì đó trong đầu Jimin vang lên, đó là sự thật, hắn đã tìm kiếm khắp thành phố, nhưng chưa bao giờ tìm kiếm ở những khu vực thấp hơn của Seoul.

- Cảm ơn, cảm ơn Jennie! – Jimin chạy về xe, hắn sẽ tìm Yoongi.

-Taehyung! – Jimin bước vào nhà gần như hét lên, cần lưu ý rằng Taehyung và Jungkook đã sống ở đó với cậu một thời gian, để đảm bảo rằng cậu ít nhất đã ăn, Jimin đã bỏ ăn vài ngày trước.

Mỗi ngày của hắn là thức dậy và tìm kiếm Yoongi.

Khi bước vào phòng, hắn có thể tìm thấy một trong những cảnh mà hắn chưa bao giờ nghĩ là ở đó, vâng, bạn bè của hắn đang ở trên ghế sofa: khỏa thân , chết tiệt .

- Chết tiệt! – Jungkook thốt lên khi nhìn thấy đôi mắt mở to của Jimin cố gắng che cho Omega của mình.

– cậu về phòng đi, cậu có năm phút để chuẩn bị. Jimin đi lên thật nhanh.

Jungkook nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Taehyung và cẩn thận thoát ra khỏi đó.

- Đã bảo là không được làm ở đây mà! – người Omega vừa mặc quần vừa trách móc.

- Ồ, thôi nào! em không phàn nàn bất cứ lúc nào, ngay cả khi anh đã đưa nó vào. – Jungkook tự biện hộ khi buộc lại đôi giày đắt tiền của mình.

- Trời ơi, chúng ta sẽ nhìn mặt Jimin thế nào đây? – Taehyung ngồi dậy che mặt.

– cậu thật may mắn, tôi có thông tin rất giá trị về Yoongi và tôi nghĩ mình biết em ấy ở đâu. – Jimin ngồi trên chiếc ghế bành cách xa những người bạn của mình. – Như một phần thưởng cho việc tìm thấy họ làm tình trên ghế sofa của tôi, tôi muốn cậu đi cùng tôi. – Jimin bắt chéo một chân cố lờ đi mùi hương tình dục.

- Tốt. -Taehyung lên tiếng.

- Thông tin có giá trị? Vì Chúa, Jimin, chúng ta không thể làm điều này, cậu phải để cảnh sát lo liệu. – Jungkook cố gắng khiến Alpha suy nghĩ lại, cậu sẽ không đưa Taehyung đến nơi mà Yoongi bị bắt cóc.

– Tôi đã nói rồi, tôi không quan tâm mình phải làm gì, tôi sẽ tìm ra Yoongi. Jimin bị kết án.

– Ít nhất hãy gọi cảnh sát, cậu phải biết em ấy ở đâu, chỉ cần suy nghĩ một chút. – Điều cuối cùng Jungkook muốn là để người khác bị tổn thương.

– cậu muốn làm gì thì làm, tôi đi một mình. – Jimin đứng dậy để lại cặp đôi đang sững sờ.

Jungkook nắm tay Omega của hắn khi bảo hắn gọi cảnh sát, họ sẽ đi cùng Jimin nhưng không được ở quá gần hắn

Thật ra cậu cũng không biết mình đã ở đó bao lâu, mặt trời còn chưa ló rạng từ đâu, cậu cảm thấy đói khát và ngày càng yếu ớt, thức ăn duy nhất của cậu là một cốc nước với vài mẩu bánh mì cũ. và đôi khi, nếu cậu may mắn; cơm.

Mina thỉnh thoảng đến để chọc ghẹo cậu đánh cậu, để lại cho cậu một ít thức ăn và bỏ đi. cô ta cho rằng cậu vượt trội hơn cô ta cậu sẽ không bao giờ như vậy, tuy nhiên, càng sợ cậu chạm vào bụng cậu, cậu sẽ để cô ta làm nhục mình miễn là con câu không sao.
Hy vọng của cậu vẫn đặt vào Alpha của mình, cậu biết hắn sẽ đến vì cậu mặc dù cậu sắp chết vì cảm thấy đói và yếu ớt kinh khủng, cơn đau đầu khủng khiếp khiến cậu quằn quại trên tấm đệm kinh tởm.

– Aww~ cậu chết trong đau đớn nhìn dễ thương quá, cậu biết là Jimin sẽ không đến mà đúng không? – cô gái chế giễu – à, tôi nghĩ cậu đã quyết định rồi. – Cô gái trước mặt cậu, Yoongi đang nhìn vào đôi giày cao gót nhọn mà cô ta đang đi.

– cô là một con chó cái. – Yoongi cảm nhận được sự đau đớn khủng khiếp trên khuôn mặt, thêm một vết bầm tím trên má, cơ thể cậu bị đánh tơi tả, tuy nhiên cậu đã tránh được nhiều cú đánh vào bụng. – cậu sẽ. – cậu mệt mỏi, cậu buồn và cậu chỉ đơn giản muốn ra khỏi đó, ở bên chú cún của cậu và ngay cả khi điều đó là không thể với Jimin.

– Quyết định xuất sắc. – Cô gái nhảy cẫng lên thích thú còn Yoongi thì nhìn cô ta đầy khinh bỉ, mọi chuyện sẽ kết thúc ở đó sao? Liệu cậu có bỏ rơi Jimin, tình yêu của đời mình, Alpha tốt nhất mà cậu từng biết cho một con chó cái? Vâng, cậu sẽ làm thế, nếu điều đó đảm bảo mạng sống cho chú chó con của cậu, cậu sẽ làm.

Jimin đang lái xe rất nhanh, hắn đã nhìn thấy xe của bạn mình phía sau hắn một lúc trước, tuy nhiên hắn vừa phấn khích vừa lo lắng, có điều gì đó nói với hắn rằng hắn sẽ tìm thấy nó mặc dù nỗi sợ hãi ngày càng lớn về việc không làm điều đó vẫn còn đó.

Đến nơi, hắn mới mường tượng ra được quá nhiều ngôi nhà, tuy khiêm tốn nhưng được chăm sóc rất chu đáo, vừa đi hắn vừa thấy nhiều cụ già đang chăm sóc cho đứa cháu có thể là cháu của mình, tim anh đập thình thịch, nhìn cũng không biết làm sao. cho Yoong.

-Jimin! - Jungkook khoác vai hắn - chúng ta nên hỏi xem cậu ấy có nó cho ai.

- Nó là của tôi. Jimin gần như gầm gừ tên cô gái.

'Đó không phải là thư ký của anh sao?' Lần này Taehyung hỏi.

– Chính xác, tôi đã thấy cô trên camera an ninh, con khốn đó đã lấy nó. – Jimin nói với vẻ căm ghét, từng câu chữ của hắn đều chứa đầy nỗi buồn và sự oán hận.

Họ hỏi han rất lâu về cô gái, họ mô tả từng đặc điểm của cô ta và tất cả những người già mà họ hỏi đều nói rằng họ không biết cô ta, cho đến khi họ tìm được một người nói với họ rằng cô ta đã nhìn thấy một cô gái trẻ ăn mặc rất đẹp đang đến. trong một tuần, trong khi chỉ vào ngôi nhà ở góc phố, một ngôi nhà kinh tởm không ai đến gần nhờ mùi kinh tởm và ánh sáng yếu ớt chiếu tới nó.

Jimin chạy đến ngôi nhà đó bỏ lại Taehyung và Jungkook ở lại, hắn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn và mạnh hơn và khi hắn đến, cánh cửa mở ra, lộ ra một cô gái ăn mặc rất đẹp, chiếc váy bó sát làm nổi bật những đường cong cũng như đôi giày cao gót nhọn của cô.ta

Ngực của Jimin phập phồng nhanh chóng khi ánh mắt họ chạm nhau.

-Jimin! - Giọng nói đó, giọng nói đó khiến Alpha có thể nhận ra, Jimin đẩy cô gái sang một bên, để lộ ra Omega của hắn Yoongi, đó là Yoongi của hắn. Ngực hắn tràn ngập niềm vui sau một thời gian dài và hắn chạy ôm lấy cậu xinh đẹp của mình.

– Trời Yoongi, con khốn chết tiệt này đã làm gì em vậy? Tôi sẽ tự tay giết cô ấy nếu cô ấy chạm vào anh. – Jimin ôm khuôn mặt Omega của mình trong tay, cả hai đang khóc đắm mình trong bong bóng của mình.

Jimin định đứng dậy cho đến khi nghe thấy tiếng súng được lên đạn, hắn bị dí súng vào đầu, không, thực ra là hai, cảm xúc của hắn lớn đến mức hắn thậm chí còn chú ý đến những người đàn ông có vũ trang bên cạnh.

Tiếng cười của cô gái vang lên khi Jimin chứng kiến bạn của mình bị hai người đàn ông khác tóm lấy một cách thô bạo, Jungkook hét lên không được chạm vào Taehyung nhưng họ vẫn ở đó.

– Ở yên đó, rồi chúng ta sẽ xem phải làm gì với chúng. – Mina nói, thò tay vào bên trong cho đến khi nắm lấy tay Jimin và thô bạo gắn cậu vào bức tường kinh tởm, dí sát mũi vào cái dấu mà Yoongi đã vạch ra vài ngày trước.

– Anh đến sớm quá đấy Jimin~ đáng lẽ anh phải đến với em nhưng không nghĩ lại nhanh như vậy. – Cô gái vuốt ve mái tóc xơ xác của Alpha.

- Đi thôi. – Jimin nói cố không gầm gừ với cậu

– Ồ, tất nhiên là tôi sẽ để cậu đi, cậu sẽ đi và tạo dựng một cuộc sống mới, anh ở lại với tôi và chúng ta sẽ tự tạo dựng cuộc sống của mình mà không gặp trở ngại nào trên con đường của mình. – Cô gái cười và Jimin cũng cười một cách vô duyên.

hắn thầm trách bản thân, lẽ ra anh nên nghe lời Jungkook nhưng cảm xúc kết hợp với sự tuyệt vọng được nhìn thấy Omega của hắn còn lớn hơn thế.

– Tốt, nhưng tôi muốn anh ấy không bỏ đi, hạnh phúc bên người khác và tôi muốn gặp con trai mình. – Jimin nhổ nước bọt vào mặt cô gái.

– Tôi là người đặt ra các quy tắc, anh sẽ quên đi thứ mà Omega có bên trong, tôi sẽ cố gắng đảm bảo với anh rằng cậu ta sẽ ổn và nếu bạn không đồng ý, tôi sẽ giết cậu ta. – lại nụ cười giễu cợt của cô

Jimin thở dài hướng ánh mắt về phía Omega đang khóc trong im lặng, xiềng xích trên tay không cho phép hắn di chuyển và vũ khí trên đầu khiến hắn vô cùng sợ hãi.

– Tốt thôi, chỉ là… Làm ơn đừng làm hại em ấy– Jimin nhìn cô ta thấy ghê quá.

- Cuộc sống của tôi tốt làm sao! Chúng ta sẽ làm nên một gia đình đẹp đẽ và hôm nay anh sẽ đánh dấu em là... – lời nói của cô gái bị cắt ngang.

– anh ấy sẽ không bao giờ yêu mày, anh ấy sẽ không bao giờ yêu mày như anh ấy yêu tao, anh ấy sẽ không bao giờ làm tình với mày như nó đã làm với tao bao nhiêu lần đâu, không bao giờ, nghe tao đi con đĩ, có thể mày thắng lần này nhưng hãy tin tao khi tao nói với bạn rằng Jimin ghét những con điếm như cô và thậm chí còn... ghét âm đạo hơn. – Yoongi tức giận nói.

Mina cảm thấy máu mình sôi lên, cô ôm cổ Jimin, kéo cả hai môi lại gần hơn, cô mấp máy môi một cách tuyệt vọng và Jimin đẩy cô ta ra, từ chối cô ta

– Được rồi, anh muốn xem chồng địt tôi sướng hơn tôi thế nào không? – Mina hướng tay vào cúc áo sơ mi lịch lãm của Alpha.
Jimin ngăn cô ta lại để cố gắng ngăn cô ta lại, hắn không muốn, hắn sẽ không làm thế, Yoongi đang ở trước mặt hắn Omega của hắn cũng ở đó, phá vỡ mối ràng buộc ngay trước mặt hắn sẽ khiến cả hai người đều đau lòng.

– Tôi không muốn, không phải ở đây Mina làm ơn. – Jimin cầu xin và cau mày khi hắn cảm thấy nụ hôn của cô gái đánh dấu một đường đến bụng hắn.

– Tao mặc kệ, giờ này thằng chồng gớm ghiếc của mày sẽ thấy mày vạch mặt tao ra sao. - Mina cởi thắt lưng và Jimin hướng ánh mắt về phía nào đó trong ngôi nhà kinh tởm đó, hắn cảm thấy ghê tởm, Omega ngậm thành viên của hắn vào miệng nhưng hắn chỉ muốn nôn, hắn muốn đưa cậu ra khỏi đó, hắn không làm. muốn cậu chạm vào hắn nước mắt hắn sắp trào ra ngoài

Cô gái kéo cơ thể của mình cho đến khi nó chạm sàn và cô ta ngồi lên người hắn

– anh không hoàn toàn khó khăn – thực ra tôi thậm chí còn không khó khăn – vì vậy chúng tôi sẽ thử thâm nhập và anh  sẽ đánh dấu tôi Alfita. – Mina nói nhỏ vào tai Jimin và Jimin chỉ biết nhắm mắt kinh tởm, hắn đang bị cưỡng hiếp và hắn không thể làm gì được, bất cứ cử động nhỏ nào và tình yêu của đời hắn sẽ phải gánh chịu hậu quả.

- Xin đừng làm vậy. - Nước mắt Jimin chực trào ra khi hắn nhìn Omega buồn bã của mình, hắn cảm thấy bẩn thỉu và bị lợi dụng, hắn cảm thấy tồi tệ vì không thể làm được gì và tệ nhất là hắn sắp bị cưỡng hiếp.

- anh sẽ thích nó cho mà xem. – Cô gái đang đặt thành viên mềm nhũn của Alpha trong âm hộ của mình để cố gắng đưa  cô ta vào, tuy nhiên cô bị gián đoạn bởi tiếng ồn của cánh cửa.

– CẢNH SÁT QUỐC GIA HÀN QUỐC, LÊN TAY! - tiếng hét lớn vang lên và Jimin thở dài thườn thượt, cô gái nằm trên người anh đột ngột bị nhấc bổng lên trong khi cô ấy trách móc, những người đàn ông đã bị bắt bởi vài sĩ quan và điều đầu tiên Jimin làm là sắp xếp lại quần áo của mình mặc dù hắn cảm thấy ghê tởm đến mức nào, hắn quyết định phớt lờ cảm giác của mình và cơn chóng mặt khủng khiếp mà hắn cảm thấy, thế giới của hắn quay cuồng.

hắn cố hết sức đứng dậy và ngã ngay vào chân của Omega, Omega của hắn

– em yêu anh nhiều lắm Yoonie, anh-anh không muốn làm bất cứ điều gì trong số này, xin hãy tha thứ cho anh. – đó là những lời cuối cùng của Alpha khi hắn ngã xuống chân của Omega và ngất đi, Yoongi sợ hãi hét lên và sau đó mọi thứ đối với Jimin trở nên mờ mịt.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro