Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

‹𝟔› 𝐑𝟏𝟖 | 𝒇𝒆𝒎𝒕𝒂𝒌𝒆 | 𝒂𝒍𝒍𝒙𝒕𝒂𝒌𝒆 ➳ 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒉𝒂𝒚 𝒅𝒖̣𝒄



𝒇𝒖𝒍𝒍 𝒕𝒊𝒍𝒕𝒆: 𝒊𝒛𝒂𝒏𝒂, 𝒎𝒊𝒌𝒆𝒚, 𝒅𝒓𝒂𝒌𝒆𝒏, 𝒄𝒉𝒊𝒇𝒖𝒚𝒖, 𝒊𝒏𝒖𝒑𝒆𝒆, 𝒌𝒐𝒌𝒐 𝒙 𝒕𝒂𝒌𝒆𝒎𝒊𝒄𝒉𝒊 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒉𝒂𝒚 𝒅𝒖̣𝒄

cảnh báo từ ngữ cực kì thô tục.

cảnh báo tag: dirty talk, urination (nuoctieu), spanking, public sex/exhibitionism, mind break, ntr,...



₊˚ ✧ ‿︵‿୨୧‿︵‿ ✧ ₊˚



Takemichi dẫn Izana đến băng ghế đằng sau trường, nơi mà cả hai lần đầu nói chuyện. Ngồi phịch xuống ghế nghỉ mệt, không khí giữa hai người trở nên ngại ngùng im ắng. 


Takemichi bắt đầu thấy hơi hối hận với hành động bốc đồng của mình. Thử ngỏ lời chia tay nhưng không được, mỗi khi mở miệng thì cổ họng của em cứ tắt nghẽn lại.


"... Takemichi khỏe hơn chưa? Em hết giận anh rồi à... Anh xin lỗi về chuyện ngày hôm đó. Anh đúng là một thằng tệ bạc và hèn nhát. Anh xin lỗi em rất nhiều..."


Izana là người mở lời đầu tiên, ban đầu dự định sẽ kể cho em nghe quá khứ xấu xí để thú nhận mọi tội lỗi, rốt cuộc không thể thốt ra bất cứ âm thanh nào, vòm họng của anh nóng rang, đốt cháy mọi từ ngữ mỗi khi có ý muốn kể chuyện. 


"... Sao anh lại thành ra bộ dạng đó?"


Takemichi im lặng một hồi lâu rồi cất tiếng.


" Vì anh lo cho em. Anh sợ em sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh." 


Izana nắm lấy tay của Takemichi với mong muốn em có thể cảm nhận được sự run rẩy đang làm tê liệt tâm can chất chứa đầy nỗi sợ của anh. Nhưng tiếc là hơi ấm của anh không thể truyền đến tim của người anh thương.


Lo cho em thì tại sao anh không đi kiếm em? Một cuộc gọi hay tin nhắn cũng không có? Tại sao? Anh có thật sự yêu em không?...


Những câu hỏi trách móc không ngừng xoay quanh trong đầu của Takemichi, em giận lắm, muốn chấp vấn anh lắm, nhưng cuối cùng không thể thốt thành lời. Có lẽ như sự thất vọng đè nặng con tim thành trăm mảnh, khiến em rã rời chẳng buồn muốn biết. 


Nhưng tại sao lồng ngực trái vẫn nhức nhói điên cuồng khi nghĩ đến chuyện rời xa anh...? Do em còn luyến tiếc, không cam tâm sao? Liệu rằng cho nhau một cơ hội cuối cùng thì có thể cứu vãn mọi chuyện được không...?



"Izana. Hôn em đi. Anh yêu em mà đúng không...?"



Viên ngọc Aquamarine mang theo bầu trời xám xịt vô vọng đã nứt vỡ tan tành, những hạt ngọc trai trong suốt tuôn rơi trên mu bàn tay của Izana. Sự mặn đắng chua xót đã thành công làm tan chảy lớp xiềng xích cuối cùng bao quanh trái tim của kẻ khờ dại. 


Anh đan từng ngón tay vào bàn tay mỏng manh của em, tay còn lại xoa dịu con ngươi lập lòe dưới ánh đèn mờ ảo. Nhẹ nhàng đặt lên bờ môi khô khóc một nụ hôn thành kín, đầu lưỡi ẩm ướt liếm láp những vết thương sứt sẹo bên trong con tim cô độc. 


Sự dịu dàng có lẽ đã chạm đến cõi lòng xót xa của thiếu nữ, em mở cửa mời Izana thâm nhập sâu hơn. Hai chiếc lưỡi cuốn lấy nhau thật nhẹ, thật nồng, thắp cháy lại ngọn lửa tình đã phôi phai bên trong con tim nguội lạnh. Đôi gò má nhiễm một màu sắc hồng phấn của mối tình đầu lãng mạn. 


Izana rụt rè rời môi, đôi mắt màu lilac sáng rực khi thấy bờ môi chín rục óng ánh lớp nước trong suốt, ngại ngùng quay đầu sang hướng khác không dám nhìn thêm. Còn Takemichi thì vẫn còn mơ màng sau nụ hôn chóng vánh đầu tiên của cả hai sau năm tháng quen nhau, em đưa tay chạm vào hai cánh môi đỏ rực, trong bụng là một mớ suy tư bối rối. 



Tại sao... nó không sung sướng như những gì mình tưởng...? 



...



Mikey đứng trước cửa lớp chờ đợi tin tốt, khi thấy người yêu đã quay trở về, mừng rỡ nắm lấy bàn tay nhỏ bé. 


Hắn định hỏi thăm tình hình như thế nào nhưng nhận ra biểu cảm của em không thích hợp, từ đó suy đoán ra được câu trả lời. Tâm trạng hào hứng sụp đổ, hắn siết chặt nắm đấm, trong đầu không ngừng chửi rủa Izana đã níu kéo như thế nào khiến Takemichi chần chừ đến bên hắn.


Bỗng nhiên Takemichi kéo Mikey vào nhà vệ sinh đang được bảo trì, mở đại một cánh cửa buồng, đẩy cậu trai vào bên trong. Vì quá bất ngờ nên Mikey vô địch chới với ngồi phịch xuống nắp bồn cầu, chưa kịp hỏi lí do tại sao em lại có thái độ lạ thường như vậy thì một nụ hôn gấp gáp chặn lại lời nói của hắn. 


Mấy ngày qua Mikey toàn là người dụ dỗ thiếu nữ bước vào bể bùn nhục dục, nay là lần đầu tiên em chủ động câu dẫn hắn, thử hỏi xem hắn không nứng mới là chuyện lạ. Cơn ghen tuông được bàn tay mềm mại vuốt ve lặn đi mất tâm, hắn chuyên tâm đáp trả lại con rắn nước khiêu gợi đang làm loạn trong khoang miệng mình, bàn tay hư hỏng nhào nắn một bên vú bự đàn hồi, bên còn lại bận lần mò vào trong lớp váy trêu chọc con bướm dễ thương.


"Ưm~ Từ từ thôi Mikey~" - Takemichi vốn chỉ định hôn Mikey để xua tan tâm trạng tồi tệ sau khi gặp Izana, ai ngờ bị gã trai đùa giỡn chảy nước, cắn môi đè nén giọng rên rỉ.


"Sao vậy? Anh thấy Takemicchy nứng đến nỗi nước nôi lênh láng nên mới tốt bụng xoa dịu con sò đĩ này đây."


Cái áo sơ mi trắng trên người Takemichi bị Mikey lôi kéo xộc xệch, hai cặp vú mềm mại như kẹo marshmallow được hắn moi ra khỏi chiếc áo lót ren chật chội. Đầu ti đỏ rực dưới sự chăm sóc tận tình của đầu lưỡi trở nên cương cứng, bên kia cũng không thoát khỏi ma trảo của con ác quỷ dâm dục, hắn dùng đầu ngón tay xoa tròn, ngắt nhéo, lôi kéo hành hạ chiếc núm vú đáng thương.


Hai ngón tay thon dài như con giun đất không ngừng đào sâu bên trong lồn, moi móc lớp thịt ướt đẫm để tìm kiếm điểm nhạy cảm. Cơn khoái cảm đánh tan lí trí của Takemichi, em bịt miệng mình lại để cố gắng không phát ra âm thanh quá lớn. 


"Takemicchy càng ngày càng dâm ghê~ Thèm được địt lắm hả?"  


Mikey vừa nói vừa chà xát hạt le sưng vù. Takemichi xấu hổ lắc đầu, trong khi đó bản thân lại lắc lư hông bự để Mikey có thể địt sâu hơn nữa.


"Phải không đấy? Takemicchy vừa gặp bạn trai của mình xong là kiếm anh hôn môi liền. Thằng đó không làm em sướng giống anh đúng không?"


"Không! Á~ Đừng... nhắc đến Izana~ Aaa... Em ra mất...." 


Nhắc đến tên người đã làm ê ẩm tâm can của em, Takemichi nhảy dựng lên muốn tránh né nhưng dường như đoán trước cô nàng sẽ như vậy nên cậu trai kịp thời tấn công mạnh vào điểm G, thành công khiến cho em sung sướng lên đỉnh, cả người yếu ớt ngã vào lồng ngực Mikey.


"Nếu nghĩ đến người khác trong lúc làm tình sẽ làm anh tức giận lắm đó Takemicchy. Anh sẽ đụ em cho đến khi nào em quên được thằng lỏi đó thì thôi~"


Mikey xoay gương mặt hồng hào về phía mình rồi cắn mút tàn bạo lên cánh môi đáng thương như đang trừng phạt Takemichi vì đã làm mình không vui. Hắn để lưng em dính vào ngực mình, dùng tay bẻ hai chân thon dài sang hai bên, chỉnh tư thế làm sao cho cặc lớn dựng đứng trước cửa hang chật hẹp. 


Sự trừng phạt vẫn chưa kết thúc, kẻ ác ma cố tình đu đưa nhịp hông, cọ dương vật vào giữa hai mép thịt múp rụp mà không đút vào. Mikey dùng lưỡi liếm láp vành tai đỏ bừng của Takemichi, thì thầm những câu rù quến mời gọi con mồi cùng mình rơi xuống vực thẳm tội lỗi.



"Nào... Cầu xin anh đi Takemicchy. Gọi tên anh đi. Anh sẽ cho em thứ mà em muốn."



Cơn ngứa ngáy trống rỗng như hàng ngàn con kiến bò dọc thân thể, Takemichi đã sớm bán linh hồn của mình cho ác quỷ vào cái đêm em chạm môi vào trái cấm đầy dụ hoặc.



"Manjiro à... Làm ơn... hãy dùng cặc anh đụ nát lồn em đi..."



Nghe được những lời mà bản thân đang mong chờ, Mikey đội lốt quỷ dữ nở một nụ cười kéo dài đến mang tai, đôi mắt đen đúa chan chứa sự hạnh phúc rồ dại.



Cùng anh chìm vào vũng lầy dục vọng đi Takemicchy~ 



...



Đã vài ngày trôi qua, mối quan hệ giữa Mikey và Takemichi trở nên khăng khít, trái ngược với Izana, dẫu hai người đã làm lành, anh cũng thường xuyên nhắn tin, lo lắng hỏi thăm em rất nhiều, mỗi khi gặp đều chủ động nắm tay hay ôm hôn, nhưng em cảm thấy nó chẳng còn vui vẻ như cái hồi trước mình luôn mong chờ được anh ban phát sự quan tâm. 


Tình cảm đã phai nhòa, nhưng Takemichi không thể nào bỏ Izana. Chắc do em tham lam, khi không muốn người nọ ở bên cạnh một ai khác ngoài em.


Không nghĩ đến có một ngày em lại trở thành một kẻ tồi tệ đến như vậy. Nhưng mà đã sao chứ? Một người tốt đẹp luôn phải nhận lấy cay đắng thiệt thòi. Làm người xấu có khi lại hạnh phúc và không bị tổn thương...


"Takemichi! Em ổn không? Anh gọi hoài em không nghe."  


Tiếng gọi lo lắng kéo tâm trí bay xa của Takemichi quay trở về.


"A! À... Em không sao. Chắc chỉ hơi say nắng một chút thôi. Mọi người cứ ăn thoải mái đi."


Mỉm cười tỏ vẻ bản thân vẫn bình thường, em đặt trên bàn mấy hộp bento, bận rộn bày biện đồ ăn ra cho nhóm bạn.


Hôm trước Takemichi được Mikey rủ đi biển chơi để ăn tiệc tạm biệt Draken đi du học nước ngoài. Thành thật khai báo cho Izana biết, ai ngờ đâu anh cũng muốn đi theo cho bằng được, em cũng hết cách, nói lại cho cậu bạn cùng bàn biết để giải quyết. Những tưởng hắn sẽ từ chối, chả biết suy nghĩ gì mà vui vẻ đồng ý. 


Thế là Takemichi mắc phải tình huống bị kẹp giữa bởi một người là bạn trai, một người là bạn tình. Sự việc không thể nào xấu hổ hơn khi Mikey cứ suốt ngày nói ra mấy câu gây hiểu lầm (mặc dù nó là thật), làm em xịt keo cứng ngắc. 


Izana thì chả biết đã nhận ra mối quan hệ khó nói giữa người yêu mình và cậu bạn thân chưa, chỉ nhìn vào biểu cảm bình tĩnh của anh thì không thể khai thác được điều gì.


Ngoài ba người ra, còn có sự hiện diện nhân vật chính của buổi đi chơi hôm nay, Draken - một chàng trai có vẻ ngoài độc đáo và ngầu lòi, tính tình trưởng thành và ít nói giống như Izana. Người còn lại là Matsuno Chifuyu, thiếu niên hoạt bát vui tánh, có nét trẻ con tựa Mikey, yêu thích truyện manga shoujo giống em.


Chơi với Mikey đã lâu, tất nhiên cũng từng gặp gỡ hai người bạn thân thiết của hắn. Lúc trước khi quen hội trưởng Izana thì thường hay ăn trưa hay đi chơi chung sau khi tan học. Về sau Takemichi dần dành ít thời gian hơn và chỉ nói chuyện nhiều với Mikey. 


Hồi mới được Mikey ra mắt bạn bè, Takemichi cùng Draken đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhau, vì cả hai đã từng chạm mặt từ trước. 


Đợt đó, Draken ngăn một đứa trẻ đang chơi đùa giữa đường mà không nhận ra hiệu lệnh đèn đỏ của người đi bộ, nhưng vì vô tình kéo thằng nhóc về lề đường quá lực nên đã ngã ra đất khóc lớn, người mẹ gần đó đang bận bịu nhìn điện thoại nên không biết nguồn gốc câu chuyện. Nhìn thấy bộ dạng hầm hố của gã, cho là tên bất lương này bắt nạt con mình, mắng chửi Draken thậm tệ, thậm chí còn đụng chạm tay chân.


Takemichi có mặt chứng kiến toàn bộ câu chuyện, vội vàng đứng ra che chắn bảo vệ gã to xác sau lưng. Sau khi giảng hòa thành công, Draken ngại ngùng cảm ơn thiếu nữ và muốn mời em đi ăn một bữa trả ơn. Lúc đó Takemichi có việc gấp nên từ chối, chỉ để lại tên và chạy đi mất. Hai người không có trao đổi liên lạc nên chẳng thể hẹn nhau tái hợp. 


Ai ngờ đâu sau này tình cờ chạm mặt trong tình huống duyên phận như vậy. Cũng chính vì lí do đó mà Draken với Takemichi vừa làm quen đã thân thiết, Mikey khi ấy ghen tuông kinh khủng, hối hận vì đã giới thiệu em với bạn mình.


Còn về phần Chifuyu thì hai đứa em khá là hợp cạ trong vấn đề chơi game và truyện tranh, thường xuyên chia sẻ những cuốn truyện hoặc phim anime hay cho nhau xem. Mối quan hệ của cả hai thoải mái và nhẹ nhàng, chỉ là không thân thiết bằng Mikey hay qua nhà chơi.


"Takemichi nấu ăn ngon thật đấy! Sau này cậu nhất định sẽ là một người vợ tốt!" 


Chifuyu vừa nhai nhóp nhép vừa khen ngợi hết lời.


"Đúng vậy! Tao cũng ước gì sau này Takemicchy là vợ của tao~"


Mikey thản nhiên thốt ra lời nói gây chấn động nhưng vẫn nuốt trôi cơm ngon lành, chẳng để ý đến ánh mắt van xin hắn ngậm miệng lại của Takemichi và cái nhìn thâm trầm của Izana.


 "Haha... Mikey đừng đùa như vậy nữa mà..."


Dẫm nhẹ bàn chân đối diện dưới bàn để cảnh cáo, Takemichi cố gắng kéo cong khóe miệng cứng ngắc của mình. Nhưng có vẻ như Mikey coi nó là cú đánh yêu thương nên chả hề gì, ngược lại còn nhếch mép đểu cáng, chống cằm nhìn chằm chằm em bằng cặp mắt săn mồi đầy ý vị khó nói.



"Em biết anh không đùa mà Takemicchy."



Mặt của thiếu nữ nóng bừng lên, tự hỏi tại sao trước đó không phát hiện ra cậu bạn thân của mình lại có một bộ mặt láu cá đẹp trai đến như vậy. Đánh lạc hướng bằng cách vùi chiếc bánh sandwich vào cái mỏ tía lía của Mikey, em nói vài câu trêu chọc để mong không khí bớt căng thẳng. May mắn là Draken và Chifuyu cũng vui vẻ hùa theo, tiếng cười rộn ràng của mọi người làm cho em thở dài nhẹ nhõm. 


Đó là do Takemichi chưa để ý đến con ngươi tím sẫm tối tăm bộc lộ sự ghen tị cuồn cuộn nhìn chòng chọc vào mình và Mikey. Izana nắm lấy bàn tay của người yêu để trấn an nỗi căng thẳng khó chịu dưới đáy lòng, mặt ngoài vẫn bình tĩnh như thể những trò đùa ấu trĩ của thằng nhóc tóc vàng không ảnh hưởng đến tâm trạng của mình. 


Anh dùng chiếc khăn tay lau đi vết sốt dính bên khóe môi của người yêu đầy ôn nhu, sau đó còn đút cho em ăn mấy xiên thịt nướng và bạch tuộc. Dù Takemichi lúc đầu đã ngại ngùng từ chối vì trước mặt nhiều người, nhưng Izana vẫn rất kiên quyết, em không thể không ăn. Thấy việc được người yêu bón cho ăn cũng không tệ, Takemichi cũng không phản kháng nữa, mặc cho Izana muốn làm gì thì làm.


Một màn tình tứ ngọt ngào như vậy lọt vào mắt của những người đối diện, Chifuyu luôn miệng trêu chọc khi ăn phải cẩu lương, Draken không hó hé gì, chỉ câm lặng ăn cơm. Còn Mikey thì khỏi phải nói, hắn không phải là một người giỏi che giấu cảm xúc, bao nhiêu sự ghen tị và chán ghét hiện rõ thông qua ánh mắt. Hắn cho là Izana cố tình làm như vậy để ra uy với mình, nhưng mà đừng tưởng vậy là Mikey hắn thua cuộc...


Takemichi đang húp một ngụm nước, tự nhiên cảm nhận được một ngón chân trơn mán nhẹ nhàng trên phần thịt đùi nhạy cảm, dọa thiếu nữ bị sặc nước. Takemichi ho khan vài tiếng, không cần nhìn dưới gầm bàn cũng biết ai là hung thủ. Izana kế bên không biết ẩn tình bên dưới, lo lắng vỗ lưng cho em rồi dùng chiếc khăn tay lau nước dính ở cằm người yêu.


Tên đầu têu bị phát giác còn chả thèm hối lỗi, tiếp tục dùng đầu ngón chân phác thảo hình dạng lồn của Takemichi dù cách một lớp vải bikini. Nếu Mikey không làm bất lương, chắc chắn hắn sẽ phù hợp với nghề họa sĩ. 


Đã sớm quen thuộc từng vị trí bộ phận trên cơ thể của em, hắn biết đâu là nơi hạt le đáng yêu đang ẩn mình ngủ say, điêu luyện lôi kéo nó tỉnh dậy bằng hai ngón chân. Bị tập kích đột ngột, Takemichi sung sướng muốn hét lớn, may mắn là cố gắng kìm nén lại được, lén chỉa ánh mắt uất hận về phía kẻ ác ma đang sảng khoái coi kịch. 


Izana thấy mặt em đỏ bừng, cứ tưởng là do ho nhiều mất dưỡng khí, cứ quan tâm hỏi mãi. Em vì không muốn mọi người phát hiện ra cậu bạn thân đang nghịch lồn mình bằng ngón chân dưới gầm bàn nên giả vờ tỏ ra mình ổn.


Khung cảnh anh anh em em ngọt xớt rơi vào mắt Mikey, hắn càng hung hăng kẹp nhéo mép thịt hồng hào, gạt mảnh vải vướng víu sang một bên, chen vào trong khều nhẹ lỗ lồn dâm đang rỉ nước. Takemichi không thể chịu nổi nữa, lấy lí do đi vệ sinh để chạy trốn khỏi tình huống nguy hiểm. Mikey thích thú nhìn bóng lưng xinh đẹp bỏ chạy, hắn cũng lấy lí do trở về nhà nghỉ trước để tránh nóng.


Bước đi trên con đường ngược hướng với nhà nghỉ, đằng xa là Takemichi đang đứng đợi dưới bóng râm. Ngó nghiêng xác định là không có ai ở gần đây, nàng mèo giận dỗi xù lông lên mắng chửi Mikey đủ điều, tiếc là những lời đó chả lọt vào lỗ tai của cậu trai. 


Hắn vừa giả vờ trấn an cô nàng mít ướt, vừa kéo em đến một nơi hang động vắng vẻ mà bản thân mới phát hiện ra trước đó để tiếp tục công việc đang dang dở. Takemichi còn chưa kịp ngắm nhìn phong cảnh đẹp đẽ xung quanh đã bị con chó lông vàng động dục đè xuống nền đá lạnh lẽo cởi quần tét vào đít lồn. 


/Chát/


"Em hư thật đó Takemicchy~ Dám tình tứ với người yêu trước mặt anh à?"


/Chát/


"Không có tay hay sao mà phải nhờ nó đút cho em ăn? Anh bón cho em tinh dịch mỗi ngày chưa đủ hay sao hả?"


/Chát/


"Bị bạn thân móc lồn chảy nước còn đủ sức nắm tay nói chuyện vui vẻ đồ~"


/Chát/


"Nếu lỡ lúc đó họ phát hiện ra bộ mặt dâm đãng của Takemicchy thì sao hả? Liệu em có vạch lồn ra cho tụi nó xem không?"


Mỗi câu trách cứ là mỗi cú tát được dán lên làn da trần trụi. Bướm nhỏ với hai bên má mông trắng nõn bị đánh mấy chục cái, in dấu bàn tay đỏ chót, hạt le sưng vù như trái nho, trông rất hấp dẫn. Takemichi chịu sự tra tấn tàn bạo vừa đau vừa sướng đến nỗi tè trên nền đá. 


Mikey nâng bàn tay ướt đẫm dâm dịch lấp lánh liếm sạch sẽ, thấy em yêu của mình uất khuất khóc nức nở vì xấu hổ, lần mò đến con sò xung huyết, thương xót xoa bóp rồi thổi phù phù vào cái lỗ đĩ đang mấp máy để mong em bớt đau.


"Thôi thôi~ Anh thương Takemicchy mà~ Yêu luôn bé lồn của em. Không đánh nữa đâu. Đừng khóc mà cục cưng~"


"Huhu... Đừng thổi nữa... Nhột lắm... Hức..."


Hơi nóng phà vào bướm dâm làm cho Takemichi thấy ngứa ngáy trong người, mị thịt đỏ rục không ngừng co rút chảy nước. 


"Được rồi, để anh kiểm tra coi lồn có bị thương không nha?"


Mikey nâng hông của Takemichi lên cao, vạch hai mép thịt nóng bừng ra, nhòm lom lom vào sâu bên trong, coi coi có bị chảy máu hay gì không. Ngoài các thớ thịt đỏ lòm tham lam cắn mút ngón tay của hắn với cổ tử cung ngại ngùng phun dịch ra thì không có vấn đề gì khác. Chỉ là lần đầu tiên quan sát lồn béo ở khoảng cách gần như vậy, Mikey cảm thấy rất thú vị. Muốn khám phá thêm cái nơi nhỏ nhắn đáng yêu mà có thể bao bọc cặc lớn và ngậm đống con nóng hổi của hắn mỗi đêm.


"Đừng nhìn nữa mà~ Địt em đi Manjiro~"


Chả biết có cái gì trong đó mà gã trai cứ nhìn chăm chú, làm em ngại muốn chết, trong khi đó cơ thể trống rỗng ngứa ngáy muốn điên. Cố tình hẩy hẩy lồn dâm vào gương mặt đẹp trai để cầu tình mà không thèm động đậy, cho là Mikey đã chán em rồi. Thử gọi tên người tình với chất giọng nũng nịu, ai ngờ đâu hắn đụ em tê lồn, đến nỗi đái ra thêm một lần nữa.


Hai thân thể rong đuổi trong sự thăng hoa sung sướng, không để ý đến có một sự tồn tại khác đang lấp ló ở ngoài cửa hang nhìn chằm chằm không rời mắt.



₊˚ ✧ ‿︵‿୨୧‿︵‿ ✧ ₊˚



h thô tục mãi đỉnh. đừng ai nói tui răm, ngại đó.

tình tiết hơi speedrun một tí để kịp tiến độ nên mong mn thông cảm.



lần đầu đăng tải: 20/3/2024.

chỉnh sửa lần cuối: 9/5/2024.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro