‹𝟒› 𝐑𝟏𝟖 | 𝒇𝒆𝒎𝒕𝒂𝒌𝒆 | 𝒂𝒍𝒍𝒕𝒂𝒌𝒆 ➳ 𝒅𝒖́
❢ cảnh báo từ ngữ thô tục.
₊˚ ✧ ‿︵‿୨ Ran ୧‿︵‿ ✧ ₊˚
Câu chuyện lần đầu tiên chạm mặt giữa Ran và Takemichi là một kỉ niệm diệu kì vô cùng đáng nhớ mà mỗi khi nhắc lại cả hai đều bật cười rung rinh điểm G.
Hôm đó Takemichi có hẹn với cô bạn thân Hinata đi mua sắm tại một trung tâm thương mại ở Roppongi. Xui xẻo là đến giờ hẹn Hinata có việc đột xuất không thể đi được, mà Takemichi đã sớm có mặt tại điểm hẹn rồi.
Chẳng còn cách nào khác đành phải đi mua sắm một mình, lượn là khắp shop thời trang, nhưng vì em mù tịt trong việc mua đồ nên cũng không biết mua thứ gì hợp mình. Nếu có Hinata ở đây thì cô nàng có thể tư vấn giúp em rồi...
Hứng thú đã cạn, Takemichi định dạo một vòng nữa rồi chuẩn bị về thì bị chặn bởi một đám lưu manh. Bởi vì khu vực phòng chờ nhà vệ sinh khá vắng, lại khuất camera nên bọn chúng mới dám lộng hành như vậy.
Tên đầu đàn nở một nụ cười biến thái mời gọi em đi chơi với hắn, không những thế còn đụng chạm sờ mó, những tên khác tạo thành vòng vây xung quanh dồn em vào góc tường. Nếu chỉ có một hai thằng gì đó Takemichi còn xử lí được, đây tận năm thằng thì quá khó đối với một đứa con gái tay mềm chân yếu như em.
Trong lúc tìm cách thoát khỏi lũ dâm tặc này thì bỗng nhiên có một người bước ra từ nhà vệ sinh nam, Takemichi mừng rỡ nhìn người nọ tựa như cọng rơm cứu mạng của mình. Ai ngờ đâu gã trai đó chỉ liếc nhanh qua rồi tiếp tục bước đi như chẳng hề gì. Lúc đó em giận lắm, cái đầu tự nhiên nhảy số, cắn răng nghiến lợi bày ra vẻ mặt ngọt ngào và dùng cái giọng nũng nịu nhẽo nhẹt chảy cả nước hô to nhất có thể.
"Darlinggg à~♡ Sao anh hong chờ người ta gì hết trơn dợ~~? Anh có biết làm cục cưng của anh đau lòng lắm hong~ Phạt anh phải bo bo người ta 100 lần nha~"
Lũ lưu manh bị cái giọng sến súa của Takemichi làm cho nổi da gà da vịt, tạm thời đình chỉ hoạt động, nhờ vậy mà em mới dễ dàng đẩy chúng rồi chạy đến bên anh người yêu của mình. Ôm chằm cánh tay rắn chắc của người nọ, em vặn vẹo người làm nũng. Người ta nhìn vào còn cho rằng cặp đôi này chắc hẳn mới là mới yêu nhau cháy bỏng, nhưng chỉ có người trong cuộc mới có thể biết rằng cánh tay của gã đang bị em bóp chặt cứng đến cỡ nào, dường như đến chết cũng không chịu buông.
Nụ cười của thiếu nữ rạng rỡ tựa hoa đào nở rộ xuân thì, nhưng không hiểu sao Ran lại thấy nó phảng phất mùi vị hả hê vô cùng thiếu đánh, có thể tưởng tượng trên mặt của em đang viết rằng: Anh sợ phiền đúng không? Thế thì tôi làm phiền anh đến chết!
Nay chán chán đổi gió một xíu mà ai ngờ đâu gặp được sinh vật thú vị~
"Anh xin lỗi cục cưng~ Anh không để ý~ Để darling của em dẫn bé yêu đi làm vài chuyện vui vẻ coi như chuộc lỗi nha~~♡"
Ran rất nhanh thích ứng theo vai diễn của Takemichi, gã còn cười lưu manh hơn cả bọn biến thái kia, dùng tay còn lại nhéo cái má đào mềm mại của em như thể đang nựng người thương nhưng chỉ có Takemichi mới biết rằng gã dùng lực mạnh đến nỗi như muốn bứng cái má ra khỏi mặt mình.
"Darling hư quá òi~ Đừng nói chuyện bậy bạ giữa nơi công cộng chứ~~ Bé yêu của anh ngại nhắm~"
Takemichi ngoài mặt thì ngọt ngào, bên trong thì bực mình, quyết không chịu thua. Giả vờ ngại ngùng mà đánh yêu vào lồng ngực của chàng trai, thực tế là dùng toàn lực đấm một cú thật mạnh để đáp trả. Ran không kịp phòng bị nên bị đánh muốn liệt người.
Gã liền trả thù bằng cách dùng cả tay kia nhéo một bên má còn lại. Takemichi không thua kèm gì dùng tay nhéo hai má của anh. Dẫu thế hai người vẫn không quên kháy đểu nhau bằng những từ ngữ yêu thương hết mực.
Bọn bất lương trông một màn cặp đôi xà nẹo với nhau quên luôn sự tồn tại của chúng thì cũng ngứa mắt lắm. Nhưng khi nhìn kĩ cái gương mặt dù đang bị móp méo dưới bàn tay của Takemichi thì nhận ra đây là Haitani Ran, kẻ nổi tiếng nhất nhì ở cái khu Roppongi này, lỡ làm phật lòng gã thôi là bị đánh gãy mấy cái xương sườn. Thế là cả lũ sợ hãi chạy vội, để lại đôi trai gái vẫn đang tị nạnh với nhau.
Và đó là câu chuyện hình thành nên sợi dây duyên nợ giữa gã điên thuộc thế hệ S62 siêu ác và nữ anh hùng của Touman.
Mối quan hệ của hai người khá là vi diệu và khó nói. Nói tình bạn thì lấn cấn, tình yêu thì cũng không hẳn. Về lâu về dài Takemichi mới tìm ra được cụm từ thích hợp miêu tả mối quan hệ của họ: con nợ và chủ nợ chăng?
Vì Ran lúc nào cũng lôi cái chuyện cũ hồi mới gặp ra bắt em trả ơn, phải làm này làm kia cho gã. Ở bên hai anh em Haitani rất thú vị, sẽ yên bình hơn nếu suốt ngày họ không kiếm kiếm chuyện chọc em hờn giận và những hành động lén ăn đậu hũ của em.
Ví dụ điển hình như hôm nay Takemichi đi siêu thị mua đồ nấu ăn cho gia đình Haitani vì đã hứa hẹn từ trước. Vốn dĩ định mua vài món lặt vặt thôi, nhưng nay siêu thị đại hạ giá, với một con đỗ nghèo khỉ ham đồ rẻ như em thì không thể nào bỏ qua cơ hội quý giá này.
Kết cục là hai tay cầm hai túi đồ bự đầy ụ đồ. Vì nơi này gần nhà nên em đi bộ đến. Để mà xách đống đồ này về nhà thì dù có khoảng cách gần đi nữa chắc đến nơi hai tay sẽ rụng khỏi người mất.
Nhưng không cần cách nào khác, Takemichi đành chấp nhận số phận gồng cơ dú lên xách hai túi đồ về nhà. Bình thường trên người vác theo hai cục thịt thừa đã đủ mệt rồi, nay mang tận bốn cái khiến cho vai của em mỏi nhừ chết đi được.
Trong lúc đang xoay sở đống đồ lỉnh kỉnh, Takemichi bắt gặp được hình bóng thon dài đằng xa mà vội vui mừng, lớn giọng tên gã trai.
"Ran ơi! Nặng quá, cầm hộ em với!"
Thấy cục cưng của mình đi hơi lâu nên Ran đi đến siêu thị để kiếm em, ai ngờ thấy người nọ đang ngồi gục giữa đường với hai túi đồ lớn. Nhìn cái vẻ mặt hào hứng của Takemichi làm gã nhớ về cái lần đầu tiên cả hai gặp nhau, ánh mắt long lanh như thể coi hắn là vị cứu tinh duy nhất mà em có thể dựa dẫm vào gã.
"Đây~ Tới đây~"
Takemichi vội xách đồ đạc đi về phía Ran, khi khoảng cách của hai người càng rút ngắn, em vui vẻ đưa hai chiếc túi ngụ ý muốn gã cầm. Nhưng hành động tiếp theo của gã làm em ngớ người.
Thay vì Ran nhận chiếc túi từ tay Takemichi thì gã nâng hai cái vú nặng trịch của thiếu nữ lên và hồn nhiên hỏi em như thể gã đang làm một việc gì đó xứng đáng được khen thưởng.
"Đỡ nặng chưa cưng?"
₊˚ ✧ ‿︵‿୨ Rindou ୧‿︵‿ ✧ ₊˚
Dạo này Takemichi cảm thấy vai của mình hay bị nhức mỏi, mà nguyên nhân đến từ hai cục mỡ phát triển quá khổ trên ngực của em. Rindou thấy thiếu nữ than thở hoài nên mới gợi ý cho em thử đi massage, từ đâu móc ra một tấm vé coupon miễn phí tại tiệm massage trông có vẻ sang xịn lắm. Đồ free mà, ngu dại gì không nhận, Takemichi hớn hở bàn tính thời gian để đi mà đâu biết rằng Rindou đang nở một nụ cười xảo quyệt ở đằng sau lưng.
Ngày hôm sau, Takemichi tới tiệm massage mà Rindou đã giới thiệu, cảm giác chỗ này như dành cho mấy người nổi tiếng, vì nó được trang trí bày vẽ cực kì sang trọng và chuyên nghiệp. Một người đó phèn chua như Takemichi tự nhiên thấy ngại ngang, sợ mình quê mùa bị nhân viên coi thường.
Chưa có kịp thời gian đắn đo thì đã có một chị nhân viên xinh đẹp ra tiếp đón em vô cùng nhiệt tình, mà không hiểu sao có cảm giác như người nọ đang đợi em tới nãy giờ. Mà chắc có khi Rindou thân thiết với chỗ này nên nói cho chị ấy biết trước chẳng nên.
Gạc bỏ suy nghĩ kì lạ, Takemichi nghe theo lời tư vấn của chị gái rồi ù ù cạc cạc đồng ý đại những dịch vụ gì đó mà không dám hỏi lại vì sợ bị nghĩ nhà quê. Vô tri đi lên phòng massage, mọi quá trình sẽ trơn tru cho đến cái khúc thay đồ. Chị gái đưa bộ bikini màu trắng kêu em mặc vào, mà nói bikini thì còn hơi nhẹ nhàng, trông nó chả khác gì ba miếng vải hình tam giác nhỏ xíu miễn cưỡng lắm mới có thể che đi chỗ nhạy cảm. Kêu em mặc cái thứ xấu hổ này thà không mặc còn hơn.
Được trấn an bằng vài câu kiểu như ai ai đến đây cũng sẽ mặc như vậy là chuyện thường tình, sau một hồi đắn đo thì thiếu nữ đành chấp nhận. Dù sao lỡ làm phiền người ta tư vấn rồi, mình còn sử dụng miễn phí nữa, giờ mà quay đầu là bờ thì cũng kì.
Từ từ cởi bỏ lớp quần áo, cả đồ lót cũng không còn, sự trống vắng lạnh lẽo khiến cho Takemichi vô thức co rún người lại. Đè nén sự thẹn thùng xuống, run rẩy khoác lên người bộ bikini bé tí. Tiếng nuốt nước bọt thầm kín vang lên trong căn phòng khi nhìn thấy bộ dạng của bản thân trong gương, trông mặc như không mặc.
Hai mảnh tam giác không còn che nổi quầng vú hồng hào của em, bên dưới cũng đồng dạng, vùng lông mu được cắt tỉa gọn gàng phía trên không được vải che phủ hết. Họ không còn bộ đồ nào bự hơn một chút sao?! Hoặc có khi nào do em mập lên không nhỉ? Có lẽ là đúng vậy rồi, dù sao nơi này được các chị người mẫu với thân hình thon gọn đến mà...
Vác cái thân xác héo úa ra ngoài, nghe theo chỉ dẫn của chị nhân viên nằm sấp trên giường, nhận lấy một miếng chườm mắt thảo dược có tác dụng giảm quầng thâm mắt từ chị gái và được dặn dò rằng không nên cởi bỏ nó giữa chừng vì sẽ làm mất đi tác dụng. Trước khi rời đi, chị ấy bảo sẽ có nhân viên khác vào massage nên cứ nằm đấy thư giản.
Nơi này chu đáo thật, bật máy điều hòa vừa đủ nên Takemichi đang lõa thân không cảm thấy bị lạnh. Ánh đèn trong phòng được tiết chế hết mức, kết hợp với làn sương thơm mờ ảo khiến cho cô gái đang trong tình trạng bị che kín mắt cảm thấy được thả lỏng tối đa, suýt nữa là ngủ quên. Tiếng cửa phòng nhỏ nhẹ mở ra, hình như là người massage đã đến.
"Chào chị Hanagaki, tôi là nhân viên mát xa hôm nay của chị. Chị chọn combo mát xa toàn thân với thời gian 90 phút đúng không ạ?"
Một giọng nữ trầm thì thầm bên tai, hơi thở nóng rực từ người nọ làm cho em rùng mình nhẹ. Ngữ điệu của người nói nghe khá kì lạ nhưng Takemichi không để ý gì nhiều, em bị không khí của nơi này làm cho buồn ngủ, sự tập trung bị xao nhãng nên chỉ ừ à cho có.
"Em nghe nói chị hay đi đau nhức vai đúng không ạ? Thế thì em sẽ tập trung xoa bóp phần trên của mình nhiều hơn nhé."
Tiếng chai thủy tinh leng keng vang vọng trong căn phòng kín, mùi tinh dầu hoa lan thoang thoảng bên cánh mũi làm tâm trí Takemichi nhũn hết cả ra. Một bàn tay to lớn ướt át dung dịch bôi trơn bắt đầu lả lướt trên từng thớ thịt nhạy cảm của em. Hình như trong chất lỏng có bạc hà hay sao mà cả người em cảm thấy nóng rực. Lực tay mạnh mẽ nhưng vừa đủ, nhìn thôi là biết tay nghề cao rồi. Nắn bóp chỗ nào là cảm thấy lâng lâng chỗ đó.
Takemichi thoải mái đến nỗi rên rỉ trong vô thức. Các tế bào thần kinh của em dồn hết vào xúc giác nên chả mảy may để ý đến tiếng gầm nhỏ ẩn chứa dục vọng chực chờ bùng nổ phát ra từ cuống họng của nhân viên massage bất thường.
Rindou cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Vốn dĩ chỉ định trêu ghẹo Takemichi một tí thôi mà mọi việc dần đi quá xa kể từ khi hắn thấy thân ảnh mặc bikini nhỏ do tự tay hắn chọn thông qua chiếc màn hình camera mờ ảo. Máu nóng trong người của cậu trai như dồn hết toàn bộ về phần thân dưới. Rindou đã cứng khi chỉ thấy hình bóng quyến rũ của em cách một màn hình.
Cố tình đưa cho cô nàng size áo lớn nhất rồi nhưng vẫn không thể nào che nổi cái quầng ti hồng nhạt ngon miệng. Mẹ nó phơi cái vú đĩ này ra là muốn câu dẫn hắn phải không? Còn cả cái đống lông mu mới nhú lấp ló sau chiếc quần tam giác lọt khe nhỏ xíu đó nữa, trông dâm vãi đạn!
Sống hai mươi mốt năm cuộc đời chưa bao giờ Rindou cảm thấy hối hận như bây giờ. Hận rằng sao không làm điều này sớm hơn!!
Khi chứng kiến thân thể ngon nghẻ tận mắt, cậu trai nứng muốn cháy quần. Cái đường nét và độ mịn màng trắng trẻo khác xa với hình ảnh phản chiếu qua cái thiết bị điện tử. Nó tinh tế, đẹp đẽ hơn cả tỉ lệ vàng trong toán học và nghệ thuật. Một tuyệt tác của tạo hóa.
Cái view ngắm nhìn cặp đít mộng nước từ đằng sau xứng đáng trở thành một trong những kì quan vĩ đại nhất của thế giới. Cọng dây mỏng giữa khe mông có tác dụng che như không che, lỗ dâm màu hoa đào nở rộ theo từng nhịp thở thỏ thẻ của người bên dưới, làm một kẻ thèm khát nước ngọt như Rindou chỉ muốn vùi vào cội nguồn mà bú liếm.
May mắn là ông trời tạo ra gã biến thái như Rindou không quên tặng thêm cho hắn sự kiên nhẫn. Bàn về độ màu mè của cậu em Haitani thì màn rong chơi dạo đầu rất quan trọng đối với hắn. Phải làm cho Takemichi hoàn toàn mất cảnh giác thì may ra mới trọn vẹn thưởng thức được hương vị ngọt ngào của người thương.
"Chị Hanagaki cảm thấy thoải mái không ạ?"
Nhập vai chị nhân viên massage chuyên nghiệp, Rindou vừa dùng mấy ngón tay thô ráp của mình ấn ấn mấy cái huyệt giữa hông vừa thấp giọng hỏi. Nhận một tiếng "ưm" hồi đáp từ em, hắn thầm nghĩ cái máy đổi giọng mua từ ông tiến sĩ Agasa phố Bekai tiện thật.
"Tiếp theo chúng ta sẽ đến phần mông đùi. Massaga vùng này giúp cho mông chị căng tròn mềm mịn hơn, giảm các triệu chứng bị cứng đơ phần mông do ngồi quá nhiều."
Rindou lấy lọ tinh dầu đổ một ít lên phần thịt mông, chầm chậm mát xa đều ra khắp toàn bộ vùng bên dưới. Lớp dung dịch bóng loáng bao bọc cả cơ thể đẫy đà của Takemichi, tăng thêm phần hấp dẫn ngon miệng. Tiếng nuốt nước bọt trong cuống họng khô rát của Rindou văng vẳng lên tai không biết bao nhiêu lần. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve hai bắp đùi múp rụp, tiếng rên rỉ thỏa mãn từ miệng nhỏ hư hỏng thúc đẩy ham muốn thăng theo cấp số nhân.
Bàn tay hư hỏng dần dần di chuyển lên trên, nơi mà cặp đào căng tròn đang mời gọi người xoa bóp. Một cái chạm thôi khiến cho xúc cảm của Rindou tê tái, nó nẩy và dẻo mềm như mấy cục slime mà lũ trẻ hay chơi. Hắn cố tình kéo banh hai mép thịt lớn để có thể ngắm nhìn rõ cái miệng nhỏ đang tham lam nuốt chửng mấy giọt tinh dầu dần dần men theo đường cong chảy xuống.
Địt mẹ dâm điên!
Có lẽ do cái nhìn của Rindou quá nóng rực khiến cho Takemichi đang bị mất đi tầm nhìn cũng nhận thấy có điều gì đó kì quái. Một phần cũng do người nọ mát xa phần đó kĩ hơn, sự sảng khoái cùng với bản chất nhạy cảm làm em cảm thấy nóng rực trong người, nhất là khi tưởng tượng được cái cảnh có người đang nhìn cái chỗ bí ẩn đó, thiếu nữ da mỏng như em càng xấu hổ muốn chui xuống lỗ, dù cho biết người đó là con gái đi nữa.
"Hm~ Chị ơi... Mình chuyển sang nơi khác được không?"
Rindou ầm ừ trong cổ họng, hắn đang dùng hết sức bình sinh từ nhỏ đến lớn để kiếm nén cái cảm giác muốn đút cu vào lỗ đít của Takemichi. Có lẽ nên chuyển sang chỗ khác thật, nếu dây dưa lâu nữa thì màng trinh đít của em sẽ bị đe dọa mất.
"Vậy thì mình chuyển sang bước tiếp theo, là mát xa đằng trước. Cách thức này có thể giảm bớt áp lực của vai và ở đây tụi em còn có một phương pháp bấm huyệt bí truyền giúp cho ngực chị sẽ không phát triển nữa. Xin chị hãy xoay người nằm ngửa đi ạ."
Takemichi nghe vậy liền vội mừng, nãy giờ nằm sấp ngực em khó chịu lắm. Nghe lời đầu tiên đã đủ thấy thích rồi, đến cái liệu pháp bí mật thì càng mong đợi hơn nữa. Em chờ cái ngày này lâu lắm rồi!!
Do quá hào hứng, Takemichi bỏ qua tiếng hút khí nặng nề của chị nhân viên mát xa. Rindou lần đầu nhìn cận cảnh hai quả đồi núi hùng vĩ lồ lộ ngay trước mắt mà cồn cào đói khát. Có lẽ do nãy giờ trải nghiệm cảm giác sung sướng thấm tận xương răng khiến cho sự nhạy cảm của Takemichi dâng cao khiến đầu ti tròn ủm dựng đứng đâm xuyên lớp vải mỏng trắng.
Chậm chạp rưới hết cả lọ tinh dầu mùi lan còn lại lên bầu vú mập mạp, tựa như trước mặt là một món ăn mĩ vị nhân gian mà hắn đã mong chờ từ lâu. Chất dịch màu vàng nhạt len lỏi theo từng đường nét tinh tế. Mảnh bikini màu trắng trở nên trong suốt, đầu núm hồng hào to như hạt nho cùng với quầng thâm nhạt màu hơn lộ diện. Chúng ướt át chín rục như quả mùa mộng nước mời người thưởng thức.
Rindou mắc bú lắm rồi, nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn một chút nữa. Thành thục dùng đôi tay khéo léo của mình ấn ấn vài cái vào hõm xương quai xanh tinh tế, dần đà vuốt ve xuống hai cặp dưa mà hắn địa nãy giờ. Xúc cảm của vú tuyệt vời không kém gì đít. Tưởng chừng càng to thì càng khó bóp, ai ngờ đâu nó mềm mại tan chảy trong tay.
Với kinh nghiệm dày dặn, Rindou phơi bày những kĩ thuật mát xa đỉnh cao của mình. Mới đầu hắn còn nhẹ nhàng nhào nặn, tay cố tình hay vô ý quẹt qua núm vú nhạy cảm như thể muốn trêu đùa, thành công trong việc khơi gợi sự ham muốn thầm kín của Takemichi. Minh chứng cho điều đó được thể hiện thông qua cơ thể bé bổng không ngừng run rẩy và vô thức ưỡn ngực muốn hắn dập tắt đi cơn ngứa ngáy.
Dù thế cái miệng nhỏ phía trên của em lại chẳng thành thật tí nào. Cái gì mà thấy kì, muốn hắn dừng lại, trong khi đó ti thì cứng như đá, lồn dâm thì chảy nước ướt đẫm mảng quần lót dù hắn chưa đụng đến.
Thủ thỉ bên vành tai đỏ chót của thiếu nữ mấy lời trấn an giả tạo bằng giọng điệu vô cùng nghiêm túc, từng bước thao túng tâm lí yếu ớt của em rằng vấn đề này là bình thường. Bàn tay xấu xa vẫn không ngừng se se đầu núm đáng yêu, rồi tàn nhẫn kéo chúng ra xa.
Làn sóng kích thích vừa đau vừa sướng không ngừng đánh úp tâm trí của một kẻ không có hiểu biết về tình dục như Takemichi. Xúc cảm mới lạ đã đập tan lớp phòng bị cuối cùng, nương theo dục vọng mà rên rỉ như chó cái động dục, đôi môi nhỏ không tài nào khép lại nổi, nước bọt men theo cằm chảy nhễ nhãi.
"C-Chị ơi~ Ưm... E-Em không chịu nổi... Mình dừng lại được không... Ưm~"
"Đây là phản ứng sinh lí bình thường thôi. Em cứ yên tâm. Không có việc gì phải ngại hết."
"N-Nhưng m- Aaa~"
Chưa để Takemichi nói hết câu, Rindou bỗng dùng miệng ngậm lấy quả nho chín rục, bú một cái thật mạnh, tiếng chụt chụt ám muội lớn đến nỗi vang vọng khắp căn phòng. Trong khoang miệng tràn ngập mùi hoa lan và hương sữa ngọt ngào, những tưởng sẽ khỏa lấp được cơn nóng râm ran dưới bụng, ai ngờ càng ngày càng cháy bỏng, thiêu đốt thanh quản khô khốc của Rindou. Đầu lưỡi ướt át quấn lấy đầu ti trêu đùa không buông, đôi lúc tát qua tát lại như thể trừng phạt người dưới thân cái tội phát dâm.
Lúc bấy giờ Takemichi đã nhận ra mình đã bị lừa, hoảng sợ muốn đẩy cái đầu đang làm loạn trước ngực mình, nhưng với sức lực yếu ớt như vậy, không khác nào mèo con đang gãi ngứa. Em khóc lóc cầu xin nhân viên kì lạ đó buông mình ra, Rindou nào chịu nghe lời, ngược lại còn bú liếm mạnh hơn, một tay vói xuống háng vọc lồn của Takemichi.
Vén chiếc quần lót tam giác đã ướt đẫm từ sớm, trong lòng hắn thầm mắng một tiếng dâm đãng, dùng một ngón tay thử thâm dò vào sâu bên trong. Lồn của xử nữ có khác, vừa khít rịt vừa mềm mại làm cho ngón tay của hắn tê rần, ham muốn chịch chết con yêu tinh dâm đãng ngày một tăng.
Takemichi có lẽ vì quá sợ hãi mà vô thức kẹp hai chân lại, ngăn cho bàn tay quá phận kia moi móc sâu hơn. Gã trai cực kì có kinh nghiệm, dùng ngón cái tập kích bất ngờ vào hạt le e thẹn lấp ló sau lớp thịt hồng hào.
Khoái cảm sung sướng lướt dọc xương sống của thiếu nữ, cả người co giật như có dòng điện chạy qua, hai chân cũng vì thế nào buông lỏng phòng bị, nhờ vậy mà ngón tay thon dài của Rindou mới có khả năng tiếp tục đào sâu bên trong.
Nhờ vào hành động khi nãy, Takemichi đã lên đỉnh ngay sau đó, nước dâm xối ướt bàn tay của gã trai. Lối đi chật hẹp được bôi trơn, càng dễ dàng khám phá. Cho thêm một ngón tay vào, sờ loạn xạ vách thịt mềm mại tựa như tìm kiếm thứ gì đó. Đến khi chạm trúng một nơi bí ẩn, cả người em giật bắn lên, hắn nở một nụ cười xảo quyệt, nhanh chóng tấn công vào chỗ nhạy cảm nhiều hơn nữa.
Takemichi chưa kịp thở đã bị Rindou trêu chọc đến nỗi co quắp cả người lại, một lần nữa lại phun ra một dòng nước ấm, xói ướt cả phần giường làm bằng da cao cấp. Lên đỉnh nhiều lần như vậy, Takemichi đã hết sức lực chống cự, miệng nhỏ há lớn thở hổn hển, cả vú bự phập phồng lên xuống vô cùng ngon miệng.
Miếng chườm thảo dược xộc xệch bị kéo lên, giải phóng một bên mắt. Vì khóc quá nhiều nên khóe mắt đỏ ửng vẫn còn lem nhem nước mắt, tầm nhìn mờ ảo dần dần trở nên rõ ràng. Takemichi nhận ra tên biến thái chính là Rindou, người đã giới thiệu em đến cái nơi quái quỷ này.
Sự xấu hổ và tức giận dần xâm chiếm lại lí trí bị dục vọng chi phối. Takemichi đỏ mặt lấy gối ném vào cái mặt đáng ghét của Rindou, nhưng hắn đã né được. Thiếu nữ càng nóng máu hơn, mặc cho những lời can ngăn lấy lòng của gã điển trai, không thương tiếc cầm lấy những chai tinh dầu cao cấp quăng đi hết, vẻ mặt cay nghiệt như thực sự muốn chọi chết cái mạng chó của Rindou.
Càng ném càng không trúng, xung quanh có đồ đạc gì đều bị vứt đi hết, Takemichi bị cơn tức và tủi thân làm cho khóc òa lên, Rindou lúc này mới có cơ hội tiếp cận người thương, vội vàng ôm tâm can của mình vào lòng dỗ ngọt, trái tim nặng nề cảm thấy hối hận rất nhiều.
"Anh xin lỗi Michi! Chỉ là anh thích em quá nên là dại quá mất khôn! Em cứ đánh anh đi cho hả giận!!"
"Vậy thì để tao thay cục cưng đánh mày cho!!"
Cánh cửa gỗ nặng nề mở ra, gương mặt âm u như thể có thể ai ăn hết của của Ran xuất hiện. Nghe bảo hôm nay Takemichi qua tiệm massage của em trai gã chơi nên cũng muốn tới góp vui. Ai ngờ chứng kiến cảnh tượng mập mờ của người thầm yêu và em trai đáng quý của mình.
"A-Anh hai... S-sao anh lại ở đây? Từ từ... Nghe em giải thích đã?"
"Hức... Ran ơi..."
Nghe tiếng nức nở của Takemichi, cõi lòng của Ran như bốc lửa, ánh mắt đáng sợ như thể muốn nuốt chửng cậu em trai ruột thịt của mình. Rindou thầm nghĩ rằng mình tới số rồi. Biểu cảm tức giận này của anh trai lần cuối cùng hắn nhìn thấy là khi hắn rơi vào tay của bọn đối địch và bị tra tấn trước mặt Ran, tất nhiên kết cục của bọn chúng là sống không bằng chết.
Chấp nhận tinh thần sẽ bị tan xương nát thịt, Rindou ăn liên tiếp mấy cú đấm giáng trời từ người anh trai quý hóa. Takemichi dẫu cho oán trách với hành động biến thái của hắn nhưng cũng không nghĩ Ran lại ra tay ác liệt như vậy với em trai ruột thịt của mình, vội vàng cầm lấy cái chăn bao bọc thân mình chạy đến ngăn cản, trong lòng thầm cảm động với thái độ bảo vệ của gã trai.
"Khoan đã Ran à... Có gì mình từ từ-"
"Rindouuuu~ Mày gan lắm!! Sao mày không rủ anh hả?!!!"
"..."
₊˚ ✧ ‿︵‿୨୧‿︵‿ ✧ ₊˚
đáng lẽ ra có cảnh chịt nhưng mà lười quá, sẽ bù lại với con fic KakuTake quy tắc ngầm nghen.
cái plot massage này tui mê lắm, cũng muốn đẻ thêm một phiên bản khác mà bé Michi là nam, mà có chị ThatNghiep làm ròi nên thoi.
lần đầu đăng tải: 25/6/2024.
chỉnh sửa lần cuối: 25/6/2024.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro