Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

⇱ 𝚅𝚒𝚘𝙹𝚊 ⇲ 𝚂ầ𝚞

❝sᴀᴜ ᴄᴜộᴄ ᴄʜɪếɴ ᴛʜảᴍ ᴋʜốᴄ ấʏ, ᴇᴍ đã ᴠề ᴍộᴛ ɴʜà ᴠớɪ ᴠɪᴏʟᴇᴛ. ɴʜưɴɢ ᴄó ʟẽ, ᴛấᴛ ᴄả ᴄʜỉ ʟà ᴛưởɴɢ ᴛượɴɢ ᴄủᴀ ᴇᴍ... ʜắɴ ᴄʜỉ ǫᴜᴀɴ ᴛâᴍ ᴇᴍ ɴʜư ᴍộᴛ ɴɢườɪ ʙạɴ ᴛʜâɴ. ᴛạɪ sᴀᴏ? ᴛạɪ sᴀᴏ ᴄʜứ? ᴛạɪ sᴀᴏ ʜắɴ ʟạɪ để ᴇᴍ ᴍê ᴍᴜộɪ ʜắɴ ɴʜư ᴛʜế ɴàʏ?❞


➸ ᴛáᴄ ɢɪả: ʜᴀʟʟᴇʏʀɪɴɴ
➸ ᴛʜể ʟᴏạɪ: ɴɢọᴛ, ɴɢượᴄ, ʙᴏʏʟᴏᴠᴇ,...
➸ ᴛʀᴜʏệɴ đượᴄ ᴅàɴʜ ᴛặɴɢ ᴄʜᴏ ʙạɴ ᴊᴀɴᴇ Đᴇᴘᴛʀʏ ᴋʜôɴɢ ʟốɪ ᴛʜᴏáᴛ- [ @ᴊᴀɴᴇᴇ_ᴀʟʟᴊᴀᴋɪ ]
➸ ʟưᴜ ý: ᴛʀᴏɴɢ ᴛʀᴜʏệɴ ᴄó ᴍộᴛ số ᴄảɴʜ ᴛụᴄ ᴛĩᴜ ᴄộɴɢ ᴛʜêᴍ ɴɢôɴ ᴛừ ᴋʜôɴɢ ᴄẩɴ ᴛʜậɴ! ᴏᴏᴄ ʀấᴛ ʀấᴛ ɴʜɪềᴜ...
➸ ᴄʜúᴄ ᴄáᴄ ʙạɴ đọᴄ ᴠᴜɪ ᴠẻ!

▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

Em với hắn giờ là người yêu? Đó là một khoảng khắc dài từ trận đấu kinh hoàng đó. Ôi-Mái tóc tím nhạt phơ lấp ló dưới ánh trăng. Đôi mắt nhắm chặt để rũ ra đôi mi dài cong. Làn da hắn trắng ngần giống như con gái. Đôi môi lại còn đỏ mọng thêm chút bóng bẩy nữa. Em thật yêu hắn làm sao. Tình yêu của em ngọt như kẹo bông gòn vậy. Xung quanh chỉ toàn là phấn hồng. Cái khung cửa sổ vuông vức ló ra mặt trăng tròn cùng với màn đêm đầy sao. Em nhẹ tựa đầu vào mái tóc hắn. Tính cách ngốc nghếch của em khiến người ta mê mệt. Vậy thì cớ sao hắn lại không yêu em chứ?

Em yêu hắn.

Hắn yêu em?

Tuy nó chỉ đơn giản vậy thôi nhưng lại chất chứa những điều kỳ lạ. Hắn lúc nào cũng đọc sách cho em, lại còn dắt em đi chơi, ngày ngày nấu cơm 3 bữa cho em ăn và những điều khác. Em lúc nào cũng mơ mộng, nghĩ ngợi linh tinh. Đầu thì suốt ngày tư tưởng về đôi mắt hai màu sáng như đèn pha, đôi bàn tay thô ráp cứng cáp, chiếc cổ trắng nõn nà được đánh dấu những vết hôn nhẹ do em làm ra. Ôi! Những điều đó thật tuyệt vời. Thử tưởng tượng mà xem, một cậu bé nhỏ nhắn xinh xinh lại ra công viên với một cậu chàng tuyệt vời đẹp trai rồi tỏ vẻ thân mật lại còn nắm tay nhau các thứ? Nếu thật sự nghĩ như thế, em sẽ tan chảy trong đống đường mật mà bạn trai mình trao cho đấy thôi?

"Jaki, tóc em bị ướt rồi này"

"Jaki, quàng khăn vào cho ấm chứ?!"

"Jaki, ra đây thử đống đồ ăn anh làm này"

Hắn suốt ngày nói chuyện với em, quan tâm em từng li từng tí. Có một người bạn trai chu đáo như này sao em lại không thích cơ chứ? Em muốn tất cả mọi thứ của hắn đều thuộc về em, tất cả mọi thứ...

"Jaki? Em sao vậy?"

Hắn vỗ vai em làm em tỉnh giấc. Sao đột nhiên em lại như thế này ta? Dạo này chẳng có gì ảnh hưởng đến em cả nhưng đầu em cứ nghĩ linh tinh, điềm chăng? Tuy vậy, em cũng chẳng để ý lấy bàn tay nhỏ bé của em nắm vào tay hắn. Chiếc mũi khịt khịt cùng với hơi thở nồng nặc. Em chẳng nói gì mà ngoảnh mặt ra nhìn hắn. Đôi mắt tròn xoe cùng với màu tím sẫm lệ ngước nhìn hắn. Làn da trắng sứ của em như bị đông lạnh vậy. Mái tóc đen chuyển tím có chút dài phấp phới qua gió. Đôi môi hồng nhạt của em chỉ nở một nụ cười. Tiếng cười khinh khích làm hắn có chút ngờ nghệch. Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của hắn mà làm em phì cười. Tông giọng dẻo dai của em như bị gió cuốn vào tai hắn.

"Em chẳng sao cả! Chỉ tại anh đáng yêu quá mà thôi"

Nếu như đôi má em nhàn nhạt đỏ thì giờ má anh lại đỏ gấp bội lần. Người anh như nóng rực mà bất giác che đi biểu cảm xấu hổ của mình. Đôi môi chu ra. Em nhìn chằm chằm vào hắn. Phì- Người yêu của em đáng yêu quá đi mất. Em dần như quên đi những suy nghĩ bâng quơ mà trong người chỉ lâng lâng muốn trêu đùa anh chàng này.

"Violet! Anh lập lời thề với em đi"

Hắn bĩu môi mà cau mày, tuy vậy, hắn vẫn cố ý giữ bộ mặt tốt nhất của mình. Hắn gỡ tay xuống mà lông mày giãn ra. Ôi- Em chắc chết mất. Nhìn hắn đang dỗi mà đáng yêu quá đi-!

"Lời thề gì?"

"Một lời thề về chuyện chúng ta sẽ sống bên nhau hạnh phúc ấy!"

Hắn bất ngờ nhìn em. Nhưng đáp lại hắn chỉ là nụ cười sáng chói kia của em. Thôi thì chiều em vậy. Hắn thở dài mà lấy ngón út mình ra. Đôi mắt chỉ nhìn chằm chằm vào người ấy. Em cũng giơ ngón út của mình mà móc lại với ngón út của hắn. Hắn chỉ cười gượng gạo nhưng vẫn vui vẻ mà cố nhe răng.

"Vậy là lời thề đã được thành lập! Anh không được phá bỏ nó đâu nhé"

Em nháy mắt. Hắn cũng chỉ gật đầu ngượng ngùng nhìn em. Không ai nói ai, tuy vậy tiếng gió thổi hiu hiu như muốn cất tiếng ngân ca về tình yêu đẹp đẽ của hai bọn họ.

Khoan? Tình yêu đẹp đẽ?

Thế nào là một tình yêu đẹp?

Hãy nói với em đi?

Nói đi...Nói đi...Nói đi...

Em không hiểu? Tại sao?

Đôi mắt em giờ đây ướt đẫm những giọt lệ. Mũi em giật giật mà sụt sịt cố thở ô-xy. Đôi má em phiếm hồng nhưng không phải do xấu hổ hay cảm động mà là do sầu.

Em đang sầu.

Mới chỉ hôm qua thôi, em với hắn vẫn còn thân thiết với nhau mà sao giờ đây anh lại đi quan hệ với một cô gái khác. Tiếng rên rỉ hổn hển cùng với tiếng âm thanh gợi cảm vẫn vang lên tiếng động dưới phòng của hắn. Lòng em quặn thắt lại cay đắng như muốn vứt bỏ nó.

Tất cả là do em quá ngu ngốc.

Chỉ là khi mà cô gái ấy xách hông bỏ chạy thì em cũng nhẹ bước đẩy cửa ra. Hắn giờ đây chỉ mặc có mỗi chiếc quần đen. Phần trên của hắn hoàn toàn không che nên em có thể thấy từng múi cơ bắp. Nếu là em của trước đây sẽ mê mệt mà đỏ mặt quay đi nhưng giờ đây em chẳng còn tí cảm xúc nào. Hắn vẫn đọc sách như thường lệ, mắt chỉ nhìn về phía em mà cười cười.

"Violet? Em vừa ở trên tầng nghe thấy mấy thứ tiếng..."

"À...Đừng quan tâm đến nó nhé, Jaki"

Phải rồi, em với hắn chẳng phải là một người bạn cùng nhà thôi sao. Em với hắn đâu phải là người yêu nhau? Những thứ ở trên chỉ là do tưởng tượng của em. Tất cả đều do cái được gọi là tình đơn phương ấy. Ôi trời- Tại sao bây giờ em vẫn mù quáng mà đâm đầu vào nó. Lý trí em trách mắng con tim đã tan vỡ ấy. Giờ đây chỉ còn bóng em lẻ loi, đôi mắt trầm lặng ngước lên nhìn hắn. Đôi mắt giờ đây chẳng còn chút ngươi trắng nào, chắc là do thiếu ngủ. Em chỉ đi lên lên phòng em mà vô tâm không có chút lời nào nói với hắn làm hắn cảm thấy kì lạ như rồi cũng ngừng lại mà đâm đầu đọc những hàng chữ đậm nét.

"Này, em sao vậy?"

Hôm nay lại thế...Chẳng phải là người yêu nhau nhưng lại thân mật hơn cả thế. Nó chỉ khiến con tim em rối bời mà tăng thêm độ tình cảm trong lòng em. Hắn quá quan tâm đến em, hắn quan sát mọi cử chỉ của em để hiểu được em cần gì. Nhưng quan trọng là hắn quan tâm em như một người bạn. Đúng, là một người bạn.

"Này Jaki, em bị thương kìa! Để anh băng lại cho"

"Đừng biếng ăn nữa, há to miệng ra mà nhai đi"

Ôi, con tim em bấn loạn khi ở cùng hắn ta. Dù có bị trách mắng hay chửi bới thì em vẫn sẽ theo con tim mà yêu anh. Phải rồi, trái tim em đầy rẫy những lỗi lầm, nhưng... có lẽ em mới chính là người có lỗi chứ phải.

Sau này, khi tôi nghe ai đó phân loại tình yêu: yêu bằng lí trí và yêu bằng con tim. Với tôi, tình yêu gì chẳng liên quan đến lí trí. Lí trí không biết yêu. Giống như cảnh sát giao thông, lí trí chỉ có nhiệm vụ theo dõi và uốn nắn con tim - với cái còi lúc nào cũng lăm lăm trên miệng. Và con tim, như lịch sử nhân loại đã chỉ ra, lắm khi vượt đèn đỏ hoặc đi vào đường một chiều. Bởi cũng như con người, con tim luôn có những giới hạn. Nó cũng đầy rẫy những lỗi lầm.

Nhưng cho dù vậy, lỗi lầm của con tim là loại lỗi lầm đáng tha thứ nhất trong các loại lỗi lầm mà con người mắc phải

[ Trích câu từ truyện Ngày Xưa Có Một Chuyện Tình của tác giả Nguyễn Nhật Ánh ]





▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

Vẫn là một ngày xuân ấm áp, nắng chạy rong rả khắp phố để soi sáng cho từng người. Một chiếc lá cây hạ nhẹ đậu xuống mũi em. Trong lúc mà đôi mắt em vẫn tròn xoe bỡ ngỡ nhìn nó thì hắn đã lấy ra rồi. Cả hai chủm tóc tím đung đưa tựa vào nhau. Đôi mắt em chỉ liếc nhìn ra hắn. Ôi- Đôi mắt long lanh nhà hắn nhắm chặt tịt đôi mắt mà nhe răng cười với em. Em chẳng nói gì mà chỉ nhẹ nhàng nở một nụ cười sáng chói như bình minh trỗi dậy. Cả hai bọn họ cùng nhau cười đùa với nhau mà tạo ra một tràng khúc khích.

Phải rồi, thà để như thế này còn hơn. Cứ để em lú lẫn mà chìm xuống dòng tình đê mê này đi.

- 1679 từ - 02/05/2023 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro